Thẩm Tường không biết Tôn Tổ Hoàng cấp tới vào thời điểm nào, mãi cho tới trời gần sáng, hắn đều không đi tìm Đường Trung Kiệt, lúc này hắn còn đang do dự có nên đọ sức với tên Tôn Tổ Hoàng cấp kia một phen hay không.
Nếu như một hai tên thì hắn cảm thấy mình vẫn có niềm tin có thể đối phó được, nếu là cả một đám vậy hắn không có lòng tin gì, hắn từ trong trí nhớ của người áo đen thế nhưng là biết được, ở bên trong ba cái thị tộc của Vong Ngã Thần tộc, đều bồi dưỡng được một nhóm Tôn Tổ Hoàng cấp như thế này.
Trời đã sáng, ánh mặt trời chiếu rọi vào trong rừng rậm, Thẩm Tường nói: "Ở lại em xem đi, ta không tin bọn họ thực sự lợi hại như vậy!"
Thẩm Tường đi dạo khắp nơi trong rừng rậm, hắn không có đi vào giữa Ngạo Thế Thần lăng, hắn không muốn bộc phát đại chiến, tạo thành phá hoại rất lớn ở đó.
Tôn Tổ Hoàng cấp tới nhanh hơn so với sự dự liệu của hắn, trời mới chỉ vừa sáng, bọn họ đã chạy tới, tuy rằng chỉ có một người nhưng cỗ khí tức này lại vô cùng đáng sợ.
"Quả nhiên rất mạnh!" Thẩm Tường nắm chặt nắm đấm, đã chuẩn bị đại chiến một phen.
Không bao lâu sau, tên Tôn Tổ Hoàng cấp kia đã tới trước mặt hắn, tốc độ rất nhanh.
Để Thẩm Tường không nghĩ tới chính là, Tôn Tổ Hoàng cấp này lại là một tên nam tử tuấn tú, trên người mặc áo bào vàng kim lộng lẫy, nhìn khí khái hừng hực, khóe miệng nở ra nụ cười tà dị.
"Trở về với ta!" Nam tử cười nhạt một tiếng: "Dạng như ngươi mà cũng phải cần ta phải ra tay, là thành quả tốt biết bao a!"
"Ngươi thoải mái quá rồi, sau khi ta trở về với ngươi, chắc chắn sẽ bị mấy lão gia hỏa kia giày vò tới nửa chết nửa sống đi." Thẩm Tường cười lạnh nói, Vong Ngã Thần tộc biết hắn rất mạnh, nhưng lại chỉ phái một tên Tôn Tổ Hoàng cấp tới.
Nói cách khác, bọn họ có lòng tin rất lớn đối với Tôn Tổ Hoàng cấp, hoặc là cho nam tử trước mắt này thứ thần khí cường đại nào đó.
"Chỉ cần ngươi phối hợp, vậy thì không, trưởng lão trong tộc chúng ta nói chuyện vẫn tương đối dễ." Nam tử áo bào vàng kim mỉm cười nói: "Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn giao công pháp không gian ra cho chúng ta, cam đoan ngươi tới lúc đó có thể rời khỏi Vong Ngã Thần tộc chúng ta một cách bình yên vô sự."
"Muốn công pháp không gian sao? Xem như toàn tộc các ngươi quỳ gối trước mặt cầu ta, ta cũng sẽ không cho những tên con rùa các ngươi." Trong tay Thẩm Tường đã xuất hiện Thiên Luyện Đế Thần ấn.
"Vậy thì chỉ có thể vất vả một chút!" Nam tử áo bào vàng kim cười một tiếng, đột nhiên vung tay lên, một chùm sáng vàng đột nhiên thoáng hiện.
Thẩm Tường không kịp chuẩn bị, không ngờ rằng sau khi bị ánh sáng vàng này bao phủ, toàn thân bị xuyên thủng, thân thể giống như bị ánh sáng vàng này xuyên thấu.
Thân thể tuy rằng đau đớn, nhưng Thẩm Tường vẫn có thể chịu được, hắn lập tức dịch chuyển rời khỏi chỗ, để tránh tấn công mạnh tiếp theo của đối phương.
Quả nhiên, sau khi hắn dịch chuyển, đã thấy hai tay nam tử áo bào vàng kim kia cuồng múa, đánh ra từng chùm tia sáng vàng óng ánh, những tia sáng này rất đáng sợ, đại thụ bị loại ánh sáng này đánh trúng, đều lập tức biến thành sương mù màu vàng kim tiêu tán đi!
Lập tức, trong phạm vi mấy trăm dặm trở nên trống rỗng, những đại thụ kia biến mất toàn bộ!
"Tôn Tổ Hoàng cấp quả nhiên có chút thực lực!" Thẩm Tường đã sử dụng lực lượng phản để ẩn thân.
"Loại mánh khóe này vô dụng với ta." Nam tử áo bào vàng kim cười lớn vài tiếng, hắn đã phát hiện Thẩm Tường không có đối phó dễ dàng như trong sự tưởng tượng của hắn, đặc biệt là lực lượng không gian mà Thẩm Tường biết, một mực có thể dịch chuyển tránh đi công kích của hắn.
Thực lực nam tử áo bào vàng kim kia xem như rất không tệ, không cần biết là lực lượng hay là tốc độ, đều đạt tới Tôn Tổ cảnh đỉnh phong, chỉ là yếu hơn một chút so với Thẩm Tường, chứ đừng nói Thẩm Tường còn biết sử dụng lực lượng không gian.
"Xem ra chỉ có thể như vậy!" Nam tử áo bào vàng kim đột nhiên lấy ra một quả cầu phát sáng, hắn ném quả cầu phát sáng này lên không trung, quả cầu phát sáng bùng lên một chút ở trên không trung, sau đó thì một tấm lưới lớn đột nhiên xuất hiện, bao phủ xung quanh lại tạo thành một cái lồng ánh sáng màu vàng rất lớn.
Tấm lưới khổng lồ tỏa ra ánh sáng vàng dần dần tụ lại, mang theo từng đợt uy áp bức người, vô cùng cường đại!
"Tấm lưới này là lực lượng Ngạo Thế cảnh?" Trong lòng Thẩm Tường chấn kinh, cỗ lực lượng này để hắn cảm thấy sợ hãi.
Hắn lập tức sử dụng Bạch Hổ nhảy vọt, muốn nhảy ra khỏi tấm lưới này, nhưng lại không cách nào xuyên thấu cỗ lực lượng này, cỗ lực lượng này cường đại vậy mà có thể để cho không gian trở nên vô cùng chắc chắn, thậm chí còn có công hiệu thôn phệ lực lượng không gian.
"Khó trách hắn trước đó không sợ hãi, hóa ra trong tay hắn có thứ lợi hại như vậy." Thẩm Tường trông thấy tấm lưới lớn kia đang dàn dần thu nhỏ lại, mà hắn thì ngay ở giữa tấm lưới lớn này, nếu như không thể chạy ra ngoài thì sớm muộn gì hắn sẽ bị bắt lại.
"Đây chính là Ngạo Thế Thần khí, ngươi không đối phó được!" Nam tử áo bào vàng kim rất đắc ý, hắn lúc này hai tay đều nắm lấy hai hạt châu màu vàng óng, hai viên hạt châu này phóng xuất ra hai chùm sáng, hai chùm sáng này kết nối với tấm lưới lớn kia.
Sau khi Thẩm Tường trông thấy, hai mắt tỏa sáng, thầm nghĩ: "Ngạo Thế Thần khí chắc là rất đáng sợ, cần lực lượng rất mạnh mới có thể thúc giục được, hai viên hạt châu trong tay gia hỏa kia chắc hẳn là lực lượng mà cường giả Ngạo Thế cảnh ngưng súc lại, cho nên hắn có thể thúc giục tấm lưới lớn này, chỉ cần cắt đi năng lượng cung cấp cho tấm lưới này, ta là có thể thoát khỏi."
