Hoa Hương Nguyệt đảo mắt nhìn mảnh phế tích này, cau mày, nắm chặt tay Thẩm Tường kéo đi, bởi vì nàng ta cảm nhận được khí thế trong này tràn đầy đáng sợ.
"Nơi này đến cùng là nơi nào?" Hoa Hương Nguyệt nhìn lấy Thẩm Tường.
"Có lẽ là đám người bộ lạc cổ xưa nhất của Nhân Vương tộc, thánh địa Thái cổ này rất có thể là nơi khởi nguồn của bọn họ." Thẩm Tường cũng cảm nhận được trong này có một loại khí tức cường đại.
Lúc Hoa Hương Nguyệt tới lần trước, không tìm được nơi này là bởi vì trong này được trận pháp cho ẩn giấu đi, mà đây đã là một cái phế tích, còn được một cái đại trận lợi hại ẩn giấu đi lâu tới mười vạn năm, có thể đoán được, trong này chắc chắn có đồ vật lợi hại gì đó.
Sau khi cảm nhận có gì đó không ổn, Thẩm Tường lập tức sử dụng La Thiên Môn mở một cánh cửa ra.
"Đi mau!" Thẩm Tường kéo lấy Hoa Hương Nguyệt vội vàng tiến vào cánh cửa kia, cùng lúc đó, bọn họ cảm ứng được đằng sau truyền đến một tiếng gào thét đinh tai nhức óc, cùng một cỗ lực lượng khí tức khiến cho toàn thân hai người phải phát run.
"Là một con Long!" Long Tuyết Di kinh hô lên: "Tuy nhiên từ cỗ khí tức kia đến xem thì con Long này không phải là Hoàng Long tộc chúng ta, nói không chừng là từ giao tiến hóa thành Long cấp thấp, tuy nhiên đối với phàm giới mà nói, con Long này cũng là rất mạnh."
Lại là một con Long! Điều này làm cho trong lòng Thẩm Tường khiếp sợ không thôi, để hắn có một loại kích động không hiểu, hắn tu luyện Diệt Long thần võ, chính là chuyên môn lấy ra để giết Long, hắn muốn thử xem sự lợi hại của những Long Vũ kia, tuy nhiên bây giờ lại không thể, bỏi vì con Long kia có thực lực rất mạnh mà ngay cả Hoa Hương Nguyệt cũng bị dọa đến hoa dung thất sắc.
"Thật không nghĩ tới, bên trong Phàm giáoi lại có sự tồn tại của Long! Còn may cái tên tiểu bại hoại ngươi đủ cơ linh." Hoa Hương Nguyệt vẫn còn sợ hãi, hơi thở hổn hển, nàng ta là tồn tại tương đối cường đại trong phàm giới, nhưng đối mặt với loại thú cường đại như Long này thì lại có một loại cảm giác bất lực.
Hiện tại Thẩm Tường và Hoa Hương Nguyệt đều biết Huyết Lôi Sơn hải này chính là có người cố ý làm ra, là vì không muốn người ta đi vào nơi này, nếu như một số trận pháp đại sư lợi hại tiến tới vừa lúc phát hiện trận pháp vây khốn con Long kia thì bọn họ nói không chừng bởi vì tò mò mà phá vỡ cái trận pháp kia, đến lúc đó nhưng chính là kiếp nạn của Phàm Võ giới a.
"Xem ra là Nhân Vương tộc vây khốn con Long này lại, chủng tộc này quả thực rất mạnh." Hoa Hương Nguyệt cảm thán nói, đương nhiên, điều làm cho nàng ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là, cái bàn đá tròn trong tay Thẩm Tường kia có thể mở ra cánh cửa truyền tống.
"Lão tiền bối kia không cho phép ta tiết lộ ra ngoài về chuyện của hắn, cho nên ta không thể nói cho tỷ biết, sau này có lẽ có thể." Thẩm Tường bất đắc dĩ nói.
"Yên tâm đi, ta sẽ không ép ngươi nói cho ta biết, lúc chúng ta rời đi, cũng có thể dùng cái đồ chơi này để rời đi sao?" Hoa Hương Nguyệt hỏi.
"Đương nhiên có thể, ta còn có thể dùng để trở về Thần Võ đại lục, thực lực đủ mà nói còn có thể vượt qua thế giới." Thẩm Tường nói, hắn rất muốn đi thế giới khác nhìn xem.
Nghe được có thể đi tới thế giới khác, Hoa Hương Nguyệt cũng kích động lên, muốn đi thế giới khác cũng không phải chuyện đơn giản, chỉ có một số ít trận pháp đại sư lợi hại thông qua đại trận truyền tống ra ngoài.
Còn có chính là tìm kiếm một số vết nứt không gian, chống lại lực lượng xé rách bên trong vết nứt không gian đi xuyên qua thế giới, nhưng như vậy bình thường đều rất khó trở về thế giới trước đó của chính mình.
Phàm Võ giới tuy rằng rất lớn, nhưng đối với những cự đầu sống tới vạn năm kia mà nói đã lộ ra rất nhỏ bé, ví dụ như Hoa Hương Nguyệt, vì tìm kiếm dược liệu, nhiều năm qua đã chu du qua rất nhiều cái đại lục.
"Dược viên kia cũng ở bên trong một cái trận pháp sao?" Hoa Hương Nguyệt hỏi, bằng không một cái dược viên lớn như vậy ở chỗ này, nàng ta chắc chắn có thể tìm ra được.
Thẩm Tường gật đầu nói: "Chắc là vậy, tuy nhiên dược viên ở ở dưới mặt đất, lúc các ngươi tiến vào chỉ sợ không nghĩ tới sâu dưới mặt đất lại có đồ tốt đi."
Hoa Hương Nguyệt hừ nhẹ nói: "Ai mà nghĩ tới?"
Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường dựa theo bản đồ kia, tìm được một gốc cây được đánh dấu ký hiệu, mặc dù trôi qua rất nhiều năm nhưng cái ký hiệu này vẫn còn ở đó.
Trông thấy trên một cái cành cây thô to có một chữ "Lý" nho nhỏ, Hoa Hương Nguyệt đã biết lối vào dược viên kia chắc chắn là ở trên ngọn cây này, khu rừng này lớn như vậy, hơn nữa loại cây cối to lớn này đã tồn tại hàng vạn năm rồi, hơn nữa ai sẽ chú ý tới có một cái chữ nho nhỏ chỉ bằng cái ngón tay này!
"Lý Thiên Tuấn không chỉ là một Đan Vương, hắn ở trên phương diện luyện khí trận pháp cũng là rất mạnh, hắn muốn làm ra những đồ chơi này thì chắc cũng chỉ là một bữa ăn sáng mà thôi."
Thẩm Tường đã có một bản luyện khí bảo điển, từ sau khi hắn đạt được ký ức của bốn tên trận pháp đại sư kia thì đã biết được linh văn phức tạp bên trong luyện khí bảo điển kia rất lợi hại, cũng hiểu tại sao Liễu Mộng Nhi sẽ mê muội đối với những linh văn kia như vậy, bởi vì những linh văn này đều rất lợi hại, hơn nữa rất thâm ảo.
Thẩm Tường dùng đầu ngón tay nhấn vào lên cái chữ "Lý" kia, rất nhẹ nhàng đã thọc đi vào, nếu như không có bản đồ chỉ dẫn mà nói, ai cũng sẽ không biết nơi này có một cái cơ quan.
Sau khi dùng đầu ngón tay thọc đi vào, chỉ thấy trên cành cây thô to kia xuất hiện một cánh cửa màu trắng.
Hoa Hương Nguyệt hơi kích động lên, nàng ta suy đoán trong cái dược viên kia chắc chắn có rất nhiều dược liệu quý giá.
"Đi vào đi!" Thẩm Tường và Hoa Hương Nguyệt nắm tay nhau đi vào.
Sau khi bọn họ đi vào, thì cánh cửa đột nhiên biến mất, mà ở phía trong đó lại rất sáng, có một cái cầu thang uốn lượn hướng về phía mặt đất.
Cầu thang đi về rất sâu dưới mặt đất, sau khi đi hết cầu thang, phía trước Thẩm Tường và Hoa Hương Nguyệt xuất hiện một cái cửa đá, mở cửa đá ra, chính là một cái thông đạo thật dài, phía trên tảng đá ở hai bên vách tường thông đạo đều tự động thắp lên ánh sáng trắng.
"Nơi này thật là một nơi tốt a!" Thẩm Tường hít sâu một hơi, bởi vì linh khí nơi này rất nồng đậm.
"Ừm, ta nghĩ bùn đất bên trong dược viên kia đã biến thành linh thổ, dùng để trồng linh dược là tốt nhất." Hoa Hương Nguyệt nói.
Lúc này Thẩm Tường và Hoa Hương Nguyệt đều kích động dị thường, bọn họ đều là Luyện đan sư, sức hấp dẫn lớn nhất đối với bọn họ cũng chỉ có những dược liệu quý giá kia, dù sao đó là thứ mà Đan Vương để lại, chắc chắn sẽ không bình thường, hơn nữa Đan Vương Lý Thiên Tuấn đã từng tiến vào đệ nhất huyền cảnh, ở bên trong có rất nhiều dược liệu trân quý, hắn chắc chắn có thể đã lấy ra rất nhiều.
Đi tới điểm cuối cùng, chính là một cái cửa sắt, ở phía trên có một cái nơi để cắm chìa khóa vào, trông thấy Hoa Hương Nguyệt muốn vung chưởng đánh nát cánh cửa này, Thẩm Tường vội vàng ngăn cản, cười nói: "Ta có chìa khóa."
Chìa khóa này là thông dụng, chỉ cần là cửa của dược viên Lý Thiên Tuấn thì đều có thể mở ra, sau khi Thẩm Tường cắm chìa khóa vào xoay tròn một vòng thì cửa sắt tự động mở ra.
Thần kinh của Thẩm Tường và Hoa Hương Nguyệt đều căng cứng, nín hơi nhìn lấy cánh cửa sắt kia chậm rãi mở ra mà bên trong xuất hiện linh khí nồng nặc, để bọn họ cảm thấy phấn chấn, đặc biệt là ngửi được một cỗ mùi thơm nồng đậm đặc thù của linh hoa linh thảo, càng làm cho bọn họ vô cùng kích động.
Cửa mở ra, Thẩm Tường và Hoa Hương Nguyệt ở ngoài cửa đã có thể trông thấy dược viên xinh đẹp ở bên trong kia trồng rất nhiều hoa thảo cây cối, bọn họ liếc mắt một cái đã nhận ra mấy loại linh dược rất trân quý.
Mà sau khi bọn họ đi vào, chỉ nhìn thấy một ông lão đang mỉm cười nhìn lấy bọn hắn!
Nơi này vậy mà lại có người, cái nhìn này thế nhưng là làm cho Thẩm Tường và Hoa Hương Nguyệt giật bắn lên bị dọa cho hết hồn hết vía.
P/S: Ta thích nào...chương 4....cầu kim phiếu....TLT