Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3132 - Chương 3132 - Nguyên Nhân Kỳ Hoa

Chương 3132 - Nguyên nhân kỳ hoa
Chương 3132 - Nguyên nhân kỳ hoa

Thẩm Tường bây giờ tương đương với người quản lý của thế giới Thiên Đạo, nhưng mức độ hiểu biết của hắn đối với thế giới Thiên Đạo quả thự chưa đủ nhiều, chính hắn cũng lắc đầu: "Ta bây giờ còn chưa rõ, ta khả năng cần thời gian để đi thăm dò thế giới Thiên Đạo."

"Nếu như ngươi có thể phát hienj ra cái gì đó từ thế giới Thiên Đạo thì phải nhanh chóng sớm nói cho chúng ta biết, để chúng ta có thể kịp thời vạch ra kế hoạch, rồi mới tiến vê thế giới Thiên Đạo để ngăn cản bọn họ." Lữ Kỳ Liên nói.

"Thế giới Thiên Đạo cũng không lớn, ta sớm đã đi dạo xong, cũng không phát hiện nơi nào có thể giấu thứ gì đó." Long Tuệ San nói, nàng ta thế nhưng là có huyết mạch Băng Long, ngay cả địa tâm cũng đi tới rất nhiều lần.

"Ta cũng không rõ ràng lắm, ta chỉ là cảm nhận được Thiên Cổ Thần tộc chắc là sẽ không bởi vù loại chuyện này mà đi thế giới Thiên Đạo, nhưng bây giờ chủ có Thiên Cổ Thần tộc có thể có loại năng lực mở ra một cái thông đạo tiến về thế giới Thiên Đạo." Thẩm Tường nói ra: "Chuyện này chờ ta đi thăm dò tìm hiểu rõ rồi nói sau, ta phải đi tìm một người bằng hữu để hỏi hắn một chút chuyện có liên quan tới Thiên Cổ Thần tộc."

Người bằng hữu này của Thẩm Tường cũng chính là Trần Tài tên Thiên Cổ Thú nhân kỳ hoa kia, tuy rằng hắn không biết Trần Tài ở nơi nào, có điều hắn có thể sử dụng Lục Đạo Thần kính đi tìm Trần Tài.

"Được rồi, vậy chúng ta tiếp tục thảo luận chuyện của chúng ta, chờ tin tức của ngươi." Long Cửu Tiêu nói.

"Các ngươi cũng đừng có phá cầu nối giữa Đan Thần Bí cảnh và thế giới Thiên Đạo, sau này có khả năng chúng ta còn phải trở về." Thẩm Tường nói xong thì vội vàng dịch chuyển rời đi.

Cửu Tiêu Long thành và Bách Hoa thôn đã chuyển dời vào bên trong Đan Thần Bí cảnh, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm.

"Ngươi có muốn tự mình đi xem thế giới Thiên Đạo một chút hay không?" Phong Khả Nhi nói ra: "Không phải ngươi chỉ cần nhắm mắt lại là có thể trông thấy bây trong thế giới Thiên Đạo sao?"

"Không sai đúng là như vậy, nhưng nhìn không được rõ ràng, hơn nữa đối với việc cảm ứng khí tức cũng không phải là rất thấu triệt, ta định đi tới thế giới Thiên Đạo một chuyến!" Thẩm Tường đã đi tới Thần Hoang.

Đan Thần Bí cảnh giấu ở bên trong một cái không gian riêng biệt, không gian này là do Vạn Đạo Đan thần kiến tạo ra, không dễ dàng để đi vào được, muốn hủy diệt cũng rất khó.

Sau khi Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, thông qua phiến đá hình vuông có năng lực đặc thù kia, tâm niệm vừa động đã nhìn thấy Trần Tài.

Trần Tài lúc này đang ở trên một con đường, trong tay cầm một cây thịt xiên, vừa ăn vừa cười đùa tí tửng trên đường, nhìn qua hắn rất cao hứng.

"Trần Tài!" Thẩm Tường hô một tiếng, hắn không nghĩ tới gia hỏa này bây giờ còn có thể thảnh thơi tới như vậy.

"Thẩm ... Thẩm Tường!" Trần Tài nghe thấy giọng nói của Thẩm Tường vang lên trong đầu của hắn thì rất là giật mình: "Ta còn tưởng rằng ngươi chết mất rồi!"

"Mạng của ta cứng lắm đây, ngươi chết mười lần ta cũng sẽ không chết một lần, ta bây giờ đi tìm ngươi!" Thẩm Tường thông qua Lục Đạo Thần kính xác định được vị trí của Trần Tài, sau đó lặng lẽ dịch chuyển tới thành thị chỗ Trần Tài, lại chạy tới bên cạnh Trần Tài.

Lục Đạo Thần kính của hắn chỉ có thể khóa chặt vị trí người quen, có thể để cho hắn giao lưu với người quen, đối với người xa lạ hay là kẻ thù thì vô dụng, hắn cũng không hiểu đây là tại sao.

Trần Tài trông thấy Thẩm Tường lập tức chạy tới, trong lòng có kinh ngạc không nhỏ, Thẩm Tường muốn tìm hắn quá dễ dàng, cho dù có thể sử dụng lực lượng không gian để dịch chuyển, nhưng làm thế nào thì trước tiên cũng phải xác định được vị trí của hắn mới được.

"Ngươi cái tên gia hỏa này, mấy năm nay đều chết ở chỗ nào rồi? Ta một mực đang đi tìm ngươi đây!" Trần Tài lấy ra mấy xâu thịt xiên đưa cho Thẩm Tường, nói: "Ăn, vừa mua không lâu vẫn còn nóng lắm."

Thẩm Tường nhận lấy sau đó hai ba nhát đã ăn sạch, liên tục tán thưởng: "Đây là thịt gì? Rất không tệ!"

"Thịt của Thiên Cổ Man thú, đương nhiên là không tệ rồi, rất đắt." Trần Tài cười nói: "Đi, ta dẫn ngươi đi uống rượu một chút."

"Ngươi cái tên gia hỏa này thế mà đã học được uống rượu rồi!" Thẩm Tường hơi kinh ngạc cười nói: "Ngươi bây giờ càng ngày càng giống người, tháng ngày trôi qua không tệ đi!"

"Đúng vậy, ta cũng không có ngu xuẩn giống như đám gia hỏa kia?" Trần Tài chỉ là Thiên Cổ Thú nhân, hắn cảm thấy Thiên Cổ Thú nhân không có tới thế giới loài người để hưởng thụ thì quả thực chính là sống vô dụng rồi.

Trần Tài mang theo Thẩm Tường đi tới một quán rượu và yêu cầu một gian phòng, bên trong gian phòng này nhìn thấy một dòng sông, phong cảnh rất không tệ.

"Ngươi đã từng nghe nói về Vô Đạo chi địa chưa?" Thẩm Tường hỏi.

"Vô Đạo chi địa? Chưa từng nghe nói, mấy năm nay ngươi chính là đi tới nơi đó sao?" Trần Tài nhìn về phía Thẩm Tường, sau đó lại nhéo nhéo bảo vai Thẩm Tường, lập tức cả kinh nói: "Gia hỏa ngươi vậy mà trở nên lợi hại như vậy!"

Thẩm Tường mạnh lên cũng chỉ là mạnh lên trên nhục thân, nếu không có chạm vào hắn thì căn bản không cách nào biết hắn có đột phá to lớn tới như vậy.

"Ừm, ta thế nhưng là từng tu hành Vô Đạo." Thẩm Tường cười hắc hắc nói, sau đó kể đơn giản lại chuyện ở Vô Đạo chi địa kia cho Trần Tài nghe, Trần Tài nghe xong cảm thấy rất giật mình.

"Thật đúng là mở rộng tầm mắt a, thế mà còn có một nơi kỳ lạ như vậy." Trần Tài cảm thán nói: "Nói như vậy thì thân thể gia hỏa ngươi chẳng phải là rất mạnh sao?"

"Chắc là vậy đi, ít ra hiện tại gặp được Nhân Hoàng của Thiên Cổ Thú nhân sẽ không có chật vật giống như trước là được rồi." Thẩm Tường uống vào một chén rượu, sau đó mới nghiêm túc hỏi: "Ngươi chắc là hiểu rất rõ về Thiên Cổ Thần tộc đi."

Nhắc tới Thiên Cổ Thần tộc, sắc mặt Trần Tài không thể không thay đổi, trở nên nghiêm túc, hắn thở dài một hơi.

"Chuyện này vốn ta cũng không muốn nói, nhưng ai lại bảo ngươi là bằng hữu duy nhất của ta đây? Ta nói cho ngươi biết đi!" Trần Tài nói xong, mặt nghiêm túc lại nở ra nụ cười tươi rất gợi đòn: "Sửa chữa một chút, bằng hữu của ta chắc là có hai người, còn có tiểu nha đầu Tiểu Khả Nhi nữa!"

Phong Khả Nhi lập tức ra khỏi U Dao sơn trang, cười duyên nói: "Trần Tài, ta còn tưởng rằng ngươi quên ta nữa à nha!"

Phong Khả Nhi cũng ăn thịt rượu trên mặt bàn, đừng nhìn nàng ta chỉ là một tiểu nữ oa, nhưng ăn đồ vật cũng rất nhiều, căn bản không dừng được.

"Thiên Cổ Thần tộc đến cùng có lai lịch như thế nào?" Thẩm Tường hỏi: "Chuyện này dường như dính tới bí mật của ngươi a!"

"Ngươi biết tại sao ta là Thiên Cổ Thú nhân kỳ hoa không?" Trần Tài hỏi.

"Ta làm sao có thể biết ngươi là kỳ hoa?" Thẩm Tường nhếch miệng: "Mau nói đi, đừng thừa nước đục thả câu!"

Thẩm Tường đúng là rất tò mò!

"Này chủ yếu bởi vì ta là đời sau của Thiên Cổ Thần tộc và Thiên Cổ Thú nhân." Trần Tài nói ra: "Này cũng dẫn tới ta bị chế giễu từ nhỏ!"

"A! Ta còn tưởng rằng Thiên Cổ Thú nhân là Thiên Cổ Thần tộc và Thiên Cổ Man thú sinh ra đây." Phong Khả Nhi nói ra: "Xem ra ta đoán sai."

"Tiểu nha đầu ... loại chuyện mà ngươi nói cũng tồn tại, chuyện này tạm không nói!" Trần Tài thở dài: "Mẫu thân của ta là Thiên Cổ Thú nhân, phụ thân của ta là Thiên Cổ Thần tộc! Loại tình huống giống như ta, Thiên Cổ Thần tộc không chỉ không chấp nhận, sẽ còn giết chết ta, trong mắt bọn họ, ta chính là tồn tại làm ô nhục huyết thống của Thiên Cổ Thần tộc, bởi vì là như vậy mà cha mẹ ta đều bị giết chết."

"Thật sự là đáng thương ... vậy bọn họ là bị bên nào giết đây?" Phong Khả Nhi nói.

"Bị Thiên Cổ Thần tộc giết, thật ra thì Thiên Cổ Thú nhân không quản chuyện này cho nên ta mới có thể từ nhỏ lớn lên cùng với Thiên Cổ Thú nhân." Trần Tài nói ra: "Cũng may ta còn có chút bản lĩnh, hơn nữa kế thừa một chút ký ức của cha ta, cho nên ta ở trên phương diện luyện khí bày trận có được trình độ không tệ."

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment