Sau khi Thẩm TƯờng tìm được Vòng Quay Vận Mệnh của Long Thu Mộc, lập tức mang theo Đường Trung Kiệt và Phương Hạo Vân dịch chuyển qua đó.
Có thể dịch chuyển được, đại biểu Thẩm Tường có thể đi tới gần Long Thu Mộc.
Sau khi bọn hắn đi tới, lập tức chấn kinh, lúc này nơi này liên tục bộc phát ra một cỗ sóng khí, tiếng nổ vang không dứt, sấm sét vang dội, ba cỗ Ngạo Thế Thần lực đang va chạm không ngừng!
"Đây lại là một chiến trường rất kịch liệt, ba tên Ngạo Thế cảnh đang chiến đấu ở chỗ này!"
"Là khí tức của Linh Tinh và Thu Mộc, các nàng đang chiến đấu với ai?" Lúc này chỗ này tuy rằng là trời xanh mây trắng, nhưng do chiến đấu lại nhấc lên từng lớp cát bụi, không thể lập tức nhìn thấy hai người Long Thu Mộc.
"Người kia rất mạnh! Hai vị cô nương chắc hẳn không phải là đối thủ của hắn." Phương Hạo Vân nói.
"Đúng vậy, cũng không biết đó là một gia hỏa như thế nào!" Thẩm Tường lập tức dịch chuyển tới, chẳng mấy chốc thì trông thấy được người kia là ai.
Lại là tên trung niên áo bào đen mà bọn họ gặp phải khi vào, nhưng Thẩm Tường nhớ rõ, đó là người mà Tôn Linh Tinh quen biết, lúc này tại sao bọn họ phải đánh nhau tới kịch liệt như vậy.
"Linh Tinh, chuyện này là như thế nào?" Sau khi Thẩm Tường xuất hiện, trung niên áo bào đen đối diện kia lập tức dừng tay, hắn đã nhìn ra Thẩm Tường không kém.
Tôn Linh Tinh lạnh lùng nhìn vào trung niên áo bào đen kia nói: "Tên khốn kiếp này đã cướp đi toàn bộ thứ kiếp trước của ta, kiếp trước của ta ở ngay bên trong một cái quan tài ngọc, sau khi chúng ta tìm tới, gia hỏa này đột nhiên nhảy ra cướp đi!"
Tôn Linh Tinh và Long Thu Mộc trông thấy Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện ở đây thì đều rất cao hứng, các nàng biết Thẩm Tường chắc chắn đã đột phá, hơn nữa thực lực còn rất mạnh.
"Vị huynh đài này, đoạt đồ của các cô nương là chuyện không đúng." Thẩm Tường nhìn vào trung niên áo bào đen, giọng điệu mang theo chút trào phúng.
"Nàng cũng đã chết, đồ vật kiếp trước của nàng ta có quan hệ gì đối với nàng? Nàng ta bây giờ thế nhưng là luân hồi trùng sinh, còn muốn đạt được lực lượng kiếp trước? Vậy chẳng phải là tiện nghi cho nàng ta sao?" Song quyền của trung niên áo bào đen đột nhiên bốc lên khí đen: "Chẳng cần biết ngươi là ai, chỉ cần ngươi ra mặt thay nàng thì chính là kẻ thù của ta!"
"Gia hỏa hèn hạ, trước đó không chiếm được tư cách luân hổi, cho nên ghen ghét với ta, bây giờ cướp đoạt đồ vật kiếp trước của ta, chính là lo sợ ta sẽ trở nên cường đại hơn." Tôn Linh Tinh vô cùng tức giận nói: "Đừng trưởng rằng ngươi là người thủ mộ ở chỗ này thì đã rất mạnh!"
Tôn Linh Tinh nhìn vào Thẩm Tường, nàng ta trông thấy trong ánh mắt Thẩm Tường đầy vẻ tự tin thì biết Thẩm Tường có thể đánh được tên trung niên áo bào đen này.
"Ta ngược lại muốn xem gia hỏa này mạnh cỡ nào? Cho dù hắn có thể đột phá thì cũng sẽ không cường đại tới mức nào đi." Trung niên áo bào đen trước đó thế nhưng là nhìn thấy Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh cùng nhau đi vào, người từ bên ngoài đi vào trước đó, thực lực đều chỉ là Tôn Tổ cảnh hậu kỳ.
Tuy rằng trung niên áo bào đen này rất bất ngờ vào việc Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh đều có thể bước vào Ngạo Thế cảnh, nhưng hắn vừa lĩnh giáo thực lực của Tôn Linh Tinh không bằng hắn, cho nên hắn cảm thấy Thẩm Tường có thể sẽ mạnh hơn Tôn Linh Tinh một chút, nhưng sẽ vẫn không đánh lại được hắn.
"Chờ một chút ngươi sẽ hối hận." Thẩm Tường đột nhiên vung tay ra, chỉ thấy lòng bàn tay của hắn toát ra luồng sáng trắng yếu ớt, một con hổ rất nhỏ màu trắng xuất hiện ở trên lòng bàn tay của hắn.
Thẩm Tường phóng xuất ra một con Ngạo Thế Hồn thú, hắn cũng muốn xem thực lực của Ngạo Thế Hồn thú này là như thế nào.
Người trung niên áo bào đen trông thấy con hổ nhỏ trên lòng bàn tay của Thẩm Tường thì không sợ chút nào, tuy rằng hắn có thể cảm ứng được đó phóng xuất ra từng đợt lực lượng Ngạo Thế, nhưng hắn cũng không cảm thấy như vậy thì có gì lợi hại.
"Ta ngược lại là muốn xem xem ngươi để ta hối hận như thế nào." Trung niên áo bào đen đánh ra một quyền từ xa, một luồng khí đen đột nhiên xung kích tới, lập tức đánh vào trên người Thẩm Tường.
Tuy nhiên Thẩm Tường ở vào thời điểm này cũng đã ra tay, sau khi Bạch Hổ nhỏ trong lòng bàn tay hắn gào thét một tiếng thì lóe lên ánh sáng trắng chói mắt sau đó trở nên rất to lớn.
Đám khí đen kia đánh vào trên người Bạch Hổ, đánh Bạch Hổ lùi lại mấy bước, nhưng điều này lại khiến Bạch Hổ rất tức giận.
Bạch Hổ gầm lên một tiếng, sát khí ngút trời, trong nháy mắt lao đến tới đằng sau tên trung niên áo bào đen, móng vuốt to lớn kia hung hăng cào tới, tốc độ rất nhanh, thần thú cào ra mấy vết cào rất sâu trên người trung niên mặc áo bào đen.
Khi móng vuốt Bạch Hổ xuất hiện thì giống như đoản kiếm, nếu như dài hơn một chút, nói không chừng có thể cào thân thể trung niên áo bào đen ra thành vài đoạn!
"Lại là Bạch Hổ nhảy vọt, vậy mà biết sử dụng loại năng lực này." Thẩm Tường cảm thấy rất vui vẻ, lúc Bạch Hổ dịch chuyển vừa rồi, quả thực làm cho hắn giật nảy mình, năng lực của Bạch Hổ Đạo ngân thế nhưng là hắn thường sử dụng nhất.
"Đây ... đây là Ngạo Thế Thần thú!" Trung niên áo bào đen lập tức tránh né luồng sáng trắng mà Bạch Hổ phun ra từ trong miệng, kinh ngạc kêu lên.
Tôn Linh Tinh cũng ngạc nhiên giống như trung niên áo bào đen, bởi vì nàng ta cũng biết Ngạo Thế Thần thú đáng sợ cỡ nào, con Bạch Hổ trước mắt này đã có thể phóng xuất ra Ngạo Thế Thần lực rất mạnh, loại Ngạo Thế Thần lực cường độ này đều cường đại hơn so với nàng và Long Thu Mộc, cho nên nàng rất khẳng định rằng, con Bạch Hổ này chắc chắn là Ngạo Thế Thần thú.
Thú loại có thể sử dụng Ngạo Thế Thần lực thì chính là Ngạo Thế Thần thú!
Bạch Hổ liên tục sử dụng Bạch Hổ nhảy vọt, đây là dịch chuyển không gian cực nhanh, trung niên áo bào đen căn bản không chịu đựng nổi, cũng khó có thể tránh né, chỉ trong chốc lát, một cánh tay của hắn đã bị móng vuốt cào đứt.
"Giao Ngọc quan của Linh Tinh ra, bằng không hôm nay ngươi chắc chắn phải chết!" Trong lúc Thẩm Tường nói chuyện, trên lòng bàn tay của hắn lại có thêm một đầu Long nhỏ màu xanh, đây cũng là một đầu Ngạo Thế Hồn thú!
Ở trong mắt Tôn Linh Tinh và trung niên áo bào đen thì đây chính là Ngạo Thế Thần thú cường đại!
"Ta đưa!" Trung niên áo bào đen nói xong, phất tay đánh ra một chùm sáng trắng bay về phía Tôn Linh Tinh, đó là một cái quan tài ngọc trắng như tuyết.
Tôn Linh Tinh vội vàng nhận lấy, sau đó nhỏ máu vào trên đó.
Sau khi nhỏ máu lên, quan tài ngọc lập tức mở ra, một chùm sáng trắng bay vụt ra bao phủ vào trên người Tôn Linh Tinh, sau đó Tôn Linh Tinh tiến vào bên trong quan tài ngọc.
Sau khi quan tài ngọc tự mình đóng lại, Thẩm Tường và Long Thu Mộc cũng hơi sửng sốt một chút.
“Sau đó thì sao?” Thẩm Tường không nhịn được mà hỏi.
"Chẳng mấy chốc là ta có thể đi ra!" Tôn Linh Tinh trả lời từ bên trong quan tài bằng ngọc.
"Vậy ta đưa ngươi vào bên trong U Dao sơn trang đi!"
Thẩm Tường để quan tài ngọc này vào bên trong U Dao sơn trang, ở trong sử dụng lực lượng thời gian tiến hành gia tốc!
Lúc này, đầu Bạch Hổ kia cũng không tiếp tục công kích trung niên áo bào đen nữa, trung niên áo bào đen đã kiến thức được sự lợi hại của Thẩm Tường, nơi nào còn dám ra tay, một đầu Bạch Hổ đã để cho hắn quá sức, chứ đừng nói lại thêm một đầu Thanh Long, tới lúc đó hắn thật chỉ còn một con đường chết.
Nếu như là gia hỏa Ngạo Thế cảnh nào đó cường đại giống như hắn thì có thể hắn sẽ không sợ, bởi vì Ngạo Thế cảnh rất khó bị giết chết, đặc biệt là loại cường giả tu luyện ra Ngạo Thế Huyền thể như hắn này.
Nhưng Ngạo Thế Thần thú thì hắn rất e ngại, bởi vì Ngạo Thế Thần thú có được năng lực tiêu hóa rất đáng sợ, chỉ cần ăn sạch hắn, chẳng mấy chốc hắn sẽ bị luyện hóa.
Đây chính là điều mà trung niên áo bào đen rất sợ hãi.
"Trước đó chúng ta nói rồi, ngươi cũng đừng động thủ với ta!" Trung niên áo bào đen nói xong thì lập tức chạy trốn, thấy con Bạch Hổ của Thẩm Tường không đuổi theo hắn thì hắn mới yên tâm lại.
"Gia hỏa này chạy thật đúng là nhanh." Long Thu Mộc nhếch miệng sau đó nhìn về phía Thẩm Tường, cười hì hì nói: "Sau khi gia hỏa ngươi bước vào Ngạo Thế cảnh vậy mà lại lợi hại như vậy, chỉ mấy chiêu tùy tiện đã dọa gia hỏa kia chạy đi rồi."
"Đi, chúng ta bây giờ lập tức ra ngoài, bên ngoài có không ít gia hỏa đã chờ chúng ta rất lâu, cũng không thể để cho bọn họ đợi lâu được." Thẩm Tường cười hắc hắc.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.