Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3175 - Chương 3175 - Hóa Cuồng Thần Đan

Chương 3175 - Hóa Cuồng Thần đan
Chương 3175 - Hóa Cuồng Thần đan

Thẩm Tường đi tới, hỏi: "Sẽ là chuyện quan trọng gì đây?"

Nhạc Diệc Nhiên lắc đầu cười một tiếng, cùng Thẩm Tường đi vào trong sảnh.

"Không phải ta vừa nói rồi sao, chủ nhân sơn trang này muốn tuyên bố một chuyện lớn." Nhạc Diệc Nhiên uống một ngụm trà.

"Không phải hắn nói muốn tuyên bố vào lúc đại hội Thiên đan bắt đầu sao?" Thẩm Tường nói ra: "Làm sao lại muốn bắt đầu tiên bố vào lúc này?"

"Đoán chừng là ngồi không yên." Nhạc Diệc Nhiên cười nói: "Mặc kệ hắn, tới lúc đó chúng ta đi tới xem một chút là biết."

Hoàng hôn, Nhạc Diệc Nhiên mang theo Thẩm Tường tiến về tòa nhà của trang chủ, nơi đó càng rộng lớn hơn, trước tòa nhà chính là một cái quảng trường rộng lớn, lúc này có rất nhiều người đã tập trung ở đó.

Thẩm Tường và Nhạc Diệc Nhiên đi tới, Nhạc Diệc Nhiên mang theo Thẩm Tường đi tới phía trước nhất, ở phía trước nhất có chỗ ngồi, Nhạc Diệc Nhiên loại khách quý này có một bàn ghế, nhưng bọn họ chỉ có hai người, cho nên hai người ngồi một bàn, hơn nữa những người khác là ngồi đầy cái bàn được chia.

"Đây chính là một tên nhân loại a!" Người ngồi vào cái bàn gần đó ngạc nhiên nói, trong giọng nói đầy vẻ xem thường, những người khác sau đó cũng quăng ánh mắt khinh bỉ tới.

"Đây không phải Nhạc lão sao? Nhân loại này có chỗ đặc biệt gì sao?" Một lão giả cười hỏi.

"Cũng chẳng có chỗ đặc biệt nào, chỉ biết luyện chế Cuồng Lực đan tương đối tốt mà thôi, có thể đánh bại Chân Minh Huy của Chân gia." Nhạc Diệc Nhiên nói.

"Hóa ra Chân Minh Huy chính là hắn đánh bại a! Xem như có chút bản lĩnh, bằng không cũng không thể được ngươi nhìn trúng, nhân loại này có phải cũng có huyết mạch của Thiên Cổ Thần tộc không? Làm sao lại sẽ lợi hại như vậy?" Giọng nói của lão giả kia nói kiểu âm dương quái khí, phảng phất như có chút ghen ghét.

Chuyện Chân Minh Huy bị đánh bại có rất nhiều người nghe nói, lần tập trung này chính là để thế hệ trẻ tuổi luận bàn, mà Chân Minh Huy cũng có thể xem như là có chút danh tiếng ở bên trong thế hệ trẻ tuổi, tuy nhiên lại thua bởi nhân loại, quỳ xuống nhận sai với một chưởng quỹ của một cửa hàng, đây chính là sỉ nhục rất lớn a.

Mà ở trong mắt rất nhiều người Thiên Cổ Thần tộc, thua bởi một nhân loại còn phải quỳ xuống nhận sai thì đó là chuyện càng nhục nhã hơn, cho nên Chân Minh Huy hiện tại thế nhưng là rất hận Thẩm Tường.

Nhạc Diệc Nhiên đột nhiên hung hăng trọn mắt nhìn đám người ở gần, phóng ra một cỗ uy áp, để bọn họ không còn dám châm chọc khiêu khích nữa.

"Hừ, đánh bại Chân Minh Huy thì có gì mà ghê gớm? Đánh bại Chân Minh Huy, là có thể dám tới nơi này để tham gia loại đại hội này!" Một tên nam tử đằng sau cười lạnh nói.

Nhạc Diệc Nhiên quay đầu nhìn lại, trông thấy nam tử ăn mặc vàng son lộng lẫy rất quý khí, hơn nữa đằng sau còn có một đám người đi theo, hắn chỉ hừ một tiếng, không có nhiều lời gì.

"Người đó là ai?" Thẩm Tường rất tò mò, truyền âm hỏi Nhạc Diệc Nhiên, hắn nhìn ra được người này Nhạc Diệc Nhiên có chút cố kỵ.

"Thành viên của Thiên Cổ Hoàng thất, chắc là một tên hoàng tử." Nhạc Diệc Nhiên nói ra: "Ta rất ghét đám Thiên Cổ Hoàng thất, bọn họ sớm muộn sẽ có một ngày xong đời, ngươi không cần để ý tới bọn họ."

Nhạc Diệc Nhiên và Thẩm Tường lúc này đều nhìn lên đài cao phía trước, không tiếp tục để ý tới các lời châm chọc khiêu khích tới từ đám khách quý kia nữa.

Thẩm Tường không nghĩ tới người của Thiên Cổ Thần tộc lại bài xích nhân loại như vậy, bởi vì bên trong đám khách quý này chỉ có một mình hắn là nhân loại, người khác đều là người của Thiên Cổ Thần tộc, bọn họ cho rằng đưa một nhân loại vào đây là nhận lấy sỉ nhục cực lớn.

Ban đầu bọn họ cho rằng mỉa mai như vậy thì Nhạc Diệc Nhiên sẽ để cho Thẩm Tường rời đi, nhưng Nhạc Diệc Nhiên lại không như vậy, cho dù Thẩm Tường muốn đi, hắn cũng sẽ không để cho Thẩm Tường rời đi.

"Trang chủ tới rồi!" Một người đột nhiên hô.

"Nhanh để trang chủ bảo người kia đi đi."

"Một nhân loại nhỏ yếu như vậy, hắn không sợ sẽ bị khí thế của chúng ta dọa cho chết sao?"

"Đúng đấy!"

Thẩm Tường nhìn thấy người trang chủ kia, là một lão giả cao cao to to, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc, sau khi hắn vừa xuất hiện, tất cả mọi người không dám nói chuyện lớn tiếng, hắn giống như cũng biết chuyện của Thẩm Tường, có điều hắn cũng không có giống những người khác bài xích nhân loại như vậy, cũng không biết là vì cái gì, điều này làm cho người Thiên Cổ Thần tộc đang ngồi ở đây đều cảm thấy nghi hoặc.

"Xem ra hắn thật từng đi tới Vạn Đạo chi thượng." Nhạc Diệc Nhiên truyền âm cho Thẩm Tường, cười nói: "Bởi vì ở Vạn Đạo chi thượng, một số nhân loại rất cường đại, còn có thể luyện chế Đan linh, hắn là không dám xem nhẹ nhân loại."

"Hóa ra là như vậy a!" Thẩm Tường bây giờ cũng hiểu tại sao thái độ của Nhạc Diệc Nhiên đối với hắn như vậy, hóa ra là biết nhân loại cũng có thể rất mạnh.

"Các vị, ta mời các ngươi tới đây là muốn để cho các ngươi kiến thức một chút thành quả của ta." Trên khuôn mặt nghiêm túc của trang chủ lộ ra nụ cười đắc ý, sau đó vẫy vẫy tay, chỉ thấy một tên nam tử anh tuấn mặc áo lam từ bên dưới đi tới.

Trông thấy nam tử áo lam này, sắc mặt Nhạc Diệc Nhiên lập tức thay đổi lớn, mà Thẩm Tường cũng cảm nhận được một số khí tức hết sức quen thuộc...

Là khí tức đan, mà lại là loại khí tức của đan dược có phẩm chất rất cao, ở không lâu trước đó, Thẩm Tường từng luyện chế loại đan này, cho nên hắn rất quen thuộc với loại khí tức này, lúc này trái tim của hắn cũng đang đập bình bịch, bởi vì nam tử mặc áo lam kia chính là một Đan linh!

Người trang chủ này thành công, hắn thành công luyện chế ra Đan linh!

Bên dưới cũng có mấy lão gia hỏa đã nhìn ra, chỉ có người biết về chuyện Đan linh thì mới có thể kinh ngạc như vậy!

"Đây là thành quả lớn nhất của ta." Trang chủ cười ha ha, cười tới vô cùng đắc ý.

"Đây là thành quả gì?" Một số người cảm thấy rất nghi hoặc, bọn họ biết nam tử áo lam này không giống bình thường, nhưng lại nhìn không ra đây là cái gì.

"Đây là Hóa Cuồng Thần đan!" Nhạc Diệc Nhiên đột nhiên nói, hắn để rất nhiều người càng nghi ngờ hơn, những người Thiên Cổ Thần tộc này tuy rằng cường đại, nhưng bọn họ lại không thể nào biết về chuyện Đan linh.

Trang chủ mỉm cười với Nhạc Diệc Nhiên: "Nhạc huynh quả nhiên là người có kiến thức rộng rãi a, không ngại ngươi nói chuyện này cho mọi người biết!"

Nhạc Diệc Nhiên đứng dậy, cao giọng nói ra: "Nếu như luyện chế bất kỳ một viên Ngạo Thế Cuồng đan nào tới phẩm chất cực hạn, là sẽ sinh ra Đan linh, thực lực của Đan linh rất đáng sợ, bản thân đã có được Ngạo Thế Cuồng lực cực kỳ cường đại, mà bản thân còn biết luyện đan, còn có thể thông qua thân thể của mình nhanh chóng ngưng ra đan, quan trọng nhất chính là tuyệt đối trung thành đối với chủ nhân."

Sau đó, trang chủ lại giải thích thêm về chuyện Đan linh, để rất nhiều người hô tô thật khó có thể tin.

Rất nhiều người đều không thể tin được, bởi vì đây vốn chính là chuyện để cho người ta không thể tưởng tượng, nhưng bọn họ trông thấy Nhạc Diệc Nhiên và vẻ mặt của mấy lão luyện đan sư rất nổi danh trong lĩnh vực luyện đan của Thiên Cổ Thái giới này thì biết đây không phải chuyện giả.

Đan linh luyện chế ra là có thể có được lực lượng càng cường đại hơn, nếu như luyện chế ra nhiều một chút thì đây chẳng phải là chuyện rất đáng sợ sao?

Thẩm Tường trong lúc vô tình nhìn vào hoàng tử của Thiên Cổ Hoàng thất trước đó một chút, vẻ mặt lại có chút không dễ coi, Thẩm Tường suy đoán một chút, cảm thấy tên hoàng tử kia khả năng cảm nhận được sự uy hiếp về địa vị của Hoàng thất bọn họ.

"Nhạc lão, ngươi biết chuyện Đan linh này, nhưng ngươi thế nhưng là chưa luyện chế ra được, thật sự là đáng tiếc a!" Một lão giả cười nói.

"Nhạc Diệc Nhiên lão, không địch lại trang chủ, trông vẻ mặt của ngươi chắc là rất ghen tỵ đi."

"Có lẽ vậy, đây chính là đỉnh cao nhất của luyện đan sư, mà hắn không cách nào với tới!"

Mấy lão giả nói móc Nhạc Diệc Nhiên cũng đều là luyện đan sư, trông dáng vẻ là những lão giả đối đầu với Nhạc Diệc Nhiên.

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment