Thẩm Tường cũng là người dùng kiếm, hắn rất tò mò với Kiếm huyết, tiếp tục dò hỏi: "Kiếm huyết này có chỗ nào kỳ lạ không? Thế mà có thể để cho người có được Kiếm huyết lại trở nên mạnh như vậy!"
Nam tử trung niên vừa rồi đã nói, bên trong Bạch gia bọn họ, một khi người thức tỉnh Kiếm huyết, đều sẽ trở nên vô cùng cường đại, tồn tại vô địch trong cùng cấp bậc, mới khiến cho Bạch gia bọn họ trở nên vô cùng cường thịnh.
"Chỗ kỳ lạ nhất của Kiếm huyết, chính là lúc dùng kiếm có thể sinh ra một loại lực lượng đặc biệt, hơn nữa ở lúc đang thức tỉnh Kiếm huyết sẽ còn thức tỉnh một bộ kiếm pháp, còn là kiếm pháp gì cái này chúng ta cũng nói không được rõ ràng, cũng chỉ có người có được Kiếm huyết mới có thể thi triển ra kiếm pháp cường đại." Nam tử trung niên nói.
Thẩm Tường bây giờ đã bước vào Ngạo Thế Cuồng cảnh, nhưng rất nhiều công pháp mà hắn dùng để chiến đấu đều là của hắn trước đây, đều có chút theo không kịp, tuy rằng còn có thể phóng ra uy lực rất cường đại, nhưng lại không thể khai quật đi ra lực lượng thực sự của Ngạo Thế Cuồng lực.
Nhiều năm qua, hắn đều đang luyện đan, công pháp tu luyện chủ yếu có liên quan với việc luyện đan, hắn đều không có đi để ý tới chuyện công pháp, hiện tại hắn cảm thấy mình cũng cần phải có một số công pháp lợi hại mới được, như vậy mới có thể phát huy ra thực lực của chính hắn.
"Có thể cho ta một chút Kiếm huyết không?" Thẩm Tường nói ra: "Ngươi cho ta một chút Kiếm huyết, ta lấy về nghiên cứu một chút để xem Thái Dương Cuồng hỏa có phải sẽ giúp được ngươi hay không, cũng không cần bao nhiêu, nửa bát là đủ rồi!"
Nửa bát máu là tương đối ít, cho dù là nữ tử kia trông rất suy yếu, nhưng đối với nàng mà nói thì cũng không phải là vấn đề gì.
Bằng cách này, người của Bạch gia cho Thẩm Tường nửa bát máu, hiện tại Thẩm Tường cũng còn đang thảo luận hợp tác chi tiết với bọn họ.
Sau khi thảo luận xong thì trời đã tối.
Nam tử trung niên tên là Bạch Hi Minh, lại là gia chủ Bạch gia, muội muội của hắn cũng chính là nữ tử suy yếu kia, tên là Bạch Tuyết Lam, hai huynh muội bọn họ ở bên trong Bạch gia rất được các trưởng bối chiếu cố.
Đặc biệt là Bạch Tuyết Lam, tuy rằng Kiếm huyết không may xuất hiện ở trên người của nàng, nhưng trưởng bối trong gia tộc không có trách cứ nàng ta, ngược lại còn đưa rất nhiều lực tượng tới trợ giúp nàng, bằng không nàng ta căn bản không thể nào sống tới bây giờ.
"Yên tâm, ta sẽ nhanh chóng trợ giúp các ngươi." Thẩm Tường đã cùng Bạch Hi Minh đi tới bên ngoài Thiên Đan Sơn trang, Thẩm Tường sử dụng thuật biến hóa, biến thành một nam tử anh tuấn với mái tóc bạc trắng, trên người mặc một bộ áo bào trắng, trông rất giống dáng vẻ cao nhân.
Bạch Hi Minh thế nhưng là tận mắt nhìn thấy Thẩm Tường lập tức thay đổi dáng vẻ, hơn nữa hắn còn không nhìn ra được một chút sơ hở nào, trong lòng rất là kinh ngạc.
"Gọi ta là Long đại sư đi." Thẩm Tường kiếm bừa cho mình một cái tên.
"Được rồi!" Bạch Hi Minh khẽ gật đầu, sau đó dẫn theo Thẩm Tường đi tới cổng Thiên Đan Sơn trang.
Bởi vì Bạch Hi Minh có thân phận tôn quý, cho nên người hắn mang vào là có thể tiến vào Thiên Đan Sơn trang rất dễ dàng, cứ như vậy, Thẩm Tường đã có một khối ngọc bài ra vào tự do.
"Long đại sư, ngươi thực sự nắm chắc chứ?" Bạch Hi Minh mang theo Thẩm Tường trở lại trong tòa trạch viện lớn kia, lúc này những người khác đều đã đi nghỉ ngơi.
"Nắm chắc!" Thẩm Tường cảm thấy mình chỉ cần nhìn thấy Nhạc Diệc Nhiên thì ắt có niềm tin cứu Nhạc Diệc Nhiên ra ngoài.
"Nếu như tới lúc đó bản thân ngươi không đủ lực lượng thì ta sẽ giúp ngươi một tay." Bạch Hi Minh nói, hiện tại hắn thế nhưng là rất tin tưởng Thẩm Tường, nếu như Trang chủ Thiên đan kia thật không thể phóng ra Thái Dương Cuồng hỏa, như vậy Thẩm Tường chính là hy vọng duy nhất của Bạch gia bọn họ.
Cho nên, bất kể như thế nào bọn họ đều phải lấy lòng Thẩm Tường, bằng không Bach gia bọn họ sẽ nguy hiểm.
