Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 502 - Chương 502 - Tiên Nữ Lớn Rồi

Chương 502 - Tiên nữ lớn rồi
Chương 502 - Tiên nữ lớn rồi

Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên ở giữa sườn núi, đó là một tòa nhà rất nhỏ, Lãnh U Lan từ xa đã chỉ cho Thẩm Tường nhìn thấy.

"U Lan, làm sao mà Tiên Tiên không ở cùng với ngươi?" Thẩm Tường hỏi, Lãnh U Lan là một nữ tử có tính cách nóng nảy, không có Tiết Tiên Tiên ở bên cạnh mà nói, Thẩm Tường thật đúng là rất lo lắng nàng ta gặp rắc rối.

"Nàng ta đang luyện công, chính là loại võ công quan trọng chuyên môn đối phó với yêu ma kia! những võ công đó rất khó, ta học cảm thấy rất khó chịu nên đi ra giải sầu một chút." Lãnh U Lan nhấc lên loại võ công quan trọng kia thì trên mặt đã đầy vẻ không thích.

Thẩm Tường véo cái má của nàng một cái, cười nói: "Tiên Tiên cố gắng như vậy, làm sao ngươi lại có ý nghĩ lười biếng như vậy? Loại võ công kia vẫn phải học, sau này lúc đối phó yêu ma thì có thể để cho ngươi tiết kiệm được rất nhiều khí lực."

"Biết rồi, ca!" Lãnh U Lan kéo cánh tay Thẩm Tường, cười hỏi: "Chừng nào thì ca luận võ với ta vậy? Ta không chờ được nữa, hay là bây giờ đi!"

Thẩm Tường lắc đầu thở dài: "Nói thế nào cũng phải để cho ta đến gặp Tiên Tiên trước đã a? Ta rất nhớ nàng, Mộng Nhi tỷ suốt ngày giấu các ngươi đi, hiện tai khó có được cơ hội."

"Sau này là có cơ hội, dù sao các ngươi là đôi phu thê." Lãnh U Lan cười nói.

"Đúng rồi U Lan, vừa rồi ngươi làm gì ở chỗ đó? Đánh nhau với người khác sao?" Thẩm Tường tò mò mà hỏi.

"Đúng thế, chỗ đó là sân luận võ của Hàng Ma học viện, ở bên trong có thể tự do luận bàn với người khác, hơn nữa còn có trận pháp lợi hại bảo hộ, có thể mặc sức thi triển, tuy nhiên không được lấy mạng của người khác, bằng không sẽ rắc rối." Lãnh U Lan hưng phấn mà nói, đối với một người hiếu chiến như nàng ta mà nói, chỗ đó chính là sân chơi của nàng ta.

Vào ngày nghỉ thì người khác đều đi nghỉ ngơi mà nàng ta lại ở bên trong sân luận võ.

"Ca, ngươi là ở nơi nào?" Lãnh U Lan cười hì hì nó: "Sau này ta sẽ thường xuyên đi tìm ngươi."

"Không cần đi tìm ta, ta ở cùng một chỗ với các ngươi, các ngươi sẽ không để tâm chứ?"

Lãnh U Lan nghe được thì cao hứng hoan hô một tiếng: "Đương nhiên không ngại, cầu còn không được nữa là!"

"Đúng rồi, ta nhớ được bây giờ muốn đi vào Hàng Ma học viện thì chỉ có thể đánh thắng con lão hổ kia mới có thể vào a? Ca, ngươi là tiến vào như thế nào?"

Thẩm Tường mỉm cười: "Quả thực chỉ có một con đường, ngươi đoán ta là tiến vào như thế nào?"

Lãnh U Lan nhướng mày, kinh ngạc mà hỏi: "Lão ca, chẳng lẽ ngươi là đánh thắng lão hổ kia sao?"

"Làm sao? Không tin sao?" Thẩm Tường dương dương đắc ý mà nói, lúc đầu hắn cho rằng như vậy là có thể dọa sợ muội muội hiếu chiến này, nhưng ai nào biết Lãnh U Lan lại hoan hô.

"Đương nhiên tin, ta đã biết ca ca ngươi rất mạnh, ta sớm muốn đi đánh con lão hổ kia, cả ngày cứ gầm loạn lên, ầm ĩ tới lúc ta đi ngủ! Chỉ có điều ta bị Tiên Tiên tỷ ngăn lại, ca, ngươi nhanh nói một chút tình huống lúc đó cho ta biết đi."

Thẩm Tường bóp nhẹ cái mũi của nàng, cười nói: "Đánh con lão hổ kia thật đúng là khó, còn may Tiên Tiên ngăn ngươi lại..."

"Làm sao? Ca không tin ta có thể đánh thắng được lão hổ kia sao? Ta thế nhưng là rất lợi hại...ca, nhanh nói với người ta một chút ngươi đánh thắng con lão hổ kia như thế nào đi..." Lãnh U Lan bình thường lãnh khốc, hiện tại thế mà còn biết làm nũng, hơn nữa công phu nũng nịu còn lô hỏa thuần thanh, Thẩm Tường rất hiếu kỳ nàng ta là học được như thế nào.

Thẩm Tường bất đắc dĩ, chỉ có thể kể đơn giản lại một chút chuyện mình đánh thắng Kiếm Xỉ Huyết Hổ kia như thế nào, vì muốn lộ ra mình rất lợi hại ở trước mặt muội muội của mình cho nên hắn thêm mắm thêm muối vào kể lại quá trình mình đánh con lão hổ kia...

Vừa thổi da trâu, chẳng mấy chốc bọn họ đã di tới trước ngôi nhà nhỏ được bao quanh bởi bốn bức tường đá ở sườn núi kia.

"Tiên Tiên tỷ, nam nhân của ngươi đến!" Lãnh U Lan lớn tiếng cười nói, sau đó mở cửa ra một cách thô lỗ rồi dắt Thẩm Tường đi vào.

Sau khi đi vào, Thẩm Tường đã thấy trong tay Tiết Tiên Tiên cầm một cái trường thương như ngọc màu trắng, đâm vào một cái người rơm, dưới chân đạp bộ pháp huyền ảo, bay múa ở trong sân, bạch y tung bay, như là tiên nữ hạ phàm, nàng ta cau mày, hiển nhiên đang suy nghĩ tới thứ gì đó, vậy mà nghĩ tới nhập thần như vậy.

Thấy vậy, Lãnh U Lan bước một cái nhảy tới, huy động thanh kiếm lớn trong tay kia chém mạnh về phía trên bạch ngọc trường thương kia, Tiết Tiên Tiên phản ứng rất nhanh nhẹn, vội vàng tránh đi, sau đó nhẹ nhàng đá một cước vào trên thân thanh kiếm lớn kia.

"Đừng nghịch nữa!" Thẩm Tường cười hì hì nói.

Nghe được giọng nói của Thẩm Tường, Tiết Tiên Tiên lập tức nhìn sang mà Thẩm Tường cũng đã đi tới trước người nàng, ôm chặt nàng ta vào trong lòng.

"Tiên Tiên, ta nhớ ngươi muốn chết!" Thẩm Tường chăm chú nhìn vào đôi mắt linh lợi kia mà nói.

"Tiểu Tường ca, ta cũng nhớ ngươi!" Tiết Tiên Tiên nhón chân lên, hôm lên bờ môi của Thẩm Tường, nở nụ cười xinh đẹp mà nói.

Lãnh U Lan chu cái mỏ ra nói: "Lúc ca nhìn thấy ta cũng nói như vậy!"

Ngôi nhà này tuy rằng nhỏ, nhưng để ba người ở lại thì vẫn thừa sức, biết được Thẩm Tường muốn ở nơi này, Tiết Tiên Tiên cũng cảm thấy rất vui vẻ, nàng ta và Thẩm Tường có thời gian rất lâu rồi không ở chung cùng một chỗ, hiện tại thế nhưng là cơ hội khó được.

"Tiên Tiên, trong khoảng thời gian vừa qua các ngươi đều ở Băng Phong cốc sao? Thẩm Tường rất tò mò đối với quá trình tu hành của các nàng, thực lực của các nàng tăng lên với tốc độ nhanh khó có thể lý giải được, chính hắn sở dĩ nhanh như vậy đều là bởi vì hắn có đan dược, nhưng các nàng thì lại không có.

Tiết Tiên Tiên gật đầu nói: "Ở Băng Phong cốc có một cái cấm địa, chỗ đó rất thích hợp cho những người có được Băng Hỏa mạch như chúng ta tu luyện, sư phụ nàng ta trước kia cũng ở đó tu luyện khoảng thời gian rất lâu, hơn nữa có đôi khi cũng ở cùng một chỗ với chúng ta."

"Chúng ta bây giờ cũng là Cực Hạn cảnh, ca ca, chừng nào thì ngươi luận võ với ta a?" Lãnh U Lan hỏi, nàng ta chờ mong cái ngày này đã từ thật lâu trước đó.

"Cái này, ngày mai đi!" Mặt mũi Thẩm Tường tràn đầy vẻ bất đắc dĩ mà Tiết Tiên Tiên lại ở một bên cười hì hì.

"Tiên Tiên, tối nay ngủ cùng một chỗ với ta đi." Thẩm Tường cười xấu xa mà nói, điều này làm cho mặt Tiết Tiên Tiên đỏ lên, nhưng nàng vẫn gật đầu.

"Như vậy làm sao được? Tiên Tiên tỷ đều là ngủ cùng một chỗ với ta, ta ngủ một mình không được! Ta cũng phải ngủ cùng với các ngươi." Lãnh U Lan quyệt miệng nói.

"Cái này..." Thẩm Tường có chút khó xử.

Tiết Tiên Tiên cười duyên nói: "Vậy thì tới đi, dù sao chúng ta và Tiểu Tường ca đã lâu không gặp, ngủ cùng một chỗ tâm sự cũng tốt."

Lúc này Lãnh U Lan đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, nói ra: "Hiện tại ta cõ lẽ là nên tránh đi mới đúng, để cho các ngươi hôn nhau, tự ôn chuyện! Sư phụ hình như đã nói như vây..."

Nói xong, nàng ta mang theo một loại ánh mắt kỳ quái đi ra khỏi phòng.

"U Lan chính là như vậy, chỉ cần người có quan hệ thật tốt với nàng thì đều sẽ bị nàng ta bám lấy! Bình thường nàng ta luôn luôn bám lấy ta và sư phụ, sau này nói không chừng cũng sẽ bám lấy ngươi, nhưng người có quan hệ đối với nàng ta không phải rất tốt thì nàng ta đều cách xa." Tiết Tiên Tiên cười nói.

Thẩm Tường cười xấu xa nói: "Hiện tại chúng ta có lẽ là nên hôn hôn, ôn chuyện cũ một chút a."

Tiết Tiên Tiên thở ra một hơi, thâm tình nhìn lấy Thẩm Tường, lúc này nàng ta đã bị Thẩm Tường om, để nàng ta ngồi ở trên đùi của hắn.

"Ta nghe sư phụ nói, những ngày vừa qua ngươi cũng chịu không ít đâu khổ a." Tiết Tiên Tiên nói nhỏ, bên trên khuôn mặt không che giấu được loại đau lòng kia, bàn tay ngọc cũng vuốt nhẹ ở trên khuôn mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng kia còn bao hàm gian nan vất vả.

"Không có việc gì, hiện tại ta còn không phải thật tốt sao?" Thẩm Tường mìm cưởi, nắm lấy tay ngọc của Tiết Tiên Tiên, sau đs cúi đầu hôn vào cái miệng nhỏ đỏ hồng kia.

"Ừm..." Tiết Tiên Tiên khẽ kêu một tiếng, lúc này nàng ta cảm nhận được một cái bàn tay của Thẩm Tường đang thăm dò và trong vạt áo của nàng, vuốt ve lấy núi tuyết cao ngất kia của nàng ta, véo nhẹ lấy quả anh đào ở trên đỉnh núi tuyết kia, cái này làm cho mặt mũi nàng ta đỏ ửng lên, hô hấp dồn dập.

Thẩm Tường cũng là mò mẫm được, trong lòng nhộn nhạo một trận, muốn ngừng mà không được, hơn nữa còn hơi gia tăng lực nói: "Tiểu Tiên nữ của ta lớn rồi nha, đã hoàn toàn trưởng thành rồi."

P/S: Ta thích nào...chương 1

Bình Luận (0)
Comment