Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3103 - Chương 3103 - Thần Hoang Lòng Đất

Chương 3103 - Thần Hoang lòng đất
Chương 3103 - Thần Hoang lòng đất

Thẩm Tường nằm sấp ở trên Lục Đạo Thần kính, nhục thể của hắn đã bị trọng thương, có điều hắn đang nhanh chóng hấp thụ lấy lực lượng tái sinh mà tỷ muội Mỹ Cảnh phóng ra tới chữa thương.

"Gia hỏa này thật đáng sợ, hắn sử dụng chắc hẳn là Ngạo Thế Cuồng lực, ta căn bản không cách nào ngăn cản!" Thẩm Tường nhớ tới chưởng của Nhân Hoàng kia, chỉ là rất nhẹ nhàng đã đánh hắn thành bộ dáng như hiện tại.

"Đúng vậy, chẳng mấy chốc hắn sẽ đuổi theo tới, lần này nhất định phải chạy trốn." Phong Khả Nhi nói, vừa rồi chính là nàng xuất thủ, khống chế sát trận bên trong Lục Đạo Thần kính tiến hành công kích.

Nàng ta phán đoán tới rất chính xác, nàng ta kết luận Nhân Hoàng kia rất e ngại lực lượng của nước, cho nên phóng ra lực lượng nước rất mạnh tiến hành công kích, quả nhiên để cho Nhân Hoàng ngừng lại một đoạn thời gian, tuy rằng lúc đó càng chọc giận Nhân Hoàng hơn, nhưng lại tranh thủ được thời gian chạy trốn cho Thẩm Tường.

Thẩm Tường liều mạng dịch chuyển về phía trước, chỉ cần hắn rời xa Nhân Hoàng thì hắn sẽ càng an toàn hơn.

"Tiểu tử nhân loại, ngươi đừng chạy, ta nhất định phải ăn sạch ngươi từng miếng một." Tiếng gào thét của Nhân Hoàng bao phủ Vạn Đạo lâm, sau khi Thẩm Tường nghe thấy thì sống lưng không thể không phát lạnh.

Nhưng là, hắn cũng không có bởi vậy mà bị dọa tới không dám chạy, hắn tiếp tục chạy như điên!

Hắn cũng không dám trở về Đan Thần Bí cảnh, nếu như Nhân Hoàng này cũng theo tới vậy sẽ chỉ hại cho toàn bộ thế giới Thiên Đạo, chỉ dựa vào thực lực của Nhân Hoàng này, muốn tiêu diệt thế giới Thiên Đạo thì dễ như trở bàn tay.

Đại địa đằng trước đột nhiên rung động, khối đại địa kia giống như là lực lượng nào đó, vậy mà phân tách từng chút một, giống như là bị xé ra vậy, xuất hiện một cái khe hở rất sâu, hơn nữa trong cái khe hở này còn dâng trào ra một đám sương mù màu tím.

"Đây là cái gì? Công kích của Nhân Hoàng sao?" Thẩm Tường lập tức ngây ngẩn cả người, sương mù màu tím phun ra ngoài đó nhiều vô cùng, lập tức bao phủ lại xung quanh, Thẩm Tường cũng không dám tới gần.

Mà để hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là, sau khi hắn dừng lại, Nhân Hoàng Thiên Cổ Thú nhân kia cũng không có đổi theo.

"Hắn không dám vào, trong này rõ ràng có thứ gì đó khiến hắn lo lắng." Phong Khả Nhi nói ra: "Đây không phải thứ hắn làm ra, là hình thành tự nhiên, cũng không biết bởi nguyên nhân gì, ta suy đoán có quan hệ với kết giới bị phá ra của Vạn Đạo lâm."

Phong Khả Nhi vừa mới nói xong, một con cuồng phong gào thét mà tới, thổi tan toàn bộ sương mù màu tím, khí tức Nhân Hoàng của Thiên Cổ Thú nhân cũng đang áp sát.

"Hắn thổi sương mù màu tím đi, đi mau!" Phong Khả Nhi đã khống chế Lục Đạo Thần kính bay tới đằngtrước, sau đó tiến vào trong cái khe hở đột nhiên xuất hiện kia.

"Tiểu quỷ nhân loại, ngươi xuống dưới đó sẽ chỉ chết thảm hại hơn mà thôi, nếu ngươi ngoan ngoãn đi lên, ta sẽ để cho ngươi được chết thoải mái hơn một chút." Giọng nói Nhân Hoàng của Thiên Cổ Thú nhân có hơi run rẩy, rõ ràng là đang tức giận, bởi vì hắn không thể tự tay diệt đi Thẩm Tường, Thẩm Tường vừa rồi thế nhưng là dùng nước dội vào hắn, đó chính là thứ mà hắn ghét nhất.

"Khốn kiếp, đồ con rùa đen thối, con lừa chết ngốc, ngươi cái đồ con rùa vậy mà cũng tự xưng làm Nhân Hoàng, ta nhổ vào, chờ đó cho ta, sớm muộn gì ta sẽ chặt cái đầu bốc lửa của con rùa con lừa ngốc nhà ngươi xuống cho cóc ăn." Tiếng mắng chửi liên tục của Thẩm Tường truyền tới từ bên dưới.

"A ..." Nhân Hoàng Thiên Cổ Thú nhân sau khi nghe được thì lập tức nổi giận, hung hăng đánh ra những quả cầu lửa sáng rực như mặt trời chói lọi vào khe hở.

Những quả cầu lửa này đều mang theo một cỗ Ngạo Thế Cuồng lực vô cùng đáng sợ, Thẩm Tường đã ở dưới khe hở dưới lòng đất, nhưng hắn vẫn cảm giác được áp chế rất mạnh, khiến hắn có chút khó thở.

Nhưng là, sau khi những quả cầu lửa này tiến vào bên trong sương mù màu tím thì tan ra với tốc độ thật nhanh, sau đó biến thành sương mù màu tím rồi tản ra, trông thấy cảnh tượng này, Thẩm Tường không thể không giật mình.

"Đây rốt cuộc là nơi nào?" Thẩm Tường đi sát tới rìa của Lục Đạo Thần kính, nhìn vào chỗ sâu trong khe hở không thấy đáy đang không ngừng dâng trào ra sương mù màu tím.

"Không biết, tuy nhiên Thiên Cổ Thú nhân giống như cảm nhận được gì nên có chút sợ nơi này, cho nên hắn không dám xuống." Phong Khả Nhi nói ra: "Ngươi có thể cảm nhận được có cái gì không đúng không?"

"Không!" Thẩm Tường đưa tay sờ lên những sương mù màu tím này nhưng không cảm nhận được có chỗ nào không đúng cả.

Sau đó hắn lại phóng xuất ra một cỗ Ngạo Thế Thần lực.

Ngạo Thế Thần lực vậy mà sau khi vào bên trong sương mù màu tím thì tan ra, tan tới rất nhanh!

"Không thể sử dụng Ngạo Thế Thần lực ở trong này?" Thẩm Tường hít sâu một hơi.

"Có lẽ vậy, Ngạo Thế Cuồng lực cũng không thể sử dụng được ở trong này, không biết bên dưới đến cùng là có thứ gì, tại sao lại đột nhiên xuất hiện, tuy nhiên cũng bởi vì đột nhiên xuất hiện mà ngươi mới được cứu." Phong Khả Nhi cũng cảm thấy tò mò đối với nơi này.

Lục Đạo Thần kính chậm rãi hạ xuống, Thẩm Tường muốn nhìn xem bên dưới có cái gì, bình thường mà nói thì sâu dưới mặt đất chính là địa tâm, địa tâm đều là tồn tại hết sức mạnh mẽ, lúc trước lúc hắn ở thế giới Thiên Đạo, thường xuyên tiến vào địa tâm bên dưới, cũng từ bên dưới đạt được rất nhiều thứ tốt.

"Thần Hoang cường đại như vậy, địa tâm chắc hẳn cũng sẽ rất lợi hại đi." Thẩm Tường đầy lòng chờ mong.

Ba ngày trôi qua, Thẩm Tường không nghĩ tới địa tâm này vậy mà lại sâu tới như vậy, đi lâu như vậy mà chưa tới cùng, mà sương mù màu tím ở đây cũng càng ngày càng đậm.

"Bên dưới chắc chắn có một cái nguồn năng lượng rất mạnh." Thẩm Tường nhìn lướt qua bên dưới, hắn ngoại trừ trông thấy sương mù màu tím ra thì cái gì cũng không nhìn thấy.

Mấy ngày qua, hắn đều đang gấp rút chữa trị vết thương, cũng may cũng chỉ làm thương nhục thân của hắn mà thôi, Thần Hải của hắn thì không có trở ngại gì, có lực lượng tái sinh mạnh mẽ của tỷ muội Mỹ Cảnh, hắn khôi phục rất nhanh, bây giờ đã khỏi hẳn.

Lại qua mấy ngày nữa, sương mù màu tím bên dưới cuối cùng không còn!

"Ta đoán sai rồi, đám sương mù màu tím kia không phải từ phía dưới bay ra?" Thẩm Tường đi tới nơi này mới biết được, những sương mù màu tím kia đều là từ hai bức tường phía dưới khe nứt lộ ra, mà bên dưới này thì lại là một mảnh đen kịt.

"Thử xem một chút!" Hắn thả ra một đám Ngạo Thế Thần hỏa, nhưng Ngạo Thế Thần hỏa vừa xuất hiện thôi thì đã bị dập tắt ngay, căn bản không cách nào phóng thích, cái này vẫn giống như ở phía trên trước đó.

"Tới đáy rồi?" Thẩm Tường đã không còn có thể nhìn thấy hai bức tường, lúc này, hắn ở trong một thế giới bị bóng tối vây quanh, không nhìn thấy cái gì cả, không có bất kỳ một chút ánh sáng nào, mà hắn cũng không cách nào phóng ra ánh sáng.

Phong Khả Nhi đi ra từ bên trong Lục Đạo Thần kính, đôi cánh hơi mờ kia của nàng phóng xuất ra ánh sáng nhỏ yếu, nhưng ở chỗ này lại rất sáng.

Thẩm Tường vốn dĩ đang ở trong bóng tối và cảm thấy bất an, trông thấy Phong Khả Nhi tỏa ra ánh sáng yếu ớt khắp cơ thể thì hắn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, hắn véo vào khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương của Phong Khả Nhi, cười nói: "Ánh sáng trên người của ngươi không bị tan đi a!"

"Đúng là một cái nơi kỳ quái!" Phong Khả Nhi đứng ở trên Lục Đạo Thần kính, dùng tiếng hô ngọt ngào hô: "Có người ở đây hay không a..."

Nàng ta liên tục hô vài tiếng, không có tiếng đáp trả nào, rồi mới ảo não ngồi xuống.

"Lục Đạo Thần kính ngược lại là có thể bay, xem ra chỉ cần các loại năng lượng xuất hiện ở đây, sau khi bị cảm ứng được thì sẽ bị luyện hóa." Phong Khả Nhi thở dài một hơi: "Nơi quỷ quái này là nơi như thế nào, ngay cả quỷ cũng không có."

"Để cho Linh Thông Quỷ ra xem xem!" Thẩm Tường cười cười, rồi mới để cho Linh Thông Quỷ đang tu hành ở bên trong Lục Đạo Thần kính chạy ra, Linh Thông Quỷ ăn đan dược của Thẩm Tường, lúc này cũng đã là Ngạo Thế cảnh Thánh cấp.

Sau khi Linh Thông Quỷ đi ra, nhắm mắt lại, phóng thích pháp môn thần thông của hắn đi dò xét xung quanh.

"Nơi này có tàn hồn gì hay không?" Phong Khả Nhi vội vàng hỏi.

"Có, rất nhiều!" Giọng điệu của Linh Thông Quỷ ngưng trọng lại, điều này làm cho Thẩm Tường và Phong Khả Nhi cảm thấy kinh hãi.

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment