Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 521 - Chương 521 - Tả Chấn Hiên

Chương 521 - Tả Chấn Hiên
Chương 521 - Tả Chấn Hiên

Thẩm Tường mỉm cười, hướng lồng sắt cũng làm một chưởng, chỉ nghe thấy "Ba ba ba ba ba ba..." mười tiếng nổ vang truyền đến giống với lão đầu kia, cũng là mười tiếng vang liên tục, đây chính là Hàng Ma kình tầng mười.

Lão đầu vốn là đắc ý, bây giờ thì trợn tròn mắt, mặt mũi tràn đầy vẻ khó có thể tin mà nhìn lấy Thẩm Tường, ở bên trong tròng mắt của những người khác càng là thiếu chút nữa rớt ra ngoài, lão đầu kia là Viện trưởng đời trước, tu luyện Hàng Ma kình tới tầng thứ mười cũng không phải là chuyện kỳ quái gì, nhưng nhìn Thẩm Tường chỉ là một tiểu tử trẻ tuổi vậy mà cũng học được tầng thứ mười.

"Cái này...điều này sao có thể? Chẳng lẽ bây giờ Hàng Ma kình rất dễ tu luyện rồi sao?" Lão đầu kia đột nhiên nuốt từng ngụm nước bọt, nếu nói như vậy, hắn cảm thấy mình có thể đập đầu vào tường mà chết đi cho rồi, chính mình nhọc nhằn vất vả tu luyện lâu như vậy mới có thể luyện tới tầng thứ mười, nhưng bây giờ một tên tiểu quỷ nhưng cũng có thể đạt tới, điều này làm cho hắn cảm thấy rất khó chịu.

"Vậy thì không phải, lão thái bà kia bây giờ chỉ là Hàng Ma kình tầng thứ chín mà thôi, ta chỉ là ở trước mặt nàng ta sử dụng lực lượng tầng thứ mười này giết chết một tên gia hỏa khiêu khích ta, sau đó lại chống đối bà ta vài câu thì bị đưa tới chỗ này." Thẩm Tường lắc đầu thở dài.

"Lão Viện trưởng, tên ngươi gọi là gì? Ta đọc ở trên sách về lịch sử của Hàng Ma học viện cũng chưa từng nhìn thấy ghi chép có quan hệ với ngươi." Thẩm Tường nói.

"Tả Chấn Hiên, ngươi thật không nhìn thấy tên của ta ở trong sách về lịch sử của Hàng Ma học viện sao?" Lão đầu nhi lúc này vô cùng phẫn nộ, hắn vì Hàng Ma học viện làm ra cống hiến lớn như vậy vậy mà lại không có danh tiếng, có ít người tận tâm tận lực đều chỉ là vì muốn lưu danh thiên cổ, nhưng bây giờ hắn lại không có bất luận danh phận gì.

Thẩm Tường gật nhẹ đầu nói: "Sách nói về lịch sử của Hàng Ma học viện còn ở chỗ này của ta."

Nói xong, hắn lấy ra một quyền sách, nhưng lại không đưa cho Tả Chấn Hiên xem được, bởi vì ở giữa lồng sắt và lồng sát đều có trận pháp.

"Đặt ở trên mặt đất, ta có thể xem tới được!" Tả Chấn Hiên nói.

Sau khi Thẩm Tường đặt ở mặt đất, chỉ thấy lông mày Tả Chấn Hiên ngưng tụ lại, Thẩm Tường cảm nhận được cỗ lực lượng yếu ớt truyền đến, quyết sách kia đột nhiên lật qua lật lại thật nhanh, chỉ một lát đã lật hết, sau đó lại từ đằng sau lật về đằng trước.

Tả Chấn Hiên xem mà mặt co rúm lại, loại tâm trạng tức giận này không thể lặp lại, hắn đột nhiên cười như điên: "Ha ha...cái lão thái bà đáng chết này, lại xóa đi cống hiên vạn năm qua của ta đối với Hàng Ma học viện, chỉ cần cho ta cơ hội thì ta chắc chắn sẽ phải đồng quy vu tận với ngươi!"

Thẩm Tường không biết tại sao, trong lòng đột nhiên âm thầm cao hứng trở lại, hắn cũng rất chán ghét lão thái bà gọi Lưu Ngữ Phương kia, hắn cảm thấy lão thái bà này căn bản không xứng làm Viện trưởng, căn bản chính là một người đàn bà độc địa.

Vốn là Thẩm Tường còn dự định phải dùng một đoạn thời gián tới phá vỡ trận pháp, nhưng bây giờ trông thấy lão Viện trưởng này căm hận lão thái bà kia như thế thì trong lòng của hắn đột nhiên có một cái kế hoạch.

"Lão Viện trưởng, ngươi có mấy phần chắc chắn đánh thắng được lão thái bà kia?" Thẩm Tường đột nhiên dùng thần thức truyền âm.

Tả Chấn Hiên lập tức bình tĩnh lại, hắn biết Thẩm Tường không tầm thường, tuổi còn trẻ đã có thể luyện được Hàng Ma kình tới tầng thứ mười, khẳng định có chỗ hơn người, huống hồ còn dám đắc tội Lưu Ngũ Phương, hắn đối với Thẩm Tường chính là bội phục không thôi.

"Hừ, Hàng Ma kình của bà ta nếu như chưa đạt tới tầng thứ mười thì ta có mười phần nắm chắc! Lần trước bọ họ thế nhưng là nhiều người vây công, ám toán ta mới có thể đưa ta vào đây." Tả Chấn Hiên cũng dùng thần thức đáp lại.

Thẩm Tường hơi suy nghĩ một chút: "Được, ta có thể thả ngươi ra ngoài, nhưng ngươi phải đáp ứng ta một cái điều kiện chính là lưu một cái mạng chó của Lưu lão thái bà kia, giao cho ta làm thịt bà ta! Bởi bà ta chính là kẻ thù của ta, Thiên giới ở trên có trách tội thì cũng chỉ là lỗi của ta."

Tả Chấn Hiên không cần suy nghĩ, lập tức đáp ứng: "Chỉ cần ngươi có thể thả ta ra ngoài, ta chắc chắn dốc hết sức bắt sống lão thái bà kia cho ngươi xử lý, đến lúc đó ngươi còn có thể tiếp tục ở lại Hàng Ma học viện, ta sẽ tiếp tục làm Viện trưởng."

Hắn vừa mới nói xong không bao lâu, toàn thân Thẩm Tường chấn động, chỉ thấy một đám sương mù trắng bay ra, tràn ngập ở bên trong cái địa lao này, khiến người ta đưa thân vào bên trong một mảnh trắng xóa, cái gì cũng không nhìn thấy.

Đây là Thẩm Tường cố ý thả ra, hắn làm như vậy là để lúc sử dụng La Thiên Môn không bị những người khác nhìn thấy.

La Thiên Môn có năng lực xuyên qua không gian, những trận pháp này cũng không có phong tỏa ngăn cản không gian, cho nên Thẩm Tường mở ra một cánh cửa rất dễ dàng đi tới bên trong lồng sắt của Tả Chấn Hiên.

Cảm nhận được Thẩm Tường đột nhiên tới, Tả Chấn Hiên mừng rỡ như điên, vội vàng nắm lấy cổ tay của Thẩm Tường: "Tiểu tử, ngươi là đại ân nhân của ta!

Thẩm Tường cười nói: "Chờ ra ngoài lại nói!" Nói xong hắn lại mở ra một cánh cửa không gian, lôi kéo Tả Chấn Hiên bước vào bên trong cánh cửa không gian này, đi tới một khu vực sóng biển xung kích trên bờ cát, đây là ở bờ biển của một đảo nhỏ trên Vương Giả đại lục, cách Hàng Ma học viên kia còn có khoảng cách rất xa.

Thẩm Tường làm như vậy cũng rất mạo hiểm, nhỡ đâu Tả Chấn Hiên là một tên ác đồ không chuyện ác nào hắn không làm thì hắn sẽ gặp rắc rối, cho nên hắn mới đi tới bờ biển, cái này có lợi cho hắn thi triển Thủy độn, có thể ở trong thời gian rất ngắn chạy trốn đi.

Nhưng để Thẩm Tường yên tâm là, Tả Chấn Hiên vừa nhìn thấy bầu trời đầy sau cùng với ánh trăng chiếu sáng hải vực vô biên kia thì hắn lập tức quỳ gối trước người Thẩm Tường: "Tiểu ca, xin nhận một lậy của Tả Chấn Hiên ta!"

"Viện trưởng mau mời lên, ta không chịu nổi a!" Thẩm Tường vội vàng đỡ Tả Chấn Hiên dậy.

Tả Chấn Hiên cũng không hỏi Thẩm Tường là làm như thế nào mà có thể đưa hắn ra, hắn biết đó là bí mật của người khác, hắn bây giờ đã nhảy vào trong biển, tắm rửa sạch sẽ thân thể của mình.

"Ta gọi Thẩm Tường, là hơn một tháng trước tiến vào Hàng Ma học viện, lúc ấy đi vào còn cảm thấy không tệ, chỉ là về sau..." Thẩm Tường nói cho Tả Chấn Hiên những chuyện mà hắn gặp phải khi vào Hàng Ma học viện.

Tả Chấn Hiên nghe xong, nói ra: "Lão thái bà đáng chết này, quả nhiên vẫn như cũ, hắc hắc, hiện tại ta còn phải cảm tạ bà ta, nếu như không phải bà ta nhốt ngươi vào trong đó, nói không chừng ta không ra được."

"Ha ha..." Thẩm Tường cười ha hả, hắn biết mình chẳng mấy chốc có thể chính tay giết chết lão thái bà kia.

Tả Chấn Hiên không hổ là Viện trưởng, rất giữ bình tĩnh, tuy rằng lúc trước hắn rất tức giận, nhưng sau khi đi ra cũng không có la hét muốn đi báo thù.

"Xem ra ngoại trừ Phó Viện trưởng Triệu Đào và Du bách Tường ra, những lão già khác đều bị lão thái bà kia thu phục! Xem ra ta phải bàn bạc kỹ hơn.." Sau khi Tả Chấn Hiên tắm rửa sạch sẽ xong, thay đổi một bộ quần áo sạch sẽ, hắn cũng có một cái pháp bảo trữ vật ẩn hình, cho nên ngày trước có rất nhiều thứ đều không bị cướp đi.

Tắm sơ qua, sau khi thay đổi quần áo, Tả Chấn Hiên này nhìn rất có vẻ tiên phong đạo cốt, cho người ta một loại cảm giác rất hiền hòa.

"Viện trưởng, nếu như ngươi có thể nắm Hàng Ma học viện vào trong tay một lần nữa, ngươi có thể để cho ta và thê tử của ta còn có muội muội của ta tiến vào Đấu Chuyển Tinh Di cảnh kia không?" Đây cũng là việc mà Thẩm Tường phải mạo hiểm thả Tả Chấn Hiên ra.

Tả Chấn Hiên đáp ứng rất sảng khoái: "Không thành vấn đề, nhưng Đấu Chuyển Tinh Di này rất đặc thù, một người nhiều nhất chỉ có thể đi vào mười ngày, ở trong đó cũng chính là chuyện mười năm, sau đó thì không có hiệu quả gì! Nhưng ta lại có thể để cho người ta đi vào hơn mười ngày nữa!"

"Hắc hắc, chỗ lợi hại của Đấu Chuyển Tinh Di cảnh kia đều được ta nắm giữ lấy, bằng không Hàng Ma học viện sẽ không hạn chế đến như thế! Ta dám khẳng định ở trong ba trăm năm qua, người tiến vào bên trong Đấu Chuyển Tinh Di cảnh không nhiều hơn mười người!"

P/S: Ta thích nào...chương 5

Bình Luận (0)
Comment