Thẩm Tường hiếm khi cùng một chỗ với hai nữ nhân này, lúc này bọn họ đang vui đùa ầm ĩ, giống như ba đứa bé đang nghịch ngợm, làm cho phòng khách nhỏ kia trở nên lộn xộn, Liễu Mộng Nhi tuy rằng trách móc nhưng cũng không ngăn cản, chỉ là ở trong phòng nghiên cứu những linh văn mà Thẩm Tường cho nàng.
"Ca ca, chừng nào thì ngươi mới bằng lòng đánh với ta một trận? Ta thế nhưng là muốn nhìn thực lực của ta bây giờ một chút xem thế nào!" Lãnh U Lan lắc lắc tay Thẩm Tường, làm nũng nói ra: "Đánh một trận với người ta đi mà!"
Thẩm Tường biết Lãnh U Lan là nữ nhân rất thích chiến đấu, nhưng hắn cảm thấy mình đánh với Lãnh U Lan thì thực lực của hắn chắc chắn sẽ không được phát huy hết, cứ như vậy hắn sẽ thua, mặc dù là thua ở muội muội của mình, nhưng loại luận võ này không có một chút ý nghĩa nào, Lãnh U Lan thắng cũng thắng không được vui vẻ.
Tiết Tiên Tiên cũng tới tham gia náo nhiệt, cười hì hì nói: "Tiểu Tường ca, ta cũng muốn luận võ với ngươi, khi còn bé chúng ta không phải đã nói rồi sao? Ngày nào đó có thể trở thành võ giả lợi hại, chúng ta nhất định phải đánh nhau một trận thật vui vẻ."
Khóe mắt Thẩm Tường giật giật, hắn cười khổ nói: "Hai vị đại tỷ, các ngươi tha cho ta đi, nói thật ta mà đánh nhau với các ngươi thì chắc chắn sẽ thua!"
"Làm sao lại như vậy? Nghe nói lúc trước ngươi tỷ võ với Yến Yên Nhiên của Thú Vũ môn, thế nhưng là không lưu tình chút nào, hơn nữa thủ đoạn còn rất độc ác." Hai tay Lãnh U Lan ôm ngực, trợn mắt nhìn Thẩm Tường, Thẩm Tường không chịu luận võ với nàng, điều này làm cho nàng ta có chút mất hứng.
Thẩm Tường lắc đầu thở dài: "Sao lại nói ta độc ác? Ta thế nhưng là không có đánh vào mặt của nàng ta, từ điểm đó mà xem, đã nói lên ta đã rất nhân từ nương tay, có nghĩa là ta là một người có trái tim mềm yếu biết thương hương tiếc ngọc, đối với nữ nhân ta không xuống tay nặng được, ta tỷ võ với các ngươi không phát huy ra toàn bộ thực lực được, nếu như ta dùng hết toàn lực thì sẽ làm các ngươi trở nên xấu xí, ta sẽ đau lòng a."
"Để sư phụ ở một bên giám sát sẽ không có chuyện gì cả," Trên mặt Tiết Tiên Tiên nở ra nụ cười tinh quái, có thể nhìn ra được nàng ta rất muốn tỷ võ vào lúc này để có thể đánh cho Thẩm Tường một trận.
Thẩm Tường âm thầm suy nghĩ, hắn phát hiện Tiết Tiên Tiên cùng với Lãnh U Lan tu luyện rất lâu, vì vậy mà trở nên bạo lực, Lãnh U Lan vốn chính là một nữ nhân bạo lực, chỉ có ở trước người rất thân cận với nàng ta thì mới lộ ra một chút nhu thuận, bằng không thì tính cách cuồng dã kia của nàng ta nhất định có thể gây ra rất nhiều chuyện.
"Vẫn không ổn, nhỡ đâu có cái gì sơ xuất, sẽ để cho ta phải hối hận cả đời." Thẩm Tường lắc đầu nói, cho dù như thế nào đi nữa thì hắn cũng không muốn đánh hai nữ nhân này, vậy sẽ để hắn có dự cảm không tốt, đặc biệt là trông thấy nụ cười nghịch ngợm trên gương mặt của Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên.
Liễu Mộng Nhi rất hiểu Thẩm Tường, nàng ta đi tới giải vây: "Hai nha đầu các ngươi đều muốn đánh nhau phải không, ta mang các ngươi đi tìm những tiểu gia hỏa đến từ đại lục hải ngoại kia để luận võ, tuy nhiên các ngươi không được phép thua!"
"Liễu tỷ tỷ, đây là sự thật sao? Ta chắc chắn sẽ không thua, mau dẫn ta đi đi!" Lãnh U Lan kích động nói, Thẩm Tường biết có người sắp gặp phải xui xẻo.
Đôi mắt Tiết Tiên Tiên hơi chuyển động, khẽ cười nói: "U Lan, hay là chúng ta đến làm cái so tài chọn rể? Thấy thế nào? Người nào thắng chúng ta thì lấy chúng ta đi!"
Thẩm Tường nghe vậy, kinh hãi đến biến sắc, vội vàng nói: "Như vậy làm sao được? Nàng thế nhưng là thê tử của ta."
Tiết Tiên Tiên trông thấy Thẩm Tường vội vàng như vậy thì cười khanh khách nói: "Ta đương nhiên biết, ta nói là chọn rể giúp U Lan, đây chính là một cái cơ hội tốt, hiện tại tới đều là người lợi hại ở trên các đại lục khác a."
"Không được, ta là ca ca của U Lan, hôn sự của nàng tuyệt không thể qua loa như vậy!" Thẩm Tường nói rất kiên quyết.
Lãnh U Lan cười nói: "Ta cảm thấy phương pháp này không tệ, có thể thử một chút!"
Liễu Mộng Nhi đi tới, vỗ vào đầu của Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan một cái, mắng: "Đừng nghịch nữa, các ngươi có còn muốn đi với ta ra ngoài tìm người luận võ nữa hay không? Thế nhưng là có rất nhiều gia hỏa đi tới Thần Binh Thiên quốc làm khác, ta vì để cho các ngươi đến gặp tiểu tử này, thế nhưng là lùi lại thời gian gặp mặt những người kia."
Tiết Tiên Tiên nghịch ngợm lè lưỡi, cười nói: "Vâng, sư phụ là một đại mỹ nhân, danh tiếng truyền ra hải ngoại, những tên kia vừa đến Thần Võ đại lục, đầu tiên chính là đến làm khách ở Thần Binh Thiên quốc, còn không phải vì nhìn mỹ nhân như sự phụ một chút sao."
"Tiểu nha đầu, lắm lời!" Liễu Mộng Nhi nhéo nhéo khuôn mặt của Tiết Tiên Tiên, sau đó nhìn Thẩm Tường nói: "Qua một thời gian ngắn người đến đông đủ thì sẽ mở đại hội anh hùng, chắc là sẽ cử hành ở Thái Vũ môn, với cả hai nha đầu này vừa mới đột phá nên ngứa tay đây."
Thẩm Tường gật nhẹ đầu, điều này làm cho hắn có chút thất vọng, bởi vì không thể thân mật với Liễu Mộng Nhi một phen.
Liễu Mộng Nhi mang theo hai nữ rời khỏi Thiên Môn thành, Thẩm Tường cũng trở về Thái Vũ môn, tuy rằng Thái Vũ môn có rất nhiều người, nhưng lại không bằng Thần Binh Thiên quốc, bởi vì những bá chủ chưởng môn các môn phái của các đại lục kia sau khi đi tới Thần Võ đại lục thì đều đi Thần Binh Thiên quốc.
"Mỹ nữ Luyện khí sư quả nhiên khác biệt, mặc kệ ở nơi nào đều được hoan nghênh nhất." Tô Mị Dao cười hì hì nói.
"Mỹ nữ Luyện đan sư còn không phải như vậy? Ví dụ như Mị Dao tỷ, hắc hắc."
Thẩm Tường về tới Thái Đan vương viện, hắn gặp Ngô Thiên Thiên, nói vài câu chuyện phiếm với nàng, hỏi tình huống mấy người Vân Tiểu Đao, biết được bọn họ đều đang khẩn trương tiến hành tu luyện tàn khốc, đó là ở bên trong Võ viện Vương bài.
Ngô Thiên Thiên cũng rất bận rộn, chẳng những phải bớt thời gian đi ra luyện đan để đề cao trình độ luyện đan của mình, còn phải tu luyện theo sự sắp xếp của Võ viện Vương bài, cho nên nàng không có quá nhiều thời gian để nói chuyện với Thẩm Tường.
"Thực lực của nàng tăng lên thật nhanh! Tương lai chắc chắn là một nữ nhân khó lường." Long Tuyết Di nói, lần trước nàng ta thế nhưng là chuyên môn dùng giọng nói của Thẩm Tường để đũa giỡn với Ngô Thiên Thiên
Thái Đan vương viện cả ngày đều bao phủ trong yên tĩnh, Thẩm Tường cũng đã quen, chỉ có điều bây giờ hắn hơi nhớ Đan trưởng lão.
"Thanh Huyền quả đã trưởng thành, thật nhiều trái Thanh Huyền quả a!"
Ban đêm, Thẩm Tường ngồi ở trên nóc nhà, nhìn thấy những hoa cỏ cây cối ở bên trong tiểu dược viên tỏa ra ánh sáng mỹ lệ, nhìn hoa cả mắt, tâm tình vô cùng thoải mái.
Cây Thanh Huyền quả trông đầu tiên kia kết ra buốn mươi trái, hai cây vừa mới trồng thì tổng cộng mới có hai mươi trái! Hắn biết sau khi trải qua mấy lần kết trái cuối cùng mới có thể kết xuất ra bốn mươi trái.
Bây giờ hắn thu hoạch sáu mươi trái Thanh Huyền quả! Đây là sau mươi phần Trúc Cơ đan, mỗi một lò là bốn viên, chính là hai trăm bốn mươi viên, nhiều Trúc Cơ đan như vậy, vô luận là môn phái nào cũng sẽ điên cuồng.
"Sau này tên cặn bã nào chọc lão tử, lão tử dùng Trúc Cơ đan ném chết hắn!" Thẩm Tường cười ha ha nói.
"Tranh thủ thời gian trồng nhiều dược liệu của Ngũ Hành Chân Nguyên đan một chút, loại đan dược này đối với ngươi bây giờ có tác dụng rất lớn, có thể để ngươi vượt qua giai đoạn Chân Võ cảnh này, cho dù ngươi bước vào cảnh giới cực hạn đi nữa thì tác dụng vẫn lớn như cũ." Tô Mị Dao nói.
Dược liệu của Ngũ Hành Chân Nguyên đan hắn còn có một phần, đại đa số đều là Đan trưởng lão tìm kiếm thu thập lại giúp hắn, hắn vẫn muốn cảm ta Đan trưởng lão một phen, nhưng nàng chính là không xuất hiện.
Ngũ Thải Huyền quả có thể trồng ra một gốc cây ăn trái, Ngũ Diệp thảo có thể trồng ra hạt thảo, Ngũ Thải Liên hoa cũng có thể dùng hạt sen rồng ra mà Vô Sác Linh Chi thì lại phải để cho hắn đau đầu.
"Cái này đơn giản, ngươi cắt một miếng ra, chôn ở dưới mặt đất, cứ dùng Long tiên đổ vào là được rồi, chẳng mấy chốc sẽ mọc ra." Tô Mị Dao nói, nàng ta ở phương diện này rất có kinh nghiệm.
Thẩm Tường không nghĩ tới Vô Sắc Linh Chi vậy mà có thể trồng ra lượng lớn một cách đơn giản như vậy, trong lòng của hắn vui mừng, bắt đầu cặm cụi trồng dược liệu của Ngũ Hành Chân Nguyên đan.
P/S: Ta thích nào...