Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 337 - Chương 337 - Niết Có Hi Vọng

Chương 337 - Niết có hi vọng
Chương 337 - Niết có hi vọng

Liễu Mộng Nhi véo vào bên hông Thẩm Tường một cái, gắt giọng: "Tiểu bại hoại."

"Mộng Nhi tỷ, ngươi lần trước đi vội như vậy, không có trông thấy lúc ta đại triển thân thủ, thật sự là đáng tiếc a!" Thẩm Tường một mặt thất vọng thở dài.

Liễu Mộng Nhi đương nhiên trông thấy, biểu hiện của Thẩm Tường quả thật làm cho nàng ta rất chấn kinh, đối với Thẩm Tường lại hiểu rõ hơn, nàng ta nhẹ nhàng nói: "Ta đều nghe Hương Nguyệt nói, tiểu tử ngươi thật đúng là biết gây chuyện, cái này thế nhưng là chọc tới Tiêu Tử Lương."

Thẩm Tường cười nói: "Ta mới không sợ nhắn, đúng, tỷ đến tìm ta có chuyện gì a?"

"Có phải Cổ Đông Thần muốn phái ngươi đi Thập Vạn Ma sơn hay không? Ta là tới để ngăn cản hắn, chỗ đó bây giờ rất nguy hiểm, tuy nói ngươi rất mạnh nhưng ngươi vẫn là đừng đi, thành thành thật thật ở lại tăng thực lực lên." Liễu Mộng Nhi đứng dậy, bàn tay ngọc vuốt ve gương mặt Thẩm Tường: "Lần trước ở Nam Hoang đã vô cùng nguy hiểm huống hồ người Ma đạo khả năng cũng ở bên trong, ta không yên lòng để ngươi vào trong đó!"

Trong thấy Liễu Mộng Nhi quan tâm hắn như vậy, trong lòng Thẩm Tường vô cùng cảm động, hắn cười nói: "Mộng Nhi tỷ, tỷ không cần phải lo lắng cho ta! Cho dù hắn không cho ta đi, chính ta cũng phải đi! Hắc hắc, ta có chút lễ vật phải tặng cho tỷ!"

Thẩm Tường nhéo nhéo khuôn mặt của Liễu Mộng Nhi rồi cười hì hì lấy ra năm cái hộp ngọc bày ở trên một cái bàn, hắn nở nụ cười thần bí nói: "Mộng Nhi tỷ, chính tỷ mở ra xem đi, vì lấy được những thứ này, ta thế nhưng là vất vả hơn mấy tháng!"

Liễu Mộng Nhi suy đoán trong hộp ngọc chính là dược liệu, Thẩm Tường sống ở trong cấm địa đó trong ba tháng, Liễu Mộng Nhi qua lại hai lần, đều là đến tìm Thẩm Tường, chỉ có điều Cổ Đông Thần nói cho nàng biết, Thẩm Tường đang bế quan.

Liễu Mộng Nhi mở một cái hộp ngọc ra, đôi mắt đẹp trợn lên, nàng ta nhìn thấy Hoàn Hồn thảo, Cửu Nguyên hoa và một cái Bạch Ngọc Liên tử, nhưng nàng không cảm thấy kinh ngạc, bởi vì bản thân Thẩm Tường đã có một hạt Bạch Ngọc Liên tử, trước đó cũng đã nói muốn tặng cho nàng ta. Nàng ta rất cảm động, nàng ta trước đó cũng đã nói không cần, bởi vì nàng ta cảm thấy những thứ đó đối với Thẩm Tường mà nói càng quan trọng hơn, Bạch Ngọc Liên tử trực tiếp ăn cũng có tác dụng rất lớn.

Trông thấy loại ánh mắt chứa đầy tình cảm kia của Liễu Mộng Nhi, Thẩm Tường vò đầu cười ngây ngô hai tiếng, có thể được Nữ Hoàng dùng loại ánh mắt như thế này nhìn lấy, để mặt mo của hắn đỏ ửng lên, trong lòng vô cùng cao hứng.

Liễu Mộng Nhi trông thấy bộ dáng này của hắn thì nở nụ cười xinh đẹp: "Tiểu bại hoại, có tác dụng với ngươi thì giữ lại đi, ngươi là Luyện đan sư, cái này đối với ngươi có tác dụng lớn hơn!"

Thẩm Tường một mặt thần bí, tiếp tục nói: "Lễ vật vẫn còn, tỷ tiếp tục xem đi!"

Liễu Mộng Nhi cũng âm thầm tò mò, Thẩm Tường tiếp theo còn sẽ chuẩn bị lễ vật gì cho nàng, nàng ta lại mở ra một cái hộp ngọc, lần này thì nàng ta sợ ngây người, bởi vì bên trong cũng là Hoàn Hồn thảo, Cửu Nguyên hoa và Bạch Ngọc Liên tử, đây chính là ba loại chủ dược tài để luyện chế Hoàn Mệnh đan, gom góp được một phần thì đều rất khó khăn chứ đừng nói là hai phần!

Hoàn mệnh đan thế nhưng là đan dược Địa cấp thượng phẩm, cái này ở trên Thần Võ đại lục là rất ít khi xuất hiện qua! Liễu Mộng Nhi nghĩ mãi mà không hiểu Thẩm Tường làm sao có thể lấy được, nàng ta kinh ngạc nhìn vẻ mặt đang cười hì hì của Thẩm Tường, chỉ thấy Thẩm Tường lại ra hiệu nàng ta tiếp tục mở hộp ngọc ra.

Sau khi mở hộp ngọc thứ ba ra, Liễu Mộng Nhi hoàn toàn ngây ngẩn cả người, bởi vì trong này vẫn là một phần dược liệu Hoàn Mệnh đan, lồng ngực sung túc kia của nàng ta hơi phập phồng, nàng ta rất là cảm động, Thẩm Tường đưa cho nàng lễ vật quá quý giá, điều này làm cho nàng ta lúc này cảm nhận được tâm ý của Thẩm Tường đối với nàng.

Sau khi nàng ta trấn định lại, lại tiếp tục mở một hộp ngọc ra, bên trong vẫn là ba loại chủ dược tài của Hoàn Mệnh đan, lần này nàng ta đã có chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn là không thể không kinh ngạc, nàng ta suy đoán hộp ngọc cuối cùng chắc chắn cũng là như thế.

Sau khi mở hộp ngọc thứ năm ra, nàng ta nhắm mắt lại, hít một hơi thật dài, ở trong đó cũng là ba loại chủ dược tài luyện chế Hoàn Mệnh đan, chẳng qua là Địa Ngục Linh Chi thay thế cho Bạch Ngọc Liên tử.

Thẩm Tường đi tới kéo mỹ nhân cảm động đến đôi mắt ướt át lại, nhẹ nhàng ôm lấy nhẹ nhẹ giọng nói: "Ta không muốn mất đi tỷ, tỷ phải vượt qua Niết Bàn kiếp thuận lợi!"

Liễu Mộng Nhi cũng ôm chặt Thẩm Tường, khuôn mặt dán ở trên ngực của Thẩm Tường, nàng ta thở dài nói: "Tiểu bại hoại, ngươi biết?"

"Nếu như Hoa Hương Nguyệt phát huy thật tốt thì đây chính là năm viên Hoàn Mệnh đan, chắc là đủ rồi đi! Sau này tỷ đừng có lo lắng quá nhiều về chuyện này, tỷ chắc chắn có thể vượt qua Niết Bàn kiếp." Thẩm Tường động viên nàng ta.

"Ừm, Niết Bàn kiếp quả thật làm cho ta cảm thấy sợ hãi! Sau này ngươi sẽ hiểu được, ta chỉ là không muốn đến lúc đó để ngươi thương tâm, cho nên ... cho nên ta mới phải tránh ngươi đi." Liễu Mộng Nhi thấp giọng nói.

Thẩm Tường mỉm cười, lấy Âm Dương cầu mà Hoàng Cẩm Thiên đưa cho hắn kia ra, bên trong có chuyện liên quan tới Liễu Mộng Nhi khi độ kiếp sẽ xảy ra.

"Đây là cái gì?" Sau khi Liễu Mộng Nhi nhìn thấy thì nhíu mày hỏi.

"Tỷ cầm lấy, dung hợp vào trong đầu, thứ này cũng là ta ăn rất nhiều đau khổ mới lấy được a!" Thẩm Tường nói.

Liễu Mộng Nhi suy đoán đây là đồ vật loại hình Truyền Thừa thạch, có thể nhanh chóng để cho người ta học được một số võ công lợi hại gì, nàng ta lập tức làm theo, cầm Âm Dương cầu kia, phóng xuất thần thức ra.

Chẳng mấy chốc, Âm Dương cầu kia biến mất không thấy, trên khuôn mặt của Liễu Mộng Nhi cũng đầy vẻ chấn kinh.

"Cái này...đây là..." Liễu Mộng Nhi cả kinh nói không nên lời, bởi vì nàng ta có thể biết rõ nàng ta lúc đối mặt với Niết Bàn đệ thất kiếp phải trải qua kiếp nạn gì, biết được những thứ này, có thể làm cho nàng ta đối mặt càng dễ dàng hơn.

Một phương diện kinh khủng của Niết Bàn kiếp, chính là không biết sẽ có dạng kiếp nạn gì, cho dù vốn là có năng lực ứng đối cũng sẽ bị những cái kiếp nạn kia đột nhiên xuất hiện hành hạ cho đến chết.

"Đừng nói đi ra!" Thẩm Tường vội vàng ngăn cản nàng ta: "Tỷ nói ra sẽ không chính xác, sẽ không được, chỉ có thể một mình tỷ biết mà thôi!"

Liễu Mộng Nhi lập tức nhẹ gật đầu, nàng ta thấp giọng hỏi: "Tiểu bại hoại, Hoàng Cẩm Thiên đến cùng có quan hệ như thế nào với ngươi? Chuyện hắn có thể dự báo Niết Bàn kiếp ta cũng biết, đây là cha mẹ ta nói cho ta biết!"

Thẩm Tường bị giam vào cấm địa nổi danh của Thái Vũ môn kia, Hoàng Cẩm Thiên cũng một mực ở bên trong cấm địa đó, Liễu Mộng Nhi trước đó đã khẳng định Thẩm Tường chắc chắn có quan hệ với Hoàng Cẩm Thiên, bởi vì nàng ta có thể nhìn ra Âm Dương thần mạch của Thẩm Tường.

Thẩm Tường chỉ là hít thở dài, Liễu Mộng Nhi cũng than nhẹ một tiếng: "Yên tâm đi, sau này ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt!"

Liễu Mộng Nhi hiện tại khẳng định Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên là có quan hệ thầy trò, chuyện năm đó của Hoàng Cẩm Thiên nàng ta rất rõ ràng, bởi vì cha mẹ nàng thường xuyên nhắc tới.

"Mộng Nhi tỷ, ta tặng cho tỷ nhiều lễ vật như vậy, ngươi phải cảm ơn ta như thế nào!" Một tay Thẩm Tường ôm Liễu Mộng Nhi chặt lại, cười xấu xa nói.

Trên mặt ngọc Liễu Mộng Nhi hơi đỏ lên, sau đó nhắm đôi mắt lại, chậm rãi ngẩng đầu lên, chủ động hôn môi với Thẩm Tường.

Vốn là Liễu Mộng Nhi muốn tách ra Thẩm Tường thẳng cho đến khi nàng ta vượt qua Niết Bàn kiếp, nhưng sau khi nàng vừa biết được chuyện ở Thập Vạn Ma sơn thì rất lo lắng Thẩm Tường cũng sẽ đến đó để điều tra, nàng ta đứng ngồi không yên cho nên chỉ có thể đi một chuyến đến tìm Thẩm Tường, nhưng không nghĩ tới Thẩm Tường lại loại bỏ sự sợ hãi của nàng ta đối với Niết Bàn kiếp, lúc này Liễu Mộng Nhi hoàn toàn buông thả, cùng Thẩm Tường hôn những nụ hôn nồng cháy tràn ngập cảm xúc.

Liễu Mộng Nhi không biết mình và Thẩm Tương hôn nhau được bao lâu, nàng ta đột nhiên cảm nhận được bộ ngực của mình bị một cái bàn tay xấu xa xoa nắn lấy, điều này làm cho nàng ta giống như thể bị điện giật, thân thể mềm mại không thể không run lên, theo bản năng mà lui lại.

"Tiểu bại hoại, ngươi càng ngày càng tệ, ngươi đây là học với ai?" Liễu Mộng Nhi gắt giọng.

Học với ai? Thẩm Tường cảm thấy đây là vô sự tự thông, hắn cảm thấy ngực nữ nhân chính là để cho nam nhân sờ, bằng không lớn tới như vậy để làm gì? Hơn nữa sờ còn tốt như vậy.

P/S: Ta thích nào...chương 3

Bình Luận (0)
Comment