Lúc Kỷ Hành Viễn trở về, Thẩm Tường đã có thể đứng lên được, tuy nhiên còn chưa khỏi hẳn, trong cơ thể hắn vẫn còn một chút đau nhức, cốt cách của hắn còn rất yếu ớt, chỉ là vừa mới nối xong mà thôi, tuy nhiên điều này lại làm cho Kỷ Hành Viễn rất kinh ngạc, hắn không nghĩ tới chỉ nửa ngày ngắn ngủi, Thẩm Tường vậy mà đã có thể đứng lên được rồi.
"Đại thúc, ngươi mua cái gì về vậy?" Sau khi Thẩm Tường đi ra thì nhìn thấy Kỷ Hành Viễn mang theo hai thứ đồ lớn, ở chỗ này cũng không có đồ vật loại pháp bảo trữ vật, cho nên đều phải mang theo rất nhiều thứ trên người.
"Đều là thịt Ám thú, những thứ này cũng không rẻ, cho ta không ít thú thạch." Kỷ Hành Viễn cười nói: "Cho nên, chờ sau khi ngươi tốt lên, ngươi cần phải đi theo ta săn thú để đổi lấy thú thạch."
Thẩm Tường đi tới quan sát một chút thịt thú, đều là một màu đen nhánh, để hắn không có cảm giác muốn ăn, hắn còn biết thịt của những con thú này rất khó mà nướng chín được, nếu như muốn ăn sống thì hắn không ăn nổi.
"Phải ăn như thế nào?" Thẩm Tường nhíu mày hỏi, ngửi được mùi máu tươi kia để hắn có chút buồn nôn, những thịt Ám thú này không có một chút tươi mới nào.
"Trực tiếp ăn ... sao vậy, ngươi còn muốn nướng chín lên sao? Thịt Ám thú đều là chí âm, rất khó nướng chín, nếu như dùng hỏa diễm bình thường thì căn bản không cách nào để cho loại thịt này nóng lên chứ đừng nói là nướng chín." Kỷ Hành Viễn nói.
Thẩm Tường trước đó từng thử muốn nướng con báo kia, hắn cũng biết loại thịt thú này rất khó dùng hỏa diễm để nướng chín, có điều lần trước hắn chỉ dùng khoảng thời gian rất ngắn, hắn có lực lượng thời gian, lại thêm Ngạo Thế Thần hỏa mãnh liệt, hắn cảm thấy chắc là có thể làm được.
"Ngươi nhanh đi ngâm nước thuốc đi, ngươi bây giờ còn chưa tốt." Kỷ Hành Viễn vỗ vào bả vai Thẩm Tường: "Chuyện này cứ giao cho ta, ta sẽ cắt thành miếng rất nhỏ để ngươi một ngụm là có thể nuốt được."
Thẩm Tường nhếch miệng: "Ta không ăn thứ này ... để cho ta thử một chút, ta khả năng có thể nướng chín!"
"Ta không tin!" Kỷ Hành Viễn nói ra: "Có rất nhiều người tới từ Vạn Đạo đều có thể sử dụng Ngạo Thế Thần lực trong cơ thể của bọn họ để ngưng ra hỏa diễm, nhưng không có một ai thành công."
"Chúng ta tu luyện nhục thân cường đại hẳn là phải chí dương chí cương mới đúng, tại sao phải lựa chọn thịt Ám thú loại chí âm này?" Thẩm Tường hỏi, con báo đen mà trước đó hắn giết chết kia toàn thân đều là lạnh lẽo.
"Ngươi thì không biết được đi! Bởi vì loại thịt Ám thú này đã chí âm tới một mức độ rất đáng sợ, cái gọi là vật cực tất phản, cho nên sau khi ngươi ăn loại thịt Ám thú này là có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng dương cương rất đáng sợ, đến lúc đó ngươi sẽ hiểu." Kỷ Hành Viễn cười nói: "Nếu như ngươi có thể nướng chín, nói không chừng sẽ còn mất đi một số lực lượng, ngược lại không tốt."
"Yên tâm đi, ta thành thạo nhất đối với loại chuyện này." Thẩm Tường cười nói, hắn thế nhưng là Luyện đan sư, ở lúc nướng thịt, hắn hoàn toàn có thể bảo tồn năng lượng bên trong thịt Ám thú, thậm chí còn có thể làm biến phẩm chất tới cao hơn.
"Vậy thì ngươi thử một chút xem!" Kỷ Hành Viễn cũng không phản đối, hắn vẫn tương đối tò mò đối với Thẩm Tường, một người trẻ tuổi như thế này có thể còn sống đi tới đây đã rất không tệ rồi, phải biết có một số người tu vi đạt tới Ngạo Thế cảnh đỉnh phong đều phải chết ở bên trong vùng tối.
"Đại thúc, có phải ngươi rất nghèo hay không? Cho nên chỉ có thể đi mua loại thịt cất giữ thời gian rất lâu?" Thẩm Tường trông thấy những thịt này không được tươi cho lắm cũng không muốn chạm vào cắt.
"Ta lại không thu thú thạch của ngươi, ngươi lo lắng cái gì?" Kỷ Hành Viễn bĩu môi nói: "Có ăn là đã tốt rồi ... ngươi không cần lo lắng, bên trong thịt Ám thú ẩn chữa lực lượng cực hàn, có thể bảo tồn trong thời gian rất dài, bây giờ trông không được tươi, nhưng năng lượng ẩn chứa bên trong vẫn là vô cùng nhiều."
Thẩm Tường lấy thịt của con báo kia ra, cũng nhiều tới hai vạc lớn, những thịt này rất tươi mới, còn đỏ và mềm, những thịt Ám thú mà Kỷ Hành Viễn mua về đều biến thành đen rồi.
"Con báo mà ngươi giết chết kia?" Tròng mắt của Kỷ Hành Viễn thiếu chút nữa thì trừng tới rơi xuống, trước đó hắn nghe Thẩm Tường nói bị một con báo tấn công, hắn cho rằng Thẩm Tường thoát khỏi công kích, không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà còn có thể giết chết con báo đó.
Kỷ Hành Viễn quan sát con báo này một cách cẩn thận, phát hiện con báo này bị một loại binh khí rất sắc bén chém ra, điều này làm cho hắn càng ngạc nhiên hơn, hắn một mực đang tìm kiếm loại binh khí sắc bén này, nhưng rất nhiều năm qua đều chưa từng tìm thấy.
"Thực lực con báo này không kém ... thân thể cũng rất cường hãn, ngươi đến cùng là dùng thứ gì mới có thể chém được con báo này? Có thể cho ta xem một chút được không? Nhiều năm qua ta đều đang đi tìm kiếm loại binh khí sắc bén kiểu này." Kỷ Hành Viễn nhìn vòa những vết cắt trên người con báo kia, trong lòng rất chấn động.
"Đương nhiên được!" Thẩm Tường lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, đưa tới.
Cửu Tiêu Thần kiếm đã hòa làm một thể với hắn, không ai có thể cướp đi được, cho nên hắn căn bản không cần lo lắng sẽ bị Kỷ Hành Viễn cướp đi.
Kỷ Hành Viễn cầm vào trong tay, dùng đầu ngón tay của mình sờ soạng nhẹ nhàng vào mũi kiếm một chút, thì bị cắt ra một vết thương rất sâu, điều này làm cho hắn hít một hơi khí lạnh thật sâu.
"Lợi hại!" Kỷ Hành Viễn khen ngợi một tiếng, trong ánh mắt tuy rằng tràn đầy hâm mộ nhưng không có tham lam và đố kỵ, có thể thấy được hắn không có ý nghĩ cướp đoạt thanh kiếm này.
Hắn trả Cửu Tiêu Thần kiếm lại cho Thẩm Tường, nói: "Khó trách ngươi có thể giết chết Ám thú ... thân thể Ám thú thế nhưng là rất cường tráng, cho dù dùng binh khí cũng rất khó để có thể chém thương, đều phải dùng lực lượng rất lớn."
Nhưng Thẩm Tường sử dụng Cửu Tiêu Thần kiếm thì dễ dàng như cắt đậu hũ vậy.
"Ta đi thử xem một chút xem có thể nướng chín được hay không, loại thịt này của ngươi cầm về đi, chờ ta tốt lên ta sẽ đi săn giết một chút." Thẩm Tường cười nói: "Ở bên trong vùng tối, loại Ám thú này chắc là có không ít đi."
"Đúng không ít, nếu như có loại binh khí sắc bén như của ngươi thì có thể kiếm được rất dễ dàng ... đúng rồi, lúc ngươi đi ra thế nhưng là tuyệt đối đừng khoe khoang ngươi có thanh kiếm này! Vô Đạo chi thành trông chỉnh thể tương đối hài hòa yên tĩnh, nhưng một số gia hỏa xấu ẩn giấu ở trong này, nếu để cho bọn họ biết, nổi lòng tham thì chắc chắn sẽ tới cướp đoạt." Kỷ Hành Viễn căn dặn Thẩm Tường.
"Ừm, ta đã hiểu." Thẩm Tường ném thịt con báo vào bên trong Thiên Sáng Đỉnh lô, sau đó vội vàng chạy vào bên trong một cái phòng.
Kỷ Hành Viễn trông thấy Thiên Sáng Đỉnh lô của Thẩm Tường, trong ánh mắt hắn toát ra một chút ngạc nhiên nghi ngờ, hắn muốn hỏi Thẩm Tường một số chuyện, nhưng Thẩm Tường đã đi vào bên trong phòng, hắn chỉ có thể chờ Thẩm Tường đi ra rồi lại hỏi.
"Đúng là một gia hỏa thần kỳ, nếu như thân thể của hắn cũng cường đại như ta, lại phối hợp với thanh kiếm sắc bén kia, đó thật là rất đáng sợ, may mắn tiểu quỷ này làm người cũng không tệ lắm." Kỷ Hành Viễn vui mừng cười một tiếng, sau đó nhấc hai vạc thịt Ám thú kia lên bước nhanh rời đi.
Thân thể Thẩm Tường còn đang hấp thu lực lượng tái sinh do tỷ muội Mỹ Cảnh thả ra tới khôi phục, điều này không ảnh hưởng tới việc hắn phóng thích Ngạo Thế Thần hỏa đi nướng thịt Ám thú.
"Chắc chắn có thể nướng chín, chẳng qua chỉ cần một chút thời gian mà thôi, ta tăng thêm hai tầng lĩnh vực thời gian vào bên trong Thiên Sáng Đỉnh lô, vậy có thể hoàn thành rất nhanh đi."
Thẩm Tường dựa theo suy nghĩ đi làm, sau khi hắn phóng ra hai tầng lĩnh vực thời gian, thời gian bên trong tương đương với được gia tốc, hơn nữa còn gia tốc rất nhiều lần, nếu như muốn gìn giữ cường độ hỏa diễm bên trong không thay đổi, như vậy mỗi thời mỗi khác hắn đều tiêu hao đi rất nhiều Ngạo Thế Thần lực.
P/S: Ta thích nào ... chương 5