Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3283 - Chương 3283 - Huyết Phong Hắc Mạc

Chương 3283 - Huyết Phong Hắc mạc
Chương 3283 - Huyết Phong Hắc mạc

Tả Thiên Ý vốn còn đang cẩn thận nhìn chằm chằm vào đan dược mà Thẩm Tường cho hắn, nhưng sau khi nghe thấy Sang Đạo Thánh tinh thì hắn lập tức ngây dại!

"Là thật sao?" Tả Thiên Ý hít sâu một hơi: "Các ngươi đến cùng là nghe được từ chỗ nào?"

"Chúng ta cũng ngẫu nhiên mà biết được, mấy tộc đàn lớn kia hiển nhiên phải che giấu chuyện này." Tần Sương nói ra: "Ta cảm thấy một số tộc đàn cường đại khác nói không chừng không biết chuyện này, mà bọn họ thì muốn ăn một mình."

Tần Sương bây giờ đã biết rõ ý nghĩ của Thẩm Tường, Thẩm Tường chính là muốn để càng nhiều thế lực cường đại tham dự vào, như vậy Hồn Hà Thần tộc và Cuồng Đao tộc bọn họ sẽ không thể độc chiếm.

"Sang Đạo Thánh tinh nếu như mà để Ngạo Thế Thánh Long đạt được thì đây chính là chuyện không ổn." Sắc mặt Tả Thiên Ý nghiêm túc: "Tuy nhiên chuyện này ta quả thực phải lan truyền ra ngoài."

"Tả đại gia, lúc ngươi truyền đi thì cũng phải cẩn thận một chút, Cuồng Đạo tộc và Hồn Hà Thần tộc thế nhưng là cũng không phải những kẻ ăn chay." Thẩm Tường nói ra: "Nếu như bọn họ biết có người truyền bá chuyện này, bọn họ chắc chắn sẽ truy tra ngọn nguồn."

"Sợ cái gì, các ngươi đã đều có thể biết được chuyện này, nói rõ chuyện này không cách nào giữ bí mật, tóm lại các ngươi yên tâm đi." Tả Thiên Ý cười nói: "Các ngươi là có thù với Hồn Hà Thần tộc và Cuồng Đao tộc đi!"

Thẩm Tường cười ngây ngô nói: "Là có chút chút! Đúng rồi Tả đại gia, trước đó ngươi nói Ngạo Thế Thánh Long đạt được Sang Đạo Thánh tinh là không tốt, đây là tại sao?"

"Ngạo Long thành năm đó có không ít lão gia hỏa giao thủ với Ngạo Thế Thánh Long ... bọn họ bây giờ đã chết, nhưng trước đó ta ở cùng với bọn họ một thời gian rất lâu, chuyên môn thảo luận nghiên cứu Ngạo Thế Thánh Long." Tả Thiên Ý nói: "Chúng ta đều nhất trí cho rằng Ngạo Thế Thánh Long bị thứ gì đó phong ấn, bởi vì trên cổ Ngạo Thế Thánh Long có một cái vòng cổ!"

"Ngạo Thế Thánh Long không phải là rất cường đại sao? Tại sao lại sẽ có một cái vòng cổ ở trên cổ của nó?" Tần Sương kinh ngạc: "Chẳng lẽ là có gia hỏa nào đó rất mạnh, có thể chế trụ được Ngạo Thế Thánh Long?"

"Không biết, cái vòng cổ kia thật ra thì rất bí mật, chỉ có ta và một số lão gia hỏa nhìn thấy, hơn nữa rất là nhỏ, nhìn không giống như là thứ có thể trấn trụ được Ngạo Thế Thánh Long! Nhưng là, chúng ta ngoại trừ trông thấy có một cái vòng cổ ra, còn cảm ứng được một cỗ lực lượng phong ấn rất mạnh." Tả Thiên Ý nói ra: "Đây là ta từng tiếp xúc, tất cả những người từng gặp Ngạo Thế Thánh Long đều phát hiện."

"Nếu như trong tay nó mà có Sang Đạo Thánh tinh, rất có thể nói rõ rằng nó đã phá bỏ cái phong ấn kia, lúc này thực lực của nó càng đáng sợ hơn." Tả Thiên Ý nói ra: "Đương nhiên, cũng có thể là do ta nghĩ nhiều rồi."

Tả Thiên Ý muốn cầm đan dược mà Thẩm Tường cho hắn nếm một chút, mà Thẩm Tường và Tần Sương cũng muốn đi tìm Ngạo Thế Thánh Long, cho nên bọn họ cáo từ rời đi, đi tới một nơi trống trải không người, chờ Ngạo Thế Thánh Long phát cuồng.

Lúc đang chờ đợi, Thẩm Tường lại luyện chế Vạn Đạo Thần Thổ đan, những viên đan mà hắn cho Tả Thiên Ý trước đó đều là hắn luyện chế lúc đang đi đường.

Ba ngày sau, Tần Sương đột nhiên trông thấy long lân màu đỏ như lửa trong tay đột nhiên phát sáng lên, nàng ta kinh hô: "Có phản ứng!"

Thẩm Tường vội vàng nhìn lại, thấy mảnh long lân kia trở nên vô cùng đẹp, tuy rằng chỉ lớn bằng móng tay, nhưng ở trên lại lóe lên một lớp ánh sáng màu đỏ mông lung, lập lòe lập lòe, giống như ngôi sao phát ra ánh sáng long lanh trong đêm tối vậy.

Tần Sương vội vàng xoay tròn tại chỗ, khi nàng ta xoay tới một cái phương hướng, lớp ánh sáng đỏ kia càng chói mắt hơn.

"Chính là phía này, chúng ta đi!" Tần Sương nói.

Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, sau đó bắt đầu bước vào con đường tìm Long!

Qua tám ngày sau, Lục Đạo Thần kính dừng ở bên ngoài một mảnh sa mạc màu đen.

Bọn họ vừa mới đi qua một khu rừng, đã nhìn thấy phía trước là một mảnh sa mạc màu đen, sau đó lập tức đi ra khỏi Lục Đạo Thần kính.

"Bên trong là chuyện như thế nào?" Thẩm Tường nhìn vào sa mạc màu đen, mà ở nơi xa của sa mạc, thi thoảng sẽ xuất hiện ánh sáng đỏ nhấp nháy bay qua bay lại, sau đó tiêu tán ở trong cuồng phong.

Lúc này là buổi chiều, ánh sáng mặt trời rất mạnh, bên trong thi thoảng đẩy ra một trận sóng nhiệt.

"Huyết Phong Hắc mạc!" Trong lời nói của Tần Sương mang theo chút hoảng sợ: "Đây chính là một cái nơi rất nguy hiểm, không nghĩ tới Ngạo Thế Thánh Long lại trơn ở trong đó."

"Nguy hiểm nữa cũng không còn cách, chúng ta cuối cùng vẫn phải đi vào, không cần biết như thế nào, chúng ta đều phải đứng từ xa nhìn thấy Ngạo Thế Thánh Long, rồi mới quyết định có làm kế hoạch của ta không." Thẩm Tường nói.

"Được a, đi vào thì đi vào, cũng đã tới đây rồi!" Tần Sương cũng rất máu mạo hiểm, nàng ta cũng không biết tại sao, cảm thấy đi cùng với Thẩm Tường thì sẽ rất an toàn.

"Chúng ta chờ tới buổi rồi thì hãy đi vào, ban ngày quá nóng." Thẩm Tường nói, tuy rằng bọn họ ở trong Lục Đạo Thần kính sẽ không cảm thấy nóng, nhưng bọn họ lo lắng sẽ gặp phải một số tình huống đột nhiên xuất hiện, tới lúc đó chắc chắn sẽ rất nóng.

Lúc chạng vạng tối, Tần Sương dựa vào đại thụ nghỉ ngơi đột nhiên cảnh giác lên, vội vàng vỗ vào Thẩm Tường còn đang luyện đan: "Có người tới gần!"

Thẩm Tường mở to mắt, vội vàng thu đan lô lại, sau đó mang theo Tần Sương nhảy tới trên một cây đại thụ, sử dụng lực lượng phản ẩn mình đi.

Không bao lâu, chỉ thấy có hơn ba mươi chiếc nhà xe to lớn từng chiếc từng chiếc chạy nhanh tới, có hai cái nhà xe đi song song ở đằng trước mở đường, đụng gãy rất nhiều đại thụ.

Thẩm Tường và Tần Sương đưa mắt nhìn thấy chiếc nhà xe của Hà Diễn Thông kia, cũng là một chiếc đẹp nhất!

"Là bọn họ!" Thẩm Tường truyền âm cho Tần Sương: "Tốc độ của bọn họ cũng rất nhanh."

Những nhà xe này đều dừng lại trước Huyết Phong Hắc mạc, chỉ thấy có mấy người xuống khỏi nhà xe, hai người trong đó Thẩm Tường và Tần Sương đều biết, chính là Chu Hải Hiên và Hà Diễn Thông, ngoài hai người bọn họ ra thì còn có bốn lão giả, mà nhà xe khác lúc này cũng đều mở cửa, đi xuống đều là đại án mặc áo giáp màu vàng kim.

Để Thẩm Tường và Tần Sương kinh ngạc chính là, Chu Hải Hiên mất một cánh tay!

Thẩm Tường hoài nghi là do Vương Đạo động thủ, nhưng không thành công, chỉ để cho Chu Hải Hiên mất một cánh tay mà thôi, Chu Hải Hiên loại tu vi nhục thân cấp bậc này, bị hủy mất một cánh tay là trong thời gian ngắn không cách nào mọc ra được, mà hắn cũng muốn tới xem Ngạo Thế Thánh Long, cho nên mang theo thương thế mà tới.

Chu Hải Hiên nhìn vào nơi cánh tay cụt của mình một chút, thấp giọng mắng: "Đám tạp ngư tới từ Vạn Đạo kia, nếu không phải bọn họ, ta bây giờ cũng sẽ không đứt mất một cánh tay."

Quả nhiên là Vương Đạo làm!

"Gần đây quả thực rất tà môn a." Hà Diễn Thông cười lạnh nói: "Nữ nhân gọi là Tần Sương kia, ta nhất định phải bắt sống nàng ta, thế mà giết chết Cuồng Lôi Thần hổ của ta ... còn có người bên cạnh nàng ta nữa, một mực chưa từng lộ diện, nhưng một mực có thể chạy trốn, ta nhất định phải để cho hắn kiến thức một chút thủ đoạn của ta."

"Sau khi hai người các ngươi đi vào thì đứng ở một bên xem là được rồi, thực lực của các ngươi còn quá yếu, chiến đấu với Ngạo Thế Thánh Long thì chỉ có một con đường chết." Một lão giả nói ra: "Lúc đầu không cho các ngươi tới, nhưng là Ngạo Thế Thánh Long lúc này đã bị thương, thực lực giảm đi nhiều, tới lúc đó chúng ta sẽ khá an toàn."

P/S: Ta thích nào ... chương 1

Bình Luận (0)
Comment