Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3064 - Chương 3064 - Tứ Kim Nô

Chương 3064 - Tứ Kim nô
Chương 3064 - Tứ Kim nô

"Bọn họ đều là người săn thú rất xuất sắc, chuyên môn săn giết Ngạo Thế Thần thú." La Thiên Quân nhướng mày, cũng không biết hắn làm được như thế nào để mà ngưng ra một cỗ lực lượng rót vào trong thân thể Thẩm Tường, tiến vào Thần Hải Thẩm Tường.

Thẩm Tường chỉ nhìn thấy vài con Ngạo Thế Thần thú trong Thần Hải của chính mình đột nhiên bị một lồng ánh sáng nửa trong suốt bao vây lại, khí tức bên trong cũng không tiếp tục tràn ra.

"Dịch chuyển!" La Thiên Quân nói.

Thẩm Tường lập tức sử dụng lực lượng thời không dịch chuyển rời đi.

"Không cần chạy, bọn họ sẽ không tới ngay được!" La Thiên Quân nói.

Tuy rằng bên trong Vạn Đạo Lăng mộ này rất lớn, nhưng tốc độ của những người kia rất nhanh, tốc độ cũng chỉ chậm hơn so với dịch chuyển một chút mà thôi, có thể xuyên qua toàn bộ Vạn Đạo Lăng mộ với tốc độ cực nhanh.

"Bọn họ đã mất đi mục tiêu." La Thiên Quân cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, Thẩm Tường vừa rồi bị duy trì phong tỏa liên tục, hắn nhưng là vô cùng khẩn trương, bởi vì thực lực của đối phương rất cường đại, phái ra cũng chỉ là những gia hỏa có địa vị rất thấp.

"Người săn thú?" Thẩm Tường không nghĩ tới Ngạo Thế Thần thú của mình vậy mà lại khiến những người này coi trọng như vậy.

"Những Ngạo Thế Thần thú này của ngươi thế nhưng là rất quý." La Thiên Quân nói: "Chắc chắn là Vạn Đạo Thần sơn nói cho bọn họ biết, cho nên bọn họ mới xuất hiện, bằng không Vạn Đạo Thần sơn cho dù có bị san bằng thì nói không chừng bọn họ cũng sẽ không xuất hiện, trừ khi Vạn Đạo pháp tắc để bọn họ hành động thì bọn họ mới có thể hành động."

"Vậy sau này ta còn có thể sử dụng lực lượng Ngạo Thế Thần thú không?" Đây chính là lực lượng cường đại nhất của Thẩm Tường, hơn nữa bình thường hắn cũng rất ít khi sử dụng.

"Đương nhiên có thể, ngươi bây giờ cần học được cách chưởng khống lực lượng Ngạo Thế Thần thú như thế nào, lực khống chế của ngươi đối với cái này còn chưa đủ." La Thiên Quân nói ra: "Cái này cần chính ngươi đi lĩnh ngộ, ta không tu luyện ra Ngạo Thế Thần thú, cho nên ta không thể chỉ điểm cho ngươi."

Thẩm Tường và La Thiên Quân mở ra một cái sơn động, bọn họ vào bên trong nghỉ ngơi.

"Sau đó phải làm sao đây? Chúng ta phải như thế nào mới có thể rời khỏi nơi này!" Lực lượng thời không của Thẩm Tường đã không còn tác dụng.

"Phong ấn của Ngạo Thế gia tộc rất đáng sợ ... Ngạo Thế Thiên môn trước đó chính là bọn họ phong ấn." La Thiên Quân nói.

Nói tới phong ấn, Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy không có cái gì phải sợ, bởi vì Phong Khả Nhi ngay ở bên cạnh hắn!

"Tiểu Khả, ra đi!" Thẩm Tường thả Phong Khả Nhi ra, đồng thời nói cho La Thiên Quân biết thân thế của Phong Khả Nhi.

La Thiên Quân cho dù sáng tạo ra Vạn Đạo thế giới này, nhưng hắn sau khi hắn biết một cái phong ấn tu luyện thành tinh, cũng cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi.

"Đây là Vạn đạo phong ấn rất mạnh, có thể phong ấn hết thảy lực lượng, cho nên lực lượng thời không của ngươi cũng không thể sử dụng." Phong Khả Nhi chỉ nhắm mắt lại đi cảm ứng một chút là đã có được kết luận.

"Vậy phải xử lý như thế nào mới được? Ngươi chắc chắn có biện pháp đi!" Thẩm Tường thế nhưng là muốn nhanh chóng rời khỏi cái nơi quỷ quái này.

"Ta đương nhiên có biện pháp, tuy nhiên cần ngươi dẫn ta đi ra biên giới mới được." Phong Khả Nhi nói ra: "Ta phải đi tới đó chạm vào toàn bộ đại trận phong ấn thì mới có thể biết tình huống cụ thể của cái đại trận phong ấn này, như vậy mới có thể tìm được phương pháp phá vỡ phong ấn này."

"Chuyện này không phải vấn đề!"

Thẩm Tường và La Thiên Quân lại âm thầm tới biên giới, đồng thời hai người hợp lực, hung hăng công kích vào trên đại trận phong ấn kia, làm cho cả đại trận phong ấn này run rẩy, chấn động ra một cỗ lực lượng phong ấn.

"Được rồi!" Phong Khả Nhi nói xong cũng vội vàng chui vào bên trong thế giới của Thẩm Tường, bởi vì nàng ta cảm ứng được có người đang xông tới.

"Đi nhanh lên!" La Thiên Quân nói.

Thẩm Tường mang theo La Thiên Quân vội vàng rời đi.

Sau khi trở lại cái sơn động kia, Thẩm Tường thấp giọng mắng: "Đám Ngạo Thế gia tộc khốn kiếp này ... Ngạo Thế Thanh Long thế nhưng là ta khó khăn lắm mới tu luyện ra được, trải qua bao nhiêu năm a ... vậy mà muốn săn giết ta."

"Bọn họ chính là như vậy! Hơn nữa bọn họ còn cho rằng đó là thuộc về bọn họ, bởi vì ngươi là tu luyện ra được ở bên trong Vạn đạo, chỉ cần ở bên trong Vạn đạo bọn họ đều cảm thấy là của bọn họ." La Thiên Quân nói.

"Đám khốn kiếp này!" Thẩm Tường hận tới nghiến răng, Vạn Đạo Thần sơn và Ngạo Thế Thiên môn còn chưa giải quyết được vậy mà giờ lại lòi ra một cái Ngạo Thế gia tộc, hơn nữa còn đáng sợ như vậy.

"Bọn họ được Vạn Đạo chiếu cố, cho nên ở bên trong chắc chắn có không ít cường giả Ngạo Thế cảnh ... nói không chừng trẻ sơ sinh mới sinh ra đã chính là Ngạo Thế cảnh." La Thiên Quân cười khổ nói: "Ngươi cũng chỉ có tu luyện tới Ngạo Thế cảnh đỉnh phong thì mới có thể chống lại bọn họ."

Phong Khả Nhi đột nhiên nói ra: "Ta đã tìm được biện pháp, bây giờ ta bắt đầu bố trí trận bàn phá vỡ đại trận phong ấn!"

Phong Khả Nhi sử dụng Lục Đạo Thần kính làm trận bàn, điều này cần một chút thời gian.

"Thật ra thì ngươi không cần phải sợ những gia hỏa đó, ngươi có thể có được lượng lớn Vạn Đạo Thần thổ, bọn họ thế nhưng là không có, bởi vì Vạn Đạo Thần thổ chỉ có ở trên Vạn đạo mới có." Phong Khả Nhi cười nói: "Chỉ cần ngươi có thời gian là có thể làm ra nhiều Vạn Đạo Thần thổ hơn, tới lúc đó đối phó bọn họ sẽ không có tốn sức như vậy!"

Vạn Đạo Thần thổ chính là chỗ dựa rất lớn của Thẩm Tường, hắn đột nhiên nghĩ tới cây kim châm thần bí mà lợi hại kia của Phong Khả Nhi, có thể đâm xuyên mọi thứ! Nếu như Cửu Tiêu Thần kiếm của hắn cũng lợi hại như vậy, tới lúc đó chỉ cần bị hắn bổ trúng một kiếp vậy hậu quả có thể tưởng tượng được.

...

Bên ngoài Vạn Đạo Lăng mộ, một cung điện xa hoa được xây dựng trên lưng một con hổ khổng lồ như núi, trong một cái đình viện bên trong cung điện, một nam tử áo trắng nhìn vào mặt trời trên không trung, cau mày nói:

"Làm sao đi lâu như vậy mà còn chưa về? Cái tên tiểu quỷ gọi là Thẩm cái gì kia khó đối phó như vậy sao? Thế nhưng phái đi tới hai mươi tên Hắc Y nô." Nam tử áo trắng ở trong đình viện, đang xem một đám nữ tử có thân hình uyển chuyển múa.

"Thiếu chủ, gia hỏa kia có Ngạo Thế Thanh Long, quả thực tương đối khó đối phó, vẫn là để Tứ Đại Kim nô đi thôi." Một nữ tử đằng sau nam tử áo trắng nhẹ giọng nói.

"Vậy thì được, bảo Tứ Kim nô đi, tốc chiến tốc thắng, ta cũng muốn nhanh rời khỏi cái nơi thấp kém này." Nam tử áo trắng lười biếng nói ra: "Ngạo Thế Thanh Long a ... đã rất lâu rồi chưa từng xuất hiện, vậy mà lại xuất hiện ở trên người một tên phàm phu như vậy, không thể tưởng tượng nổi, nếu như có thể, ta muốn nhìn thi thể gia hỏa kia!"

Sau đó, bốn luồng ánh sáng vàng bay vụt ra từ trên lưng hổ, tiến vào Vạn Đạo Lăng mộ!

"Hạ công tử, ngươi tới quả thực rất nhanh, bắt được chưa?" Cùng lúc giọng nói truyền đến, một nữ tử áo tím chậm rãi đáp xuống đình viện, phòng ngự trên con hổ khổng lồ này thế nhưng là rất mạnh, nhưng lại bị người tới từ bên ngoài phá giải không một tiếng động.

"Mộ Dung Hồng Liên của Mộng Dung gia sao? Nghe nói ngươi thế nhưng là luôn mặc quần áo màu đỏ, làm sao bây giờ lại mặc màu tím?" Hai mắt nam tử áo trắng sáng lên, đánh giá nữ tử mặc áo tím ở ngay trước mắt này một cách cẩn thận.

Mộ Dung Hồng Liên có dung mạo thanh lệ, tuy rằng cũng rất đẹp, nhưng lại kém nhiều so với những nữ tử đang nhảy múa cùng với nữ tử cao gầy đứng ở đằng sau nam tử áo trắng kia, nhưng nam tử áo trắng lại bị nàng ta hấp dẫn.

"Vậy cũng chỉ là ngươi nghe nói, xem ra ngươi còn chưa đạt được Ngạo Thế Thanh Long a! Ngươi tiến vào không có tự mình động thủ ... cũng được, đa tạ Hạ công tử đã cho Hồng Liên cơ hội, vô cùng cảm kích."

Nói xong, thân thể Mộ Dung Hồng Liên đột nhiên biến thành một loại sương đỏ rồi tiêu tán!

"Công tử ... làm sao đây? Nàng ta tự mình tiến vào, nàng ta ở bên trong Ngạo Thế gia tộc xem như cũng tương đối có danh tiếng! Ngươi tới nhanh nhất, nếu như để cho nàng ta đạt được Ngạo Thế Thanh Long ..." Tỳ nữ kia nói.

"Không sợ, chúng ta tin tưởng thực lực của Tứ Kim nô." Nam tử áo trắng quả thật có chút lo lắng, nhưng hắn lại không muốn đi vào.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment