Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 447 - Chương 447 - Lại Trở Về Vương Thổ

Chương 447 - Lại trở về vương thổ
Chương 447 - Lại trở về vương thổ

Tô Mị Dao và Bạch U U là tận mắt nhìn thấy Thẩm Tường trưởng thành từng bước một, tuổi Thẩm Tường còn trẻ, ngậm bao nhiêu đắng cay các nàng đều nhìn ở trong mắt, đau nhức ở trong lòng, vì có thể tăng tốc trưởng thành, Thẩm Tường thế nhưng là chịu nhiều đau khổ, mà ở trong đó có nguyên nhân rất lớn, chính là vì các nàng, vì ban đầu kết xuống khế ước ở dưới Tiên Ma nhai.

Nhưng Thẩm Tường chưa từng phàn nàn cái gì, điều này làm cho các nàng rất cảm động, dần dần các nàng sinh ra một loại tình cảm khác thường đối với Thẩm Tường, ngay cả chính các nàng cũng khó mà lý giải được rõ ràng.

Thẩm Tường nghỉ ngơi hai ngày, tới tìm đám Vân Tiểu Đao cùng ăn một bữa cơm rồi hắn rời khỏi Thái Vũ châu!

Hắn bây giờ còn có một cái ban thưởng cuối cùng còn chưa có lấy tới tay, cái đó chính là Dược viên mà Vũ Thương Hoành nói cho hắn biết, hắn không muốn đi một mình, đành phải đi Thần Binh Thiên quốc tìm Liễu Mộng Nhi.

Sau khi đi tới Thần Binh Thiên quốc, Thẩm Tường không tìm được Liễu Mộng Nhi, một trưởng lão nói cho Thẩm Tường, Liễu Mộng Nhi đi Băng Phong cốc, muốn nán lại ở nơi đó một đoạn thời gian, hình như là ở trong một khu vực bí ẩn nào đó, trợ giúp Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên tu hành.

Thẩm Tường vốn định tìm đến Lãnh U Lan, bởi vì Lãnh U Lan vẫn muốn đi mạo hiểm cùng với hắn, lại mang theo Tiết Tiên Tiên, thực lực của ba người bọn họ cũng coi là không tệ, đi Vương Giả đại lục tìm kiếm Dược viên kia chắc là không thành vấn đề.

Chỉ là bây giờ không tìm thấy người, điều này làm cho hắn cảm thấy có chút đáng tiếc.

Sau khi rời khỏi Thần Binh Thiên quốc, Thẩm Tường đi tới Phiêu Hương thành của Đào Nguyên châu, ở chỗ này hắn có thể tìm được yêu tinh Hoa Hương Nguyệt này.

Hoa Hương Nguyệt biết Thẩm Tường tới tìm nàng ta thì chẳng mấy chốc đã tới.

"Có muốn ta dẫn ngươi đi Đan Hương Đào Nguyên một chuyến không? Sau này ngươi có thể trực tiếp đến đó tìm ta." Quần áo Hoa Hương Nguyệt rất đơn giản, chính là một bộ quần áo bó màu đen, buộc tóc đuôi ngựa, tuy rằng như thế nhưng căn bản không che giấu được vẻ quyến rũ và tư thái mỹ diệu kia của nàng ta.

"Hiện tại tạm thời không đi, ta muốn ngươi đi với ta tới một chỗ!" Thẩm Tường nói, để bảo đảm an toàn, hắn đành phải để Hoa Hương Nguyệt này đi với hắn một chuyến.

Hoa Hương Nguyệt là Luyện đan sư, lại là chưởng môn của Đan Hương Đào Nguyên, cự đầu của từng cái đại lục đều phỉa cho nàng thể diện, thực lực rất là cường đại.

Hiện tại Thẩm Tường đã coi Hoa Hương Nguyệt là làm nha hoàn của mình tới sai bảo.

"Ngươi bây giờ cuối cùng mới biết người ta tốt!" Hoa Hương Nguyệt cười duyên nói, bởi vì từ sau khi khi thân phận của nàng ta bại lộ, cự đầu của các đại lục kia đều phải kính cẩn khách khí đối với nàng một chút, như thể sợ đắc tội nàng ta, điều này làm cho nàng ta có cảm giác rất ưu việt, đặc biệt là ở trước mặt tiểu nam nhân Thẩm Tường này.

Cho nên, Thẩm Tường mới cảm thấy kỳ quái, một nữ nhân như vậy tại sao phải làm nha hoàn của hắn? Đầu óc nàng ta lại không có vấn đề, hơn nữa còn là nữ hoàng trong giới luyện đan.

Nếu như nói một số nữ nhân có thực lực bình thường yêu thương nhung nhớ hắn vậy thì cũng là chuyện bình thường, tuy nhiên hiện tại đã có rất nhiều cự đầu muốn kín đáo đưa nữ nhi của mình cho Thẩm Tường, mỹ nữ nổi danh của một số đại lục khác càng là thi nhau đi tới Thái Vũ môn để nghe ngóng chuyện của Thẩm Tường, muốn tiếp cận hắn.

Mà Thẩm Tường đều biết mục đích của những nữ nhân này, chính là vì đạt được Thái Cực Hàng Long công của hắn hoặc là trèo lên hắn cái tên luyện đan sư tuổi trẻ kiệt xuất này, có thể được hưởng thụ lượng lớn đan dược trân quý.

Nhưng Hoa Hương Nguyệt lại ở lúc hắn còn là một tên tiểu lâu la đã bắt đầu làm quen với hắn!

"Ta đoán ngươi là đi tìm Mộng Nhi tỷ của ngươi trước, tìm không thấy sau đó mới đến tìm ta!" Hoa Hương Nguyệt ra vẻ tức giận nói, véo Thẩm Tường một cái: "Tiểu bại hoại, nói nhanh một chút ngươi muốn tỷ tỷ ta cùng ngươi đi chỗ nào đi!" Ta thế nhưng là còn có rất nhiều chuyện phải làm.

Thẩm Tường bị véo đau đớn, kêu quáo dị một tiếng, nắm lấy tay ngọc của Hoa Hương Nguyệt: "Ta muốn đi Vương Giả đại lục tìm một cái Dược viên! Cái Dược viên kia cách Vương Giả thành có chút xa, hơn nữa trên đường đi sẽ có một số nguy hiểm, ta muốn đi, lúc nào cũng có thể bảo hai tên sư điệt kia của ta đi theo giúp ta, nhưng tỷ tỷ so với bọn hắn ở trong lòng của ta có địa vị quan trọng hơn, cho nên ta mới đến tìm tỷ."

Nếu để cho Vũ Khai Minh và Cổ Đông Thần biết thì Thẩm Tường chắc chắn sẽ bị mắng "Trọng sắc khinh hữu."

Thẩm Tường cảm thấy đi một chặng đường xa cùng với Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh thật sự là quá buồn tẻ, nhưng có một mỹ nhân đi cùng thì lại khác, hơn nữa còn là một mỹ nhân xinh đẹp quyến rũ, còn có thể để cho hắn tha hồ đùa giỡn.

Hoa Hương Nguyệt sống lâu như vậy rồi, ý đồ kia của Thẩm Tường nàng ta làm sao không biết, tuy nhiên nàng ta cũng hết sức vui vẻ đi cùng Thẩm Tường.

"Ta thay đổi cách ăn mạc một chút! Chờ ta." Hoa Hương Nguyệt ném câu nói này thì vội vàng rời đi.

Thẩm Tường đợi tới nửa canh giờ, chỉ thấy Hoa Hương Nguyệt đeo một nửa cái mặt nạ trên mặt, che khuất hơn phân nửa gương mặt mị hoặc chúng sinh kia đi, cái bộ ngực to kia của nàng ta cũng thay đổi trở nên phẳng hơn rất nhiều, chắc là dùng vải buộc chặt lại.

Hoa Hương Nguyệt cầm một thanh kiếm rất thấp kém trong tay, đâm thoáng một cái vào bụng Thẩm Tường, cười duyên nói: "Gặp được nguy hiểm, ngươi ở một bên nhìn xem là được rồi, toàn bộ để bản cô nương xuất thủ."

Thẩm Tường ngắm lấy bộ ngực của nàng, cười xấu xa nói: "Con thỏ lớn của tỷ bị buộc chặt như vậy thực sự là quá ủy khuất, mau thả ra để cho ta xoa xoa, siết nó không thở nổi thì làm sao bây giờ?"

Hoa Hương Nguyệt dùng vỏ kiếm đánh vào đầu Thẩm Tường một cái, nàng ta cũng không tức giận, cười duyên nói: "Ngươi cái tên tiểu bại hoại này thật là xấu xa từ trong xương cốt, có tin ta cáo trạng với Mộng Nhi tỷ của ngươi hay không?"

"Ta sợ cái gì? Nàng ta cho ta sờ qua, Tiên Tiên cũng cho ta sờ rồi, các nàng đều rất hưởng thụ đây!" Thẩm Tường cười hì hì nói, Liễu Mộng Nhi chưa có cho hắn sờ qua lần nào, hắn chỉ là cố ý lừa đảo Hoa Hương Nguyệt, muốn nhìn phản ứng của nàng một chút.

"Hừ!" Hoa Hương Nguyệt chua ngoét xì một cái, nàng ta không nghĩ tới Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi vậy mà phát triển tới tình trạng như vậy.

Hoa Hương Nguyệt ném cho Thẩm Tường một cái mặt nạ, loại mặt nạ này chỉ che kín được nửa cái khuôn mặt, Thẩm Tường thường xuyên được nhìn thấy có người đeo, cái này có thể tránh cho bị người nhận ra mà sinh ra phiền phức không cần thiết.

"Làm sao ngươi biết Dược viên kia?" Hoa Hương Nguyệt hỏi, kéo Thẩm Tường chính là nhanh chóng lao đi, từ bên trong cửa sổ bay ra ngoài, xuất hiện ở bên cạnh một cái Truyền Tống trận, hiện tại Thẩm Tường đã có thể thừa nhận được loại tốc độ này.

"Đừng hỏi nhiều, đi đến là được rồi!" Thẩm Tường nói, hắn cảm thấy chuyện về Vương Giả điện hắn phải giữ bí mật, đây là người đàn ông trung niên ở Vương Giả điện kia đã dặn dò qua.

Mở Truyền Tống trận ra, Thẩm Tường và Hoa Hương Nguyệt đi tới Vương Giả thành, sau khi đi ra, Hoa Hương Nguyệt đầu tiên là dẫn Thẩm Tường đi tới nơi ở của nàng ta ở chỗ này.

"Hương Nguyệt, nơi này là tỷ mua sao?" Thẩm Tường ở trên một cái nhà lầu cao bốn tầng, nơi này tỏa khắp mùi thơm đặc biệt trên cơ thể của Hoa Hương Nguyệt, vừa nhìn đã biết Hoa Hương Nguyệt thường xuyên ở chỗ này.

Hoa Hương Nguyệt rót cho Thẩm Tường một chén trà nhài, nói ra: "Trước đây đã lâu lắm rồi ta đã đến Vương Giả đại lục, nhanh nói cho ta, Dược viên kia là ở vị trí nào, ta phải xác định lộ tuyến."

Thẩm Tường không hiểu rõ Vương Giả đại lục mà Hoa Hương Nguyệt vì tìm kiếm dược liệu mà chu du qua nhiều cái đại lục khác nhau, Vương Giả đại lục mảnh đất dồi dào của cải này đương nhiên sẽ không buông tha, cho nên nàng đối với nơi này cũng hết sức quen thuộc, đây cũng là lý do tại sao Thẩm Tường không đi tìm đám người Cổ Đông Thần mà là đi tìm nàng.

Thẩm Tường lấy ra một tờ giấy, vẽ bản đồ đơn giản ở trong đầu ra, chỉ vẽ ra một số lộ tuyến.

Trông thấy bản đồ của Thẩm Tường, Hoa Hương Nguyệt cau mày nói: "Nơi này quả nhiên rất hung hiểm, một mình ngươi đi vào, có thể còn sống đi ra hay không thì là cả một vấn đề!"

P/S: Ta thích nào...chương 6

Bình Luận (0)
Comment