Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3156 - Chương 3156 - Thiên Cổ Song Vương

Chương 3156 - Thiên Cổ Song Vương
Chương 3156 - Thiên Cổ Song Vương

Thẩm Tường nói lo lắng của chính mình ra cho Tống Dực Thần, sau khi Tống Dực Thần nghe được thì nhíu mày suy nghĩ.

Thẩm Tường trông thấy hắn đang nghiêm túc suy nghĩ thì cũng không có lên tiếng quấy rầy, một mực chờ đợi ở bên cạnh.

Sau gần nửa canh giờ, Tống Dực Thần nói: "Cùng chờ bọn họ tới tìm ta, còn không bằng ta tìm tới cửa, bản thân ta bây giờ cũng không biết những gia hỏa này trốn ở nơi nào."

Thẩm Tường nhìn vào cái kén lớn màu xanh lục, sau đó lấy ra một cái viên bàn, nói ra: "Tống đại ca, dùng cái viên bàn này là có thể tìm được Thiên Cổ Thái Thú Vương đang ngủ say, hiện tại ngươi đã phá kén đi ra, cho nên đã không cách nào thăm dò được."

"Ta có biện pháp tiến về chỗ của đám người Thiên Cổ Thần tộc, nhưng ta mang hắn đi theo thì chắc chắn sẽ bị phát hiện, nếu như không mang theo hắn đi ta lại không yên tâm."

Chỉ có Thẩm Tường mới có biện pháp trà trội vào trong chỗ không gian của đám người Thiên Cổ Thần tộc, nếu chỉ để cho một mình Tống Dực Thần tiến về đó, hắn chắc chắn khó mà đi vào.

"Ngươi xem một chút xem đây là nguyên lý gì, hiểu rõ, cũng không cần lo lắng sẽ bị bọn họ truy xét tới." Thẩm Tường đưa cái viên bàn này tới, để Tống Dực Thần nhìn được rõ ràng.

Sau khi Tống Dực Thần nhận lấy và nghịch ngợm một lúc, sau đó khẽ mỉm cười: "Ta hiểu rồi!" Trong khi nói chuyện, hắn phóng xuất ra một loại sương mù màu tím nhạt, bao bọc lại cái kén màu xanh lục ở trên Lục Đạo Thần kính.

Sau khi cái kén lớn màu xanh lục được sương mù màu tím bao phủ lại, điểm sáng màu xanh lục ở trên viên bàn lập tức biến mất không thấy đâu nữa, sau khi Thẩm Tường trông thấy thì liên tục tán thưởng.

"Chuyện này đến cùng là thế nào a?" Thẩm Tường đặc biệt hiếu kỳ đối với chuyện này.

"Thứ này có thể cảm ứng được một chút khí tức của tà thú, trước đây người của Thiên Cổ Thần tộc dùng loại lực lượng này ở trên người chúng ta, cho nên bọn họ vô cùng quen thuộc đối với loại lực lượng này, bọn họ có thể làm ra thứ như này tới cảm nhận chúng ta, khí tức tà thú trên người loại Thiên Cổ Thái Thú Vương giống như chúng ta là đặc thù nhất, cho nên có thể cảm ứng được rất dễ dàng."

"Hiện tại loại khí tức này đã được ta dùng một loại năng lượng khác che giấu đi, bọn họ không cách nào cảm ứng được!"

Sau khi chuyện này được giải quyết, Thẩm Tường cũng yên tâm tiến về vị trí của Thiên Cổ Thần tộc.

"Thạch Tùng Khang, người của Thiên Cổ Thần tộc ở nơi nào?" Thẩm Tường hỏi: "Mau dẫn ta đi."

Sau đó, Thạch Tùng Khang nói một vị trí cho Thẩm Tường.

Thẩm Tường sớm đã biết Thiên Cổ Thần tộc ở bên trong Vạn Đạo lâm, nơi đó đã được cải tạo tới vô cùng xinh đẹp, là hoa viên của Thiên Cổ Thần tộc, nhưng bọn họ sẽ không ở tại chỗ đó, bọn họ sẽ tự mình mở ra một cái không gian, ẩn nấp ở bên trong, như vậy có thể tránh khỏi việc sẽ bị phát hiện, hơn nữa cũng quản lý người ra vào rất dễ dàng.

Sau khi đi tới Vạn Đạo lâm, Thẩm Tường nói với Tống Dực Thần: "Bọn họ ở chính là chỗ này, bây giờ chúng ta phải như thế nào mới có thể âm thầm trà trộn vào bên trong?"

Thẩm Tường bây giờ thế nhưng là mang theo một cái kén màu xanh lục, muốn trà trộn đi vào đó cũng không được tiện.

"Vậy thì chờ hắn tỉnh lại, tới lúc đó chúng ta cũng có thêm một phần lực lượng." Tống Dực Thần nói: "Ngươi sử dụng loại lực lượng thời gian kia để cho hắn tranh thủ được nhiều thời gian hơn, như vậy chúng ta cũng không cần phải chờ quá lâu."

"Được rồi!" Nếu như lại để cho một tên Thiên Cổ Thái Thú Vương tỉnh lại, vậy lúc bọn họ tiến vào địa bàn của Thiên Cổ Thần tộc, cho dù đối mặt cường giả thì cũng sẽ không phải mất quá nhiều sức.

Lúc này Thẩm Tường tập trung tinh thần, sử dụng lực lượng thời gian đối với cái kén màu xanh lục, để cái kén lớn màu xanh lục có thể được phá vỡ nhanh hơn!

...

"Chuyện này là thế nào? Chẳng lẽ hai Thiên Cổ Thái Thú Vương đều đã dung hợp Vạn Đạo chi nguyên, đây là chuyện không có khả năng a, bọn họ đều vừa mới đi ra không được bao lâu, bọn họ dung hợp Vạn Đạo chi nguyên ít nhất cũng phải cần khoảng thời gian một hai năm, hiện tại làm sao lại đều biến mất rồi?" Một lão giả bên trong Thiên Cổ Thần tộc nói, mấy lão giả khác, hơn chục người trung niên lúc này vẻ mặt đều rất ngưng trọng.

Bọn họ đều rất e ngại Thiên Cổ Thái Thú Vương dung hợp Vạn Đạo chi nguyên, bởi vì bọn họ đều rất rõ ràng trước đây bọn họ đối đãi với tộc quần này như thế nào, nếu như bọn họ mạnh lên, không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn sẽ tới báo thù bọn họ một cách liều lĩnh.

Nếu như không mạnh thì không tính, nhưng bọn họ hết lần này tới lần khác biết những Thiên Cổ Thái Thú Vương này nếu như mà dung hợp Vạn Đạo chi nguyên, sẽ càng đáng sợ hơn so với trước đó.

"Chúng ta chủ quan, ngay từ đầu không nên tạo ra loại trận bàn kia, bằng không những Thiên Cổ Thái Thú Vương này cũng sẽ không chạy tới thế giới Vạn Đạo, như vậy sẽ không tìm được Vạn Đạo chi nguyên."

"Vậy bây giờ phải làm sao đây? Nếu như bọn họ thật dung hợp thành công Vạn Đạo chi nguyên, chúng ta chắc chắn sẽ rất phiền phức."

"Bây giờ chúng ta còn chưa lấy được bao nhiêu Vạn Đạo Thần thổ, chẳng lẽ muốn thất bại như vậy sao? Chúng ta là phần quan trọng nhất của kế hoạch này!"

Bởi vì Thiên Cổ Thái Thú Vương dung hợp Vạn Đạo chi nguyên, khiến cao tầng bên trong Thiên Cổ Thần tộc lòng người bàng hoàng, thực lực của bọn họ có hạn, cũng chỉ rất mạnh ở bên trong thế giới Vạn Đạo mà thôi, nếu như đi tới Vạn Đạo chi thượng, chút thực lực hiện tại của bọn họ căn bản không đáng giá nhắc tới.

Mà Thiên Cổ Thái Thú Vương sau khi dung hợp Vạn Đạo chi nguyên, thực lực thế nhưng là tương đương với cường giả ở Vạn Đạo chi thượng.

"Hay là chúng ta rút về đi?" Một người nói.

"Không được, chúng ta được phái tới nơi này để chấp hành kế hoạch quan trọng như thế này, bây giờ không chỉ chưa thành công, còn để hai tên Thiên Cổ Thái Thú Vương thành công dung hợp Vạn Đạo chi nguyên, chúng ta trở về, chắc chắn sẽ bị trách phạt, chúng ta bây giơ phải tu bổ lại những sai lầm này, bằng không chúng ta trở về cũng sẽ không có kết cục tốt gì."

"Đúng, nhất định phải nghĩ biện pháp giải quyết tốt!"

"Không cần lo lắng, bọn họ không thể dung hợp Vạn Đạo chi nguyên nhanh như vậy!"

"Ta cảm thấy có người đang âm thầm trợ giúp những Thiên Cổ Thái Thú Vương này, ban đầu kế hoạch đều nằm trong dự tính của chúng ta, nhưng một mực xuất hiện nhiều biến số như vậy, rất rõ ràng có người đang âm thầm đối đầu với chúng ta, chúng ta nhất định phải tìm ra được người này."

Tất cả mọi người thi nhau gật đầu, bọn họ đều có loại cảm giác này, trước đó một số tộc nhân của bọn họ chết ở bên trong thế giới Thiên Đạo, bọn họ đã cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, mà sau đó trong không gian của Ngạo Thế gia tộc lại xuất hiện lượng lớn Thiên Cổ Thái thú, hiển nhiên là có người đạt được loại trận bàn mà bọn họ luyện chế được kia tới mở ra một cái thông đạo không gian, để Thiên Cổ Thái thú bên trong Thiên Cổ Thái giới chạy tới, cũng là vào lúc đó thả ra một tên Thiên Cổ Thái Thú Vương.

Lúc bọn họ đang thảo luận chuyện này, cũng không biết Thẩm Tường chính là người đang âm thầm hỗ trợ Thiên Cổ Thái Thú Vương.

...

Tống Dực Thần nhìn vào cái kén lớn màu xanh lục nứt ra, tuôn ra một luồng ánh sáng trắng, không thể không hưng phấn hô: "Đi ra!"

Một luồng ánh sáng trắng bắn vọt ra, sau đó môt tên trung niên trông có chút thật thà đáp xuống trên Lục Đạo Thần kính, là một đại hán uy mãnh, trên mặt hắn treo nụ cười tươi.

"Đa tạ ân nhân tương trợ." Đại hán chất phác vội vàng cảm tạ Thẩm Tường.

"Đại tinh tinh, không cần phải khách khí." Thẩm Tường cười ha ha một tiếng: "Xin hỏi đại ca xưng hô như thế nào? Ta tên Thẩm Tường!"

"Trịnh Huyền!"

Tống Dực Thần mỉm cười nói: "Ta là Tống Dực Thần!"

Tống Dực Thần và Trịnh Huyền ban đầu đều là loài người, nhưng khác với loài người bình thường, bọn họ là một tộc đàn đặc thù, giống với người của Thiên Cổ Thần tộc, chỉ có điều sau khi bị người của Thiên Cổ Thần tộc sử dụng lực lượng tà ác biến bọn họ trở thành Thiên Cổ Thái thú.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment