Sau khi Thẩm Tường nghỉ ngơi muốn đi tìm một số việc để làm, hắn đi vào trong đại sảnh của cửa hàng.
Sau khi chưởng quỹ nhìn thấy hắn thì vội vàng nói: "Thẩm Phi, trong khoảng thời gian này ngươi không cần nhận nhiệm vụ, nghỉ ngơi cho thật tốt!"
"A? Tại sao không cần? Bây giờ ta đã nghỉ ngơi tốt rồi!" Thẩm Tường còn định mượn nhờ nhận nhiệm vụ tới để cho mình thu hoạch được càng nhiều dược liệu hơn.
"Đây là ông chủ căn dặn ... đúng, ngươi biết luyện chế những loại Ngạo Thế Cuồng đan khác không?" Chưởng quỹ hỏi.
"Không biết!" Thẩm Tường lắc đầu: "Bên trong hàng ngũ Ngạo Thế Cuồng đan, ta chỉ biết luyện chế Cuồng Lực đan."
"Như vậy a! Ngươi cầm thứ này về xem." Chưởng quỹ đưa cho Thẩm Tường một cuốn sách, cũng không phải là rất dày, Thẩm Tường nhận lấy mở ra, ở trên ghi lại một số Ngạo Thế Cuồng đan.
"Rát có tác dụng đối với ta, cám ơn." Thẩm Tường cười nói: "Ông chủ cửa hàng này là ai? Lần tỷ thí trước đó, làm sao không thấy hắn xuất hiện?"
"Ông chủ thế nhưng là người rất lợi hại!" Chưởng quỹ nhắc tới ông chủ thần bí kia, lập tức nổi lòng tôn kính, hiện tại hắn cũng không dám xem thường Thẩm Tường, ít ra Thẩm Tường có thể để cho Chân Minh Huy quỳ xuống nói lời xin lỗi với hắn.
Thuật luyện đan của Thẩm Tường cũng rất mạnh, muốn lợi hại hơn so với luyện đan sư ở đây, đương nhiên đây cũng chỉ là ở trên việc luyện chế Cuồng Lực đan.
"Tóm lại có hắn ở đây, Chân gia không dám tìm tới cửa." Chưởng quỹ nói, hắn cẩn thận quan sát Thẩm Tường một chút nhưng cũng không phát hiện Thẩm Tường lợi hại cỡ nào, trước đây không lâu ông chủ cảu hắn nói với hắn, nhân loại cường đại là rất đáng sợ, nháy mắt cái là có thể giết Thiên Cổ Thần tộc bọn họ.
Nhưng hắn chưa nhìn thấy nhiều nhân loại cường đại, Thẩm Tường luyện đan tuy rằng lợi hại, nhưng trông cũng không cường đại.
"Thật đúng là thần bí a!" Thẩm Tường cười nói: "Vậy ta trước tiên trở về đọc quyển sách này."
Trở lại trong phòng nhỏ, Thẩm Tường đọc nội dung được ghi trên quyển sách nhỏ, có tới mấy chục trang, đều là Ngạo Thế Cuồng đan.
"Sơ cấp, trung cấp và cao cấp đều có, đều không phải là rất nhiều, nhưng công hiệu của những Ngạo Thế Cuồng đan này đều rất không tệ, đã đủ." Thẩm Tường nói ra: "Ở trên đều không viết cần dược liệu gì để luyện chế, đan phương chắc là nằm ở trong tay ông chủ kia."
Sau khi Thẩm ghi nhớ nội dung trong sách, rồi mới đi tìm chưởng quỹ.
"Đọc xong rồi sao?" Chưởng quỹ nói ra: "Ngươi cứ giữ lại đi, đó cũng không phải là thứ quan trọng gì."
Thẩm Tường còn tưởng rằng phải trả lại cuốn sách nhỏ này.
"Đọc hết rồi, đều là một số Ngạo Thế Cuồng đan rất hữu dụng, rất quý đi." Thẩm Tường nói.
"Đúng vậy, rất quý! Nhưng ông chủ hắn đều biết luyện chế, cũng đều có dược liệu! Ở bên trong tòa thành này, ông chủ thế nhưng là luyện đan sư lợi hại nhất." Chưởng quỹ đột nhiên nhỏ giọng nói: "Đi theo ta!"
Sau đó, hắn mang theo Thẩm Tường đi tới tầng cao nhất của cửa hàng, tiến vào bên trong gian phòng nhỏ sang trọng kia.
Sau khi đi vào, Thẩm Tường đã nhìn thấy một lão giả mặc áo đỏ rất uy nghiêm và tinh thần ngồi trên chiếc ghế phía trên.
Mặt mũi lão giả này tràn đầy vẻ uy nghiêm, trong lúc vô hình mang tới cho người ta cảm giác áp bách rất lớn, đôi mắt thâm thúy kia như biển sao, Thẩm Tường cũng chỉ nhìn qua chứ không dám nhìn nhiều, đây đúng là một nhân vật khó lường, tuy rằng Thẩm Tường không hiểu rõ về hắn.
"Thẩm Phi?" Ông lão hỏi.
"Đúng!" Thẩm Tường khẽ gật đầu.
"Chỉ sợ là tên giả đi!" Lão giả vừa rồi đều nhìn chằm chằm vào Thẩm Tường, tuy rằng vẻ mặt Thẩm Tường rất tjw nhiên, nhưng hắn lại có thể cảm ứng được lúc Thẩm Tường trả lời, trong cơ thể Thẩm Tường có một chút dao động cực kỳ nhỏ.
Từ một chút dao động cực kỳ nhỏ này tới xem, lúc Thẩm Tường trả lời là đang nói dối.
"Thẩm Tường là tên thật của ta!" Thẩm Tường có chút bất đắc dĩ, hắn cũng biết bản thân mình khó có thể che giấu ở trước mặt loại người này, không bị đối phương phát hiện bí mật lớn trên người hắn đã không tệ.
"Chưởng quỹ, ngươi lui ra ngoài đi!" Lão giả áo đỏ phất phất tay, chưởng quỹ lập tức rời khỏi gian phòng nhỏ này.
Lão giả áo đỏ nói với Thẩm Tường: "Ngồi đi, tự nhiên một chút, ta sẽ không ăn ngươi!"
Thẩm Tường ngồi xuống xong, hỏi: "Ông chủ, những loại đan bên trong cuốn sách kia ngươi đều biết cách luyện chế?"
"Đúng vậy, ngươi muốn học không?" Trên khuôn mặt nghiêm túc của lão giả áo đỏ lộ vẻ tươi cười, để Thẩm Tường có chút ngoài ý muốn.
Hắn có thể xác định lão giả cường đại này là người của Thiên Cổ Thần tộc, nhưng cũng không có loại tính xấu của Thiên Cổ Thần tộc, hắn thấy, phần lớn người của Thiên Cổ Thần tộc đều giống như người nhà Chân gia kia mới đúng.
"Muốn!" Thẩm Tường khẽ gật đầu.
"Ngươi là vừa mới đi tới Thiên Cổ Thái giới phải không?" Lão giả áo đỏ hỏi.
"Đúng vậy, ông chủ ngươi làm sao có thể nhìn ra được?" Thẩm Tường ngược lại là không nghĩ tới mình bị nhìn ra nhanh như vậy cũng không giấu diếm.
"Khí tức trên người ngươi ... khí tức đặc biệt của Thiên Cổ Thái giới ta có thể phân biệt ra được, trên người ngươi tuy rằng có một chút khí tức Thiên Cổ Thái giới, nhưng quá mỏng manh, bình thường chỉ có người mới vào Thiên Cổ Thái giới thì mới có khí tức mỏng manh như thế." Lão giả áo đỏ nói ra: "Ngươi cũng không phải từ Vạn Đạo chi thượng xuống a, chắc là từ Vạn Đạo chi hạ tới đi!"
Ở trước mặt loại lão gia hỏa này, lập tức bị nhìn thấu, Thẩm Tường cũng chỉ có thể gật đầu.
"Mục đích ngươi tới nơi này là gì? Có thể tới từ chỗ kia, chuyện này cũng không dễ dàng." Lão giả áo đỏ cau mày nói: "Bình thường mà nói, ở trong Vạn Đạo thì chỉ có đi tới Vạn Đạo chi thượng trước, rồi mới có thể từ Vạn Đạo chi thượng đi xuống đây, nếu như từ Vạn Đạo chi hạ trực tiếp tới đây ... lấy thực lực trước mắt của ngươi thì rất khó làm được."
"Ta sử dụng một cái trận bàn tới đây." Thẩm Tường lấy cái trận bàn đó ra, cái trận bàn này đã được hắn dùng Lục Đạo Thần kính tới phục chế, cho dù bị lão giả này cầm đi thì hắn cũng chẳng có gì phải lo lắng.
"Là thứ mà Thiên Cổ Hoàng thất làm ra!" Lão giả áo đỏ nhíu mày: "Nghe nói bọn họ có một cái kế hoạch, muốn đi vào Vạn Đạo chi hạ, không nghĩ tới đã bắt đầu áp dụng rồi, bây giờ loại đồ vật quý giá này rơi vào trong tay nhân loại, hơn phân nửa đã thất bại!"
Thẩm Tường trong lòng nhảy một cái, chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy đã bị lão giả này nhìn ra được nhiều chuyện như vậy, để hắn không thể không khâm phục, khó trách chưởng quỹ sẽ tôn kính như vậy.
"Có thể nói với ta một chút chuyện về bọn họ không? Ngươi không cần lo lắng, ta khác với bọn họ, ta đối với nhân loại là đối xử như nhau." Lão giả áo đỏ trả trận bàn này lại cho Thẩm Tường.
"Chuyện này còn phải nói từ Thiên Cổ Thái thú ..." Thẩm Tường cũng cảm nhận được lão giả áo đỏ trước mặt này không giống bình thường, cho nên nói chuyện ở Vạn Đạo chi hạ cho hắn biết, hắn giấu đi chuyện về Trịnh Huyền và Tống Dực Thần.
Lão giả áo đỏ nghe xong, lắc đầu cười một tiếng: "Bọn họ đánh giá thấp nhân loại, ăn loại thiệt thòi này cũng là chuyện rất bình thường!"
"Hành động của ta cũng chỉ là bất đắc dĩ, là bọn họ khinh người quá đáng." Thẩm Tường nói.
"Không sao, hiện tại bọn họ ở bên đó đều đã chết hết, cũng tương đương với thất bại, trong khoảng thời gian ngắn bọn họ không cách nào phái ra một nhóm người nữa để đi tới đó." Lão giả áo đỏ nói: "Thiên Cổ Hoàng thất bây giờ cũng không có quá nhiều thời gian tới làm những chuyện này."
"Ông chủ, ngươi hiểu được bao nhiêu về Thiên Cổ Thái thú?" Thẩm Tường hỏi.
"Bọn họ bây giờ đều bị phong ấn ở một chỗ, tuy nhiên sớm muốn sẽ từ bên trong chạy ra, Thiên Cổ Thái thú năm đó chính là một tộc đàn rất cường đại, cho dù bị biến thành Thiên Cổ Thái thú thì lực lượng của bọn họ vẫn còn ở đó." Lão giả áo đỏ thở dài một tiếng: "Nếu như không cách nào diệt bọn họ, chờ sau này bọn họ chạy ra thì sẽ là tai họa cảu Thiên Cổ Thần tộc."
P/S: Ta thích nào ... chương 5