Huyết Lôi Sơn hải, đúng như tên gọi, Thẩm Tường nhìn về đằng xa, núi biển vô biên vô tận ở phía trước kia đều được mây đen thật dày bao phủ, hiện ra rất mờ tối, tuy nhiên trên bầu trời thi thoảng có lôi điện nhấp nhoáng, đó chính là tia chớp màu đỏ, loại ánh sáng đỏ rực kia chiếu xuống núi và biển ở phía dưới, trông vô cùng quỷ dị.
Hoa Hương Nguyệt đáp xuống mặt đất, vẻ mặt nghiêm túc, nắm chặt tay Thẩm Tường, cẩn thận từng li từng tí đi tới.
"Sao vậy?" Thẩm Tường hỏi, thực lực của Hoa Hương Nguyệt không yếu, là người đã vượt qua Niết Bàn thất kiếp, lần trước nàng ta đã phóng xuất ra Hủy Diệt Kim Thân, dọa Nhạc Giang Lâm Ngạo Kiếm tông sợ không dám nói lời nào.
Có thể để cho Hoa Hương Nguyệt phải cẩn thận như vậy, có thể thấy được ở nơi này hung hiểm không đơn giản.
"Vị trí của dược viên kia, nhất định phải đi qua Huyết Lôi Sơn hải này mới được! Huyết Lôi Sơn hải này bao trùm khu vực rộng lớn, so với hai cái Thần Võ đại lục đều lớn hơn, hơn nữa những ngọn núi này hình thành một cái vòng tròn rất to lớn, vây quanh một khối lục địa lớn, khối lục địa này ít nhất phải lớn bằng năm sáu cái đại lục, có rất ít người đi vào bên trong, bởi vì Huyết Lôi Sơn hải này vô cùng nguy hiểm."
Vương Giả đại lục rất rộng lớn, đây là chuyện mà Thẩm Tường sớm đã biết, nhưng hắn lại không biết trong này lại có nơi kỳ dị như vậy hơn nữa còn rất hung hiểm.
"Nói như vậy, những Huyết Lôi Sơn hải này hình thành một cái tấm chắn, bảo vệ khối thổ địa ở giữa kia?" Thẩm Tường nói.
Hoa Hương Nguyệt nhẹ gật đầu: "Không sai, trong này có một loại đồ vật tên là Lôi Thú, loại đồ chơi này khác với Yêu thú! Yêu thú có thể tiến hóa thành Linh thú, Huyền thú, sau đó biến thành hình người, nhưng những Lôi thú này lại không phải, bọn chúng thôn phệ huyết lôi trong thời gian dài, để cho mình lớn mạnh lên, ở trong đầu của bọn nó chỉ có thôn phệ huyết lôi và phá hoại, đây là một loại đồ vật rất cường bạo, cấp bậc Niết Bàn cảnh cũng có rất nhiều."
Thẩm Tường hít vào một ngụm khí lạnh, hắn biết Hoa Hương Nguyệt e ngại chính là những Lôi thú này.
"Đi thôi! Lúc gặp phải nguy hiểm, ngươi trốn là được rồi." Hoa Hương Nguyệt kéo tay Thẩm Tường: "Theo sát ta, ta đã từng đi vào một lần cho nên ta biết đường."
Trong lòng Thẩm Tường cảm động một trận: "Hương Nguyệt tỷ, tỷ đối với ta thật tốt!"
Hoa Hương Nguyệt nũng nịu nhẹ nói: "Đó là đương nhiên, chỉ là ngươi cái tên này không lĩnh tình."
"Sao lại nói như vậy? Ta nói rồi, ta nhất định sẽ cho tỷ những dược liệu kia, đây chính là tâm ý của ta, tỷ cũng đừng không lĩnh tình!" Thẩm Tường nói.
"Giữ lại cho chính ngươi dùng đi, ta không cần!" Hoa Hương Nguyệt tuy rằng nói như vậy, nhưng trong lòng của nàng đang cảm thấy ấm áp. Nàng ta quả thực rất cần, nhưng nàng cảm thấy những linh dược đó rất khó lấy được mà Thẩm Tường là một tên chuyên đi gây họa, nói không chừng sau này phải dùng để cứu mạng.
Thẩm Tường không nói thêm lời gì, chuyện hắn đã quyết định thì sẽ không sửa đổi, lại nói chuyện này với hắn mà nói cũng không phải việc gì khó, vấn để chỉ là về thời gian mà thôi, Tạo Hóa quả hắn giành được đã giao cho Tô Mị Dao trồng trọt, sau khi đổ vào lượng lớn Hoàng Kim Long tiên đã nảy mần trưởng thành một cái cây nhỏ rồi.
Quả nhiên Hoa Hương Nguyệt rất quen thuộc với nơi này, những nơi nàng đi qua đều có thể không bị những huyết lôi kia nhắm đánh tới, sau khi đi vào, Thẩm Tường mới biết bên trong hung hiểm, loại huyết lôi kia có năng lượng rất lớn, lúc đánh xuống có thể hủy đi cả một ngọn núi to lớn, hơn nữa còn có thể xuyên qua mặt đất, dẫn đến ngọn núi rung đất chuyển.
Tuy rằng huyết lôi xuất hiện thường xuyên, nhưng chỉ có số rất ít sẽ đánh xuống mặt đất, tuy nhiên bay cao hoặc là bị huyết lôi cảm ứng được mà nói vậy thì xui xẻo rồi.
Thẩm Tường cũng không sợ sét đánh, lúc hắn tu luyện 'Thanh Long thần công' có đôi khi cần phải dẫn lôi nhập thể, tuy nhiên loại huyết lôi này với lôi bình thường có sự khác nhau rất lớn, hắn cũng không biết chính mình có thể thừa nhận được hay không.
Hoa Hương Nguyệt mang theo Thẩm Tường đi ở bên trong đã được ba ngày, trên đường đi đều vô cùng an toàn, nhưng Hoa Hương Nguyệt lại lúc nào cũng duy trì cảnh giác.
Thẩm Tường ở trên đường đi cũng không nói lời gì, chỉ ở lúc nghỉ ngơi mới đùa giỡn với Hoa Hương Nguyệt vài câu.
"Hương Nguyệt tỷ, ta phải bắt đầu luyện chế đan dược Huyền cấp trung phẩm, nếu như tỷ phát hiện nơi nào có thì trước tiên lấy giúp ta." Thẩm Tường nói.
"Ừm, ngươi trưởng thành thật nhanh!" Hoa Hương Nguyệt gật đầu nói, mấy ngày qua, nàng ta thế nhưng là bị Thẩm Tường chiếm không ít tiện nghi, không phải được Thẩm Tường sờ mặt thì chính là thỉnh thoảng được Thẩm Tường xoa bóp đùi còn thi thoảng đụng chạm vào cặp mông đầy đặn vểnh cao kia của nàng ta.
Ngay tại lúc hai người nghỉ ngơi xong, vừa mới đi được vài bước, mặt đất lại đột nhiên chấn động mãnh liệt, rất nhiều khối dá lớn từ trên núi cao lăng xuống, mà trên bầu trời huyết lôi cũng lóe lên xung quanh, tiếng sấm nổi dậy, cảnh tường rất kinh khủng.
Thẩm Tường ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy huyết lôi ở khắp nơi trên bầu trời đều điên cuồng nhắm đánh vào đỉnh núi của một ngọn núi cao, mới dẫn tới mặt đất điên cuồng rung động.
"Có một con Lôi thú đang thôn phệ huyết lôi!" Gương mặt xinh đẹp của Hoa Hương Nguyệt tỏ ra ngưng trọng nhìn điện xà lóe lên ánh sáng màu đỏ.
Biển núi mờ tối, được từng luồng ánh sáng màu đỏ chói mắt chiếu sáng lên, lóe lên liên tục, rất dọa người, hơn nữa tiếng ầm ầm và rung động liên tiếp không ngưng, nếu như là người nhát gan thì sớm đã bị dọa ngất rồi.
"Đến rồi! Trốn mau!" Hoa Hương Nguyệt vội vàng hét lên một tiếng, chỉ thấy trên bầu trời một tia ánh sáng đỏ lóe tới, Thẩm Tường cảm nhận được thân thể này của mình bị một cỗ lực lượng ôn hòa đánh bay.
Tia chớp (thiểm điện) màu đỏ ở trên bầu trời biến mất, mà bắn thẳng huống xuống phía dưới núi cao một người khổng lồ có cái giáp đỏ rất lớn, sau lưng hắn còn có một người nhỏ hơn mặc giáp đỏ
Vóc người của hai người có bộ giáp đỏ này rất dọa người, toàn thân trên dưới đều là giáp đỏ thật dày, trên thân thỉnh thoảng lóe lên tia chớp màu đỏ nhỏ bé yếu ớt.
Người lớn kia thì cao lớn bằng ba người, người nhỏ kia thì cũng cao hơn Thẩm Tường hai cái đầu.
Thẩm Tường được Hoa Hương Nguyệt dùng sức mạnh đánh bay tới nơi xa mà nơi Hoa Hương Nguyệt đứng đều là tràn đầy điện mang màu đỏ, những cái điện mang kia vậy mà hội tụ thành một cái trận pháp, Thẩm Tường căn cứ trong trí nhớ đối với trận pháp mà biết được, đánh giá ra đó là một cái trận pháp loại hình phong ấn.
"Hoa Hương Nguyệt gặp nguy hiểm!" Ngay vào lúc Thẩm Tường muốn xông tới, Hoa Hương Nguyệt hừ một tiếng, chỉ thấy nàng ta giẫm chân nhẹ một cái, cả vùng đất chấn động, khe hở lấy nàng làm trung tâm, nứt vỡ lan tỏa ra xung quanh, trận pháp được thiểm điện hội tụ mà thành cũng bị đánh thành xơ xác.
"Ngươi đi đối phí tiểu quỷ kia, nữ nhân này giao cho ta!" Người khổng lồ có bộ giáp đỏ chót kia nắm lấy người nhỏ giáp đỏ ném về phía Thẩm Tường.
Hoa Hương Nguyệt thấy vậy thì nhẹ nhàng nhảy vọt một cái, một chưởng đánh về phía người nhỏ giáp đỏ kia, nhưng lại bị người khổng lồ giáp đỏ chót phất tay tung ra một đạo lôi màu đỏ chặn lại.
"Thẩm Tường, cẩn thận một chút! Cẩn thận thiểm điện màu đỏ của hắn!" Hoa Hương Nguyệt dặn dò, lúc này nàng ta bị người khổng lồ giáp đỏ chót kia dùng tia chớp màu đỏ ngòm điên cuồng công kích tới, Hoa Hương Nguyệt cũng chỉ có thể ngăn cản, loại tia chớp này có tốc độ quá nhanh, hơn nữa rất mạnh, mỗi lần nàng ta đỡ được đều sẽ bộc phát ra một trận sóng khí, có thể thấy được lực lượng không phải bình thường.
Thẩm Tường nhìn ra hai người giáp đỏ kia có lẽ là cha con, người khổng lồ thực lực vậy mà có thể so với Hoa Hương Nguyệt, người nhỏ thì chưa biết.
"Ta sống lâu lắm rồi mà chưa được ăn thịt người, nghe nói ăn thịt người, hút máu người có thể để cho chúng ta trở nên mạnh hơn!" Người nhỏ giáp đỏ đứng ở trước mặt Thẩm Tường, dùng một loại tiếng cười gằn thô kệch để nói.
Thẩm Tường gọi Thanh Long Đồ Ma đao ra, hắn cười lạnh nói: "Muốn ăn ta, đừng có nằm mơ! Chớ coi thường nhân loại!"
Tiếng nói của hắn vừa dứt, mấy chục tia chớp màu đỏ ngòm từ trên người nhỏ giáp đỏ kia bạo phát đi ra, như thể là mấy chục cái mũi tên máu vậy, nhanh chóng đâm tới!
P/S: Ta thích nào...chương 8