Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3043 - Chương 3043 - Vạn Đạo Thần Thổ

Chương 3043 - Vạn Đạo Thần thổ
Chương 3043 - Vạn Đạo Thần thổ

Thẩm Tường đã đuổi theo khối đá kia tới vị trí trước đó là Thiên Đỉnh Đan lăng, nhưng Thiên Đỉnh Đan lăng đã biến mất, khối đá đó dừng ở chỗ này không di chuyển tiếp nữa.

"Tiến lên!" Phong Khả Nhi kêu một tiếng, Lục Đạo Thần kính bùng lên ánh sáng trắng, khối đá màu đỏ được xích sắt bao bọc kia cuối cùng cũng được thu vào bên trong Lục Đạo Thần kính.

Nhưng là, ngay ở trong nháy mắt khi thu vào, hai lão giả Vạn Đạo Thần sơn đều xuất hiện ở chỗ này, sau khi bọn họ trông thấy Thẩm Tường thì đều rất ngạc nhiên, bọn họ không nghĩ tới sẽ có người có tốc độ còn nhanh hơn so với bọn họ, hơn nữa còn lấy khối đá kia đi.

Còn có chính là, cỗ khí tức vừa rồi khiến bọn họ cảm thấy hết sức quen thuộc kia chính là khí tức của Phong Khả Nhi!

"Đó là của chúng ta." Một lão giả nói xong, bên trong hai mắt đã bắn ra hai tia chớp, điên cuồng mãnh liệt bắn về phía Thẩm Tường, thiểm điện như long vô cùng đáng sợ, lúc bắn tới, cỗ uy thế kia làm xé rách cả đại địa, không gian lập tức bị nện tới tan vỡ.

Phản ứng của Thẩm Tường hết sức nhanh chóng, trông thấy hai lão giả này xuất hiện thì lập tức sử dụng lực lượng thời không dịch chuyển đi!

Đúng như những gì hắn nghĩ, hai lão giả này một người công kích, người còn lại đã phóng xuất ra lĩnh vực không gian giam cầm không gian, phòng ngừa hắn chạy trốn.

Thế nhưng là, lực lượng thời không của hắn là không cách nào giam cầm, hắn chạy thoát một cách thuận lợi rồi vội vàng rời khỏi nơi này!

"Nguy hiểm thật, nếu như chậm một chút xíu nữa thôi thì khả năng ta không còn nửa cái mạng a!" Thẩm Tường nhớ lại hai đạo thiểm điện bắn tới từ đôi mắt lão giả kia, không rét mà run, đó chính là lực lượng của Ngạo Thế cảnh Thần cấp, nếu không phải hắn vừa mới tu luyện Ngạo Thế Huyền thể tới đại thành, tốc độ và phản ứng của hắn cũng sẽ không được nhanh như vậy.

Sau khi hai lão giả tổng thấy Thẩm Tường chạy trốn, nhìn nhau, giống như đang thảo luận cái gì đó, sau đó không biết bọn họ vận dụng bí pháp gì, nhanh chóng tiêu trừ khí tức của Thẩm Tường và Phong Khả Nhi còn sót lại ở chỗ này.

Mà lúc này, hai tên Nguyên tổ của Ngạo Thế Thiên môn cũng tới.

"Khối đá kia đâu?" Một tên Nguyên tổ trong đó hỏi.

"Không thấy, đột nhiên không thấy đâu nữa, rất kỳ quái! Vừa rồi chúng ta thế nhưng là sử dụng lĩnh vực không gian phong cấm, hơn nữa còn tiến hành công kích, mắt thấy sẽ công kích tới, hòn đá kia lại đột nhiên biến mất, không có bất kỳ khí tức nào." Lão giả Vạn Đạo Thần sơn cau mày nói, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

Nguyên tổ của Ngạo Thế Thiên môn cũng không nghi ngờ, bởi vì bọn họ quả thực cảm ứng được khí tức còn sót lại chỗ này! Bọn họ cũng sẽ không cho rằng Vạn Đạo Thần sơn thu lại, bởi vì khối đá đó căn bản không cách nào thu vào bên trong thế giới Thần Hải hoặc là trong Thần khí.

Thần khí trữ vật của Ngạo Thế Thiên môn thế nhưng là Ngạo Thế cấp, nhưng cũng không thể chứa được tảng đá kia.

"Như vậy tiếp theo chúng ta cần phải phái người đi điều tra ở trong này." Người của Ngạo Thế Thiên môn cũng không biết là Thẩm Tường lấy đi, nhưng người của Vạn Đạo Thần sơn thì biết, chỉ có điều đám bọn họ muốn nuốt một mình, cho nên mới không có nói cho Ngạo Thế Thiên môn biết.

Ai cũng không nghĩ tới Ngạo Thế Thần lăng bị một khối đá phá tan như thế này, cho nên tất cả mọi người không hoài nghi lực lượng khối đá kia một chút nào, cho dù là cường giả của Vạn Đạo Thần sơn và Ngạo Thế Thiên môn phối hợp với nhau thì cũng không thể làm được.

Nếu không phải có Phong Khả Nhi, Thẩm Tường căn bản không cách nào lấy được khối đá kia đi, khối đá đó thế nhưng là Phong Khả Nhi lấy đi.

"Thế nào? Đã mở ra hay chưa?" Thẩm Tường lúc này hào hứng trở về Đan Thần Bí cảnh.

"Cần chút thời gian!" Phong Khả Nhi nói ra: "Yên tâm đi, nếu như ta không thể mở thì không có người nào có thể mở, ta chắc chắn có thể, ta chính là cái phong ấn này dựng dục ra tiểu tinh linh, ta không thể mở vậy ai có thể mở?"

"Vậy ta yên tâm."

Gần nửa canh giờ sau, Thẩm Tường đã về tới bên trong Đan Thần Bí cảnh, mà Phong Khả Nhi còn chưa mở được phong ấn trên khối đá, điều này làm cho Thẩm Tường rất sốt ruột.

"Cũng sắp được rồi, ngươi chờ một chút."

Thẩm Tường cũng không biết Phong Khả Nhi làm gì bên trong Lục Đạo Thần kính, từ khi Phong Khả Nhi tiến vào Lục Đạo Thần kính, bên trong được chiếm lấy, hắn căn bản không cách nào trông thấy tình huống ở bên trong.

Thẩm Tường kiên nhẫn chờ đợi hai canh giờ, lúc này Phong Khả Nhi mới chạy ra khỏi Lục Đạo Thần kính.

"Lạp lạp lạp ... ta phá vỡ phong ấn." Phong Khả Nhi vỗ cánh cao hứng bay tới bay lui.

"Vạn Đạo Chí bảo đâu?" Thẩm Tường vội vàng hỏi.

"Ở chỗ này!" Phong Khả Nhi lấy ra một cái hộp ngọc, sau khi mở ra, bên trong là một đám bùn màu đen.

Đây chính là Vạn Đạo Chí bảo, chính là Vạn Đạo Chí bảo mà Thẩm Tường đã rất phấn khích khi đuổi theo cùng với cường giả Vạn Đạo Thần sơn!

"Cái này ... cái này thật là Vạn Đạo Chí bảo sao?" Thẩm Tường không thể tin được, tuy rằng trước đó hắn biết là một đám bùn, nhưng không nghĩ tới lúc nhìn thấy còn muốn bết bát hơn nhiều so với những gì hắn nghĩ.

"Chớ xem thường Vạn Đạo Chí bảo này, ngươi nhanh lấy Thiên Sáng Đỉnh lô của ngươi ra, chẳng mấy chốc ngươi sẽ biết sự lợi hại của thứ này!" Phong Khả Nhi cười thần bí: "Đúng rồi, cũng lấy luôn Cửu Tiêu Thần kiếm của ngươi ra đi!"

"Được!"

Thẩm Tường lấy Thiên Sáng Đỉnh lô bị tổn hại và Cửu Tiêu Thần kiếm ra.

"Vạn Đạo Chí bảo này còn được gọi là Vạn Đạo Thần thổ, có thể sửa chữa bất kỳ và tất cả các Thần khí." Phong Khả Nhi cầm lấy Cửu Tiêu Thần kiếm của Thẩm Tường, sau đó lại lấy kim châm không gì không xuyên thủng kia của nàng ta ra, đâm vào trên Cửu Tiêu Thần kiếm một cái.

"Ngươi làm cái gì a!" Thẩm Tường trông thấy thân kiếm của Cửu Tiêu Thần kiếm giống như đậu hũ vậy, lập tức bị kim châm đâm xuyên qua, lập tức kêu to lên, Cửu Tiêu Thần kiếm của hắn thế nhưng là rất tốt a.

"Dù sao cũng phải chứa trị, làm hư cũng không sao!" Phong Khả Nhi cười nói rồi đâm đi đâm lại hơn mười lần, giống như thể rất đã nghiền vậy, thấy vậy Thẩm Tường chấn động hò hét trong lòng.

"Nếu như loại bùn kia không có tác dụng thì làm sao đây?" Nội tâm Thẩm Tường đang rỉ máu.

"Chắc chắn có tác dụng." Phong Khả Nhi dùng đầu ngón tay chấm một chút ở bên trong hộp ngọc, sau đó bôi lên trên bề mặt thân kiếm.

Chỉ trong nháy mắt, những lỗ nhỏ bị đâm xuyên qua ở trên thân kiếm kia đã không còn, trông thấy cảnh tượng này, Thẩm Tường cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm, cũng tin tưởng sự lợi hại của Vạn Đạo Thần thổ này.

"Cửu Tiêu Thần kiếm của ngươi sau khi được bôi lên một chút bùn này, đã mạnh hơn rất nhiều, đặc biệt là ở trên chất liệu, không tin chính ngươi xem xem." Phong Khả Nhi ném Cửu Tiêu Thần kiếm cho Thẩm Tường.

Sau khi Thẩm Tường nhận lấy, cầm vào trong tay lập tức cảm nhận được có sự khác biệt rất lớn.

"Chắc chắn hơn rất nhiều!" Đây là Thẩm Tường có thể trực tiếp cảm nhận được.

"Bây giờ ta sửa chữa cái lò đan này giúp ngươi." Phong Khả Nhi lấy ra một ít thần thổ màu đen và bôi lên những chỗ nứt của Thiên Sáng Đỉnh lô.

Thiên Sáng Đỉnh lô có rất nhiều vết nứt, sau khi bôi thần thổ lên những vết nứt đó thì dần dần khép lại!

"Cường độ còn chưa đủ, phải dùng nhiều thêm một chút mới được." Sau đó Phong Khả Nhi cẩn thận bôi Thần thổ vào trên Thiên Sáng Đỉnh lô, hơn nữa lúc nàng ta bôi lên còn phóng xuất ra một loại hỏa diễm màu vàng đậm.

Trông thấy loại hỏa diễm này, đôi lông mày Thẩm Tường nhảy một cái, đó lại là Ngạo Thế Thần hỏa, hơn nữa còn là tu luyện tới đại thành!

"Đây là Ngạo Thế Thần hỏa a, hơn nữa còn là đại thành!" Thẩm Tường ngạc nhiên nói.

"Đúng!" Phong Khả Nhi lè lưỡi đối với Thẩm Tường, cười hì hì nói: "Ngươi cũng biết dùng Ngạo Thế Thần hỏa a? Xem ra ngươi chắc chỉ là tiểu thành!"

Thẩm Tường khẽ gật đầu, hắn vẫn là lần đầu tiên trông thấy Ngạo Thế Thần hỏa đại thành, hình ảnh màu sắc giống như giới thiêu bên trong tâm pháp kia, Ngạo Thế Thần hỏa đại thành trông rất đẹp.

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment