Tiết Tiên Tiên đột nhiên cảm nhận được áp lực rất lớn, nàng ta là vợ cả, nhưng ở đằng sau Thẩm Tường lại thu sư phụ của nàng, đồng thời còn có một cái Hoa Hương Nguyệt làm nha hoàn.
Nghĩ đến điểm này, Tiết Tiên Tiên không thể không bội phục thủ đoạn của Thẩm Tường, cho dù đối với chuyện của Hoa Hương Nguyệt nàng ta cảm thấy rất nghi hoặc, tuy nhiên sau khi nàng ta nghe tới khế ước chủ phó kia thì cũng tin tưởng chắc chắn Hoa Hương Nguyệt không dùng bất kỳ thủ đoạn đùa nghịch nào, nàng ta thế nhưng là rất lo lắng về chuyện của Thẩm Tường, bây giờ Thẩm Tường đã có Liễu Mộng Nhi và Hoa Hương Nguyệt hai nữ nhân lợi hại này âm thầm ủng hộ, sau này cho dù đối mặt một số thế lực lợi hại cũng có thể không sợ.
Thẩm Tường không biết Tiết Tiên Tiên đang nghĩ ngợi về chuyện xa vời nào đó, hắn trông thấy Tiết Tiên Tiên đang trầm tư, cũng không có quấy rầy, chỉ là ôm lấy nàng ta, chờ đến lúc nàng ta nói chuyện, hắn bây giờ cũng không dám thở mạnh, lo lắng Tiết Tiên Tiên sẽ nổi trận lôi đình.
"Sư phụ rất tốt đối với ta, bây giờ ta cũng chỉ có thể nhận, ai..." Tiết Tiên Tiên khẽ thở dài một hơi.
Khóe miệng Thẩm Tường hơi nhếch lên, nhưng lại đột nhiên cảm thấy đau nhói ở bên hông, Tiết Tiên Tiên véo mạnh Thẩm Tường một cái nói: "Tiểu bại hoại, có phải nghĩ tới chuyện cùng thu cả sư lần đồ hay không? Khó trách sư phụ luôn luôn gọi ngươi như vậy, xem ra ngươi đã giở không ít trò xấu đối với nàng...sư phụ thật đáng thương!"
"Nào có? Ta đối với Mộng Nhi tỷ rất tốt." Thẩm Tường ngụy biện nói.
"Có quỷ mới tin ngươi." Tiết Tiên Tiên hừ nhẹ một tiếng, mà tay của Thẩm Tường lại xâm nhập vào trong vạt áo của nàng, nàng ta vùng vẫy một lúc, cuối cùng vẫn chỉ hừ nhẹ một tiếng, để Thẩm Tường muốn làm gì thì làm.
"Lớn y như của Mộng Nhi tỷ, hắc hắc." Thẩm Tường nở nụ cười xấu xa rồi nói.
Điều này làm cho Tiết Tiên Tiên gắt giọng: "Tiểu Tường ca, ngươi có làm chuyện kia với sư phụ chưa?" Sau khi hỏi xong, mặt của nàng hồng lên.
"Chuyện kia là chuyện nào?" Thẩm Tường đã biết rõ nhưng vẫn còn cố hỏi.
"Chính là chuyện kia a... chuyện kia..." Giọng nói của Tiết Tiên Tiên nhỏ như tiếng muỗi bay vậy, mặt đỏ lên giống như quả táo chín khiến Thẩm Tường không thể không nặn nặn một chút.
"Hắc hắc, chuyện kia a thế nhưng là chưa có." Thẩm Tường nói xong, kéo vạt áo của Tiết Tiên Tiên một phát, hai ngọn núi tuyết rắng mê người kia đột nhiên bật đi ra, nhìn thấy Thẩm Tường lập tức miệng đắng lưỡi khô, hồn bay lên chín tầng trời, đây là lần đầu tiên hắn trông thấy ngực của Tiết Tiên Tiên, điều này làm cho trái tim của hắn ngưng đập.
"Thật đẹp!" Thẩm Tường tán thưởng một tiếng, vừa mới muốn cúi đầu hôn lên đó, mà Tiết Tiên Tiên cũng có chút chờ đợi Thẩm Tường làm một số chuyện gì đó đối với nàng.
Đúng vào lúc này, Lãnh U Lan gõ cửa: "Ca, Tiên Tiên tỷ, sư phụ đến rồi!"
Liễu Mộng Nhi đến rồi! Cái này dọa đến cái thứ gì đó của Thẩm Tường vừa mới cường đại lên thì lập tức lại mềm nhũn xuống, Tiết Tiên Tiên đang tình mê ý say thì cũng vội vàng từ trong ngực của Thẩm Tường nhảy dựng lên, sửa sang lại y phục.
"Mộng Nhi tỷ thật là, sớm không tới trễ không tới thế mà lại tới đúng lúc này." Thẩm Tường thầm nói ra lời phàn nàn.
"Tiểu Tường ca, sư phụ chắc chắn là có chuyện quan trọng cho nên mới tới, bởi vì nàng ta từng nói với chúng ta sắp chuẩn bị độ Niết Bàn kiếp, tâm tư của nàng ta ở trong khoảng thời gian này rất nặng nề! Ngươi vừa mới nói tới chuyện công lực của nàng ta đại tăng, xem ra nàng ta còn chưa làm được chuẩn bị độ kiếp." Tiết Tiên Tiên nói.
"Nàng ta chẳng lẽ không biết áp chế tu vi lại một chút sao? Rất nhiều lão gia hỏa đều làm như thế!" Thẩm Tường thở dài một hơi.
"Tiểu Tường ca, chẳng lẽ ngươi không biết áp chế tu vi tránh Niết Bàn kiếp thì cần phải trả giá rất lớn sao? Rất nhiều người đều là bởi vì làm cái này mới dẫn tới không cách nào bước ra một bước kia, hơn nữa uy lực của Niết Bàn kiếp cũng sẽ trở nên lớn hơn, có thể nói một khi lùi bước một lần thì chỉ sợ sau sẽ không cách nào vượt qua độ kiếp." Tiết Tiên Tiên nói, tu vi của Liễu Mộng Nhi tăng lên quá nhanh, nếu như không độ kiếp mà phải áp chế tu vi thì đây quả thật là tiến thối lưỡng nan.
Thẩm Tường đi tới mở cửa, Tiết Tiên Tiên vội vàng kéo tay Thẩm Tường lại: "Tiểu Tường ca, chờ sau khi sư phụ ta vượt qua Niết Bàn kiếp, ngươi lại nói chuyện ngươi đã thẳng thắn kể cho ta nghe a, ta không muốn bởi vì chuyện này mà khiến nàng ta suy nghĩ nhiều! Nàng ta mặc dù là sư phụ của ta, nhưng cũng là nữ nhân, ta lo lắng nàng ta sẽ bị phân tâm."
Tiết Tiên Tiên có thể có được cái ý nghĩ này khiến Thẩm Tường rất cảm động: "Ta đã biết!"
"Tiểu Tường ca, lần này ngươi còn có dược liệu của Hoàn Mệnh đan không?" Tiết Tiên Tiên lo lắng mà hỏi, nàng ta tuy rằng không biết luyện đan nhưng đối với sự quý giá của những dược liệu này vẫn là biết rõ.
Thẩm Tường cười nói: "Ta còn có mười phần, ta sẽ cho nàng hết!"
"Cái gì? Làm sao lại có nhiều như vậy!"
Tiết Tiên Tiên thấp giọng hô một tiếng, cả khuôn mặt đều là vẻ kinh hỉ, hiện tại nàng ta bắt đầu có chút hiểu ra, tại sao tâm tư của Liễu Mộng Nhi lại bị Thẩm Tường bắt mất, ở phương diện này Thẩm Tường quả thật là có bản lãnh rất lớn, không cần biết nữ nhân mạnh tới cỡ nào thì cũng phải tìm một nam nhân để mà dựa vào, tuy thực lực của Thẩm Tương không mạnh, nhưng hắn giống như là một cây đại thụ có thể che gió che mưa cho Liễu Mộng Nhi.
"Sư phụ, ta đoán bọn họ còn đang mặc quần áo ở bên trong a! Ta nghe Mã đại thúc ở trong thành từng nói, lúc vợ chồng trẻ gặp nhau, bình thường đều sẽ cởi sạch sành sanh mà trèo lên giường, đây rốt cuộc là cái tập tục gì a?" Lãnh U Lan hỏi, nàng ta đối với chuyện nam nữ không phải cái gì cũng biết, cũng không muốn đi biết.
"Nha đầu ngốc, sau này ngươi có nam nhân của mình thì sẽ hiểu!" Liễu Mộng Nhi cười khúc khích nói.
"Ta không cần nam nhân, có ca ca là đủ rồi!" Lãnh U Lan lập tức nói.
"Ca ca ngươi là tên bại hoại." Liễu Mộng Nhi lẩm bẩm một tiếng, trong lòng cảm thấy rất khó chịu, nàng ta biết Lãnh U Lan cái mỹ nhân tóc trắng này nhìn bưu hãn bá đạo, nhưng có đôi khi cũng rất cần người đi chiếu cố.
Thẩm Tường và Tiết Tiên Tiên đi ra, Liễu Mộng Nhi trông thấy quần áo bọn họ không chỉnh tề, mặt đầy cảnh xuân đi tới, trong lòng âm thầm ăn dấm, nàng ta cảm thấy lời nói vừa rồi của Lãnh U Lan rất đúng, Thẩm Tường và Tiết Tiên Tiên nói không chừng đã cởi sạch nằm trên giường với nhau.
"Mộng Nhi tỷ!"
"Sư phụ!"
Liễu Mộng Nhi khẽ hừ một tiếng, sau đó dẹ nhàng nói: "Ta chỉ tới thăm các ngươi xem các ngươi ở chỗ này như thế nào, đã học được cái gì rồi? Ta sắp bế quan một khoảng thời gian dài, có thể phải cần tới khoảng thời gian mấy năm."
"Chúng a sống rất tốt, chỉ có điều những môn võ công quỷ quái kia học rất khó! Sau này ca ca cũng ở nơi này, có thể chiếu cố chúng ta, sư phụ tỷ tỷ, ngươi cứ yên tâm đi bế quan đi! Không cần lo lắng cho bọn ta." Lãnh U Lan cười nói, ở trước mặt người quen, nàng ta như thể là một nữ hài tử nhu thuận mà ngây thơ, làm người ta rất yêu thích.
Liễu Mộng Nhi trìu mến đến vuốt ve mái tróc trắng của nàng ta, mỉm cười nói: "U Lan, sau này ngươi phải nghe lời Tiên Tiên, đừng có đi gây rắc rối khắp nơi!"
"Biết rồi sư phụ!" Lãnh U Lan kéo cánh tay Liễu Mộng Nhi, nhìn qua như thể là tỷ muội vậy.
Lúc này Liễu Mộng Nhi nhìn về phía Thẩm Tường nói ra: "Thẩm Tường, ta có lời muốn nói với ngươi, trong khoảng thời gian này ta sẽ giao U Lan và Tiên Tiên cho ngươi, có một số việc muốn giao phó cho ngươi."
Tiết Tiên Tiên rất thức thời đến lôi kéo Lãnh U Lan rời đi, đi ra bên ngoài luận võ.
Thẩm Tường vội vàng dưa cho Liễu Mộng Nhi một cái túi chứa đồ: "Đây là dược liệu Hoàn Mệnh đan, qua một thời gian ngắn nữa ta sẽ đi tìm sư phụ, hỏi thăm chuyện có liên quan tới độ kiếp của tỷ."
Liễu Mộng Nhi không nghĩ tới Thẩm Tường còn có dược liệu Hoàn Mệnh đan, nàng ta nhận lấy kiểm tra, lại là mười phần! Vốn nàng ta còn đang nản lòng thoái trí với độ Niết Bàn kiếp thì bây giờ lập tức tràn đầy lòng tin.
"Cám ơn ngươi! Chiếu cố hai nha đầu này thật tốt, ngươi muốn tìm ta mà nói thì đi nơi yêu tinh Hoa Hương Nguyệt kia bế quan! Ta sẽ bảo nàng ta luyện đan giúp ta, ta còn tưởng rằng ta phải vĩnh viễn dừng lại ở giai đoạn này, ai ngờ." Liễu Mộng Nhi thấp giọng nói, cảm kích nhìn lấy Thẩm Tường.
Thẩm Tường mỉm cười nói: "Ừm, ta dã biết! Chuẩn bị cẩn thận để độ kiếp, đến lúc đó ta thế nhưng là có rất nhiều chuyện muốn nhờ tỷ giúp ta."
Liễu Mộng Nhi hôn vào môi Thẩm Tường một cái rồi đi ra giao phó với Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan vài câu thì rời khỏi.
P/S: Ta thích nào...chương 3... cho xin ít kim phiếu đi các đại gia ơi, đầu tháng rồi nè