Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 412 - Chương 412 - Chướng Ngại Liên Tiếp Không Ngừng

Chương 412 - Chướng ngại liên tiếp không ngừng
Chương 412 - Chướng ngại liên tiếp không ngừng

Thẩm Tường xoay tròn không ngừng, cơn lốc lôi hỏa kia thật giống như thể sẽ không dừng lại, điên cuống hút tất cả những thứ trên mặt đất, đến chỗ nào chỗ đó đều san thành bình địa.

Những Kim Cương Sư Ưng kia sao khi bị cuốn đi vào, ở bên trong va chạm với một số tảng đá lớn, hay là va chạm vào nhau, đồng thời còn bị liệt hỏa nướng, lôi điện nhằm vào, mấy võ giả kia cũng là như thế, tuy nhiên bọn hắn đều sẽ không bị chết ngay, nhưng thân thể chịu đủ sự tàn phá.

Chỉ là một bầy Kim Cương Sư Ưng, những võ giả Cực Hạn cảnh thì cũng chỉ là Linh Vũ cảnh sơ kỳ, thực lực kém Thẩm Tường xa tít tắp, khó mà trốn thoát khỏi võ kỹ sử dụng Chu Tước chân khí thi triển ra, hơn nữa bây giờ bọn họ còn bị trọng thương.

Lúc Thẩm Tường cảm nhận được Chu Tước chân khí và Thanh Long chân khí chỉ còn lại một nửa thì vội vàng thu công, chỉ thấy những con Kim Cương Sư Ưng kia cùng với mấy võ giả đột nhiên rớt xuống, hàng ngàn hàng vạn con Kim Cương Sư Ưng phát ra tiếng kêu nhỏ, nặng nề rớt xuống mặt đất, trọng thương nghiêm trọng.

Thẩm Tường nhẹ nhàng thở ra một hơi, cánh sau lưng hắn cũng biến trở thành nhỏ đi rất nhiều, xác định phương hướng, vỗ đôi Hỏa Dực bay lên không trung, tiếp tục hướng mục tiêu mà bay tới.

Vương Quyền tới, Thẩm Tường vừa mới đi không bao lâu thì hắn đi tới nơi này, bởi vì hắn nhận được tin tức khẩn cấp, sau khi biết được tình huống nơi này tử thương vô cùng thảm trọng thì lập tức chạy tới.

Nhìn một mảng lớn Kim Cương Sư Ưng hôn mêm bất tỉnh nằm dưới mặt đất, nghe thấy tiếng kêu yêu ớt, Vương Quyền nắm chặt nắm đấm, cái trán nổi lên gân xanh, hắn nhìn về phía phương hướng Thẩm Tường biến mất, hận không thể lập tức tiến lên.

"Vương lão, trước đó ta cũng đã nói với ngươi, đừng có xem thường sư thúc ta! Vốn chỉ là ngươi cố tình khiến đám Kim Cương Sư Ưng này ngăn cản sư thúc ta, hắn làm ra phản kích cũng là chuyện rất bình thường! Chỉ có thể nói đây đều là ngươi tự tìm tai vạ, ta khuyên ngươi vẫn là đừng có làm trò gì ở giữa đường, nếu chọc giận hắn thể nhưng là xảy ra tai nạn chết người." Cổ Đông Thần nói.

Vương Quyền miệng lớn thở phì phò, lửa giận giấu ở trong lòng của hắn cũng từ từ biến mất, hắn hừ lạnh nói: "Đây là quy tắc tranh tài, ta cũng không có đặc biệt ngăn trở hắn!"

Cổ Đông Thần trông thấy Vương Quyền đến, hắn cũng đi theo ở đằng sau, hắn lo lắng Vương Quyền sẽ động thủ với Thẩn Tường.

"Ai, hiện tại chỉ là chết mất một số Linh thú, nếu như ngươi lại để cho người ngăn cản hắn, chết chính là một số người!" Cổ Đông Thần thở dài nói, đám Kim Cương Sư Ưng và những người kia cũng không có chết đi, chỉ là nhận lấy tổn thương vô cùng nghiêm trọng.

Từ lúc bắt đầu, người ngăn cản Thẩm Tường đều không có kết cục tốt, mấy tên võ giả trước đó cũng là trọng thương mà rớt xuống.

Vương Quyền cũng không phải là muốn ngăn cản Thẩm Tường, chỉ là muốn kéo dài thời gian của Thẩm Tường, nhưng hắn lại không có nghĩ đến Thẩm Tường vậy mà lại sử dụng loại sát chiêu lợi hại này, hàng ngàn hàng vạn Kim Cương Sư Ưng căn bản còn chưa kịp công kích thì đã bị Thẩm Tường chế trụ lại.

Thẩm Tường bay lượn ở trên không, huýt sáo, lúc này tâm tình của hắn rất tốt, bởi vì hắn biết bầy Kim Cương Sư Ưng trọng thương mảng lớn sẽ để cho Thần Võ điện phải xuất huyết nhiều, mà đây đều là bọn họ tự làm tự chịu.

"Mẹ nó, Nếu lại có gia hỏa ngăn cản ta, ta sẽ lại tự mình xuất thủ!" Thẩm Tường bây giờ đột nhiên rất chờ mong Thần Võ điện lại phái người đến chặn đường hắn.

"Này, chiêu số vừa rồi của ngươi thật là lợi hại, tuy nhiên tiêu hao rất lớn, chỉ là thích hợp đối phó với người có thực lực yếu hơn so với ngươi, nhưng nếu như đối với ta, biết một chút hiệu quả cũng không có." Lam Lan lại tới, nàng ta xuất hiện ở phía trên Thẩm Tường, nhưng cách xa Thẩm Tường một chút.

"Tiểu nha đầu, tại sao ngươi cứ đi theo ta vậy? Ta thế nhưng là một tên đại bại hoại! Có phải nguyên nhân là bởi vì ta quá mức anh tuấn hay không?" Thẩm Tường cười hì hì nói.

"Phi! Gia hỏa tự sướng, ta chỉ là nhàm chán thôi nha, còn không biết phải bay tới khi nào, trận tranh tài này quá nhàm chán, lại không có ai ngăn cản ta để cho ta bớt chán." Lam Lan khẽ thở dài một tiếng.

"Ngươi đi tìm võ giả Vương Giả đại lục các ngươi a! Tìm ta làm gì?" Thẩm Tường cũng nghĩ không hiểu vì sao lại được tiểu nha đầu này để mắt tới.

"Bọn họ đều quá chậm, hơn nữa chỉ có ngươi là bay lên được, bọn họ đều chạy bằng hai cẳng, căn bản không thể nói chuyện phiếm với ta." Lam Lan nói.

"Được rồi, ta vẫn là nhanh chóng một chút, nhanh chóng đi đến điểm cuối, nhàm chán chết mất!"

Tốc độ của Lam Lan để Thẩm Tường rất hâm mộ, hơn nữa lúc nhìn nàng ta bay lượn lên cũng rất nhẹ nhàng, hắn chỉ có thể thầm than một tiếng, hắn còn không biết trên đường có bao nhiêu thứ đang chờ hắn, hắn suy đoán trận tranh tài này chính là cử hành ra để nhằm vào hắn, bởi vì hắn có Long lực cường hãn kia, giao chiến chính diện thì Vương Quyền cũng không có nắm chắc với đồ đệ của mình.

Vì để cho Thẩm Tường thua trận, chỉ có thể dùng loại tranh tài này đến để đào thải hắn, nghĩ đến điểm này, Thẩm Tường âm thầm nổi giận, đây cũng là nguyên nhân hắn cố ý không che giấu hành tung của mình một chút nào, chính là vì để những thứ đang mai phục trên đường phát hiện ra hắn, bởi như vậy, hắn đã có thể đánh những người kia thành trọng thương, phát tiết sự bất mãn trong lòng mình.

Hai ngày đi qua, giữa đêm khuya khoắt, Thẩm Tường đột nhiên trông thấy phía trước có một vệt sáng từ mặt đất bắn thẳng lên không trung, ngay vào lúc hắn cảm thấy quái lại thì đột nhiên cảm ứng được một cỗ áp lực rất mạnh mẽ, để hắn lập tức dừng lại.

Thẩm Tường vỗ cánh một cách khó khăn để cho thân thể nặng nề của mình đáp xuống mặt đất, hắn bây giờ đã biết rõ vệt sáng kia là cái gì, đó là một cái trận pháp áp lực có thể kéo dài.

Nếu như không phải hắn phản ứng nhanh thì rất có thể vừa rồi đã đột nhiên rơi xuống.

"Đây chính là một cái đại trận, Thần Võ điện vì để loại ngươi đi thế nhưng là bỏ hết cả tiền vốn!" Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường nổi giận quát lên một tiếng, hướng về mặt đất chính là một chưởng, hơn nữa còn là sử dụng Long lực, chỉ thấy mặt đất trong phạm vi vài dặm lập tức nứt toác ra, mặt đất rung chuyển dữ dội, một khu rừng bị hủy diệt trong nháy mắt.

"Có người, cẩn thận!" Long Tuyết Di đột nhiên hô.

Thẩm Tường đã cảm ứng được khí tức của những người kia, là bốn người, hơn nữa đều là Cực Hạn cảnh.

Trận pháp kia đã bị hủy đi theo khu rừng, loại áp lực kia đã biến mất, tuy nhiên Thẩm Tường cũng không có lựa chọn bay đi mà là lại muốn đối mặt với bốn người đang đến gần phía hắn.

Trong bóng tối, bốn người áo đen kia đột nhiên xuất hiện ở xung quanh Thẩm Tường, bọn họ trông thấy vẻ mặt của Thẩm Tường giống như thể là đang chờ đợi bọn họ, trong lòng đều cảm thấy rất kinh ngạc.

Sau khi bọn họ xuất hiện, không nói hai lời cùng lúc duỗi hai tay ra, trong lòng bàn tay dâng trào ra một cỗ lực lượng kỳ lạ, chỉ là trong chớp mắt, dưới lòng bàn chân Thẩm Tường đã xuất hiện một cái trận pháp đầy linh văn huyền ảo.

Trận pháp này vừa xuất hiện, sắc mặt Thẩm Tường lập tức thay đổi, bởi vì chân khí của hắn không thể sử dụng, đây thế nhưng là chí mạng, toàn thân hắn cũng không thể động đậy.

Trông thấy sắc mặt của Thẩm Tường, bên trong ánh mắt của bốn người áo đen này đều tràn đầy trào phúng và đắc ý.

Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã trấn định lại, hắn cười lạnh nói: "Các ngươi không động thủ đối với ta sao?"

"Chúng ta chỉ là phụ trách giữ lại ngươi, người muốn động thủ đối với ngươi chẳng mấy chốc sẽ đến!" Một người lạnh lùng nói.

Lông mày Thẩm Tường nhíu lại, trong lòng thầm hận không thôi, hai chân của hắn bây giờ bị hút chặt vào mặt đất, căn bản là không có cách nào xê dịch được, hơn nữa hắn còn không thể sử dụng chân khí, nếu như bây giờ có người đến mà nói thì hắn rất nguy hiểm

"Xem ra đại trận kia là các ngươi bố trí, chẳng qua chỉ giữ ta được một chút thì hủy đi." Thẩm Tường bây giờ lại rất bình tĩnh, điều này làm cho bốn tên áo đen kia đều cảm thấy lo lắng.

Tuy nhiên lúc này bọn hắn đều rất có lòng tin với trận pháp mà bọn hắn cùng nhau thi triển ra, hơn nữa người muốn đối phó Thẩm Tường kia cũng sắp đến, đến lúc đó chính là lúc Thẩm Tường bị đánh thành trọng thương.

Thẩm Tường không thể sử dụng chân khí, không thể di chuyển! Nhưng miệng hắn lại có thể động, pháp lực của hắn cũng có thể di chuyển! Bởi chỉ cần như vậy hắn đã có thể thi triển thần thông, lợi dụng pháp lực triệu tập linh khí trong thiên địa hội tụ thành lực lượng tiến hành công kích.

P/S: Ta thích nào...chương 1

Bình Luận (0)
Comment