Kiếm Xỉ Huyết Hổ trông thấy ông lão đi ra thì lập tức gầm thét liên tục, thân thể to lớn dâng trào ra trận trận sát khí, muốn thông qua cái này tới chấn nhiếp Thẩm Tường.
Để Thẩm Tường cảm thấy buồn cười chính là, hắn ngay cả thần thú Bạch Hổ cũng có thể đánh bại chứ đứng nói là lão hổ còn chưa tiến hóa hoàn toàn này.
Từ trước đến nay cho tới bây giờ, trên đôi tay của Thẩm Tường đã có thêm một đôi bao tay màu trắng, đây cũng là chuyện rất bình thường, bởi lúc một số võ giả luận võ cũng đeo bao tay cho nên cũng không hề để ý tới!
"Hôm nay ta sẽ dùng Bạch Hổ thần binh đi đánh hổ để thử một chút xem hiệu quả như thế nào." Thẩm Tường kích động trong lòng, nắm chặt nắm đấm lại, nhắm ngay thời cơ mà động thủ.
Kiếm Xỉ Huyết Hổ gầm thét vài tiếng, trông thấy Thẩm Tường không bị nó dọa sợ, nó cảm thấy mình bị coi thường cho nên lập tức nổi điên lên, gầm giận dữ một tiếng thì bổ nhào về phía Thẩm TƯờng, đồng thời từ trong cái miệng máu kia phun đi ra một luồng khí đen.
"Quá chậm!"
Ở lúc Kiếm Xỉ Huyết Hổ đánh tới, Thẩm Tường "Sưu" một cái đã nhảy vọt né tránh, đi tới bên cạnh thân thể con hổ to lớn kia, hướng về phía cái bụng của nó đánh tới một quyền.
Trong nháy mắt lúc Thẩm Tường ra quyền, Càn Khôn chân khí trong cơ thể của hắn như là một con sông lớn, từ đan điền tuôn trào mà ra, thông qua kinh mạch to to nhỏ nhỏ rót vào cánh tay Thẩm Tường xung kích tới trên nắm tay, bộc phát ra một cỗ lực trùng kích mạnh mẽ, thẩm thấu qua Sát Thần Chi thủ nện đi ra ngoài, cỗ lực lượng này có thể nói là kinh thiên động địa, sau khi bộc phát ra tiếng khí bạo gấp gáp thì va chạm vào trên thân thể của con hổ lớn kia.
"Phanh" Một tiếng vang thật lớn, sau đó chính là Đấu Thú trường rung động mãnh liệt, thân thể to lớn của con hổ kia lại bị một quyền của Thẩm Tường đánh cho bay lên, đụng vào trên tường đá cao lớn kia!
Lực đánh vào rất mạnh tạo nên một cỗ sóng khí, quét sạch bụi trên mặt đất, hình thành từng cơn gió lớn, quét vào trên tường đá, lộ ra khí thế bàng bạc.
Hai chân Thẩm Tường vừa mới chạm tới mặt đất thì như là một cây tiễn bay vụt mà tới, hướng Kiếm Xỉ Huyết Hổ đụng vào tường đá ở bên trong mà lao vọt tới, lần này Thẩm Tường thế nhưng là song quyền mặc sức đánh, hình thành vô số quyền ảnh, bao phủ tới che khuất bầu trời, quyền ảnh khuấy động, không khí bị đánh rách tả tơi đánh vào trên thân thể con Kiếm Xỉ Huyết Hổ phát ra từng tiếng nổ vang, thậm chí còn giống như một vụ nổ sấm sét, đánh cho Kiếm Xỉ Huyết Hổ kia co quắp không ngừng, tuy rằng phát ra tiếng rống thống khổ rít gào, nhưng lại bị tiếng nổ của từng nắm đấu của Thẩm Tường che giấu đi.
Cái cảnh tượng làm rung động lòng người này, tất cả mọi người nhìn thấy mà trợn mắt há hốc mồm, bọn họ đột nhiên nghi ngờ Kiếm Xỉ Huyết Hổ kia có phỉa là rất nhiều ngày chưa được ăn cái gì hay không, vậy mà lại trở nên yếu như vậy, bị người ép vào tường mà đánh, căn bản không hề có lực hoàn thủ.
Bây giờ chỉ có Kiếm Xỉ Huyết Hổ hiểu rõ được nó phải chịu thống khổ đau nhức cỡ nào, đặc biệt là trên năm tay kia của Thẩm Tường mang theo một loại lực lượng khiến nó cảm thấy sợ hãi, cỗ lực lượng này để linh hồn của nó run rẩy, đển nó không cách nào làm ra phản kích mà chỉ có thể tiếp nhận những nắm đấm như sấm sét kia.
Kiếm Xỉ Huyết Hổ là loài hổ, đối với Bạch Hổ thì càng sợ hãi, mà bộ bao tay trên tay của Thẩm Tường chính là dùng thân thể Bạch Hổ mà luyện chế ra, bên trong có lực lượng đặc thù của Bạch Hổ, sau khi thông qua Thẩm Tường sử dụng Càn Khôn chân khí thì lực lương tăng phúc đến càng rõ ràng hơn.
Không bao lâu sau, thân thể của Kiếm Xỉ Huyết Hổ đã máu me đầm đìa, khiến lông màu đỏ của nó càng trở nên đỏ tươi hơn, da hổ cứng cỏi kia quả thực là bị bạo quyền của Thẩm Tường làm cho rách ra tràn đầy lỗ máu.
"Thật chán, lại bị dọa đến không có lực lượng đánh trả." Trong lòng Thẩm Tường rất là khó chịu, bởi vì như vậy thì không thể thử nghiệm được sự lợi hại của Bạch Hổ thần binh.
Sau khi đánh một lúc, Kiếm Xỉ Huyết Hổ kia thấp giọng phát ra từng tiếng kêu gào nhỏ, mà Thẩm Tường lại đột nhiên lui tới giữa Đấu Thú trường!
Những người bên trong vẫn còn đang chấn kinh loại quyền pháp cuồng bạo kia của Thẩm Tường, bầy giờ lại có chút khó có thể giải thích được, vừa rồi Thẩm Tường nếu như tiếp tục đánh nữa thì có khả năng đánh cho Kiếm Xỉ Huyết Hổ tới hôn mê bất tỉnh.
Nhưng Thẩm Tường lại không nghĩ như vậy, nếu như hắn muốn đánh tiếp thì còn không biết phải đánh tới khi nào, hắn chỉ muốn kết thúc sớm thôi.
"Hắn...hắn đang làm gì!" Một người thét to, bởi vì người đó trông thấy phần lưng của Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện một đôi Hỏa Dực to lớn.
"Đây là Hỏa Dực chân khí của hắn, nghe nói có thể biến trở nên rất lớn!"
Bây giờ không cần nghe nói, bởi vì mọi người đã tận mắt nhìn thấy Hỏa Dực kia của Thẩm Tường có thể lớn tới cỡ nào, mở rộng ra tới lại rộng tới mấy trăm trượng, bao phủ cái Đấu Thú trường này, cái Đấu Thú trường hình tròn này bị Hỏa Dực to lớn của Thẩm Tường bao bọc lại, lộ ra rất rung động.
"Luyện Ngục Long Quyển phong!" Thân thể Thẩm Tường đột nhiên xoay tròn một cách điên cuồng, Kiếm Xỉ Huyết Hổ kia vừa mới có được cơ hội thở dốc thì lập tức bị cơn lốc xoáy điên cuồng này cuốn đi.
Đừng nói là một con Kiếm Xỉ Huyết Hổ có dáng vóc to lớn, coi như một ngọn núi lớn cũng sẽ bị cơn lốc xoáy này cuốn đi.
Hai cánh của Thẩm Tường giống như cái kéo, ở trong lúc xoay tròn còn có thể phóng xuất ra một cơn lốc xoáy!
Người ở phía trên tường cao toàn bộ đều ngây ra như phỗng, bởi vì cái Đấu Thú trường trước mắt bọn họ đều là hỏa diễm, loại rít gào giận dữ bạo ngược điên cuồng xoay tròn kia hiện ra rất kinh khủng, nhìn qua giống như là luyện ngục vậy.
Đã có không ít người chậm rãi lùi lại, bọn họ lo lắng mình bị cuốn vào, tuy răng có một cái trận pháp ngăn cản, nhưng một số người vẫn không thể không bắt đầu sợ hãi, nếu như sau khi bọn họ cuốn vào thì chắc chắn sẽ không dễ chịu.
"Tiểu tử này..." Lão giả râu bạc trắng kia cũng là mặt mũi đầy vẻ chấn kinh, hắn đang rót lực lượng vào để củng cố trận pháp kia.
"Các ngươi nhanh chóng rời khỏi!" Lão giả râu bạc trắng quát, điều này làm cho những người còn đang ngẩn người xem kia giật mình tỉnh lại, trên gương mặt mang theo vẻ sợ hãi mà rời khỏi cái Đấu Thú trường này.
Hỏa diễm hiện tại của Thẩm Tường thế nhưng không giống với bình thường, đây không phải thuần túy Chu Tước chi hỏa mà là Càn Khôn chân khí hùng hậu thôi phát đi ra Càn Khôn chi hỏa, hỏa diễm này vốn chính là rất bạo ngược, bây giờ được Thẩm Tường phóng xuất ra toàn bộ, lực lượng nóng bỏng nóng rực ăn mòn căn cơ của những trận pháp kia, đang từ từ hủy cái trận pháp này đi.
"Không ngăn được!" Lão giả kia cũng là đầu nhễ nhại mồ hôi, cũng vào lúc này bên trong Đấu Thú trường to lớn kia đột nhiên dâng trào ra một cột lốc xoáy hỏa diễm điên cuồng bay thẳng trời cao, hơi nóng vô cùng kinh khủng tỏa ra tứ phương, đốt cháy toàn bộ xung quanh Đấu Thú trường thành tro tàn.
Lúc này, tất cả mọi người ở bên trong Hàng Ma học viên đều có thể trông thấy cơn lốc hỏa diễm to lớn đột nhiên dâng trào mà lên kia cũng có thể cảm nhận được toàn bộ Hàng Ma học viện đều được một luồng không khí oi bức kinh khủng bao phủ ép tới người không thở nổi.
"Ngươi thắng! Mau dừng tay!" Lão giả râu bạc trắng kia hô lên, hắn không thể cưỡng ép ngăn cản Thẩm Tường, hắn lo lắng sẽ làm cho Thẩm Tường bị thương tổn.
Thẩm Tường vội vàng thu tay lại mà con Kiếm Xỉ Huyết Hổ bị cuốn lên trên trời kia cũng rơi xuống, lúc sắp rơi xuống đất là lúc lão giả râu bạc trắng kia dùng sức mạnh đỡ lấy.
"Không nói sớm, để cho ta lãng phí nhiều chân khí như thế." Thẩm Tường chậm rãi hạ xuống cười hì hì mà nói.
Lão giả râu bạc trắng kia nhìn thấy Đấu Thú trường biến thành phế tích thì cười khổ nói: "Ta làm sao biết tiểu tử ngươi lại hung tàn như vậy, không biết thủ hạ lưu tình chút nào!"
P/S: Ta thích nào...Chương 3