Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3109 - Chương 3109 - Đầm Sâu Cương Phong

Chương 3109 - Đầm sâu cương phong
Chương 3109 - Đầm sâu cương phong

Thẩm Tường cũng muốn đi xem xem, hắn kiểm tra thương thế của mình một lúc đã khôi phục được không sai biệt lắm.

"Đại thúc, ngươi có thể mang ta đi xem hay không, nói không chừng ta có thể vào được." Thẩm Tường đã biết lão giả nửa quỷ tên là Vương Đạo, hắn suy đoán lão giả nửa quỷ đã ở Vạn Đạo chi thượng, hơn nữa còn có thể tiến hành liên hệ với ở dưới Vạn đạo.

"Đương nhiên được, nơi này có rất nhiều người biết vị trí của sơn động đó, tuy nhiên ngươi bây giờ tốt nhất là vẫn đừng đi." Kỷ Hành Viễn nói ra: "Vị trí cái sơn động đó vẫn tương đối nguy hiểm."

"Ta không sợ!" Thẩm Tường có chút không kịp chờ đợi muốn đi.

"Chờ một chút ... bởi vì trong khoảng thời gian này có mấy đám người tới đó." Kỷ Hành Viễn nói ra: "Rất nhiều người đều muốn rời khỏi Vô Đạo chi thành, nhưng bọn họ lại không cam chịu thực lực lúc này, cho nên đều muốn tiến vào bên trong sơn động đó để xem một chút xem có phương pháp cường đại lên nào nữa hay không, năm đó sau khi lão Vương đi ra từ trong đó đã trở nên rất đáng sợ, trong vòng một đêm đã tiêu diệt đi rất nhiều kẻ thù cường đại, chuyện này một mực lưu truyền tới nay."

"Những người kia lúc trước cũng không biết hắn biết luyện đan, cũng chỉ có ta biết, cho nên bọn họ đều cho rằng lão Vương còn có những thứ khác trong sơn động."

Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Vậy thì qua một đoạn thời gian nữa thì đi!"

Kỷ Hành Viễn tuy rằng cường đại, nhưng hảo hán không chịu nổi đàn sói, nếu như tới lúc đó đối mặt với rất nhiều cường giả, bản thân hắn chỉ sợ khó mà chống đỡ.

"Ngươi bây giờ đã khôi phục được không sai biệt lắm, vậy ta dẫn ngươi đi tu hành Vô Đạo." Kỷ Hành Viễn nói ra: "Ta chỉ là chỉ điểm cho ngươi tới một số nơi tốt để tu hành, trước đây ta đều làm như vậy, lão Vương cũng như vậy."

Thẩm Tường biết muốn tu luyện Vô Đạo thì cần hấp thu một loại lực lượng thần bí ở nơi này mới được, Kỷ Hành Viễn biết nơi nào có loại năng lượng này.

Thẩm Tường chạy nhanh theo Kỷ Hành Viễn chạy vào bên trong một khu rừng, vào lúc trời tối, hắn đột nhiên cảm nhận được có một cơn gió nhẹ thổi tới.

"Sắp tới rồi, ngươi phải cẩn thận." Kỷ Hành Viễn nói.

"Phải cẩn thận cái gì?" Thẩm Tường vừa mới hỏi xong thì cơn gió nhẹ kia lại đột nhiên biến thành cuồng phong, hơn nữa sau khi bị thổi tới, hắn còn cảm thấy thân thể vô cùng đau nhói.

"Đau quá!" Thẩm Tường không thể không hô, hắn nhìn vào Kỷ Hành Viễn một chút, thần sắc Kỷ Hành Viễn nhẹ nhàng, loại gió này không có ảnh hưởng nào đối với hắn.

"Đây là Vô Đạo Cương phong ... ngoại trừ ngươi cảm thấy bị đau nhức ra còn cảm nhận được gì?" Kỷ Hành Viễn lại cười nói.

"Còn có ... rất lạnh!" Mặt mũi Thẩm Tường tràn đầy nghi hoặc, bởi vì loại lạnh này cũng không phải là lạnh từ bên ngoài vào, mà là phát ra từ trong cơ thể của hắn.

"Là những thịt Ám thú kia!" Trước đó hắn cảm thấy kỳ quái, tại sao ăn thịt Ám thú cũng chỉ cảm nhận được một chút năng lượng thần bí, chứ cũng không cảm nhận được cương dương mãnh liệt như Kỷ Hành Viễn nói trước đó.

"Đúng vậy, Vô Đạo Cương phong có thể đề cao Âm Chi lực của thịt Ám thú trong cơ thể, chờ lát nữa ngươi là có thể cảm nhận được quá trình chí âm biến thành chí dương." Kỷ Hành Viễn nói ra: "Ngươi cần phải kiên trì một đoạn thời gian nữa."

"Ừm!" Loại đau này đối với Thẩm Tường mà nói thì cũng chỉ là đau nhức nhỏ mà thôi, hắn có thể kiên trì được dễ dàng.

Cơn Vô Đạo Cương phong này gầm thét không ngừng, cũng không biết lúc nào mới có thể ngừng lại.

"Tới rồi!" Thẩm Tường đột nhiên cảm nhận được một cỗ lực lượng vô cùng nóng bỏng bộc phát ở trong cơ thể, để toàn thân hắn đều trở nên vô cùng nóng bỏng.

Trước đó còn cảm thấy vô cùng lạnh, mà trong nháy mắt lại đột nhiên cảm thấy nóng bỏng, để hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là, cỗ lực lượng dương cương kia sau khi bộc phát ra từ trong cơ thể hắn, thả ra ánh sáng vàng xuyên thấu thân thể của hắn, khiến cho hắn thoạt nhìn như là toàn thân sáng lên vậy.

"Chờ cỗ lực lượng này dung nhập vào trong thân thể của ngươi là được rồi." Kỷ Hành Viễn nói ra: "Cách mỗi một canh giờ, Vô Đạo Cương Phong sẽ xuất hiện, thẳng tới năng lượng thịt Ám thú trong cơ thể ngươi tiêu hóa toàn bộ mới xem như hoàn thành."

"Chờ sau khi hoàn thành, ta sẽ dẫn ngươi đi tới một nơi khác để tu hành." Kỷ Hành Viễn nói ra: "Chỉ cần ngươi sau này làm như vậy thường xuyên, không cần ta cũng có thể tự mình tu hành."

"Đại thúc, chỉ có một mình ngươi biết loại phương thức này sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Cũng không phải, có người biết, nhưng bọn họ không biết dùng loại phương pháp này tu hành, có rất nhiều phương pháp tu hành Vô Đạo, đây chỉ là phương pháp tu hành của chính ta, ta so sánh những người khác tới xem, cảm thấy tương đối hữu hiệu, chính là cần ăn chút khổ." Kỷ Hành Viễn nói ra: "Mà phần lớn pháp môn khác đều là ăn thịt Ám thú, rồi sau đó lại dùng một số thủ đoạn tương đối ôn hòa để luyện hóa."

Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã luyện hóa xong, công pháp bản thân hắn có thể luyện hóa nhanh chóng, điểm ấy ngược lại để hắn có chút ngoài ý muốn, mà Kỷ Hành Viễn cũng cảm thấy kỳ quái, hắn đoán chừng năng lượng trong cơ thể Thẩm Tường chắc là sẽ tương đối nhiều, hiện tại chỉ mất nửa canh giờ là đã luyện hóa xong.

"Vạn Đạo Thần công thế mà có thể luyện hóa lực lượng thần bí của Vô Đạo chi địa!" Thẩm Tường cảm thấy thân thể mình được đề cao rõ ràng.

Kỷ Hành Viễn tiếp tục mang theo Thẩm Tường đi tới nơi khác để tu hành.

Thẩm Tường đi theo Kỷ Hành Viễn đến một dãy núi rất hoang vắng, tiến vào bên trong một cái khe núi, lại từ một cái hố trong khe núi đi vào trong lòng núi.

Ở trong lòng núi có một cái đầm nước rất nhỏ, chỉ rộng có nửa trượng.

"Nhảy xuống cần cố gắng chìm sâu xuống bóng đêm vô tận, nơi này rất bí mật, chỉ có ta và lão Vương biết, hiện tại ngươi là người thứ ba biết được." Kỷ Hành Viễn cười nói: "Lúc xuống dưới đều cần phải cẩn thận một chút, nếu như không chịu được thì lập tức nổi lên."

Trong lòng núi có hơi tối, cái đầm nước này càng đen hơn, nghe thấy Kỷ Hành Viễn nói lời nói đó, Thẩm Tường cảm thấy cái đầm nước này chắc chắn rất sâu, hắn nhíu nhíu mày, rồi sau đó nhảy xuống.

Sau khi nhảy xuống, hắn lập tức chìm xuống dưới.

Ở lúc đang chìm xuống, hắn cảm thấy mình bị thứ gì đó đè xuống, nhưng bên dưới lại có một cỗ lực lượng đang ngăn cản hắn không cho hắn chìm xuống, nhưng hắn vẫn bị cỗ lực lượng đó ép xuống, khiến hắn không ngừng chịu lấy một cỗ áp lực rất mạnh nhanh chóng chìm xuống.

"Lại là bên trong chí âm sao?" Thẩm Tường cảm nhận được cái lạnh thấu xương tràn vào trong cơ thể, như bị ép vào, sau khi tiến vào trong cơ thể thì chạy tán loạn điên cuồng.

"Còn phải tiếp tục!" Thẩm Tường cảm thấy mình còn có thể kiên trì.

Hắn chìm xuống tới năm canh giờ, lúc này hắn đã cảm nhận được thân thể của mình không còn cảm giác, gần như chết lặng.

"Nhanh đi lên."

Nhắc tới cũng kỳ quái, sau khi Thẩm Tường có suy nghĩ muốn đi lên, vậy mà lập tức bị một cỗ lực lượng thần bí đẩy lên nhanh chóng, lúc hắn đi lên, cũng có một cỗ trợ lực đang ngăn cản hắn, khiến hắn chịu áp lực mạnh như lúc chìm xuống, chỉ có điều bây giờ là đi lên.

"Tiếp tục như vậy, làm sao ta có thể chịu được?" Còn một khoảng cách dài phía trước, muốn nổi lên cần phải chịu rất nhiều áp lực.

Chờ tới lúc hắn lên tới mặt nước, đã trôi qua năm canh giờ, hiện tại hắn nằm nhoài trên mặt nước giống như một con cá chết, Kỷ Hành Viễn vội vàng vớt hắn lên.

"Vậy mà chống đỡ lâu như vậy, tiềm lực rất đáng sợ." Kỷ Hành Viễn trông thấy Thẩm Tường ngất đi, nhưng không có nguy hiểm tới tính mạng, cũng thở dài một hơi, đồng thời cảm thấy chấn kinh.

Thẩm Tường người đang trong lúc mê mệt, thân thể phóng ra từng đợt ánh sáng màu vàng kim nhàn nhạt, cái này giống với lúc sau khi hắn vị Vô Đạo Cương phong thổi xong trước đó.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment