Lam Khôn Nguyên nắm chặt lấy Thiên Nguyên Thần kiếm vào trong tay, thoạt nhìn là màu đen, nhưng theo hắn rót Ngạo Thế Cuồng lực vào thì mặt ngoài thân kiếm đột nhiên lóe lên, diện mang màu lam nổ bắn mà ra, như là cảnh tượng điện mang lấp lóe không ngừng trong đám mây đen dày đặc vậy.
Có khi còn đáng sợ hơn, thanh kiếm này động run rẩy không ngừng, giống như là đang gào thét điên cuồng, từng đợt gió từ bên trong không ngừng thổi ra, thổi tới Thẩm Tường thiếu chút nữa phải lui về sau.
Chỉ là thanh kiếm này đã tràn ngập một loại cuồng thế bức người, giống như ngưng tụ cuồng hồn cực kỳ cường hãn, làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Thẩm Tường đi tới Thiên Cổ Thái giới, cuối cùng lần đầu tiên gặp được người có thể khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi từ sâu trong đáy lòng, tuy rằng chiến đấu bây giờ còn chưa bắt đầu nhưng loại chiến ý cuồng bá kia của đối phương đã làm cho hắn cảm thấy e ngại.
Hắn cắn răng, cố gắng khắc chế sự e ngại trong lòng, bằng không hắn sẽ thua khi còn chưa bắt đầu chiến đấu, ở vào lúc bắt đầu chiến đấu mà có loại e ngại này thì hắn căn bản không thể thắng nổi đối phương.
Trông thấy vẻ mặt Thẩm Tường toát lên sự e ngại, Lam Khôn Nguyên chỉ cười nhạt một cái, loại tình huống này hắn gặp quá nhiều, bây giờ hắn càng chắc chắn hơn, Thẩm Tường căn bản không phải là đối thủ của hắn, hơn nữa cũng chưa từng gặp phải kẻ đáng sợ giống như hắn.
"Rất mạnh!" Phong Khả Nhi sợ hãi than nói: "Ngươi có nắm chắc không? Những Cuồng Chiến Thần thiên tài này không hổ là kẻ có thể giết chết Thái Dương Thần chủ, bọn họ là người có bản lĩnh thật sự."
"Có nắm chắc, ta nhất định phải thắng được hắn." Thẩm Tường hít sâu một hơi, chỉ thấy lòng bàn tay hắn lóe lên ánh sáng tím, một thanh trường kiếm màu tím đột nhiên dần hiện ra trong tay hắn, ánh sáng màu tím chói mắt kia làm cho người ta phải mê say.
Mọi người nhìn về phía Tử Dương Thần kiếm đồng thời ngẩn người, trong lòng vô cùng chấn động!
Bọn họ đều biết về thanh Tử Dương Thần kiếm này!
Tử Dương Thần kiếm trước đó là rơi từ trên trời rơi xuống, chỉ có điều, nơi đó bị Thái Dương Thần chủ bá chiếm, nhưng sau đó, thanh Tử Dương Thần kiếm này lại bị người đánh cắp, Thái Dương Thần chủ cũng vào thời điểm đó mà nổi giận, đi tìm kiếm thanh Tử Dương Thần kiếm này ở khắp nơi.
Mọi người không nghĩ tới, thanh Tử Dương Thần kiếm này thế mà lại ở ngay trong tay Thẩm Tường.
"Ta cũng chẳng suy nghĩ gì nữa." Lam Khôn Nguyên tuy rằng nhìn thấy Tử Dương Thần kiếm trong tay Thẩm Tường, nhưng hắn lại thể hiện ra vô cùng bình tĩnh: "Chỉ dựa vào bản lĩnh ẩn nấp của ngươi, muốn lấy được thanh kiếm này quả thật quá dễ dàng."
Thẩm Tường không nói, hắn muốn lấy được thanh kiếm này thế nhưng là không đơn giản chút nào, tuy rằng hắn có thể tiến vào đám lửa kia một cách dễ dàng, nhưng để rút được thanh Tử Dương Thần kiếm này ra thì lại rất khó, hắn thế nhưng là phải chịu sự tra tấn đau khổ mới lấy được.
"Tử Dương Thần kiếm, đây chính là danh kiếm trong truyền thuyết, nếu như thanh kiếm này hủy ở trong tay của ta, vậy sẽ là sự quang vinh của ta." Trong ánh mắt của Lam Khôn Nguyên tràn đầy sức nóng, trông có vẻ hủy thanh kiếm này đi lại muốn kích động hơn so với việc hắn đạt được Vạn Đạo Thần Thổ tinh.
"Ta sẽ không để cho ngươi hủy thanh kiếm này đi." Thẩm Tường lúc này có áp lực rất lớn, mà mọi người cũng phát hiện, vẻ sợ hãi trên mặt hắn đã biến mất, hắn đã khắc phục được loại kiếm ý đáng sợ của Thiên Nguyên Thần kiếm.
"Như vậy, sẽ để cho ta xem ngươi bảo vệ thanh kiếm này như thế nào." Lam Khôn Nguyên dứt lời, đột nhiên vung Thiên Nguyên Thần kiếm lên, mà ở lúc hắn vung kiếm, trên bầu trời của Bạch Phủ đột nhiên được bao phủ bởi những tia chớp (thiểm điện) nhảy múa điên cuồng.
Trong nháy mắt Lam Khôn Nguyên vung kiếm, kiếm khí hào hùng hò hét bay ra, đó là từng tia chớp nhảy múa điên cuồng, giống như cuồng long do vô số thiểm điện hóa thành, mà cỗ khí thế ở đằng sau Lam Khôn Nguyên kia, càng giống như là thiểm điện và cuồng phong hóa thành cự lang ngập trời.
Trong lúc Lam Khôn Nguyên vung kiếm, trong thiên địa mây gió bắt đầu khởi động, thiểm điện đầy trời, lôi trận khắp nơi, mà Thẩm Tường đứng ở trước mặt Lam Khôn Nguyên, lập tức mồ hôi chảy đầm đìa, sự e ngại trong nội tâm kia vừa mới được đè nén xuống lại đột nhiên dâng lên.
Lúc này hắn chỉ cảm thấy như bản thân đứng ở trước mặt một con sói khổng lồ cao vạn trượng, loại rung động này, loại lực lượng hủy thiên diệt địa này để cho người ta không thể không sợ hãi!
Thẩm Tường nhìn vào vẻ mặt cuồng ngạo kia của Lam Khôn Nguyên, đó là đôi mắt cuồng ngạo nổi lên hai đạo thiểm điện, khí thế bễ nghễ thiên địa.
"Đây chính là Cuồng Chiến Thần thiên tài sao? Loại khí thế cuồng bá này giống như sinh ra đã có, cỗ khí thế cuồng bạo này có thể để cho lực lượng của hắn tăng lên mấy lần, đây chính là chỗ đáng sợ của Cuồng Chiến Thần sao!"
Thiên Nguyên Thần kiếm đã bổ xuống, bổ về phía Thẩm Tường còn đang sững sờ!
Trong lúc Thẩm Tường đang e ngại còn cảm nhận được tử vong sắp tới một cách rõ ràng, mà cảm giác tử vong là lạnh lùng như vậy, làm người ta tuyệt vọng như vậy, vô tình như vậy, muốn tước đoạt mọi thứ của hắn.
Ở trong nháy mắt tử vong này, trong đầu Thẩm Tường đột nhiên lóe lên rất nhiều thứ, cha của hắn, vợ của hắn, bằng hữu của hắn, còn có những mỹ nhân làm hắn luôn cảm thấy vô cùng ấm áp ở bên trong Bách Hoa thôn kia, còn có chính là vượt ra Vạn Đạo tiến về Vạn Đạo chi thượng.
"Không thể chết!"
Tác động phức tạp về mặt cảm xúc trước khi tử vong ập đến, giống như một chậu nước lạnh, nó dội cho Thẩm Tường tỉnh táo lại, kéo hắn ra khỏi vực sâu của sự sợ hãi.
Thiên Nguyên Thần kiếm mang theo kiếm thế hào hùng, rung chuyển bầu trời, xé rách đại địa, uy thế của một kiếm này cực kỳ kinh khủng, trực tiếp bổ về phía đầu của Thẩm Tường, ở ngay bên trong một cái nháy mắt rất ngắn ngủi, Thẩm Tường với khuôn mặt đầy vẻ sợ hãi lại giống như đột nhiên tỉnh lại từ trong cơn ác mộng, đột nhiên vung thanh Tử Dương Thần kiếm trong tay mình, ngăn cản một kiểm hết sức nguy hiểm kia bổ xuống!
Oanh!
Tiếng nổ lớn xé trời xé đất chấn động khắp nơi, mặt đất xung quanh đều bị sóng khí và âm thanh chấn động do hai thanh kiếm va chạm vào nhau vỡ nát, toàn bộ đại địa vậy mà lún xuống mấy trượng.
Hồng Càn Nghi đứng ở nơi cách chiến trường gần nhất, mặt mũi hắn tràn đầy kinh ngạc bay rớt ra ngoài, hắn không thể tin được, Thẩm Tường ở vào lúc như vậy lại có thể phản ứng lại, hơn nữa còn ngăn cản được một kiếm đáng sợ kia của Lam Khôn Nguyên.
Đặc biệt làm cho Hồng Càn Nghị cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là, lúc Thẩm Tường vung kiếm bạo phát ra khí thế nóng bỏng, chính là Cuồng Hỏa Kiếm thế kia, mà loại kiếm thế này hắn và Lam Khôn Nguyên trước đó đều đã được lĩnh giáo qua, Bạch Tuyết Lam cũng có thể phóng xuất ra loại kiếm thế này để chiến đấu!
"Kiếm Huyết chi nhân!" Lam Khôn Nguyên lùi lại mấy bước, khắp khuôn mặt là sự kinh ngạc: "Ngươi thế mà cũng có Kiếm huyết ... nhưng là, ngươi không phải Thái Dương Thần tộc, chẳng lẽ là bởi vì Bạch Tuyết Lam nên ngươi mới có thể có được truyền thừa của Kiếm huyết?"
Bạch Hi Minh ở bên trong Bạch Phủ cũng cảm thấy hết sức kinh ngạc, bản thân hắn cũng không nghĩ tới Thẩm Tường thế mà có được Kiếm huyết, tuy rằng trước đó hắn từng thấy Thẩm Tường sử dụng Kiếm pháp rất mạnh, nhưng hắn không có nghĩ tới vấn đề này, bởi vì Thẩm Tường vốn có thể nắm giữ được hỏa diễm rất cường đại.
"Xem là như vậy đi!" Thẩm Tường vừa rồi cũng là ở dưới tình thế cấp bách, trong nháy mắt đã thúc giục Cuồng Hỏa Kiếm pháp ra, mới có thể địch lại đối phương.
Nếu như Thẩm Tường nắm giữ Cuồng Hỏa Kiếm pháp, hơn nữa bản thân còn là người có Kiếm huyết, Lam Khôn Nguyên sẽ cần phải cảnh giác hơn.
Trước đó có lời đồn, bên trong Bạch gia có một tên khách khanh, cũng là người có Kiếm huyết, chỉ có điều không nghĩ tới thế mà chính là Thẩm Tường.
"Không tệ, trước đó ta vừa mới đánh với Bạch Tuyết Lam, nhưng đánh chưa đủ nghiền, cũng được." Lam Khôn Nguyên cười lên ha hả, Cuồng Chiến hồn ở trong cơ thể hắn liên tục phóng ra uy thế Cuồng Chiến, này có thể tăng Ngạo Thế Cuồng lực trong cơ thể hắn lên.
P/S: Ta thích nào ...