Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3117 - Chương 3117 - Vô Đạo Linh Thần Đan

Chương 3117 - Vô Đạo Linh Thần đan
Chương 3117 - Vô Đạo Linh Thần đan

Thẩm Tường quả thực cảm ứng được một cỗ lực lượng kỳ quái đang xung kích Thần Hải của hắn, khiến cho đầu của hắn rất đau.

"Phải chống lại như thế nào?" Thẩm Tường hỏi.

"Tập trung tinh thần là được rồi." Vương Đạo nói tới rất đơn giản.

Tập trung tinh thần? Thẩm Tường lập tức nhớ tới chuyện Kỷ Hành Viễn từng dạy hắn cách khống chế Lục U thạch trước đó, hắn đột nhiên cảm thấy khả năng này giống với việc khống chế Lục U thạch, hắn lập tức tập trung tinh thần.

Chẳng mấy chốc, đầu của hắn đã không đau, trở nên thoải mái hơn rất nhiều.

"Rất tốt!" Vương Đạo trông thấy sắc mặt Thẩm Tường thay đổi, cũng thở phào một hơi, cười nói: "Ngươi bây giờ cách thành công không xa, hắc hắc, chờ một lát nữa sẽ xảy ra chuyện rất thần kỳ, tuyệt đối đừng nên ngạc nhiên!"

Vương Đạo nói một cách bí hiểm, khiến nội tâm Thẩm Tường ngứa ngáy, bởi vì trước đó Vương Đạo đã từng nói là viên đan này không cần ngưng đan.

Thẩm Tường nhìn vào Thiên Sáng Đỉnh lô một chút, đột nhiên phát hiện toàn bộ năng lượng bên trong đột nhiên không thấy.

"Đi đâu rồi?" Hắn kinh quát lên, nhìn vào Vương Đạo.

"Ở bên trong Thần Hải của ngươi." Vương Đạo cười hắc hắc: "Ngươi quan sát kỹ một chút đi!"

Thẩm Tường lập tức nhìn vào Thần Hải của chính mình, phát hiện ở trên Thần Hải của chính mình xuất hiện một ánh sáng đỏ, như là mặt trời trôi nổi trên không, lúc này đang lóe ra từng tia từng tia ánh sáng đỏ chói mắt.

"Này lại không có nguy hiểm? Làm sao lại chạy vào bên trong Thần Hải của ta?" Thẩm Tường nghĩ mãi mà không hiểu, lực lượng Vô Đạo hoa Vô Đạo quả ở bên trong Thiên Sáng Đỉnh lô vậy mà lặng yên không một tiếng động nào đã tiến vào bên trong Thần Hải của hắn.

"Hắc hắc, đây chính là chỗ thần kỳ của loại đan này." Vương Đạo cười nói: "Năm đó lúc ta luyện chế cũng ngạc nhiên giống như ngươi, ngươi chỉ cần biết đây là chỗ kỳ lạ của Vô Đạo Linh Thần đan là được rồi."

Thẩm Tường nhìn vào mặt trời màu đỏ bên trong Thần Hải của chính mình, mặt trời này đang tự mình co vào, chẳng mấy chốc đã biến thành một viên đan dược rất nhỏ.

"Ngươi mở lòng bàn tay ra là được rồi." Vương Đạo nói ra: "Chỗ khó nhân trong việc luyện loại đan này ngươi đã vượt qua, hơn nữa lúc ngươi vượt qua cảm thấy không có gì, nhưng thực tế lại là cửu tử nhất sinh, chỉ có điều chính ngươi không lĩnh hội được mà thôi."

"Cho nên loại đan này không thể luyện nhiều, bằng không rất dễ để ngươi chạm vào loại nguy hiểm kia."

Thẩm Tường cũng không cảm thấy sợ chút nào, hắn nhìn vào Vô Đạo Linh Thần đan lóe ra ánh sáng đỏ xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, muốn ăn thử xem sao, có điều hắn đã đáp ứng Vương Đạo, phải để cho Kỷ Hành Viễn ăn trước.

"Ngươi lại luyện chế một viên cho chính mình đi." Cái bóng của Vương Đạo lúc này càng trở nên yếu ớt hơn, giống như thể sắp biến mất vậy: "Lực lượng ta để lại ở chỗ này cũng không nhiều, ngươi bây giờ đã quen với toàn bộ quá trình luyện đan rồi đi."

Thẩm Tường gật đầu nói: "Đã quen rồi, ta có lòng tin có thể tự mình luyện chế ra một viên!"

Thẩm Tường ngược lại không cảm nhận được khi luyện chế loại Vô Đạo Linh Thần đan này có chỗ khó nào.

"Được, ngươi nhất định phải cho lão Kỷ ăn vào trước, hắn bây giờ cũng chỉ cần ăn hai viên mà thôi." Vương Đạo nghiêm khắc căn dặn Thẩm Tường: "Nếu như ngươi vi phạm mà nói, chờ ngươi tới đây ngươi sẽ biết tay ta!"

Vương Đạo dần dần biến mất, lúc này nơi này chỉ còn lại một mình Thẩm Tường!

"Được, bây giờ có thể thử một số biện pháp của ta!" Thẩm Tường cười hắc hắc, sau đó thả Cửu Tiêu Thần kiếm ra, để Cửu Tiêu Thần kiếm tiến vào bên trong Thần Hải, du tẩu bên trong Thần Hải.

Hắn cảm thấy mình có thể thuận lợi như vậy, chủ yếu là bởi vì Thiên Sáng Đỉnh lô của hắn từng được bôi Vạn Đạo Thần thổ, mà Cửu Tiêu Thần kiếm của hắn càng là dùng rất nhiều Vạn Đạo Thần thổ luyện chế ra, nhất định có thể đối phó loại Vô Đạo Linh Thần lực thần bí kia.

Sau đó hắn bắt đầu luyện chế viên thứ hai, trước đó hắn đều thành thành thật thật dựa theo lời Vương Đạo đi luyện chế, sau khi tới lúc biến hóa màu sắc lần thứ ba, hắn tập trung khống chế tinh thần để Cửu Tiêu Thần kiếm bay qua bay lại bên trong Thần Hải của chính mình.

Đầu của hắn bắt đầu đau đớn, nhưng không duy trì được bao lâu thì đau đớn kia đã biến mất, sau đó hắn quan sát Thần Hải, đã nhìn thấy một mặt trời màu đỏ trôi nổi giữa không trung.

"Hắc hắc, Cửu Tiêu Thần kiếm đúng là lợi hại, để cho ta thành công dễ dàng như vậy." Thẩm Tường cười rất vui vẻ.

Hắn chờ đợi một đoạn thời gian, mặt trời bên trong kia tự mình ngưng tụ thành một viên đan, hắn lập tức rút lĩnh vực thời gian đi.

"Là lúc đi tìm đại thúc." Thẩm Tường để Phong Khả Nhi sử dụng Lục Đạo Thần kính mở ra một cái cửa ra, lúc hắn đi ra bên ngoài thì bên ngoài trời đã tối.

"Những gia hỏa kia chắc là không cách nào phát hiện được ta đi." Thẩm Tường lo lắng ở bên ngoài sẽ có người đang mai phục, hắn vô cùng cẩn thận, hơn nữa biến thành một con côn trùng bay.

Sau khi hắn bay khỏi ngọn núi này, tiến vào trong khu rừng, quả nhiên phát hiện có không ít người ở trong rừng.

"Má nó, người càng ngày càng nhiều, chắc là có rất nhiều người đã biết có người tiến vào trong sơn động." Thẩm Tường chẳng qua chỉ tiến vào mấy ngày mà thôi, vậy mà đã có nhiều người tới như vậy.

Thẩm Tường nhìn vào những người này, cảm thấy hết sức buồn cười, cho dù những người này có thể đi vào bên trong thì chắc chắn cũng không cách nào đạt được truyền thừa của lão giả nửa quỷ kia.

"Đám gia hỏa mơ tưởng hão huyền này." Thẩm Tường không thể không thầm trào phúng, sau đó bay về phía nơi ở bí mật của Kỷ Hành Viễn.

Hắn bay mất vài ngày mới về tới cái chỗ kia, sau khi hắn tới thì không trông thấy Kỷ Hành Viễn.

"Chẳng lẽ trốn đi rồi?" Thẩm Tường lập tức nhớ tới một cái nơi bí mật, chính là đầm sâu mà Kỷ Hành Viễn dẫn hắn đi tu hành, nằm ở trong lòng một ngọn núi.

Sau khi hắn tới đây, quả nhiên gặp được Kỷ Hành Viễn.

"Đại thúc!" Thẩm Tường trông thấy Kỷ Hành Viễn ngồi ở bên cạnh đầu nước, hắn hô lớn một tiếng.

Kỷ Hành Viễn nghe thấy giọng của Thẩm Tường thì mừng rỡ không thôi.

"Ngươi không sao là tốt rồi!" Kỷ Hành Viễn thở phào nhẹ nhõm, những ngày qua hắn đều đang lo lắng cho sự an nguy của Thẩm Tường, tuy rằng Thẩm Tường tiến vào bên trong sơn động kia, nhưng ai cũng không biết trong sơn động đó có cái gì, nhỡ đâu có cạm bẫy, đi vào chẳng phải sẽ rất nguy hiểm?

"Ta đương nhiên không sao, ta còn gặp được lão Vương." Thẩm Tường cười thầm: "Tên gia hỏa này cũng rất nhớ ngươi!"

"Hắn nói cái gì rồi? Sao hắn còn ở bên trong?" Kỷ Hành Viễn rất ngạc nhiên, hắn thế nhưng là trông thấy Vương Đạo rời khỏi Vô Đạo chi địa.

"Chỉ là một sợi Hư hồn của hắn ở trong đó mà thôi." Thẩm Tường nói ra: "Hắn hướng dẫn ta luyện đan, để cho ta đặc biệt luyện chế cho ngươi hai viên."

Thẩm Tường đưa hai viên Vô Đạo Linh Thần đan đỏ rực rỡ tới, nói ra: "Lão Vương nói, ngươi chỉ cần ăn là có thể đột phá, tới lúc đó đi tới Vạn Đạo chi thượng, hắn cần sự hỗ trợ của ngươi, hắn ở trên đó dường như chọc phải phiền phức, cần sự giúp đỡ."

"Được!" Kỷ Hành Viễn vô cùng kích động, bởi vì hắn cuối cùng sắp rời khỏi Vô Đạo chi địa, cuối cùng sắp đi tới Vạn Đạo chi thượng.

"Ta muốn tu hành ở chỗ này, đầm nước này nói không chừng có thể để cho ta tu luyện được càng nhanh." Kỷ Hành Viễn nói.

"Ừm, ta sẽ trở về cái chỗ kia, trong sơn động đó sẽ khá an toàn, ta phải tiếp tục luyện chế loại đan này cho chính ta ăn!" Thẩm Tường lo lắng ở chỗ này sẽ bị quấy rầy, bởi vì ở lúc luyện chế Vô Đạo Linh Thần đan không thể bị quấy nhiễu, bằng không rất dễ xảy ra vấn đề, làm không cẩn thận linh hồn của mình sẽ bị loại lực lượng kia xé nát.

"Được, ngươi phải tới gặp ta nhanh chút, nói không chừng ta đột phá rất nhanh, tới lúc đó bị hút vào Vạn Đạo chi thượng ngươi lại không gặp được ta." Kỷ Hành Viễn cười to nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment