Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 326 - Chương 326 - Đại Lực Tộc (Thượng)

Chương 326 - Đại lực tộc (thượng)
Chương 326 - Đại lực tộc (thượng)

"Tên tiểu bại hoại này thật không tiếc đánh cho một nữ nhân như vậy thành tàn phế sao? Bọn họ vốn là không có hận thù gì, không cần phải xuống tay nặng như vậy a!" Liễu Mộng Nhi cau mày nói, nàng ta cũng không muốn Thẩm Tường biến thành một người tàn bạo, nàng ta biết Thẩm Tường là người sát phạt quả đoán, nhưng đây cũng chỉ là khi tính mạng của hắn gặp phải uy hiếp thì lúc đó hắn mới có thể tâm ngoan thủ lạt, Yến Yên Nhiên này từ đầu tới đuôi đều không có ra tay ác độc đối với hắn.

"Chắc là sẽ không, ngươi không cảm thấy rất kỳ quái là, Yến Yên Nhiên mặc dù là Chân Võ cảnh lục đoạn, nhưng bị Thẩm Tường dùng Chấn Thiên chưởng đánh tới lâu như vậy mà cũng còn có thể phát ra được tiếng kêu to rõ ràng như vậy!" Hoa Hương Nguyệt nói

Liễu Mộng Nhi cũng nhìn ra được chút gì đó.

Theo một tiếng hổ khiếu phát ra, mọi người chỉ thấy bàn tay Thẩm Tường nổi lên, sau đó lại là đánh ra một quyền, một cái đầu hổ màu vàng kim rất lớn xuất hiện ở trên nắm tay của Thẩm Tường, hung hăng nện ở trước ngực Yến Yên Nhiên.

Yến Yên Nhiên phát ra một tiếng rít gào thê lương, trong miệng chảy máu phun ra ngoài, mắt thấy lúc sắp phải rơi ra khỏi kết giới thì nàng ta đột nhiên linh hoạt xoay người một cái, vững vàng đứng trên mặt đất.

Thấy vậy, trên đấu trường lập tức bộc phát ra từng đợt sợ hãi thán phục, Yến Yên Nhiên bị Thẩm Tường dùng Chấn Thiên chưởng đánh liên tục lâu như vậy, thế mà còn có thể đứng vững vàng được, sắc mặt nàng ta chỉ là hơi tái, khóe miệng chảy máu, hô hấp có chút gấp rút, nhìn cũng không có trở ngại gì.

Thẩm Tường nhìn lấy hai tay của mình, trong lòng bàn tay đều có năm cái lỗ máu nho nhỏ, giống như là bị móng tay sắc cào trúng vậy, trực tiếp xuyên qua lòng bàn tay của hắn.

Thẩm Tường nhìn yêu tinh trước mắt này, âm thầm cắn răng, nữ nhân này thế nhưng là mạnh hơn nhiều so với Kim Sao kiếm khách trước đó, thiên hạ rộng lớn không thiếu cái lạ, có kỳ ngộ thì cũng không chỉ có mình hắn, những người khác cũng sẽ có kỳ ngộ của riêng mình, hắn kết luận yêu tinh trước mắt này chính là loại người này, loại thể chất mềm dẻo kia thế nhưng là so với Tiên Ma chi thể ngũ đoạn của hắn còn sức đề kháng hơn nhiều.

"Ta nhận thua, không đánh nữa!" Yến Yên Nhiên sửa sang lại mái tóc rối bời, nói.

Nàng ta trông thấy Thẩm Tường có chút kinh ngạc thì cười duyên nói: "Yên tâm đi, không có độc! Chỉ là để nhớ rõ, ta cũng không phải dễ bắt nạt, cuối cùng ta cám ơn ngươi không có đánh mặt ta, bằng không ta sẽ..."

Nói xong, nàng ta nhẩy lên mấy cái thì biến mất ở trong quảng trường.

"Nữ nhân này thật lợi hại, móng vuốt của nàng ta vậy mà trực tiếp xuyên thủng Huyền Vũ Kim Cương giáp, hoặc là nói lúc công kích quá nhanh khiến Huyền Vũ Kim Cương giáp còn chưa có làm ra phòng ngự bản thân, thì đã xuyên thấu qua tay của ta!" Thẩm Tường trong lòng sợ hãi thán phục.

"Nhược điểm của nữ nhân này là ở đâu, ngươi vẫn luôn không có đánh vào đầu của nàng." Long Tuyết Di nói.

"Đúng vậy, ta đến cùng vẫn còn mềm lòng, ai, anh hùng khó qua ải mỹ nhân a!" Thẩm Tường thở dài.

"Phi, ngươi đánh thân thể người ta, chỉ sợ là muốn chiếm thêm chút lợi lộc a? Nếu như nàng ta không phải có loại thể chất này, nàng ta sớm đã bị ngươi đánh thành thương nặng rồi, còn cái gì mà mềm lòng!" Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường cũng phát hiện Chấn Thiên chưởng của hắn không có tác dụng đối với Yến Yên Nhiên, Chấn Thiên chưởng mới phóng xuất ra giống như sóng to gió lớn, hiện tại hắn phát hiện một cái vấn đề tương đối nghiêm trọng, chính là chân khí của hắn tiêu hao hơn nửa, bởi vì vừa rồi hắn đều sử dụng Càn Khôn chân khí đến công kích.

Tuy nói Thẩm Tường không có đánh vào khuôn mặt của Yến Yên Nhiên, nhưng mọi người vẫn cảm thấy hắn rất tàn bạo, vậy mà dùng loại chưởng phap kinh khủng kia tới tàn phá một nữ tử yếu đuối như vậy.

Trông thấy hai trận chiến đấu trước đó Thẩm Tường đều mạnh mẽ như vậy, đặc biệt là trận thứ hai loại công kích bằng Chấn Thiên chưởng liên tiếp không ngừng đó càng là dọa cho rất nhiều Chân Võ cảnh phải sợ, nếu như bọn họ bị Thẩm Tường nện liên tục như vậy, cuối cùng chắc chắn biến thành thịt vụn.

Đừng nói những võ giả Chân Võ cảnh nhất đoạn nhị đoạn, mà ngay cả trong quảng trường có mười mấy Chân Võ cảnh ngũ đoạn lục đoạn đều hãi hùng khiếp vía.

"Thú Vũ môn vậy mà ẩn giấu đi loại đệ tử lợi hại này, chỉ tiếc người dẫn đầu Thú Vũ môn vẫn luôn làm cho người chán ghét như vậy, bây giờ vẫn là như rắn mất đầu, Cổ Đông Thần cũng quá hung ác đi, sau cách một đời thì lại tiêu diệt chưởng môn của người ta." Hoa Hương Nguyệt nói.

Liễu Mộng Nhi đương nhiên không phải cho rằng như vậy, bởi vì lúc ấy nàng ta cũng ở bên trong Huyền cảnh Huyền Vũ, lúc ấy ba người Cổ Đông Thần bọn họ thế nhưng là bị rất nhiều Niết Bàn cảnh vây công, Cổ Đông Thần tuyệt đối không thể sau khi giết chết chưởng môn Thú Vũ môn rồi lại giết sạch cả Niết Bàn cảnh của Tiêu Diêu Tiên Hải, Chân Vũ môn và Thú Vũ môn.

Tuy rằng Thẩm Tường không có nhắc lại chuyện đó với nàng, nhưng nàng lại suy đoán ra một chút, khi đó Thẩm Tường ở bên trong Huyền cảnh Huyền Vũ thì tương đương với tồn tại vô địch, người khác đều không thể sử dụng chân khí nhưng hắn thì lại có thể!

"Đường lão đệ, hiện tại đến lượt đệ tử Chân Vũ môn của ngươi ra sân." Tiêu Tử Lương thúc giục nói, hắn cũng không muốn để cho Thẩm Tường có quá nhiều thời gian như vậy đến không phục.

Hắn vừa mới nói xong, Thẩm Tường đã lấy ra một viên Ngũ Hành Chân Nguyên đan nuốt vào, cái này để cho rất nhiều người phải đỏ mắt mà thèm, Ngũ Hành Chân Nguyên đna thế nhưng là giá trị hơn trăm vạn tinh thạch, nhưng Thẩm Tường lại mày cũng không nhăn chút nào mà nuốt mất, bọn họ âm thầm hâm mộ loại tồn tại hiếm có này như Thẩm Tường, bản thân đã là một Luyện đan sư lại còn có thực lực nghịch thiên tới như vậy.

Đường Dịch Siêu trông thấy Thẩm Tường ăn một viên Ngũ Hành Chân Nguyên đan thì đầu lông mày hơi co rút lại, quy định cũng không có nói không cho phép sử dụng đan dược tới khôi phục, chứ đừng nói hiện tại là bọn họ thay nhau chiến với Thẩm Tường, không cho phép người ta khôi phục mà nói vậy thì quá vô sỉ.

Ăn Ngũ Hành Chân Nguyên đan, Thẩm Tường nhanh chóng vận chuyển Thái Cực Hàng Long công tiêu hóa dược lực, bổ sung lực lượng vừa mới tiêu hao, bởi vì tiếp theo hắn còn có hai trận chiến đấu.

"Chân Vũ môn ta nhận thua!" Đường Dịch Siêu đột nhiên hô, bây giờ lại đẩy đệ tử của mình lên đi tìm tai vạ vậy thì rất không sáng suốt, hiện tại mấy người Đường Dịch Siêu đều không vừa lòng đối với Tiêu Tử Lương, dựa vào cái gì phải để ba người đệ tử của môn phái bọn hắn lên trận trước mà đệ tử Tiêu Diêu Tiên Hải thì lại là cuối cùng, đây chính là chiếm rất nhiều tiện nghi.

Nghĩ đến điểm này, Đường Dịch Siêu liền rất khó chịu, Thú Vũ môn và Ngạo Kiếm tông cũng là như thế, bọn họ mài cho Thẩm Tường tiêu hao lực lượng, lại làm cho Tiêu Diêu Tiên Hải ngồi mát ăn bát vàng, cuối cùng bọn họ còn phải bối thường tinh thạch cho Thẩm Tường, nếu như Tiêu Diêu Tiên Hải lại thắng Thẩm Tường, vậy sẽ buộc Thẩm Tường luyện đan giúp bọn hắn mà nói, thế nhưng là kiếm lợi lật trời.

Tiêu Tử Lương đương nhiên biết trong lòng mấy người Đường Dịch Siêu đang suy nghĩ điều gì, hắn bây giờ đối với mấy cái tiểu bối này cũng rất không vừa lòng, nếu như không phải là vì cùng có ý định vây công Thái Vũ môn thì hắn chẳng thèm hợp tác cùng.

"Hừ, đánh cũng chưa đánh mà đã nhận thua, các ngươi những cái tên tiểu bối này cũng quá không có dũng khí đi!" Tiêu Tử Lương hừ nhẹ nói, đồng thời đối với một ông lãi bên ngoài kết giới nháy mắt ra hiệu một cái.

Tuy rằng hai trận trước đó Thẩm Tường đều là thủ hạ lưu tình, nhưng Đường Dịch Siêu vẫn là lo lắng Thẩm Tường sẽ ra tay độc ác đối với đệ tử Chân Vũ môn bọn họ, bởi vì Chân Vũ môn có cừu hận rất lớn với Thẩm Tường.

Sau đó là đệ tử Tiêu Diêu Tiên Hải, Thẩm Tường trước đó giết qua mấy tên đệ tử của Tiêu Diêu Tiên Hải, nhưng chút này chỉ là tiểu lâu la, mà bây giờ đệ tử mà Tiêu Diêu Tiên Hải phái ra chắc chắn sẽ rất mạnh, bằng không Tiêu Tử Lương bây giờ cũng sẽ không có lòng tin như thế.

Ngũ Hành Chân Nguyên đan bị Thẩm Tường luyện hóa một chút xíu lại để cho chân khí của Thẩm Tường khôi phục hơn nửa, hắn biết đối phương sẽ không cho hắn quá nhiều thời gian để hắn đi khôi phục, tuy nhiên bây giờ đã đầy đủ để hắn đi ứng phó một trận chiến đấu sắp tới.

Bỗng nhiên, truyền đến một cỗ sóng năng lượng chấn động kỳ dị, Thẩm Tường vội vàng lui về phía sau mấy bước, chỉ nhìn thấy trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện một đứa bé khí thế ngút trời.

"Thái Cổ Đại Lực tộc!" Long Tuyết Di hoảng sợ nói.

P/S: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment