Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 316 - Chương 316 - Tiềm Lực

Chương 316 - Tiềm lực
Chương 316 - Tiềm lực

Chỉ có những Luyện đan sư có được bản lĩnh nhất định mới có thể nhìn ra được Nguyên Thần đan khó luyện ở chỗ nào, bọn họ có thể nhìn ra được những dược khí nồng dậm trôi nổi lên trên kia là đang thôn phệ lấy thứ gì, sau khi thôn phệ sẽ lớn mạnh rất nhiều, sau đó lại sẽ được Thẩm Tường áp súc lại, không cho những dược khí kia bởi vì lớn mạnh mà trở nên bành trướng.

Những dược khí kia cũng đều là một số thứ tương tự với lực lượng tinh thần, chỉ có điều đó là tinh thần bên trong dược liệu, tinh khiết, không có người khống chế nhưng lại rất bạo ngược.

"Thì ra là thế, cái tên tiểu bại hoại này thật là làm cho ta mở rộng tầm mắt, không thể không bội phục hắn! Khó trách Mông Nhi ngươi đường đường là một đời nữ hoàng vậy mà lại ưa thích không rời đối với tiểu bại hoại này." Hoa Hương Nguyệt cười hì hì mà nói, nàng ta nhìn chằm chằm vào lò luyện đan trong suốt kia của Thẩm Tường, nàng ta cũng là Luyện đan sư nhưng chưa từng luyện chế qua Nguyên Thần đan, đương nhiên phải nghiêm túc mà quan sát.

Liễu Mộng Nhi yêu kiều nói: "Ngươi không phải cũng vậy sao?"

"Ngươi ăn dấm rồi sao? Lo bị ta cướp đi sao?" Hoa Hương Nguyệt cười duyên nói, vuốt ve một chút mái tóc xinh đẹp của Liễu Mộng Nhi rũ xuống trước ngực.

"Ngươi có thể giành được thì coi như ngươi lợi hại." Liễu Mộng Nhi lè lưỡi một cái, đôi mắt đẹp lóe ra vẻ phức tạp, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú có vẻ mặt nghiêm túc kia của Thẩm Tường, nàng ta không thể không thừa nhận, nàng ta quả thực thích tên tiểu bại hoại này.

Thời gian trôi qua từng giờ, Huyễn pháp bảo lô của Thẩm Tường vốn là lóe ra nhiều màu sắc nhưng bây giờ sau khi được Thẩm Tường dung hợp những dược khí kia lại, biến thành ánh sáng trắng chói mắt, hơn nữa dược bột và dược khí toàn bộ dung hợp vào với nhau, được hắn chia làm ba phần, hắn lại muốn luyện chế ba viên Nguyên Thần đan, cái này lại làm cho tất cả các Luyện đan sư phải giật mình kêu lên.

Bọn họ đều từ ở trên ghi chép mà biết được loại đan dược này một lò của nó đều là một viên, nhưng Thẩm Tường lại lật đổ mọi nhận thức của bọn họ, vậy mà ba viên!

Người luyện đan đều biết, muốn một lò xuất ra nhiều đan thì cần lại để lại một số dược khí và dược bột, cần phải có thần thức cường hãn tới áp chế nhiều viên đan dược trong lúc ngưng đan sẽ tạo ra loại không ổn định kia, nếu như lúc ngưng đan có một viên không thành công vậy thì sẽ thất bại toàn bộ.

Vì cam đoan thành công, rất nhiều người đều lựa chọn để một bộ phận dược khí và dược bột theo lò luyện đan xuất khí bay mất ra ngoài, bởi như vậy, xuất đan tuy rằng ít, nhưng ít ra có thể thành công, không lãng phí nhiều dược liệu, điều này cũng được viết ở trên luyện đan thư tịch, dần dần đều được các Luyện đan sư cho rằng đây là chuyện đương nhiên.

Nhưng Thẩm Tường cũng rất ít khi làm như thế, cho nên số lượng hắn xuất đan rất nhiều, phẩm chất lại rất cao!

Tất cả tình huống trong Huyễn pháp bảo lô đều giống như Thẩm Tường tiến hành bên trong diễn luyện, đều là giống nhau như đúc, điều này cũng làm cho Thẩm Tường càng quen thuộc loại cảm giác nhìn không thấu kia hơn, chỉ cần nắm chắc được cái loại cảm giác này thì có thể để hắn tiến thêm một bước nắm giữ phương pháp diễn luyện loại thuật luyện đan siêu tuyệt này.

Thẩm Tường luyện ra ba viên cũng là vì cộng lại làm tăng cao giá trị một chút, cho dù hắn luyện chế Ngũ Hành Chân Nguyên đan thất bại thì hắn cũng có cơ hội thu hoạch được hạng nhất, nếu như hắn có thể luyện chế Trúc Cơ đan thì hắn cảm thấy mình chắc chắn có thể thắng được một cách dễ dàng.

Nếu không phải hắn không mang theo Thanh Huyền quả thì hắn bây giờ chỉ sợ đã hoàn thanh ba loại đan dược Huyền cấp hạ phẩm này rồi, hơn nữa một lò luyện chế bồn viên Trúc Cơ đan cũng sẽ làm cho một đám Luyện đan sư bị dọa cho tè ra quần.

Bây giờ cách trời sáng còn có một canh giờ, mà sau khi bên trong lò luyện đan trong suốt kia của Thẩm Tường trải qua một trận rung đông mãnh liệt thì ba đám khí trắng lóng lánh kia đột nhiên thu nạp, xoay tròn một cách điên cuồng, chậm rãi thít chặt, hình thức ban đầu của viên đan dược đã xuất hiện.

Lúc này tất cả mọi người đều nín hơi mà xem, mà trong đầu Thẩm Tường diễn luyện cũng đã hoàn thành ba viên Nguyên Thần đan, đây là lần đầu tiên hắn luyện chế ba viên, cũng là bởi vì học tập phương pháp diễn luyện cho nên hắn mới dám nếm thử, loại thành công này để hắn cảm thấy một loại vui sướng khó mà diễn tả nổi.

Ba viên Nguyên Thần đan hoàn thành, Thẩm Tường nâng ở trong lòng bàn tay, bên trên vẻ mặt nghiêm túc nở ra một nụ cười, chín Luyện đan sư dự thi còn lại trên sàn thi đấu đều bị áp lực rất lớn, bọn họ không nghĩ tới Thẩm Tường thế mà lại luyện chế loại Nguyên Thần đan hiếm thấy này, hơn nữa còn là một lần ba viên, bọn họ thế nhưng là nghe nói trước lúc thi đấu thì một viên bán được năm ngàn vạn tinh thạch, nếu như dựa theo cái giá trị này mà tính thì bọn họ chắc chắn phải thua.

"Tiểu bại hoại này lần trước chỉ có thể luyện chế ra hai viên, hơn nữa vẫn là dùng cái lò luyện đan lợi hại kia của hắn, hiện tại hắn không dựa vào bất luận cái lò luyện đan nào mà lại luyện ra tận ba viên! Ta quả nhiên đã nghiền ép được tiềm lực của hắn đi ra." Khắp khuôn mặt của Hoa Hương Nguyệt đều là nụ cười đắc ý, nàng ta cảm thấy mình làm ra một chuyện rất tốt, hiện tại tâm tình của nàng giống như thể là hướng dẫn dạy bảo ra được một tên đệ tử đắc ý, mà đệ tử kia cũng có biểu hiện rất kinh người.

Thẩm Tường bây giờ quả thực rất cảm tạ yêu tinh Hoa Hương Nguyệt kia, hắn đột nhiên hiểu rõ ràng lý do tại sao Hoa Hương nguyệt lại cố ý để hắn rút ra được cái lò luyện đan rách nát kia, đây không phải là cố ý chỉnh hắn mà là vì để cho hắn thoát khỏi việc hắn làm dụng Viêm Long bảo lô kia.

Thẩm Tường suy đoán hai trận tranh tài đằng sau đều là do Hoa Hương Nguyệt sắp xếp, bởi vì lần trước lúc khảo hạch, hắn đã cảm thấy bí mật của Viêm Long bảo lô của mình đã bị phát hiện.

Hắn đã đoán được tám chín phần mười, đây cũng là bởi vì nguyên nhân hắn có một loại cản giác kỳ quái.

"Tiểu tử này tiếp theo khẳng định là luyện chế Trúc Cơ đan, hắn nhưng là hố ta đến thật thê thảm!" Cổ Đông Thần khóc không ra nước mắt, nghĩ đến chính mình bỏ ra hai ngàn vạn tinh thạch mua được mười viên Trúc Cơ đan, tâm tư lại âm thầm trở nên đau đớn.

"Cổ huynh, ngươi nói mười viên Trúc Cơ đan trong đấu giá hội kia là của hắn?" Liên Dĩnh Tiêu hơi kinh hãi, hỏi.

"Không sai!" Cổ Đông Thần thở dài nói.

"Kỳ quái, lúc ngươi mua Trúc Cơ đan, Liễu Mộng Nhi và ngươi cố tình nâng giá! Nhạc Giang Lâm cái tên này lúc mua Nguyên Thần đan cũng là Liễu Mộng Nhi đang cố tình nâng giá! Theo ta được biết, Tiết Tiên Tiên đồ đệ của Liễu Mộng Nhi thế nhưng là thê tử của Thẩm Tường, ở trong đó..." Liên Dĩnh Tiêu nói ra khiến Cổ Đông Thần ngây ngẩn cả người.

Cổ Đông Thần nắm chặt nắm đấm, thấp giọng mắng: "Chắc chắn là tiểu tử này giật dây để Liễu Mộng Nhi cố tình nâng giá, Liễu Mông Nhi cái nữ nhân cao ngạo này vì sao lại làm ra loại thủ đoạn này cùng với tiểu tử kia?"

Vũ Khai Minh cũng cảm thấy chuyện này rất có khả năng: "Bị hố đến thảm nhất chính là Nhạc Giang Lâm kia, Thẩm Tường chắc chắn là đoán ra được Nhạc Giang Lâm nhất định sẽ mua xuống, cho nên mới sẽ để Liễu Mộng Nhi tăng giá không ngừng."

"Liễu Mộng Nhi cái nữ nhân này là ta hiểu rõ nhất, lúc trước ta theo đuổi nàng, nàng ta ngay cả ta cũng không thèm để ý, ta dính chặt lấy mấy ngàn năm vẫn là như vậy, nàng ta chắc là sẽ không làm loại chuyện này! Chẳng lẽ nguyên nhân là bởi vì ái đồ kia của nàng ta?" Liên Dĩnh Tiêu nói.

Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh cũng không nghĩ thông, một đời Nữ Đế cao quý, làm sao lại cùng tiểu sư thúc âm hiểm kia của bọn họ chơi cái loại thủ đoạn thất đức như vậy? Phải biết Liễu Mộng Nhi cũng không thiếu những thứ như tinh thạch chân nguyên đan, bọn họ dành phải giữ lại để sau này hỏi cho rõ.

Liên Dĩnh Tiêu bây giờ càng thêm sợ hãi thán phục bản lãnh của Thẩm Tường, vậy mà thuyết phục được Liễu Mộng Nhi, lúc trước hắn mời Liễu Mộng Nhi đi tham gia mừng thọ của hắn, Liễu Mộng Nhi cũng không đi.

"Xem ra ta phải quản người của Liên Hoa đảo của ta tốt một chút mới được, không thể để cho bọn họ phát sinh xung đột với Thẩm Tường, tiểu tử này thật là đáng sợ!" Liên Dĩnh Tiêu thì thầm nói, bởi vì hắn hiểu rõ tính cách của Liễu Mộng Nhi, có thể làm cho Liễu Mộng Nhi hạ thấp tư thái làm chuyện trái quy tắc thì cũng có thể để Liễu Mộng Nhi vì hắn mà ra tay đánh nhau.

P/S: Ta thích nào...chương 6

Bình Luận (0)
Comment