"Được, như vậy thì thử xem một chút!" Thẩm Tường lập tức khống chế Phệ Thiên Thử ở bên ngoài bay nhảy tới.
Chỉ trong chớp mắt đã có hàng ngàn con Phệ Thiên Thử rạp trời kín đất xông tới, những Phệ Thiên Thử này tuy rằng chỉ có lực lượng Tôn Tổ cảnh sơ kỳ, tuy rằng rất nhỏ yếu ở trước mặt Tôn Tổ Hoàng cấp, nhưng là, Phệ Thiên Thử còn có một loại năng lực rất mạnh khác, đó chính là thôn phệ!
Nam tử áo bào vàng kim không nghĩ tới lại đột nhiên có nhiều chuột nhảy lên như thế, hơn nữa thực lực của đám chuột này còn không yếu, sau khi bay nhảy lên thì tự bạo, sinh ra cỗ lực lượng chấn động không nhỏ, làm cho hắn hắn trở nên khẩn trương, lúc này hắn bị bao phủ bởi những con Phệ Thiên Thử nổ tung không ngừng, bị từng tiếng nổ bao phủ, hắn không cách nào nhìn thấy Thẩm Tường, nhưng hắn lại có thể cảm ứng được hai viên hạt châu màu vàng óng trong tay mình đang phòng thích lực lượng không ngừng.
Bản thân tấm lưới lớn màu vàng kim hấp thu lực lượng hạt châu màu vàng óng thả ra, cho nên hắn cũng không lo lắng!
Thẩm Tường ở vào lúc nam tử áo bào vàng kim phân tâm, lại khống chế hơn hai trăm con Phệ Thiên Thử đi thôn phệ chùm sáng mà hai viên hạt châu màu vàng óng thả ra.
Phệ Thiên Thử không để cho Thẩm Tường thất vọng, chỉ là trong nháy mắt, ngăn chặn lực lượng Ngạo Thế mà kim châu thả ra, gián đoạn quá trình hấp thụ lực lượng Ngạo Thế của tấm lưới lớn màu vàng kim, lực lượng của tấm lưới lớn màu vàng kim dần dần suy giảm.
Chẳng mấy chốc, tấm lưới lớn màu vàng kim biến mất, không có cỗ lực lượng kia chèn ép, Thẩm Tường lập tức sử dụng Bạch Hổ nhảy vọt, nhảy lên trên đỉnh trung tâm của tấm lưới.
Phía trên trung tâm của tấm lưới khổng lồ là một hạt châu, Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, thu viên hạt châu này vào bên trong Lục Đạo Thần kính, rồi mới ném Thiên Luyện Đế Thần ấn ra.
Cuối cùng nam tử áo bào vàng kim đánh văng toàn bộ những con chuột kia ra, nhưng hắn lại trợn tròn mắt, tấm lưới lớn màu vàng kim và Thẩm Tường hắn đều không thấy đâu nữa, ngay ở khi hắn đang hoang mang, một cỗ Thiên Luyện Thần uy cuồng bạo bao phủ xuống!
Ầm!
Thiên Luyện Đế Thần ấn bộc phát ra sá tiếng thú gầm, lập lòe ánh sáng màu xanh, mang theo một cỗ uy thế rung động thiên địa ép về phía nam tử áo bào vàng kim.
"A ..." Nam tử áo bào vàng kim vội vàng gào thét, bởi vì lúc Thiên Luyện Đế Thần ấn áp xuống, sinh ra cỗ lực lượng, cỗ lực lượng này đang xé rách thân thể của hắn, xé rách linh hồn của hắn.
Rầm rầm rầm!
Đại ấn rơi xuống đất, hồn phi phách tán, thân thể và linh hồn của nam tử áo bào vàng kim, theo lúc đại ấn rơi xuống đất nhấc lên sóng khí quét sạch toàn bộ khu rừng!
P/S: Ta thích nào ... chương 2.