Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 386 - Chương 386 - Vạch Kế Hoạch Tu Hành

Chương 386 - Vạch kế hoạch tu hành
Chương 386 - Vạch kế hoạch tu hành

Hoàng Cẩm Thiên nhớ rõ khoảng thời gian cách lần này không được bao lâu, Thẩm Tường lại mang rất nhiều đan dược xuống tìm hắn, hơn nữa lần này số lượng còn nhiều hơn rất nhiều.

"Nguyên Thần đan, loại vật này năm đó ta cũng chỉ gặp một lần, còn là một thứ mà tên kia rất coi trọng, không nghĩ tới ngươi ở đây lại có cả một sọt, tiểu tử ngươi đến cùng là lấy được từ nơi nào?" Hoàng Cẩm Thiên cầm lấy một viên, cẩn thận mà nhìn: "Hơn nữa còn là phẩm chất thượng thừa, chắc là vừa mới luyện chế ra xong."

Thẩm Tường gãi đầu, cười láo lỉnh nói: "Đương nhiên là đồ đệ tự mình luyện chế ra tới, sư phụ ta muốn tăng nhanh thực lực lên, ta cũng không muốn chết mất trong trận kiếp nạn kia a."

"Ta đây đương nhiên biết, bằng không ngươi cũng sẽ không tới tìm ta! Lúc đầu ta thu ngươi làm đồ đệ, cũng có chút lo lắng chuyện về phương diện tài nguyên tu luyện của ngươi, không nghĩ tới chính ngươi vậy mà có thể tự mình giải quyết, ngươi đã là một Luyện đan sư lợi hại như vậy, như vạy sau này ta an tâm, những đan dược này dùng như thế nào, chờ để cho ta giúp ngươi vạch ra một cái kế hoạch tu luyện thật tốt cho ngươi, ngươi chờ một chút." Hoàng Cẩm Thiên nhìn lấy đống lửa, đôi mắt thâm thúy già nua kia lóe ra tia sáng.

Thẩm Tường xé rách giật xuống một cái đùi của một con trâu vừa mới nướng xong ở bên cạnh, ăn loại thịt thơm ngon này, hắn cảm thấy sau đó phải hướng sư phụ điên này thỉnh giáo một chút cách nướng ra loại thịt ăn ngon này.

"Ngươi muốn ăn vào nhiều đan dược như vậy, ta sắp xếp vạch ra kế hoạch tu hành cho ngươi cần nhiều thời gian hơn một chút, như vậy mới có thể để cho ngươi không nhận hậu hoạn về sau." Hoàng Cẩm Thiên nói.

"Không sao, lúc ta xuống dưới này thì đã chuẩn bị thật tốt tâm lý, sư phụ ngài cứ việc sắp xếp, cắn răng một cái thì trôi qua, không có cái gì phải sợ cả!" Thẩm Tường cười nói, tuy rằng hắn nói thật nhẹ nhàng, nhưng hắn lại hiểu rõ cái này cũng không tốt hơn.

"Ha ha, tiểu tử ngươi có cái giác ngộ này chính là tốt, sư huynh ngươi năm đó cũng không có loại tâm tính này như ngươi!" Hoàng Cẩm Thiên cười to nói.

Thẩm Tường thở dài trong lòng, kế hoạch tu luyện mà Hoàng Cẩm Thiên vạch ra đều rất tàn khốc, mỗi lần đều có thể có thể sẽ hơi vượt qua cực hạn mà hắn có thể tiếp nhận được, ví dụ như lúc chiến đấu, Hoàng Cẩm Thiên sẽ để cho Thẩm Tường đánh cho tiêu hao toàn bộ lực lượng, sau khi tiêu hao còn phải để Thẩm Tường tiếp tục đánh tiếp, bằng không hắn sẽ đánh Thẩm Tường.

Ở phương diện tu hành nhục thân cũng là như thế, ngay từ đầu sẽ để cho Thẩm Tường ở vào biên giới chịu đựng cực hạn, sau đó sẽ gia tăng từng chút một, để nhục thân Thẩm Tường chịu đến các loại tàn phá, nhưng lại không đến mức để Thẩm Tường đau nhức tới ngất đi, lại còn để cho Thẩm Tường có một khoảng thời gian để thở, để nhục thân của Thẩn Tường chữ trị tới lúc nhất định lại bắt đầu tra tấn.

Bởi vì Hoàng Cẩm Thiên có thực lực vô cùng cường đại, bản thân đối với việc khống chế chân khí lại rất tự nhiên, cho nên phương thức hắn hỗ trợ Thẩm Tường tu hành cũng sẽ trở nên rất cực đoan, tuy nhiên cái náy sẽ không để cho Thẩm Tường chết đi, bởi vì hắn khống chế được rất tốt.

Thời gian tu hành với Hoàng Cẩm Thiên, gần như mỗi ngày đều là đẫm máu, để Thẩm Tường khó mà quên được, tuy nhiên hắn bây giờ lại có thể từ từ tạo thành thói quen, hắn vì truy cầu lực lượng, cái gì cũng không sợ.

Từ lúc bắt đầu tu hành, Thẩm Tường đã cảm thấy thân thể của mình nặng như vạn cân, đi một bước cũng rất khó khăn, mà đồng thời hắn còn phải chiến đấu với Hoàng Cẩm thiên.

Hoàng Cẩm Thiên chính là lấy ra lực lượng ngang hàng với Thẩm Tường để luận võ, đây là đang rèn luyện kinh nghiệm chiến đấu cho Thẩm Tường, cho nên Thẩm Tưởng ở lúc tỷ võ luôn luôn có thể dựa vào chính những kinh nghiệm này mà giành được thắng lợi, đây là rất khó có được.

"Chờ ta đánh ngươi tới lúc nửa sống nửa chết, ta sẽ cho ngươi ăn vào những đan dược kia, như thế ngươi có thẻ tiêu hóa hấp thu được càng tốt hơn! Ta nhắc nhở ngươi trước một chút, công kích tiếp theo của ta không chỉ là đánh vào trên nhục thể của ngươi, còn có thể công kích đến tinh thần của ngươi, ngươi chú ý!" Hoàng Cẩm Thiên vừa mới nói xong thì một quyền đánh về phía Thẩm Tường.

Thân thể Thẩm Tường lúc này nặng như núi, động tác của hắn chậm như thể là một con rùa đen, đến đối mặt với quyền nhanh của Hoàng Cẩm Thiên thì hắn căn bản là không có cách nào để ngăn cản, chỉ có thể bị đánh.

Thân thể của hắn bị nắm đấm nặng nề của Hoàng Cẩm Thiên nện trúng, lập tức gãy mất hai cái xương sườn, Hoàng Cẩm Thiên cười nói: "Nhịn xuống, tiếp theo mỗi ngày tu hành của ngươi cũng sẽ nằm ở trong loại trạng thái này."

Thẩm Tường âm thầm mắng lấy, hắn không biết thân thể mình bị Hoàng Cẩm Thiên làm cái gì, vậy mà lại nặng nề như vậy, hắn bây giờ có thể đứng lên đã coi như là không dễ, hắn bây giờ ngay cả mở cái miệng ra để nói chuyện cũng cảm thấy rất khó khăn.

Ầm một tiếng, cái ngực của hắn lại bị đánh trúng một quyền, hắn phát ra một tiếng rên ư ử, cái miệng đóng chặt cũng tràn ra máu tươi, nhưng Hoàng Cẩm Thiên không lưu tình chút nào, ra tay càng ngày càng nặng, Thẩm Tường bây giờ thật giống như là một cái bao thịt người vậy, mặc cho Hoàng Cẩm Thiên đánh đập điên cuồng.

Thẩm Tường không biết trôi qua bao lâu, lúc này hắn chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân đều giống như vỡ nát cả, hơn nữa cảm thấy thức hải cũng rất đau, Hoàng Cẩm Thiên dùng tới công kích tinh thần, đây là tôi luyện thần thức của hắn.

"Ăn, khôi phục nhanh lên, chỉ cho ngươi nghỉ ngơi một canh giờ!" Hoàng Cẩm Thiên nhét hai viên đan dược vào trong miệng của Thẩm Tường, một viên là Nguyên Thần đan, một viên là Ngũ Hành Chân Nguyên đan.

Hai viên đan dược này vừa vào miệng, dược lực chẳng mấy chốc đã tiêu hóa hết, căn bản không cần hắn phải vận công đi luyện hóa dược lực, năng lượng bên trong đan dược đã tự động tan ra, lấy tốc độ cực nhanh dung nhập vào trong thân thể của hắn, để hắn cảm nhận giống như ở bên trong sa mạc nóng bức uống được nước lạnh buốt.

Tuy nhiên hắn chỉ cảm thấy uống một giọt nhỏ là căn bản không đủ, hiện tại hắn đã nhắm mắt lại, buông lỏng thân thể để nhục thân bị hao tổn kia của hắn tự chữ trị.

Một canh giờ chẳng mấy chốc đã trôi qua mà Thẩm Tường cũng chỉ khôi phục được tám thành, nhưng lại bị Hoàng Cẩm Thiên kéo dậy, tiếp tục nên vào thân thể của hắn...

Cứ như vậy, ban ngày Thẩm Tường bị Hoàng Cẩm Thiên đánh đập điên cuồng, đến buổi tối lúc mà được buông lỏng khó có được thì lại vẫn bị Hoàng Cẩm Thiên phóng xuất ra một loại lực lượng kỳ quái xung kích thân thể của hắn, để hắn cảm thấy nhục thân của mình giống như thể là bị cái chùy đập mạnh vào, vì ngăn cản loại lực lượng này, hắn vận chuyển chân khí trong cơ thể đi ngăn cản.

Cứ như vậy, hai tháng trôi qua, tuy rằng thân Thẩm Tường nặng vạn cân, nhưng lại có thể làm ra né tráh, chỉ có điều vẫn là vô cùng chậm, vẫn như trước không tránh được công kích của Hoàng Cẩm Thiên.

Mà mỗi ngày hắn đều có thể ăn vào sáu viên Ngũ Hành Chân Nguyên đan và năm viên Nguyên Thần đan, lúc hắn ăn hết, năng lượng bên trong đan dược đều là tự động mà dung nhập vào trong thân thể hắn một cách nhanh chóng, hiêu quả rất tốt.

Nguyên Thần đan đã ăn hết, Thẩm Tường có thể nhìn thấy thần hồn bên trong linh hồn thức hải cao lớn hơn rất nhiều, vốn là dáng vẻ mười tuổi thì hiện tại đã có mười một tuổi!

Còn về tu vi của hắn thì đã bước vào biên giới Chân Võ cảnh bát đoạn, hạt chân nguyên bên trong ngũ hành thú tượng của hắn tổng cộng đã sáng lên ba trăm chín mươi hạt, chỉ cần lại sáng lên mười hạt nữa thì hắn có thể bước vào bát đoạn.

"Tốc độ này vượt qua sự dự liệu của ta a, cũng không tệ lắm!" Hoàng Cẩm Thiên gật đầu cười nói.

Thẩm Tường ở dưới cái chỗ cấm địa này thế nhưng đã ngây người hai tháng, Hoàng Cẩm Thiên cũng nhìn ra được hắn không thích, thả hắn ra ngoài giải sầu một chút, nếu không sẽ bị nhịn tới hỏng người.

Thẩm tường từ trong cấm địa đi ra, sau khi trở lại Thái Đan vương viện, đầu tiên là ngủ say một ngày, sau đó lại giao cho Tô Mị Dao các nàng những Hoàng Kim Long tiên mà hắn ngưng tụ được trong những ngày qua.

Hoàng Cẩm Thiên đã phát hiện Hoàng Kim Long tiên này của hắn, nhưng Hoàng Cẩm Thiên cũng không hỏi là thứ gì, bởi vì hắn nhìn ra được Thẩm Tường rất bí mật đối với cái này, hắn mặc dù hiếu kỳ, tuy nhiên hắn tôn trọng bí mật riêng tư của Thẩm Tường.

"Tiểu sư thúc, ngươi rốt cuộc đi ra, mở cửa nhanh lên!" Thẩm Tường vừa mới tỉnh ngủ đã nghe được tiếng gọi cửa của Cổ Đông Thần, điều này làm cho hắn hơi nghi hoặc một chút, mấy người Cổ Đông Thần bọn họ cả đi cả về phải mất tới nửa năm, nhưng bây giờ lại trở về sớm hơn mười ngày.

P/S: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment