Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 339 - Chương 339 - Mới Vào Ma Sơn

Chương 339 - Mới vào Ma Sơn
Chương 339 - Mới vào Ma Sơn

Thẩm Tường bây giờ cảm thấy muốn bước vào Chân Võ cảnh lục đoạn rất là khó khăn, hắn ăn vào chín viên Ngũ Hành Chân Nguyên đan, tuy rằng có thể nhanh chóng thu hoạch được lượng lớn chân khí, nhưng còn xa xa không đủ. Trải qua hắn cố gắng áp súc chân khí bàng bạc kia cũng chỉ thành công thắp sáng bốn mươi hạt chân nguyên.

Mỗi giai đoạn đều cần phải thắp sáng năm mươi hạt chân nguyên mới có thể đột phá, hiện tại hắn còn thiếu mười hạt, càng đi đến đằng sau thì càng cần phải áp sức càng nhiều chân khí.

Rơi vào đường cùng, Thẩm Tường đành phải ăn hết toàn bộ Trúc Cơ đan trên tay hắn, hơn nữa còn ăn lượng lớn Chân Nguyên đan, bằng không trong thời gian ngắn hắn không có cách nào đột phá.

Hắn có thể có nhiều tài nguyên như vậy đã coi như là tốt rồi, phải biết tài nguyên tu luyện của những người khác đều là dựa vào môn phái phân phối, chính mình đi kiếm mà nói thì cũng phải cần có một khoảng thời gian dài, hơn nữa còn phải mạo hiểm.

Mười ngày trôi qua, dưới việc Thẩm Tường sử dụng lượng lớn đan dược như vậy rốt cuộc xông phá bình cảnh, bước vào Chân Võ cảnh lục đoạn, tại lúc đột phá để hắn cảm thấy được lực lượng tuôn trào, không chỉ là chân khí hùng hậu hơn rất nhiều mà ngay cả nhục thân cũng trở nên mạnh hơn một chút.

Tuy nhiên để được như vậy hắn phải tiêu hao hết tất cả Trúc Cơ đan, Ngũ Hành Chân Nguyên đan, Chân Nguyên đan bình thường cũng dùng đến càng nhiều, trong mười ngày vừa qua hắn ăn đan dược như thể là đang dùng cơm, bằng cách này hắn đã hiểu tại sao Chân Võ cảnh lợi hại bên trong một môn phái lại đều rất lớn tuổi, bởi vì chỉ có loại ăn đan dược điên cuồng như hắn mới có thể nhanh chóng trưởng thành, mà môn phái lại không có nhiều tài nguyên như vậy chia cho tất cả các đệ tử mà phải phân chia đều đều.

Thẩm Tường tính toán một chút, trong mười ngày này đã ăn hết hai vạn viên Chân Nguyên đan, đây chính là mười ngàn vạn tinh thạch, nhưng hiệu quả không có tốt bằng mười viên Ngũ Hành Chân Nguyên đan, nếu như hắn không phải muốn nhanh bước vào Chân Võ cảnh lục đoạn thì hắn cũng sẽ không lãng phí như thế.

Sau khi hắn ở trong cái tiểu dược viên kia của chính mình được nửa ngày thì rời khỏi Thái Đan vương viện, chào hỏi với Cổ Đông Thần một tiếng, hắn liền lặng lẽ tiến về Thập Vạn Ma sơn, rất nhiều môn phái đều đã phái đệ tử của mình đi điều tra, hơn nữa còn chưa có kết quả.

Ngay cả loại người có cấp bậc như Cổ Đông Thần cũng không cách nào xâm nhập vào, tất cả đều bị lực lượng kia ngăn cản, có thể thấy được bên trong có một cái trận pháp hoặc là kết giới rất lợi hại.

Thập Vạn Ma sơn chiếm cứ một vùng rất lớn trên Thần Võ đại lục, rất gần với Ma châu mà bên trong Ma châu thì lại là một đám người trong ma đạo, đám người này rất có lòng hướng về Ma giới, là một đám người được người của Ma giới hướng dẫn tu luyện ma đạo.

Ma châu kề biển, cùng Thần Binh Thiên quốc còn có Ngạo Kiếm tông tiếp giáp nhau, Thẩm Tường rời khỏi Thiên Môn thành, sau khi tiến vào rừng rậm không người thì thi triển Thất Thập Nhị Biến, biến thành một con chim nhỏ hướng Thần Binh Thiên quốc bay đi.

Tuy rằng biến thành chim nhỏ để tốc độ của hắn giảm đi một chút, nhưng lại để cho hắn cảm thấy rất an toàn, tuy rằng những môn phái kia đều nói không truy cứu hắn nữa, treo thưởng cũng hja xuống, nhưng hắn vẫn cẩn thận cảnh giác như cũ, hơn nữa những tên ma đạo kia cũng hận thấu xương đối với hắn, hắn càng phải cẩn thận hơn.

Sau khi hắn biến thành chim nhỏ, cho dù là những chưởng môn kia cũng không thể phát hiện ra hắn, đây là thủ đoạn ẩn nấp rất cao minh, hơn nữa tiêu hao rất nhỏ, có thể bỏ qua không tính.

Tuy rằng biến thành chim nhỏ, nhưng hắn gặp phải gió lớn thì không hề e ngại, bởi vì hắn có thể sử dụng lực lượng Chân Võ cảnh lục đoạn mà toàn lực phi hành, cùng chim nhỏ bình thường hoàn toàn khác biệt.

"Đến Thần Binh Thiên quốc, tiểu bại hoại ngươi không tới gặp Mộng Nhi tỷ của ngươi sao?" Long Tuyết Di cười duyên mà hỏi, nhìn nàng ta là một tiểu cô nương nhưng trong đầu đầy những thứ tà ác.

"Không đi, ta sợ ta sẽ nhịn không được biến thành chim nhỏ đi nhìn lén nàng ta tắm rửa!" Thẩm Tường nói là nói thật, đặc biệt là ở lúc biến thành chim nhỏ, ý nghĩ này cứ bám chặt ở trong đầu hắn không quăng đi được, bởi vì cái này thật sự là quá dễ dàng.

"Có bản Long ở chỗ này nhìn chằm chằm vào ngươi, ngươi tốt nhất đừng có dùng loại thần thông thần thánh này đi làm chuyện xấu." Long Tuyết Di nhẹ nói.

"Tiểu Thí Long nhà ngươi còn làm ít chuyện xấu sao?" Thẩm Tường khinh bỉ nói.

Hắn dùng khoảng thời gian sáu ngày mới đi qua Thần Binh Thiên quốc, đi tới một cái tiểu trấn gần Thập Vạn Ma sơn. Người ở trong cái tiểu trấn này chỉ là cảm thấy kỳ lạ vì trong khoảng thời gian này thi thoảng lại có một đám người đến, cũng không biết bên trong Thập Vạn Ma sơn đang xảy ra chuyện kỳ quái.

Thập Vạn Ma sơn là lối vào mà mười vạn năm trước Yêu Ma đi tới Nhân giới, ở chỗ này rơi xuống mảng lớn máu tươi của yêu ma, chôn lấy lượng lớn thi thể yêu ma, núi có hơn vài chục vạn ngọn, bởi vậy mới có cái tên như vậy.

Thẩm Tường phi hành ở trên không, nơi xa được bao phủ vào bên trong một mảng lớn sương trắng, để cho người ta khó mà thấy rõ, chỗ đó có thể nói là biển núi, núi có đủ loại hình thù kỳ quái rất hùng vĩ, đặc biệt là quan sát ở trên không thì càng có rất nhiều đỉnh núi xuyên qua tầng mây, xuất hiện ở phía trên đám mây.

"Đây chỉ là bên ngoài của Thập Vạn Đại sơn, không có bất kỳ một chút sóng ma khí nào, nhưng sâu trong đó thì lại có rất nhiều, ngươi ít nhất phải bay nửa ngày mới có thể đi qua dài núi bên ngoài này!" Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường bay thấp một chút, tìm kiếm lấy con đường hiện ra ở trên bản đồ, chẳng mấy chốc hắn đã nhìn thấy một ngọn núi lớn có hình dạng con lạc đà, tìm được cái tiêu ký này hắn đã có thể dựa theo bản đồ mà hạ xuống, tìm dấu hiệu phía trên bản đồ dọc theo đường đi, cuối cùng đi đến nơi cất giữ Trấn Ma thần công kia.

Nếu như là luận võ quang minh chính đại, các phương diện của Thẩm Tường đều rất cường đại, nếu là âm người thì hắn càng lợi hại hơn, cho tới bây giờ mà nói, ai sẽ biết một con chim nho nhỏ lại là người biến thành? Chính bởi vì có loại bản lĩnh này hắn mới có thể một chút áp lực cũng không có, rất nhẹ nhàng bay vào bên trong Thập Vạn Ma sơn.

Hắn không phải tới đây để đánh nhau, chỉ là phụ trách điều tra một số chuyện quái dị xảy ra ở trong này, đồng thời đi tìm Trấn Ma thần công, vì để cho mình ở bên trong sóng gió lớn có thực lực tuyệt đối, hắn phải học Trấn Ma thần công kia.

Tiến vòa bên trong Thập Vạn Ma sơn, Thẩm Tường vội vã phi hành, chẳng mấy chốc hắn đã phát hiện đẹ tử môn phái khác, Thẩm Tường từ đối thoại của bọn họ có thể nghe ra bọn họ là đệ tử Chân Vũ môn, còn biết được bọn họ đã đi lung tung trong này được hơn nửa tháng, không dò xét được cái gì, còn không ngừng oán trách bị phân phối đến làm loại chuyện vô dụng này.

Võ giả được phái tới đại đa số đều là Chân Võ cảnh cửu đoạn, giai đoạn này thế nhưng là toàn lực xung kích cảnh giới cực hạn, thời gian đối với bọn hắn mà nói đều rất quan trọng.

"Bọn đồ đần này bị người cố ý dẫn dụ tới đây, đoán chừng kề bên này có mai phục!" Thẩm Tường từ bên trong lời đối thoại của bọn họ mà biết được, những người này từng bị người công kích, mới dọc theo đường mà đuổi theo, hơn nữa còn giết chết một người, đó là đệ tử của môn phái ma đạo, bọn họ là theo vết máu của tên đệ tử ma đạo bị thương mà đuổi theo thật lâu mới tới nơi này.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của Thẩm Tường, chẳng mấy chốc hắn đã phát hiện bên trong gốc cây đại thụ xung quanh có người ẩn núp, tình huống này với hắn gặp phải bên trong Nam Hoang là giống nhau.

"Bọn gia hảo này vẫn luôn thích trốn ở bên trong đại thụ như vậy, vậy ta sẽ để cho bọn chúng mãi mãi chết ở bên trong đi!" Thẩm Tường bay tới trên một cây rất rậm rạp biến trở về hình người, lấy Đoạt Mạng ma nỏ ra.

Thẩm Tường cũng không tính trợ giúp những đệ tử Chân Vũ môn kia, bởi vì bọn hắn đều là Chân Võ cảnh cửu đoạn, thực lực rất mạnh, đối phó những đệ tử ma môn kia là thừa sức, nhưng muốn bọn họ phát hiện tình huống bị mai phục.

Đoạt Mạng ma nỏ đã được Thẩm Tường sử dụng đến vô cùng thành thạo, hắn đối với một cây đại thụ bắn ra một mũi tên, mũi tên này sau khi bắn tới cây đại thụ kia thì bỗng nhiên nổ tung ra, một đám sương máu tràn ngập ở trong rừng cây, nổ vỡ nát người trốn ở bên trong.

Đệ tử Chân Vũ môn chẳng mấy chốc đã phát hiện, vội vàng lấy binh khí ra, tăng lòng cảnh giác.

P/S: Ta thích nào... chương 5

Bình Luận (0)
Comment