Động tĩnh của cuộc đại chiến giữa cường giả Tôn Tổ cảnh hậu kỳ đỉnh phong, bình thường đều sẽ không nhỏ!
Nhưng là, lúc này Phương Hạo Vân xuất thủ cũng chẳng làm ra động tĩnh lớn nào, hắn lách mình đi tới trước mặt Hắc Thần vệ, cánh tay khô gầy vươn ra như rắn độc, vô thanh vô tức đâm vào lồng ngực của Hắc Thần vệ, lập tức bóp nát quả tim của Hắc Thần vệ, mà tay của hắn sau khi tiến vào thân thể Hắc Thần vệ lại bộc phát ra một cỗ lực lượng trùng kích rất mạnh, phóng tới toàn thân thể Hắc Thần vệ, để gân cốt cơ bắp của tên Hắc Thần vệ này lập tức bị phá hủy, hóa thành một đám sương máu!
Trông thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều ngây dại!
Phương Hạo Vân cũng không có yếu như những gì bọn họ nghĩ, hơn nữa còn rất cường đại, cường đại tới mực vượt qua sự dự liệu của bọn họ, bọn họ đều cho rằng Phương Hạo Vân là lão già sắp chết, sẽ không có thực lực như vậy mới đúng!
Nhưng là, Phương Hạo Vân xuất thủ vừa rồi lại làm bọn họ phải kinh ngạc!
Tôn Linh Tinh trông thấy ba tên Hắc Thần vệ còn lại muốn chạy trốn, nàng ta lập tức phóng ra lực lượng băng sương của nàng, đóng băng cả ba tên Hắc Thần vệ này lại, Thẩm Tường ra tay phối hợp cũng rất ăn ý, sử dụng Thí Thần kiếm pháp chém giết một tên trong đó.
Phương Hạo Vân lạnh lùng đang nổi nóng, đi tới đằng sau một tên Hắc Thần vệ, đôi móng vuốt khô gầy có lực kia, lập tức đâm vào lưng tên Hắc Thần vệ đó, sau đó lại ở bên trong phóng xuất ra lực lượng mãnh liệt, làm cho thân thể Hắc Thần vệ này vỡ toang, chấn thành một đám sương máu!
Tên Hắc Thần vệ còn lại, lúc này bị Tôn Linh Tinh bắn ra một luồng sáng trắng, dùng lực lượng băng hàn cực mạnh đống băng hoàn toàn lại, sau đó lại đánh nát khối băng này, thân thể tên Hắc Thần vệ còn lại này lập tức biến thành vô số băng tinh.
Tất cả mọi người đều sợ hãi chấn động trong lòng, bởi vì ba người Thẩm Tường bọn họ vậy mà giải quyết sạch năm tên Hắc Thần vệ một cách nhanh chóng như thế, hơn nữa còn không có làm ra động tĩnh lớn nào, bởi vậy có thể thấy được, thực lực của bọn họ ở xa trên Hắc Thần vệ!
Phương Hạo Vân nhìn vào đám người ngây ra như phỗng ở xung quanh, trong lòng lập tức nổi giận, hét một tiếng lên đối với bọn hắn, sau đó đánh ra một chưởng, chưởng lực phát ra như sóng cuồng bạo ngập trời, chấn ra từng cái chưởng ảnh màu đen, vô số chưởng ảnh tầng tầng lớp lớp hội tụ lại cùng một chỗ, như thủy triều màu đen nhánh, trùng trùng điệp điệp lao về phía đám người kia!
Rầm rầm!
Chưởng lực mạnh mẽ của Phương Hạo Vân bao trùm lên đám người này, bộc phát ra từng tiếng vang rung động như sóng lớn vỗ bờ, làm cho đám người kia ngã liểng xiểng cả lên, từng người tất cả đều bị đánh bay ra ngoài, trong miệng nôn ra máu tươi một cách điên cuồng, muốn mạng chính là, chưởng lực của Phương Hạo Vân như thể cây kim dài đâm thẳng vào trái tim, liên tục đâm vào trong thân thể của bọn hắn, để toàn thân bọn hắn đau nhức kịch liệt không thôi.
"Phương lão, nên như vậy, dù sao sớm muộn cũng phải chết, còn không bằng thống thống khoái khoái!" Thẩm Tường nở ra nụ cười phóng khoáng, sau đó thả ra một cái Thiên Long Pháp ấn, nện đám người kia.
Vừa rồi người châm chọc khiêu khích Phương Hạ Vân, lúc này đều là tiếng kêu rên liên hồi, tuy rằng trong số bọn họ có không ít Tôn Tổ cảnh hậu kỳ, nhưng bọn họ căn bản không có lực phản kháng, lập tức bị Thẩm Tường và Phương Hạo Vân đánh thành trọng thương.
"Tuy rằng ta không đánh lại đứa con khốn kiếp kia, nhưng muốn đối phó các ngươi những tên gia hỏa này thì vẫn được!" Phương Hạo Vân trước đó có thể chịu, chỉ là bởi vì hắn không có bất kỳ hy vọng nào đối với tương lai của mình, cộng với hắn là một đời già nhất, dựa vào nguyên tắc nên nén giận không tranh đấu với hậu bối.
Nhưng bây giờ, Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh bị khi phụ, để hắn hoàn toàn bùng nổ, bởi vì bây giờ hắn không phải là vì chính mình mà là vì người khác, vì hai người trẻ tuổi vừa mới quen biết hắn nhưng lại rất lễ độ với hắn mà chiến đấu!
Trông thấy Phương Hạo Vân lúc này hào khí ngất trời, những người nằm kêu rên trên mặt đất kia đều cảm thấy Phương Hạo Vân giống như đã bước vào Ngạo Thế cảnh, lực lượng sinh mệnh trên người rất tràn trề, có chỗ nào giống dáng vẻ dầu hết đèn tắt!
"Chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này, tiểu súc sinh kia chẳng mấy chốc sẽ tới, chúng ta bây giờ còn chưa bước vào Ngạo Thế cảnh, không phải là đối thủ của hắn." Phương Hạo Vân nói, sau đó thì vội vàng chạy như bay.
Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh cũng chạy theo đằng sau hắn, chẳng mấy chốc đã tiến vào bên trong một khu rừng!
...
Sau khi xảy ra chuyện như vậy, thành trấn nhỏ đã bình tĩnh rất nhiều năm này lập tức trở nên sôi trào, những người bị đánh tổn thương kia lúc này đều rất tức giận, hận không thể tìm ra Phương Hạo Vân để băm thây thành vạn đoạn!
Lúc này tất cả mọi người tập hợp, lại muốn thảo phạt Phương Hạo Vân, bởi vì người bị đánh tổn thương lúc đó không ít, còn phá hủy phòng ốc của rất nhiều người, cộng thêm trong lòng bọn họ rất khó chịu với việc lão giả ngày xưa bị bọn họ trào phúng đủ kiểu bây giờ thế mà lại trở nên cường đại như vậy, điều này làm trong lòng bọn họ cảm thấy rất không công bằng!
Bởi vì bọn họ đều cho rằng, bọn họ những hậu bối này đều rất cường đại, hơn nữa Phương Hạo Vân vô luận bị bọn họ khi dễ như thế nào đều không lên tiếng phản bác gì, điều này để bọn họ cảm thấy bọn họ càng mạnh hơn, để bọn họ cảm thấy lão bối đều là một đám phế vật.
Phương Hạo Vân trước đó đã nói với Thẩm Tường, người nơi này đều có thể bước vào Tôn Tổ cảnh hậu kỳ với tốc độ cực nhanh, nhưng nội tình bọn họ thì rất yếu kém, cộng thêm bọn họ thiếu tiếp xúc với thế giới bên ngoài, căn bản không biết thế giới bên ngoài cường thịnh cỡ nào, bọn họ ếch ngồi đáy giếng, cho rằng chính mình vô địch thiên hạ, đều là rất thiên tài.
Cho nên mới để bọn hắn tự phụ như vậy!
Nhưng là bây giờ bọn họ trông thấy hai người trẻ tuổi tiến vào từ bên ngoài lại đáng sợ như vậy, để bọn hắn cảm thấy mặc cảm không bằng, sinh lòng sợ hãi, cảm thấy Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh mang tới uy hiếp rất lớn đối với bọn họ, lo lắng cho mình sẽ bị thống trị, cho nên lúc này đều đồng ý cùng nhau liên hợp, đi tìm ba người Thẩm Tường.
Trong trạch viện lớn nhất bên trong tiểu trấn, thành trấn nhỏ, một người trung niên đập nát một chiếc ghế đá, khắp khuôn mặt là vẻ tức giận!
"Trước đó nên giết chết lão gia hỏa kia đi, bây giờ thì tốt rồi, hắn thế mà sống lại, nếu như hắn bước vào Ngạo Thế cảnh, mọi người chúng ta đều không được tốt hơn." Bên cạnh người trung niên này còn có mấy người khác, bọn họ đều có dáng vẻ trung niên, đều có tu vi Ngạo Thế cảnh.
"Nơi này cũng không lớn lắm, chúng ta chắc chắn có thể tìm ra bọn họ!"
"Không sai, chỉ cần tìm được bọn họ thì lập tức tiêu diệt toàn bộ bọn họ!"
"Yên tâm, hắn không có khả năng bước vào Ngạo Thế cảnh, dược liệu có thể luyện chế thành đan dược hỗ trợ bước vào Ngạo Thế cảnh đều đã được chúng ta khống chế, trong tay hắn còn sót lại chỉ một chút dược liệu cũng bị ngươi lừa đảo đi, hiện tại hắn có thể đột nhiên trở nên lợi hại như vậy, đoán chừng cũng chỉ là một hơi kìm nén, không lâu về sau sẽ chết đi, chúng ta căn bản không cần phải lo lắng như vậy."
"Chỉ sợ hai người trẻ tuổi từ bên ngaofi vào kia có hậu thủ gì!" Phương Thiên Lỗi nhi tử của Phương Hạo Vân một mặt lo lắng, bởi vì một khi phụ thân hắn bước vào Ngạo Thế cảnh thì chắc chắn sẽ diệt trừ hắn trước tiên.
Người nơi này đều là Ngạo Thế cảnh, đều đã từng phản bội Phương Hạo Vân, trong lòng bọn họ cũng đều có lo lắng như vậy, cho nên chuyện cấp bách bây giờ chính là phải tìm được Phương Hạo Vân, bằng không đêm dài lắm mộng.
"Bọn họ nói không chừng sẽ đi tới lăng mộ Vạn Đạo Đan Thần!" Một người trung niên nói ra: "Người tới từ bên ngoài, chắc chắn bởi vì mộ này mà tiến vào, không cần biết chỗ đó có cái gì, bọn họ đều muốn đi xem mới cam tâm."
Mà ngay cả bọn họ cũng từng tới đó điều tra rất nhiều lần, tuy rằng đều không tìm được cái gì, nhưng một mực tới đều không cam tâm mà về, cho nên cứ cách một đoạn thời gian bọn họ đều sẽ đi Vạn Đạo Đan thần để tìm kiếm đồ vật.
P/S: Ta thích nào ... chương 6