Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3221 - Chương 3221 - Bí Mật Về Kiếm Huyết

Chương 3221 - Bí mật về Kiếm huyết
Chương 3221 - Bí mật về Kiếm huyết

Sau khi Trang chủ Thiên đan bị tiêu diệt mất, cường giả của Thiên Đan Sơn trang cũng không dám làm loạn, bởi vì bọn họ đều cho rằng Thẩm Tường rất cường đại, bằng không không có khả năng có được nhiều Vạn Đạo Thần thổ như vậy.

Không cần biết là Thiên Cổ Thái giới hay là Thái Dương gới, chưa từng có ai đi dùng Vạn Đạo Thần thổ tới luyện chế một cái xẻng cả, cũng không có người nào có được nhiều Vạn Đạo Thần thổ như thế, bằng cách này, Thẩm Tường đã để cho mọi người cảm thấy vô cùng thần bí.

Thẩm Tường trở lại bên cạnh Bạch Hi Minh, sau đó cùng Bạch Hi Minh rời đi.

Người nơi này đều không nhận ra Thẩm Tường, nhưng lại biết Bạch Hi Minh lại không ít, trong đó còn có kẻ địch của Bạch Hi Minh.

Bọn họ trông thấy Bạch Hi Minh đi cùng một chỗ với người cường đại hơn nữa còn thần bí này, trong lòng đều không thể không âm thầm lo lắng, bởi vì trong tay Thẩm Tường có lượng lớn Vạn Đạo Thần thổ, đó đối với một cái thế gia mà nói, có thể tăng lực lượng lên rất mạnh.

Vừa rồi ai cũng trông thấy, Nhạc Diệc Nhiên sử dụng chiếc xẻng do Vạn Đạo Thần thổ luyện chế thành kia đã phá hủy được vòng bảo hộ Ngạo Thế Cường lực trên thanh Thần kiếm của Trang chủ Thiên đan, nếu như ở vào lúc chiến đấu mà không có đủ lực lượng đi phòng ngự Thần binh được luyện chế từ Vạn Đạo Thần thổ, vậy thì đó là chuyện rất nguy hiểm.

Sau khi Thẩm Tường và Bạch Hi Minh trở về, Bạch Hi Minh lập tức cho người thu dọn xong, chuẩn bị rời khỏi Thiên Đan Sơn trang.

"Chúng ta đã được rất nhiều người để ý tới, chúng ta phải rời khỏi Thiên Đan Sơn trang nhanh một chút." Bạch Hi Minh vô cùng cảnh giác, bởi vì lúc hắn rời khỏi hội đấu giá đã thấy rất nhiều kẻ địch đang nhìn chằm chằm vào hắn.

Kẻ địch của bọn họ trông thấy hắn quen biết một người cường đại như thế thì trong lòng chắc chắn sẽ rất bất an, nói không chừng sẽ có động tác gì đó, hắn cũng không muốn liên lụy tới Thẩm Tường.

Chuyện để Thẩm Tường tiến vào Thiên Đan Sơn trang cũng đã làm xong, đã cứu được Nhạc Diệc Nhiên rất suôn sẻ, Trang chủ Thiên đan cũng chết rồi.

Đương nhiên, chuyến này hắn cũng thu hoạch được không ít, đạt được Kiếm huyết, được Cuồng Hỏa Kiếm pháp.

"Các ngươi muốn trở về Thái Dương giới sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Bên đó là nơi chúng ta quen thuộc nhất, chúng ta đương nhiên phải trở về đó." Bạch Hi Minh nói ra: "Tình huống của muội muội ta bây giờ đã có chuyển biến tốt đẹp rất lớn."

"Nơi này còn có một số Cuồng Lực đan, đây là ta luyện chế trong hai ngày qua." Thẩm Tường lại cho hắn hơn một trăm viên, nói ra: "Đây đầy đủ để nàng ta khôi phục lại, tiếp theo thì phải xem vào chính các ngươi."

"Đa tạ!" Bạch Hi Minh vô cùng cảm kích, Thẩm Tường không chỉ cho hắn riêng hơn một trăm viên Cuồng Lực đan loại kia mà còn đưa cho hắn một khối Vạn Đạo Thần Thổ tinh.

"Không cần phải khách khí, sau này gặp lại đi!" Thẩm Tường trước tiên rời khỏi Thiên Đan Sơn trang, hắn bây giờ cũng rất được người để ý, dù sao trong tay hắn thế nhưng là có rất nhiều Vạn Đạo Thần thổ.

...

Đi ra khỏi Thiên Đan Sơn trang, Thẩm Tường trông thấy đằng sau có hơn mười người đuổi theo hắn, trong lòng âm thầm cười lạnh, sau đó dịch chuyển một cái rời đi, lúc này hắn đang tiến về Thần Thổ Cấm địa.

"Chắc hẳn không bao lâu nữa, Bạch gia lại có thể quật khởi một lần nữa, dựa theo uy lực của Cuồng Hỏa Kiếm pháp, Bạch gia chỉ cần có một người có được Kiếm huyết là đầy đủ để bọn họ hùng bá toàn bộ Thái Dương giới."

Sau khi đi ra, Nhạc Diệc Nhiên nói còn có những chuyện khác cần phải đi làm, sau đó tự mình rời đi, Thẩm Tường thì trở về Thần Thổ Cấm địa.

Thẩm Tường đã tiến vào bên trong Thần Thổ Cấm địa, hiện tại hắn cũng không cần cảnh giác như trước, trong này an toàn hơn rất nhiều.

Bên trong Thái Dương Thần lâm, Thẩm Tường đi tới vị trí Thái Dương Thần đàn ở trung tâm, nơi này lúc này rất nóng bức, bởi vì Thần Đàn chi linh đang phóng thích hỏa diễm đi luyện chế binh khí.

"Cửu Tiêu Thần kiếm của ta luyện chế sao rồi?" Thẩm Tường hỏi, đây chính là binh khí hắn rất thích, tuy rằng đã được luyện chế lại hơn một lần, nhưng hắn vẫn thích dùng cái tên này.

"Đã gần xong rồi, Thần Đàn chi linh thực sự lợi hại, nếu như chỉ là chính ta, chỉ sợ ta căn bản không cách nào hoàn thành trong thời gian ngắn như vậy." Trần Tài nói.

Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính và Thiên Sáng Đỉnh lô ra, nói ra: "Nơi này còn có hai thứ cần các ngươi luyện chế lại một lần nữa."

Thần Đàn chi linh hừ một tiếng: "Ngươi cái tên gia hỏa này, chẳng lẽ không thể để cho chúng ta được nghỉ ngơi một chút sao?"

"Tảng đá vụn ngươi cũng muốn nghỉ ngơi?" Thẩm Tường cười nói, sau đó lấy ra chín khối Tinh hoàng.

Thần Đàn chi linh không nghĩ tới trong tay Thẩm Tường còn có nhiều Tinh hoàng như vậy.

"Tiểu quỷ, ngươi đây là muốn nghịch thiên a! Ngươi định dùng nhiều Tinh hoàng như vậy tới luyện chế Thần khí sao?" Thần Đàn chi linh vô cùng ngạc nhiên.

"Đúng vậy, các ngươi phải giúp ta luyện chế hai thứ này lại một lần nữa, trong đó cái gương này là quan trọng nhất, ở trong lúc các ngươi luyện chế cũng không được tiến hành thay đổi quá lớn trong đó, ta chỉ cần tăng cường cường độ cho cái gương này, dùng sáu khối Tinh hoàng đi luyện chế." Thẩm Tường nói rất trịnh trọng.

Tác dụng của Lục Đạo Thần kính rất lớn, có thể dùng để hỗ trợ việc luyện đan, dùng để bảo vệ mình, dùng để phản kích kẻ địch, dùng để ngồi lên mà phi hành, dùng để tìm kiếm một số lão bằng hữu, còn có thể bố trí đủ các loại trận pháp cường đại.

Thậm chí hắn còn muốn dùng chín khối Tinh hoàng đi luyện chế a, chỉ có điều lo lắng trong lúc luyện chế sẽ có độ khó rất lớn nên mới giảm bớt xuống còn sáu khối.

Trần Tài thì ngược lại là không có vấn đề gì, bởi vì hắn vốn rất thích luyện khí, hơn nữa còn được sử dụng loại tài liệu cao cấp đi luyện chế, Vạn Đạo Thần Thổ tinh Tinh hoàng thế nhưng là vật liệu luyện khí đáng ngưỡng mộ rất khó có được, không phải ai cũng có cơ hội dùng nhiều Tinh hoàng như vậy để đi luyện chế.

"Được a, dù sao ta cũng muốn nhìn xem, thứ dùng sáu khối Tinh hoàng luyện chế ra đến cùng sẽ lợi hại tới cỡ nào." Bản thân Thần Đàn chi linh chính là dùng Vạn Đạo Thần Thổ tinh và Tinh hoàng luyện chế ra tới.

"Thần Đàn chi linh, ngươi từng nghe nói về Thái Dương Kiếm huyết chưa?" Thẩm Tường cảm thấy Thần Đàn chi linh chắc chắn sẽ biết.

"Đương nhiên từng nghe nói, Thái Dương Kiếm huyết thật ra thì chính là cái gọi là Cuồng Chiến huyết mạch của Thái Dương Thần tộc." Thần Đàn chi linh nói ra: "Loại huyết mạch này cực kỳ hiếm, mà Thái Dương lão tổ trước đó bản thân cũng có được loại huyết mạch này, có thể là sau này Thái Dương lão tổ vì để cho chín cái Thái Dương Thần tộc đều có thể được cân bằng, cho nên phong ấn loại huyết mạch này lại, cho nên sau này chưa từng xuất hiện nữa."

"Ngươi từng thấy loại Kiếm huyết này sao?" Thẩm Tường lại hỏi, Thần Đàn chi linh vậy mà cũng không cách nào nhìn ra hắn đã nắm giữ Kiếm huyết.

"Đương nhiên là từng gặp rồi, ta chính là Thái Dương lão tổ luyện chế ra, ta đương nhiên chứng kiến trạng thái cuồng chiến của Thái Dương lão tổ, đây chính là rất đáng sợ." Thần Đàn chi linh đột nhiên cảm thấy rất nghi hoặc: "A, làm sao ngươi biết được chuyện này? Dường như người biết tới Kiếm huyết không nhiều a, cho dù có thì cũng đã chết hết rồi."

"Ngươi sai, Kiếm huyết đã truyền thừa xuống, còn để ta gặp được." Thẩm Tường cười hắc hắc: "Kỳ quái là, với sự truyền thừa của Kiếm huyết, lại còn có Cuồng Hỏa Kiếm pháp cũng theo Kiếm huyết thức tỉnh mà thu được."

"Cái gì, ngươi gặp được ở nơi nào?" Thần Đàn chi linh rất kinh ngạc, thiếu chút nữa thì chạy ra tới níu lấy Thẩm Tường mà hỏi.

"Đời sau của Kiếm tộc Bạch gia, hơn nữa còn là ở trên người một nữ tử." Thẩm Tường nói.

"Trên người nữ tử sao ... nữ tử này chẳng phải là bị hủy diệt rồi sao? Tuy nhiên nếu như dùng Thái Dương Cuồng hỏa đi cải tạo một chút thể chất, ngược lại là không có vấn đề gì, ngươi có phải là đã giúp bọn họ một tay hay không?" Thần Đàn chi linh nói.

Thẩm Tường nói hoàn cảnh của Bạch gia cho Thần Đàn chi linh, Thần Đàn chi linh cũng cảm thấy nên giúp Bạch gia một tay, bởi vì sau này Bạch gia quật khởi lại một lần nữa, bọn họ có thể có một cái đồng minh rất mạnh.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment