Thẩm Tường đã từng nhiều lần đi tới Phiêu Hương thành, nhưng lại chưa từng đi tới Đan Hương Đào Nguyên, hơn nữa chỗ đó cũng không phải là nơi mà ai cũng có thể đi vào, Thẩm Tường nghe nói chỉ có đệ tử hạch tâm mới có thể tiến vào bên trong Đan Hương Đào Nguyên, mà đệ tử bên ngoài cũng chỉ là ở Phiêu Hương thành hoặc là bên ngoài Đan Hương Đào Nguyên mà thôi.
Sau khi đi qua Phiêu Hương thành, Thẩm Tường đi tới trước một hẻm núi, có nhiều cỏ xanh rủ xuống trên núi ở hai bên hẻm núi, ở trên quấn quanh lấy đóa hoa có đủ loại mọi sắc, Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy hẻm núi mỹ lệ như vậy.
Sau khi thông qua cái hẻm núi này thì có thể đi tới Đan Hương Đào Nguyên, Thẩm Tường từng nghe Hoa Hương Nguyệt nói qua, Đan Hương Đào Nguyên là một môn phía mỹ lệ nhất trên Thần Võ đại lục, bây giờ sau khi hắn đi tới cái hẻm núi này, cũng không nghi ngờ lời nói của Hoa Hương Nguyệt chút nào.
"Thẩm Tường?" Có người đang tuần tra ở trong hẻm núi nhận ra Thẩm Tường thì kinh hô một tiếng, vội vàng cung kính hành lễ cho Thẩm Tường.
Thẩm Tường thế nhưng là thủ tịch Luyện đan sư vinh dự của Đan Hương Đào Nguyên, Hoa Hương Nguyệt sớm đã dặn bảo kẻ dưới, Thẩm Tường ở trong Đan Hương Đào Nguyên được phép không trở ngại.
Luyện đan sư ở bên trong Đan Hương Đào Nguyên mặc dù nhiều, nhưng võ giả không biết luyện đan càng nhiều, những võ giả này đều bám vào một số Luyện đan sư, cho nên bọn họ rất tôn kính Luyện đan sư chứ đừng nói là Thẩm Tường loại Luyện đan sư thiên tài này.
Thẩm Tường cũng vội vàng đáp lễ, Đan Hương Đào Nguyên có quan hệ với Thái Vũ môn vẫn luôn rất tốt, đệ tử hai môn phái đều thường xuyên qua lại, cho nên sau khi gặp mặt đều sẽ đối xử với nhau rất lễ phép.
Sau khi đi qua cái hẻm núi mỹ lệ này, trước mắt Thẩm Tường xuất hiện một cái hồ nước bốc lên sương mù, ở bên cạnh hồ nước này được xây dựng từng phòng nhỏ độc đáo, chỉ có một tầng, có hai ba tầng, nhìn qua như thể là một cái thôn trang nhỏ xinh đẹp vậy, căn bản không giống như là một khu vực hạch tâm của một cái thế lực.
Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã phát hiện cái hồ nước kia không phải bình thường, sương mù phiêu tán ở trên lại là linh khí nồng nặc, hơn nữa còn có mấy con sông nhỏ kết nối với hồ nước, ở bên cạnh những con sông nhỏ kia, thường cách một đoạn khoảng cách đều sẽ có một căn nhà nhỏ rất trang nhã.
"Cái này có lẽ là một cái huyền cảnh!" Tô Mị Dao nói.
Sau khi Thẩm Tường cảm nhận được linh khí trong này nồng nặc thì mới nhìn ra, Đan Hương Đào Nguyên có Vạn Niên Linh Nhũ kia, Thẩm Tường sớm đã đoán được chỉ có một nơi có linh khí rất nồng đậm mới có thể sinh ra Vạn Niên Linh Nhũ.
"Khó trách chỉ có đệ tử hạch tâm mới có thể đi vào chỗ này, xem ra cũng giống như Thái Vũ môn!" Thẩm Tường nói, Thái Vũ huyền cảnh cảu Thái Vũ môn chỉ có đệ tử Chân Võ cảnh mới có thể đi vào.
Đan Hương Đào Nguyên thật rất đẹp, như là tiên cảnh, chim hót hoa nở, trăm hoa đua nở, khắp nơi đều có thể nhìn thấy một số linh hoa linh thảo, linh khí nồng nặc hóa thành sương mù, phiêu tán ở các nơi, trên núi cao thả xuống thác nước, là tạp âm duy nhất ở bên trong cái huyền cảnh yên tĩnh này, nhưng không có phá hỏng cái huyền cảnh xinh đẹp này, ngược lại tăng thêm mấy phần khí thế hùng vĩ.
Sau khi Thẩm Tường đi vào lại trông thấy có mấy đoàn người đang đi tuần tra trong này, những người này đều là võ giả Chân Võ cảnh, mà ở đầu lối vào huyền cảnh, cũng có một số võ giả có thực lực không kém.
Hắn chậm rãi dung dung đi ở cạnh hồ, nhìn cảnh đẹp ở xung quanh, hít thở lấy hương hoa phiêu tán nhà nhạt trong không khí, hắn cảm thấy sau này muốn bế quan thì ở lại nơi này cũng coi như rất tốt.
Năm đó, lúc ở Thế Tục giới, Hoa Hương Nguyệt đã cực lực lôi kéo Thẩm Tường tới, hiện tại Thẩm Tường cũng có một chút hối hận.
"Đây không phải Thẩm Tường sao? Thật sự là khó được a!" Một giọng nói bỗng nhiên truyền đến, người nói chuyện chính là một nữ nhân nho nhã xinh đẹp, cũng chính là Lý phu nhân.
Thẩm Tường và Lý phu nhân Đan Hương tháp cũng hết sức quen thuộc, hắn cười nói: "Đan Hương Đào Nguyên của các ngươi thật sự là mỹ lệ, Thái Vũ môn chúng ta chỉ có từng tòa phòng ở, tuy rằng cũng có một cái huyền cảnh, nhưng mà bên trong lại không có đẹp như vậy."
Lý phun nhân mỉm cười: "Vậy sau này thường xuyên đến đây, ở lại nơi này cũng không sao cả!"
"Đúng rồi, ta muốn đi tìm chưởng môn các ngươi, phải đi như thế nào?" Thẩm Tường hỏi.
"Đầu nguồn dòng sông này chính là cấm địa, chỗ đó chính là chỗ ở của nàng, ngoại trừ nàng ta ra ai cũng không được đi vào, ngươi có thể đợi nàng ở nơi đó." Lý phu nhân nói.
Thẩm Tường nói một tiếng cảm ơn thì tới bên cạnh một dòng sông nhỏ, thuận theo con sông này đi về phía đầu nguồn, lúc này hắn trông thấy một khoảng sân nhỏ ở trước những ngôi nhà bên bờ sông kia, chỉ có đều khoảng sân nhỏ này đều dùng hàng rào đơn giản vây quanh, ở trong sân nhỏ vậy mà trồng lấy một số linh dược.
Những linh dược kia đại đa số đều để luyện chế Chân Nguyên đan và Bạch Ngọc tán các loại linh dược Linh cấp thượng phẩm, ở bên trong một số dược viên chuyên môn trông trọt dược liệu luyện chế Giải Độc đan...
Có rất nhiều Dược viên, Thẩm Tường áng khoảng một chút, ít nhất có khoảng hơn trăm cái, hơn nữa còn có một số cái dược viên khá lớn ở đằng xa, nơi xa bờ sông.
"Linh khí nơi này nồng đậm như vậy, dùng những nước kia đi đổ vào, linh dược sinh trưởng rất nhanh, khó trách Đan Hương Đào Nguyên sẽ có linh dược cung ứng liên tục không ngừng, hơn nữa bản thân bọn họ lại có nhiều Luyện đan sư như vậy." Tô Mị Dao nói.
Đan Hương Đào Nguyên sở dĩ có thẻ mời chào nhiều Luyện đan sư như vậy là bởi vì bọn họ có lượng lớn linh dược, còn có một cái hoàn cảnh tốt để trồng trọt linh dược, cho nên Đan Hương Đào Nguyên này đã trở thành thánh địa mà Luyện đan sư rất muốn tới.
Đan Hương Đào Nguyên cũng tiến vào trạng thái khẩn trương toàn lực ứng đối Tam Giới đại chiến, rất nhiều người đều vội vàng luyện chế lượng lớn đan dược, bởi vì đến lúc đó đan dược là cần nhất, đặc biệt là đan dược chữa thương.
Thuận theo dòng sông đi xuống, Thẩm Tường nhìn thấy phòng ốc cũng càng ngày càng ít, mà ở trong đó linh khí cũng trở nên mỏng manh hơn một chút.
Sau khi hắn đi khoảng hơn nửa canh giờ thì đột nhiên trông thấy một miệng suối phun rất lớn xuất hiện ở trước mặt, nước suối rót vào trong một cái hồ, sau đó tràn vào bên trong mấy con sông nhỏ.
"Bản thân những nước suối này đã chứa linh khí rất nồng đậm, tuy nhiên vừa mới trào ra, cần phải trải qua cọ rửa mới có thể để linh khí hoạt động mạnh trong nước, mới có thể tỏa ra sương mù, cho nên chảy xuôi qua một đoạn thời gian sương mù sẽ nổi lên! Bởi vậy, linh khí nơi này mới tương đối mỏng manh." Tô Mị Dao thán phục một tiếng.
Hiện tại Thẩm Tường hiểu, tại sao những phòng ốc kia đều xây dựng ở nơi cuối dòng sông.
Nơi này là đầu nguồn, linh khí ngược lại mỏng manh hơn, nhưng vì sao Hoa Hương Nguyệt lại ở chỗ này?
Thẩm Tường đã nhìn thấy có một ngọn núi lớn ở phía trước, ở nơi đó có một cái sơn động, hắn đi tới lại phát hiện ở trước cửa hang có một cỗ sức mạnh hết sức đáng sợ.
Cái hạt châu trước đó mà Hoa Hương Nguyệt đã cho hắn, chỉ cầm lấy hạt châu này ra thì có thể tiến vào cấm địa Đan Hương Đào Nguyên.
Thẩm Tường cũng muốn nhìn xme ở bên trong cái cấm địa này đến cùng là có cái gì.
Sau khi lấy hạt châu ra, Thẩm Tường đã không bị cấm chế ở cửa động công kích, đi vào rất nhẹ nhàng, sau khi thông qua một cái thông đạo thật dài, hắn đi tới một cái nhà đá tương đôi rộng lớn, trong này có rất nhiều bàn đá ghế đá đây là một cái phòng khách.
Tiến vào một cánh cửa, hắn lại đi một đoạn đường nữa, hắn cẩn thận đẩy ra một cái cửa đá thì trông thấy một cái nhà đá tỏa ra ánh sáng nhu hòa màu trắng, hắn ngửi được mùi thơm đặc biệt trên cơ thể Hoa Hương Nguyệt thì biết cái này chắc chắn là khuê phòng của Hoa Hương Nguyệt.
Hắn nhìn kỹ, thì thấy Hoa Hương Nguyệt lúc này đang nhắm mắt ngồi xếp bằng ở trên một cái trường ngọc bố lên sương mù màu trắng, mà trên người lại không mặc một bộ quần á nào.
P/S: Ta thích nào...chương 3.