Đao kia của Thẩm Tường vừa rồi thả ra lực lượng xác thực làm cho người cảm thấy rung động, đặc biệt là những bá chủ chưởng môn đang bố trí kết giới kia, bọn họ có thể cảm nhận được càng rõ ràng hơn.
Bọn họ đều là Niết Bàn cảnh, là lão gia hỏa đã sống rất nhiều năm, tự nhiên nhìn ra được võ công của Thẩm Tường không tầm thường. Bọn họ nghi ngờ Thẩm Tương thi triển vừa rồi rất có thể chính là Long Vũ, Long Vũ lưu lạc không ít ở các nơi trên thế giới phàm tục, nhưng cũng không nhiều, cho dù là những chưởng môn bá chủ này cũng không có bao nhiêu.
Một đao kia của Thẩm Tường vừa rồi tuy rằng dọa người, nhưng chút bá chủ chưởng môn này lại thấy có thể chặt đứt thanh kiếm kia không phải võ công lợi hại kia mà là thanh bảo đao không biết phẩm cấp gì trong tay hắn.
Đao này ngay cả Bảo khí cũng có thể chắt đứt, chắc chắn không tầm thường, những bá chủ chưởng môn kia bây giờ biết, nếu để cho Thẩm Tường cầm binh khí mà nói, như vậy đệ tử của bọn hắn sẽ không có chút phần thắng nào.
Bốn tên Niết Bàn cảnh bố trí kết giới dùng thần thức trao đổi một phen, cuối cùng quyết định hạn chế Thẩm Tường sử dụng binh khí, bằng không ba người tiếp theo tỷ võ với Thẩm Tường thì chắc chắn thất bại.
"Thẩm Tường, tiếp theo người bên chúng ta xuất chiến sẽ không sử dụng binh khí, ngươi cũng không được sử dụng!" Tiêu Tử Lương nói.
Thẩm Tường cười lạnh: "Là các ngươi tìm ta đánh nhau, vừa rồi người của các ngươi dùng binh khí ta không có phản đối, nhưng bây giờ các ngươi nói không dùng binh khí thì chẳng lẽ ta phải không dùng sao? Ta dựa vào cái gì mà phải nghe lời các ngươi!"
Có Cổ Đông Thần ở một bên quan sát, Thẩm Tường sẽ không sợ những bá chủ chưởng môn này, bị đối phương chi phối trận luận võ này để hắn rất không thích.
"Thẩm Tường cây đao kia của ngươi quá lợi hại, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy được cái này rất không công bằng sao?" Đường Dịch Siêu nói.
Thẩm Tường cười ha hả: "Công bằng? Tu vi của taa bây giờ chỉ là Chân Võ cảnh ngũ đoạn, nhưng Bành Hiền Vũ chính là lục đoạn, chẳng lẽ đây chính là thứ công bằng mà ngươi nói sao? Lúc các ngươi dùng binh khí ta đành phải dùng theo, lúc các ngươi không dùng thì ta cũng không thể dùng được sao? Đây chính là công bằng ư? Công bằng cái cứt chó gì, không lấy được binh khí tốt mang ra thì cũng đừng la hét phải dùng phương thức tỷ võ đến để giải quyết vấn đề."
Thẩm Tường khiến mấy người Đường Dịch Siêu đều rất tức giận, người vây xem cũng cảm thấy kinh ngạc không thôi, Thẩm Tường lại dám nói chuyện như vậy đối với những bá chủ chưởng môn này, hắn bây giờ thế nhưng là bị bốn võ giả Niết Bàn cảnh bao vây xung quanh, lại còn dám phách lối nói ra những lời như vậy.
Cổ Đông Thần ở một bên cười lạnh nói: "Tiêu Tử Lương, các ngươi đừng khinh người quá đáng, đệ tử của mình thực lực không mạnh thì nghĩ trăm phương ngàn kế để làm suy yếu thực lực của Thẩm Tường, các ngươi làm như vậy cũng xứng nói công bằng sao? Đừng để người cười tới mức rụng răng a."
Mọi người cũng cảm thấy Thẩm Tường nói rất có lý, Thẩm Tường là bị đối phương khiêu chiến, nhưng đối phương còn lôi ra rất nhiều yêu cầu gây bất lợ cho hắn, thằng ngu mới chịu đáp ứng.
"Không tỷ thí thì xéo đi nhanh lên!" Cổ Đông Thần quát lạnh một tiếng, hắn cũng không sợ những tên Niết Bàn cảnh kia, hắn là người vượt qua Niết Bàn cảnh bát kiếp, coi như cấp bậc mạnh nhất thiên hạ, mà người vượt qua cửu kiếp, đại đa số đề sẽ bị hút vào Thiên giới.
Tiêu Tử Lương âm thầm trách cứ lấy Ngạo Kiếm tông, bằng không ngay từ đầu đã định ra quy tắc không được sử dụng đến binh khí, hiện tại cũng không xảy ra nhiều chuyện như vậy.
"Ngay từ đầu là chúng ta không đúng, không có định ra quy tắc, như vậy bây giờ bắt đầu định lại quy tắc lần nữa, ai cũng không được sử dụng binh khí, đương nhiên, chúng ta sẽ bồi thường ngươi, chỉ cần ngươi thắng, bối thường tinh thạch từ mười ngàn vạn lên tới hai mươi ngàn vạn, ngươi cảm thấy thế nào?" Tiêu Tử Lương nói, ở trước mặt thực lực tuyệt đối, hắn chỉ có thể khuất phục, tuy rằng trong mắt hắn Cổ Đông Thần là một tên tiểu bối, nhưng thực lực lại vươt qua xa hắn, nếu như cứ tranh cái tiếp tục thì sợ rằng bọn họ sẽ càng khó coi hơn.
Tiêu Tử Lương vốn cho là chính mình vượt qua thất kiếp, hơn nữa lại thành lập Tiêu Diêu Tiên Hải, có thể mạnh hơn Thái Vũ môn, có thể mở mày mở mặt, nhưng không nghĩ tới Cổ Đông Thần lại vượt qua bát kiếp, tuy rằng chỉ kém một kiếm, nhưng lại khác biệt như ngày và đêm.
"Được, ta đáp ứng!" Thẩm Tường nói.
Lúc trước hắn vì mua được Long hồn kia, thế nhưng là không sai biệt lắm đã táng gia bại sản, vừa rồi hắn đã thắng được mười ngàn vạn tinh thạch, đánh thắng tiếp ba người nữa thì có thể thắng được sáu mươi ngàn vạn tinh thạch (Sau khi định quy tắc thì từ mười ngàn vạn lên hai mươi ngàn vạn x 3 người còn lại.), đây đối với hắn mà nói thế nhưng là một cái số lượng lớn, lúc trước hắn vất vả gom góp tích lũy lâu như vậy cũng mới chỉ được ba mươi ngàn vạn tinh thạch, hơn nữa còn dựa vào việc bán Hỏa Võ hồn và âm người mới kiếm được.
Phía dưới người ra sân lại là một nữ tử cao gầy yêu mị, quần áo nàng ta mặc là một vộ váy đỏ yêu diễm, có một khuôn mặt sắc xảo, tuy nhiên theo Thẩm Tường thì lại quá mức yêu diễm, không giống như Tô Mị Dao và Hoa Hương Nguyệt có một loại quyến rũ động lòng người, có một loại xinh đẹp câu hồn đoạt phách.
Tuy nhiên nữ tử trước mắt này cũng coi là một cái vưu vật không tệ, trong quảng trường đã có rất nhiều nam nhân nhìn chằm chằm vào, hận không thể lột sạch quần áo của nữ nhân này.
Nữ tử này cười híp mắt nhìn lấy Thẩm Tường, mọi người âm thầm cảm thấy cuộc tỷ thí này Thẩm Tường chắc chắn thất bại, bởi vì bọn hắn cảm thấy mình mà đối với một mỹ nhân như vậy thì không thể nào hung ác mà hạ thủ được.
"Đây là Yến Yên Nhiên của Thú Vũ môn, mỹ nhân đệ nhất của Thú Vũ môn!" Một người nam tử hô.
Cảm nhận được bốn phía không ngừng quăng tới ánh mắt nóng, Yến Yên Nhiên cái nữ tử yêu tinh này lộ ra rất vui vẻ, phát ra tiếng cười quyến rũ để cho xương cốt của người ta mềm nhũn đi.
"Thẩm đại ca có thể xong đời hay không? Nữ nhân này có lực sát thương đối với nam nhân quá lớn." Vân Tiểu Đao cũng nhìn vào mắt, không thể không nuốt nước miếng tới ực một cái.
Chu Vinh bĩu môi nói ra: "Vị hôn thê Tiết Tiên Tiên của Thẩm lão đệ thế nhưng là so với nữ nhân này còn tốt hơn nhiều, chứ đừng nói Thiên Thiên đây là mỹ nhân đệ nhất Thái Vũ môn còn không phải cũng bị Thẩm lão đệ không thương hương tiếc ngọc đánh thành tàn hoa bại liễu sao?
Ngô Thiên Thiên hừ một tiếng, dùng lực bấm cho Chu Vinh một cái: "Mập mạp chết bầm, ta chỉ là bị hắn đánh bại, đừng nói đến khó nghe như vậy chứ!"
Yến Yên Nhiên đột nhiên kéo cái váy dài của chính mình một cái, để lộ ra một màn làm cho máu của người ta căng lên, ở bên trong của nàng ta chỉ dùng miếng vải đen bao vây lấy lồng ngực với dưới eo! Nàng ta bày ra tư thái hoàn mỹ của chính mình mà không giữ lại chút nào! Hai cái đùi mịn màng trắng như tuyết, uyển chuyển bắm chặt eo ngọc, hai tòa ngọc phong cao ngất được quấn chặt bằng miếng vải đen, chặt đến nỗi lộ ra những điểm nhạy cảm, để cho người ta muốn ngừng ý tưởng đen tối cũng không được.
"Hì hì, Thẩm công tử, chờ lúc nữa ngươi cần phải thủ hạ lưu tình với tiểu nữ tử nha!" Yến Yên Nhiên cười quyến rũ nói: "Người ta thế nhưng là để ngươi mở rộng tầm mắt, ngươi nhưng chớ làm hỏng người ta a!"
Giọng nói tê dại kia để xương cốt rất nhiều người mềm ra, đồng thời cũng có một chỗ nào đó đang chậm rãi trở nên cứng ngắc lại...
"Hừ!" Liễu Mộng Nhi và Hoa Hương Nguyệt cùng lúc hừ một tiếng, các nàng không nghxi tới Thú Vũ môn vậy mà lại phái cái con yêu tinh này ra.
"Định lực của tiểu tử này rất tốt, không cần lo lắng!" Hoa Hương Nguyệt nói, nàng ta nhưng là phải cao hơn một bậc so với Yến Yên Nhiên kia, nhưng Thẩm Tường vẫn có thể từ chối nàng ta rất thẳng thắn.
"Ta đương nhiên biết, chỉ có điều tiểu bại hoại này là một nam nhân!" Liễu Mộng Nhi hừ nhẹ nói.
Trưởng lão của Thú Vũ môn kia khắp khuôn mặt là vẻ tươi cười đắc ý, Thẩm Tường là nam nhân, hơn nữa mới hai mươi tuổi, chính là độ tuổi máu nóng, nữ nhân xinh đẹp đối với hắn thế nhưng là có sức dụ hoặc trí mạng.
"Nữ nhân này quá không muốn thể diện, nếu như tất cả nữ nhân đều không biết xấu hổ như vậy thì tốt!" Chu Vinh cười xấu xa mà nói, hắn vừa mới nói xong đã cảm thấy cánh tay của mình đau xót, Ngô Thiên Thiên chính là dùng lực lớn véo hắn một cái.
Tuy nhiên lời nói của Chu Vinh thực sự rất giống với suy nghĩ trong lòng của rất nhiều nam nhân.
Yến Yên Nhiên đột nhiên không cười nổi, bởi vì ánh mắt Thẩm Tường nhìn nàng chỉ có thưởng thức, không có loại ánh mắt dâm tà kia, giống như là thưởng thức một báu vật nào đó, điều này cũng làm cho Yến Yên Nhiên cảm thấy ngoài ý muốn, ở đây đều có rất nhiều người đều hận không thể trừng phạt nàng ta ngay tại chỗ, nhưng Thẩm Tường lại không có loại suy nghĩ kia!
"Nếu như ta thắng ngươi thì ta có thể đạt được hai mươi ngàn vạn tinh thạch, xin lỗi a!" Thẩm Tường mỉm cười.
P/S: Ta thích nào... chương 8... đề cử truyện 90-100 và đẩy kim phiếu ủng hộ tinh thạch để tích cực dịch hơn nào....