Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 48 - Chương 48 - Thần Lực Cảnh

Chương 48 - Thần Lực cảnh
Chương 48 - Thần Lực cảnh

Tuy rằng Hắc Phong bang bị diệt, nhưng Dược gia lại không có bao nhiêu động tĩnh, Hắc Phong bang là chó săn của Dược gia, vấn đề này sớm đã có rất nhiều người biết được, bọn họ suy đoán Dược gia chắc chắn là đang bắt tay chuẩn bị Hội võ đạo Vương thành sắp đến đồng thời tìm kiếm thiên tài và trưởng lão mất tích đã lâu của Dược gia bọn họ.

Đang Vương các chẳng mấy chốc đã chỉnh đốn xong, lại khai trương một lần nữa, sau khi Hắc Phong bang bị tiêu diệt, người ở Vương thành cũng bị thực lực của Đan Vương các làm cho rung động, bây giờ đều thi nhau tràn vào Đan Vương các mua sắm đan dược, mà đan dược của Đan Vương các có giá cả rẻ hơn rất nhiều so với đan được của Dược gia, việc này dẫn đến sản nghiệp đan dược của Dược gia gặp ảnh hưởng rất lớn.

Võ giả cần mua sắm đan dược đại đa số đều không giàu có, phía sau không có gia tộc, bọn họ liều mạng kiếm tiền chính là vì mua đan dược tăng thực lực lên, cho nên trong mắt bọn hắn, nhà ai rẻ thì mua của nhà đó, huống hồ Đan Vương các có Đan Vương của Nam Vũ quốc tọa trấn, khiến người càng thêm yên tâm.

Đan dược chủ yếu là phàm cấp hạ phẩm bán được nhiều, trung phẩm cũng rất ít, bởi vì trung phẩm phải đắt hơn nhiều, mà phàm cấp thượng phẩm thì càng thêm ít người mua, đây không phải là thứ mà người bình thường có thể mua được.

Bởi vì có Đan Hương Dược trang cung ứng linh dược với giá thấp không ngừng, điều này làm cho Đan Vương các giảm bớt rất nhiều chi phí, cho dù bá được rẻ hơn nhưng cũng có lợi nhuận rất lớn, đối với việc kiếm được linh tiền, Thẩm Tường không cần gì cả, vậy cũng là để cho Đan Vương các có vốn quay vòng.

Một ngày trôi qua, Thẩm Tường còn đang luyện hóa những chân khí mà hắn thôn phệ đến, chân khí của bang chủ Hắc Phong bang kia rất đục, từ đó hắn bài xuất ra rất nhiều tạp chất, cuối cùng luyện hóa chân khí thành chân khí tinh thuần của chính mình, quá trình này cần rất nhiều thời gian.

Đan điền Thẩm Tường đã có đầy đủ chân khí, bây giờ hắn không ngừng áp súc chân khí, để cho đan điền của mình chứa đựng được nhiều hơn, đồng thời xung kích Phàm Võ cảnh tầng tám!

Vận chuyển Thái Cực thần công, bộ Thái Cực Âm Dương Đồ trong đan điền của Thẩm Tường xoay tròn thật nhanh, chân khí không ngừng tiến vào bên trong Thái Cực Đồ, sau đó lại được Thái Cực Âm Dương đồ phân giải thành ngũ hành, đưa vào bên trong năm đoàn chân khí kia.

Phàm Võ cảnh tầng tám, Thần Lực cảnh! Chính là để thần thức và chân khí dung hợp lại với nhau, để chân khí có thần của chính mình, chân khí sẽ trở nên cường đại hơn, ngưng tụ ra cương lực sẽ mạnh hơn so với cương lực của Phàm Võ cảnh tầng bảy thì càng cường đại hơn.

Muốn bước vào tầng tám, đầu tiên phải có chân khí hùng hậu và thần thức cường đại, sau khi Thẩm Tường thôn phệ chân khí của bang chủ Hắc Phong bang, chân khí đã rất hùng hậu, mà thân thể của hắn đã được rèn luyện qua ở Tiên Ma đầm, tinh thần tăng trưởng khác thường, bây giờ thần thức của hắn cũng không yếu, chỉ cần nắm giữ pháp môn dung hợp thần thức và chân khí thì hắn có thể đột phá.

Phàm Võ cảnh có mười tầng, lúc mỗi lần đột phá đều giống như mở ra một cái cửa lớn, giai đoạn đầu thì có thể dùng lực lượng tới oanh mở, nhưng đến đằng sau thì không chỉ cần có lực lượng, mà cũng cần phải có "Kỹ xảo" nhất định, cũng chính là ngộ tính.

Vào lúc này Thẩm Tường đã có đầy đủ lực lượng, hắn chỉ cần nắm giữ pháp môn dung hợp thần thức với chân khí thì có thể mở ra cánh cửa lớn kia, bước vào Thần Lực cảnh Phàm Võ cảnh tầng tám!

Vận chuyển Thái Cực thần công, cảm ngộ sự ảo diệu bên trong thần công, chân khí trong cơ thể thẩm tường và thần thức theo ý muốn của hắn chậm rãi dung hợp vào nhau, thần thức vô hình, chân khí đủ mọi màu sắc, hai loại lực lượng cường đại dung hợp lại với nhau, như cùng nổ tung ra ở trong cơ thể của Thẩm Tường, liên tục không ngừng sinh ra một cỗ sức mạnh cường hãn, không ngừng đánh thẳng vào kinh mạch trong thân thể, cơ bắp, xương cốt...

"Ầm một tiếng!" Ở trong đầu Thẩm Tường nghĩ tới, giống như một cái cửa lớn được mở ra, lực lượng cuồn cuộn không ngừng từ cái cửa lớn vừa mở ra kia tràn vào thân thể của hắn. để thực lực của hắn càng trở nên mạnh mẽ hơn!

Thẩm Tường đột nhiên mở to mắt ra, hai đạo ánh sáng trắng từ trong mắt bắn ra, sương mù màu vàng kim lượn lờ ở trên người hắn chậm rãi tán đi, lúc này trước mắt hắn là một mảnh rõ ràng, cát bụi nhỏ bé dưới mặt đất giống như đang ở trước mắt hắn, hai lỗ tai tuy rằng tiếp thu được tiếng động truyền đến từ nơi xa, nhưng hắn lại không cảm thấy ồn ào, ngược lại có thể ở bên trong đống âm thanh hỗn loạn này phân biệt được ra lời nói của nhiều người.

Ở thời khắc mấu chốt, Thẩm Tường bước vào Thần Lực cảnh, Phàm Võ cảnh tầng tám!

Hắn chỉ là một thiếu niên sắp tới mười bảy tuổi mà thôi.

...

...

Hội võ đạo Vương thành mười năm tổ chức một lần bắt đầu, Hội võ đạo được thiết lập nhằm hướng về thiếu niên dưới hai mươi tuổi trong cả nước, lần này là do Dược gia đứng ra tổ chức, đồng thời còn có cao nhân môn phái võ đạo từ bên trong Ngọc Tiên sơn tới đây quan sát, chỉ cần thắng được hạng thứ nhất, chẳng những có thể đạt được Chân Nguyên đan đan dược linh cấp thượng phẩm, còn có thể thu hoạch được tư cách gia nhập môn phái võ đạo kia, đây là ban thưởng mê người cỡ nào.

Phải biết đan dược linh cấp đều rất đắt đỏ, bình thường đều không có mua bán, chỉ có một ít người cần đặt hàng với luyện đan sư thì mới có thể luyện chế, hơn nữa còn có may rủi thất bại, chớ nói chi là Chân Nguyên đan đan dược linh cấp thượng phẩm.

Bên trong Chân Nguyên đan ẩn chưa lượng chân khí tinh thuần lớn, sau khi ăn vào, chỉ cần hơi luyện hóa một chút thì có thể đạt được lượng lớn chân khí, không cần thông qua thời gian dài đến hấp thu luyện hóa linh khí trong thiên địa, là một loại đan dược tốt nhất để tăng cao tu vi một cách nhanh chóng.

Người tới báo danh tham gia Hội võ đạo Vương thành rất nhiều, nhưng người có thể thông qua khảo hạch thì lại rất ít ỏi, chỉ có bốn mươi người! Có thể thấy được Hội võ đạo Vương thành lần này có yêu cầu cao tới cỡ nào.

Mà trong khảo nghiệm, Thẩm Tường có thành tích tốt nhất, một quyền đánh nát đá đo lực, không cách nào đo ra được lực lượng thực tế! Chỉ là bây giờ mọi người không có nhìn thấy Thẩm Tường đến.

Trong quảng trường rộng lớn của Dược gia đông nghìn nghịt người, đều vây quanh đài luận võ hình tròn cao sáu thước, rộng hơn hai mươi trượng, ở trên có ba mươi chín tên thiếu nam thiếu nữ đang đứng, bây giờ còn thiếu Thẩm Tường.

"Nghe nói hai ngày trước hắn đã tiêu diệt đi Hắc Phong bang làm nhiều điều ác kia, có phải là hắn bị thương không thể tới hay không? Một người nào đó ở trong võ đài nói."

"Rất có thể, nghe nói bang chủ Hắc Phong bang kia cũng có thực lực Phàm Võ cảnh tầng bảy, Thẩm Tường tuổi quá trẻ rất có thể đánh với hắn tới lưỡng bại câu thương." Một người khác nói.

"Ừm, hai ngày này cũng không có người trông thấy hắn xuất hiện ở Đan Vương các, xem ra là không tới được, thật sự là đáng tiếc a." Một người thở dài.

Người ở trong quảng trường rộng lớn đều vì xem Thẩm Tường luận võ mà tới, bây giờ Thẩm Tường không đến, rất nhiều người đều rất thất vọng, điều này làm cho những thiếu tham thiếu nữ cao ngạo ở trên đài kia trong lòng rất khó chịu, bởi vì những người dưới đài kia đều cho rằng nếu như Thẩm Tường đến thì chắc chắn sẽ đoạt được hạng nhất.

Lúc mọi người ở đây bàn tán xôn xao, một thiếu niên mặc trang phục màu đen, mày kiếm mắt sáng, hai đầu lông mày tràn đầy kiên nghị chậm rãi từ từ bước lên bậc thang leo lên trên lôi đài.

Trông thấy thiếu niên anh tuấn một mặt trầm ổn đột nhiên xuất hiện này, quảng trường lập tức lặng ngắt như tờ, sau đó bộc phát ra từng tiếng kinh hô, Thẩm Tường rốt cuộc đã đến, điều này làm cho mọi người phấn chấn không thôi.

Bốn mươi thiếu nam thiếu nữ ở trên đài, Thẩm Tường đột nhiên nổi bật lên, bởi vì hắn ăn mặc rất đơn giản, chính là quần áo bó màu đen rất bình thường, mà những người khác thì ăn mặc rất sang trọng, nhưng ở trên thể hình và khí chất thì bọn họ lại thua kém Thẩm Tường rất xa.

Thẩm Tường cho người cảm nhận là sự ổn trọng thành thục, trên mặt chỉ nở ra một nụ cười mỉm, mà thiếu nam thiếu nữ khác thì đều đang vênh váo đắc ý, một mặt đều là vẻ kiêu ngạo, giống như ai cũng không lọt vào được trong mắt của bọn họ, nhìn để cho người ta cực kỳ khó chịu, cho nên tất cả mọi người vẫn cảm thấy nhìn Thẩm Tường thì tương đối dễ chịu một chút.

P/S: Ta thích nào ... chương 5.

Bình Luận (0)
Comment