Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 487 - Chương 487 - Hoàn Toàn Áp Chế

Chương 487 - Hoàn toàn áp chế
Chương 487 - Hoàn toàn áp chế

Ngươi còn quá non! Nghe được mấy chữ này, Bạch Hổ và Liễu Mộng Nhi đều như sét đánh, bọn họ nghĩ mãi mà không

Ngươi còn quá non! Nghe được mấy chữ này, Bạch Hổ cùng Liễu Mộng Nhi đều như là sét đánh, bọn họ nghĩ mãi mà không rõ Thẩm Tường ở đâu ra dũng khí, cũng dám ở trước mặt một con thần thú mà nói ra lời như vậy.

Tuy nhiên Bạch Hổ quả thực không ngờ rằng Thẩm Tường có quái chiêu, hơn nữa cũng không nghĩ tới hỏa diễm của Thẩm Tường sẽ cường đại như thế, kiềm chế lại lực lượng của hắn, chân khí thuộc tính Kim của hắn sau khi chạm vào những hỏa diễm này thì trong nháy mắt đều sẽ bị thiêu đốt, khiến thực lực của hắn giảm mạnh.

Vốn Bạch Hổ còn tưởng rằng chính mình thả ra sát khí là có thể tạo thành áp bách cho Thẩm Tường, nhưng Thẩm Tường lại trực tiếp bỏ qua, loại sát phạt chi khí kia là một loại công kích tinh thần, chỉ có điều thần thức của Thẩm Tường mạnh đến mức vượt qua mức bình thường, cho nên hắn không bị làm sao cả.

Bạch Hổ vừa rồi khí thế còn dồi dào, dự định thừa thế xông lên đánh bại Thẩm Tường, nhưng bây giờ đột nhiên bị dây leo hỏa diễm của Thẩm Tường quấn quanh, một cỗ chân khí nóng rực chui vào trong thân thể hắn, thôn phệ hết chân khí hắn ngưng tụ trong thân thể.

Dây leo hỏa diễm rất mạnh, có thể gắt gao quấn lấy Bạch Hổ, nhưng Thẩm Tường biết không thể duy trì quá lâu, tuy nhiên bây giờ lại đầy đủ để hắn tiến hành đợt tấn công mạnh mẽ thứ hai.

Bạch Hổ đang ở dưới sự kinh hãi, Thẩm Tường đã đi tới trước người hắn, hai cánh tay đều giống như khối sắt bị nung đỏ kia, bốc lên lực lượng nóng bỏng bức người, hỏa diễm thỉnh thoảng dâng trào đi ra.

Nhìn thấy cánh tay kia của Thẩm Tường như là cái búa lớn bổ xuống, Bạch Hổ vậy mà không thể làm gì, hắn bây giờ căn bản không cách nào điều động chân khí trong cơ thể một cách nhanh chóng, bởi vì toàn bộ bị hỏa diễm quấn quanh hắn khắc chế lại, hơn nữa tốc độ của Thẩm Tường rất nhanh, căn bản không cho hắn chút thời gian nào.

Vòa lúc này Thẩm Tường đang tức giận bừng bừng, loại nộ diễm kia lộ ra cực kỳ đáng sợ, một chưởng đánh xuống, khí thôn sơn hà, sơn băng địa liệt mà chém mạng vào trên bờ vai Bạch Hổ.

Nộ Long trảm tuy rằng không phải thông qua Thanh Long Đồ Ma đao thi triển đi ra, nhưng lại đáng sợ như nhau, mà Thẩm Tường sử dụng hai tay, càng linh hoạt hơn, lúc này Bạch Hổ tránh thoát dây leo hỏa thì còn cần có một chút thời gian, nhưng chính trong khoảng một chút thời gian này lại đầy đủ để hắn bổ ra mấy trăm đao Nộ Long trảm.

Hai tay Thẩm Tường như đao, liệt hỏa tuôn trào, điên cuồng chèm vào Bạch Hổ còn đang bị dây leo hỏa quấn quanh lấy Bạch Hổ, đao đao đều rất muốn mạng, đều chém vào nửa người trên của Bạch Hổ, hơn nữa đều là một đao mạnh hơn so với một đao.

Trông thấy bộ dáng nổi giận kia của Thẩm Tường, trong lòng Bạch Hổ cũng là lửa giận ngút trời, hắn đường đường là thần thú một phương, tuy rằng chuyển thế trùng sinh, nhưng lúc nào đã từng uất ức như vậy chứ? Lại bị một tên phàm nhân nho nhỏ liên tiếp khiêu khích như vậy.

Trên mặt Bạch Hổ xuất hiện vết sưng đỏ, nửa người trên bị Nộ Long trảm của Thẩm Tường trảm chém ra từng dấu vết thiêu bỏng.

Đương nhiên, Thẩm Tường biết cái này cũng không làm thương tổn tới bên trong Bạch Hổ, nhục thân Bạch Hổ rất đáng sợ, loại công kích bạo ngược đứng trước hắn này cũng chỉ là bị thương ngoài da mà thôi!

Cảm giác được Bạch Hổ sắp thoát khỏi dây leo được hình thành từ hỏa diễm, Thẩm Tường ngừng thi triển nộ long trảm, thay đổi thành Chấn Thiên chưởng chấn thiên động địa, trong nháy mắt chính là mấy chục chưởng, đấm vào mấy cái bộ vị chuẩn bị vận chuyển chân khí, đánh tan chân khí của Bạch Hổ.

Để không bị Thẩm Tường tiếp tục công kích như vậy nữa, Bạch Hổ gầm lên một tiếng, bạo phát một cỗ chân khí trong cơ thể đi ra, lại đánh văng Thẩm Tường ra một lần nữa, nhưng cái này lại tương đương với việc tiêu hao chân khí, hơn nữa không tạo thành tổn thương đối với Thẩm Tường.

Tuy rằng Bạch Hổ phát cáu, nhưng hắn lại biết khi chính mình áp chế tu vi xuống ngang bằng cấp bậc với Thẩm Tường thì chính mình có khoảng cách nhất định với Thẩm Tường, nếu như hắn không phải dựa vào nhục thân tu luyện nhiều năm chống lại được phần lớn công kích của Thẩm Tường thì hắn bây giờ chỉ sợ sớm đã bị đánh cho sấp mặt.

Ở bên trong cùng cấp bậc, Thẩm Tường chính là vô địch, Đại lực tộc, Nhân Vương tộc, Lam Huyết tộc trước đó đều là như thế, cho dù đối phương mạnh hơn so với Thẩm Tường một chút, cũng không cách nào đánh thắng.

Liễu Mộng Nhi thấy mà hãi hùng khiếp vía, nàng ta bây giờ có chút nghi ngờ thân phận Bạch Hổ này không phải là thật, ngay từ đầu vậy mà đã bị Thẩm Tường đánh cho không hề có lực đánh trả.

Nộ diễm trên người Thẩm Tường đã yếu đi một chút, nhưng khóe miệng hắn lại treo một nụ cười, lúc này Bạch Hổ giống như phát hiện một chút gì đó, hắn đột nhiên cảm thấy chính mình có chút lạnh!

Bạch Hổ sống ở nơi băng tuyết ngập trời này đã rất nhiều năm, chưa bao giờ cảm thấy lạnh, nhưng bây giờ lại cảm thấy có một luồng khí lạnh đang bay nhảy khắp nơi trong cơ thể.

Băng Phách ma cương! Một loại công kích tinh thần rất thần kỳ, sau khi bị rót Băng Phách ma cương vào, lại bởi vì tinh thần chịu đến ảnh hưởng mà cảm thấy rét lạnh thì tương đương với huyễn trận, sau khi tiến vào huyễn trận thì tinh thần sẽ bị ép buộc, từ đó để cho ngũ giác của mình bị mê hoặc, cho rằng mọi thứ đều là thật.

"Có thể dùng Hóa Cốt ma chưởng, nhục thân Bạch Hổ này rất mạnh, có lẽ hóa không được xương cốt của hắn, tuy nhiên lại làm cho hắn bị thương không nhẹ, chân khí của hắn cũng bị chính hắn phong ấn lại, cho nên chẳng mấy chốc sẽ tiêu hao hết, ngươi bây giờ tốt nhất chính là trước tiên làm cho hắn tiêu hao chân khí, sau đó hành hung cái nhục thân bị Băng Phách ma cương ăn mòn, đánh cho tới khi hắn nhận thua mới thôi." Bạch U U nói.

"Đến cùng ngươi đã làm gì đối với ta?" Bạch Hổ không hiểu chút nào, vội vàng hỏi, hắn khó có thể tưởng tượng một người đang sử dụng hỏa diễm cực kỳ cường hãn tới công kích hắn, lại rót một loại lực lượng băng hàn khác thường vào trong cơ thể của hắn.

Cái này căn bản là hai loại lực lượng cực đoan, tuy rằng có thể sử dụng cùng lúc, nhưng giống như Thẩm Tường làm đến âm thầm bí mật như vậy thì rất khó.

Liễu Mộng Nhi trông thấy thân thể của Bạch Hổ hơi phát run thì biết Thẩm Tường lại sử dụng loại quái chiêu kia, lần trước lúc ở Phiêu Hương thành, Thẩm Tường đã sử dụng loại quái chiêu này để đối phó với Tiêu Cừu tộc nhân của Đại Lực tộc, nàng ta cách một cái kết giới lại cách xa Thẩm Tường cũng có thể cảm nhận được khí tức nóng bỏng mãnh liệt kia, nhưng lại không cách nào cảm ứng được lực lượng băng hàn.

Có thể đông cứng Bạch Hổ bằng lực lượng băng hàn, hiển nhiên phải cường đại hơn nhiều so với loại hỏa diễm vừa rồi của Thẩm Tường, nhưng Thẩm Tường lại lặng yên không một tiếng động đã sử dụng đi ra, cái này khiến người ta nghĩ mãi mà không thể hiểu nổi, bởi vì cái này hoàn toàn lật đổ với lẽ thường.

Thẩm Tường dĩ nhiên không phải sử dụng lực lượng băng hàn thật, đây chẳng qua là công kích cận thân, lừa gạt tinh thần người, để cho người ta cho là mình rất lạnh!

Bạch Hổ bởi vì chính mình là thần thú, cho nên tự tin quá mức mà phong ấn cả thần thức lại, chỉ có tiêu chuẩn tới Linh Vũ cảnh sơ kỳ, mà Thẩm Tường bởi vì tu luyện Thần đạo, thần thức vượt xa Linh Vũ cảnh sơ kỳ, cho nên hắn có thể thi triển Băng Phách ma cương thành công, tạo thành một kích trí mạng trên tinh thần của Bạch Hổ.

Mà Bạch Hổ đến bây giờ vẫn còn không biết tinh thần của mình rơi vào công kích, bởi vì hắn không cho rằng thần thức của Thẩm Tường lại mạnh hơn hắn rất nhiều

"Ta vừa nói rồi, ngươi còn quá non!" Thẩm Tường cười nói, một bước sải bước trên không trung đi tới, trên bờ vai đột nhiên dần hiện ra một đôi Hỏa Dực, khiến tốc độ của Thẩm Tường càng tăng nhanh hơn, để Thẩm Tường mang theo một lực bay tới rất mãnh liệt.

Thân thể của Bạch Hổ tuy rằng rét run, nhưng lại không ảnh hưởng tới việc hắn sử dụng chân khí, hắn trông thấy Thẩm Tường công thẳng tới, hơn nữa lần này hắn có chuẩn bị, song quyền vừa ra, chính là một đôi hổ quyền màu trắng, hai cái đầu hổ hung ác phát ra từng tiếng hổ gầm, nghênh đón lấy đôi hỏa quyền kia của Thẩm Tường.

Bốn quyền chạm vào nhau, mây gió cuộn trào, nộ diễm bàng bạc, sắc mặt Bạch Hổ thay đổi lớn, rùng mình một cái, hơn nữa hai tay cũng tê dại đau nhức không thôi, để hắn không thể không thu quyền vội vàng lùi lại mấy bước.

Trên hai nắm tay vừa rồi của Thẩm Tường, chẳng những phóng xuất ra Băng Phách ma cương, còn sử dụng chưởng lực Hóa Cốt ma chưởng, ăn mòn xuong cốt Bạch Hổ.

P/S: Ta thích nào...chương 2

Bình Luận (0)
Comment