"Ừm, tới lúc đó nếu cần ta sẽ lên tiếng, ta đi nghỉ trước." Thẩm Tường tiến vào trong trạch viện, tìm một gian mật thất tương đối yên tĩnh, rồi mới lấy Kiếm huyết mà Bạch Tuyết Lam cho hắn ra.
Kiếm huyết vô cùng kỳ lạ, mặc dù là màu đỏ sậm, nhưng để trong thời gian rất lâu cũng không có đông đặc lại, hơn nữa còn có một cỗ mùi vị nhàn nhạt, không phải mùi thơm cũng không phải mùi tanh, loại mùi này giống như của núi rừng buổi sáng, sau khi ngửi thì khiến cho người ta sảng khoái tinh thần.
"Kiếm huyết a, không biết có thể luyện chế ra lượng lớn hay không?" Thẩm Tường lấy ra một cái đan lô, sau đó để một chút Kiếm huyết đi vào, phóng thích hỏa diễm yếu đi đốt luyện.
Ở trong quá trình thiêu đốt luyện hóa, chút Kiếm huyết kia dần dần bốc hơi hóa thành sương mù màu đỏ sậm!
"Chỉ mấy giọt Kiếm huyết vậy mà có thể hóa tành nhiều huyết khí như vậy." Thẩm Tường kinh ngạc chấn động trong lòng, ở bên trong chút Kiếm huyết này vậy mà ẩn chứa nhiều năng lượng như vậy.
Lúc này hắn để vào hơn phân nửa Kiếm huyết, hắn chỉ chừa lại một nửa.
Sau khi để vào, hắn lập tức sử dụng Thái Dương Cuồng hỏa yếu đi thiêu đốt, để hắn không tưởng tượng được là, sau khi Kiếm huyết và Thái Dương Cuồng hỏa kết hợp với nhau vậy mà như đổ thêm dầu vào lửa, hỏa diễm thiêu đốt tới càng vượng hơn, mà huyết dịch cũng trở nên dày đặc hơn.
"Ầm!"
Đan lô đột nhiên chấn động, Kiếm huyết bành trướng điên cuồng kia đột nhiên nổ tung, biến thành sương máu dày đặc, tràn ngập toàn bộ đan lô.
"Tiểu Khả, mau ra tay!" Thẩm Tường vội vàng hô.
Phong Khả NHi vẫn luôn đang nhìn chằm chằm vào, Thẩm Tường chỉ là vừa mới hô xong, nàng ta đã động thủ, phóng xuất ra một cỗ lực lượng phong ấn rất mạnh, áp chế đám huyết khí đang giương nanh múa vuốt kia xuống, bằng không đám huyết khí thoát ra ngoài vậy sẽ vô cùng nguy hiểm.
Thẩm Tường thở phào nhẹ nhõm, trong lòng sợ hãi thán phục liên tục.
"Kiếm huyết này quả nhiên lợi hại!" Phong Khả Nhi cảm nhận được huyết khí của Kiếm huyết còn đang giãy giụa, không thể không nói ra một lời tán thưởng: "Nếu ngưng tụ thành đan được vậy chắc chắn sẽ vô cùng lợi hại."
"Vấn đề bây giờ là, Thái Dương Cuồng hỏa nếu như gặp phải Kiếm huyết thì sẽ xuất hiện loại tình huống vừa rồi, ngươi chắc là cũng nhìn thấy đi." Thẩm Tường nói ra: "Nếu như rót Thái Dương Cuồng hỏa vào trong cơ thể của Bạch Tuyết Lam, nàng ta sẽ rất nguy hiểm."
"Quả thực là như vậy, khả năng sau khi tiến vào cơ thể người sẽ khác nhau thì sao?" Phong Khả Nhi nói ra: "Tuy rằng loại tình huống vừa rồi rất đáng sợ, nhưng ngươi và ta đều nhìn thấy, Kiếm huyết và Thái Dương Cuồng hỏa có thể dung hợp được, Kiếm huyết ở dưới sự thiêu đốt của Thái Dương Cuồng hỏa trở nên càng mạnh hơn, chỉ có điều bởi vì Thái Dương Cuồng hỏa của ngươi quá nhiều mà Kiếm huyết thì quá ít, cho nên mới trở nên không đồng đều mà dẫn tới nổ tung."
Thẩm Tường suy nghĩ một lát, cảm thấy có đạo lý, nói ra: "Trước tiên ta giải quyết chuyện trong lò đan đã rồi nói."
Hắn ngưng tụ đám huyết khí kia thành tinh thể, nhưng chỉ là một viên rất nhỏ, chỉ lớn chừng hạt gạo.
"Chỉ có thể sử dụng lĩnh vực thời gian." Sau khi Thẩm Tương phóng lĩnh vực thời gian ra, sau đó sử dụng phương pháp diễn sinh đối với Kiếm Huyết tinh lớn chừng hạt gạo kia.
Bởi vì quá nhỏ, hắn không cách nào luyện chế tiếp mà chỉ có thể sử dụng phương pháp diễn sinh.
Sau khi diễn sinh ra chín viên Kiếm Huyết tinh nhỏ hơn, hắn lại tiến hành va chạm một lần!
Ban đầu hắn cho rằng những Kiếm Huyết tinh rất nhỏ này ở vào lúc va chạm sẽ không xuất hiện vấn đề gì, nhưng hắn sai, lúc va chạm vừa rồi, thiếu chút nữa làm cho tinh thần của hắn gặp phải chấn thương, cũng may Phong Khả Nhi xuất thủ nhanh chóng mới có thể ngăn cản được lực lượng cuồng bạo đó, bằng không chắc chắn sẽ nổ lò.
"Cái thứ này thật đáng sợ." Thẩm Tường nhìn vào rất nhiều hạt tròn nhỏ bé sau khi va chạm, đầu đầy mồ hôi, vừa rồi thiếu chút nữa thì xong đời.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.