Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 534 - Chương 534 - Mỗi Thời Mỗi Khác

Chương 534 - Mỗi thời mỗi khác
Chương 534 - Mỗi thời mỗi khác

Mặc dù đi qua hẻm núi này không phải là cách duy nhất, nhưng là một con đường gần nhất, Tả Chấn Hiên và Trịnh Sở có thể đi tới nơi này, bọn họ hiển nhiên chính là cũng có một cái bản đồ bên trong huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này.

Mấy người Thẩm Tường kinh ngạc chính là ngoài hắn ra lại còn có những người khác tiến vào huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này, còn đi con đường này!

"Chẳng mấy chốc sẽ đến, hai người này hình như là đang ngồi trên một cái pháp bảo lợi hại nào đó, cho nên tốc độ rất nhanh." Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường vội vàng bay vào trong động của một con Hắc Nham Giao trốn ở trong đó.

"Tuyết Di, ngươi có thể ngăn cản Tả Chấn Hiên không? Tốt nhất dẫn hắn ra ngoài, ta mặc dù là ân nhân cứu mạng của cái tên này, nhưng ta lo lắng lát nữa hắn sẽ ngăn cản ta giết chết Trịnh Sở!" Thẩm Tường nói, nắm đấm hơi nắm chặt, hắn nhất định phải lợi dụng cơ hội này làm thịt Trịnh Sở.

"Không thành vấn đề!" Long Tuyết Di nói xong, hóa thành một đạo ánh sáng trắng, từ thân thể Thẩm Tường bay ra ngoài, lúc này Thẩm Tường chỉ nhìn thấy Long Tuyết Di xung kích một cái nhanh tốc bay tới đồ vật ở trên kia, chuẩn xác không sai chẳng lệch đụng vào trên người Tả Chấn Hiên, đâm vào Tả Chấn Hiên khiến hắn rớt xuống.

Sau đó, một cơn lốc xoáy khổng lồ với ánh sáng trắng đột nhiên xuất hiện, Tả Chấn Hiên bị hút vào cơn lốc xoáy, sau đó được đưa ra ngoài và bay đi rất xa.

"Ta chỉ có thể làm được những thứ này!" Long Tuyết Di lam được gọn gàng mà linh hoạt để Thẩm Tường tắc lưỡi, chỉ là ngắn ngủi trong khoảnh khắc đã bắt Tả Chấn Hiên đi.

Trịnh Sở kia là từ trên Thiên giới xuống tới, Thẩm Tường lo lắng Tả Chấn Hiên vì ngồi vững vị trí Viện trưởng sẽ liên thủ với Trịnh Sở công kích hắn, đến lúc đó hắn nhưng là khó mà ra tay.

Trịnh Sở ngừng lại, lúc này Thẩm Tường mới nhìn rõ Trịnh Sở là đang ngồi ở trên một tấm phù rấn to lớn, ở bên trên bốc lên ánh sáng, hơn nữa tốc độ phi hành rất nhanh, đây chính là lần đầu tiên Thẩm Tường nhìn thấy loại vật này.

"Là Hắc Nham Giao sao? Khí tức rất dày đặc." Trịnh Sở nhìn phía dưới một chút, phát hiện ở phía dưới có rất nhiều vết máu của Hắc Nham Giao, lông mày của hắn hơi nhíu lại.

"Đến cùng là ai, đừng có lén lén lút lút nữa." Trịnh Sở chẳng mấy chốc đã phán đoán ra được, trước đó có người ở chỗ này từng đánh chết Hắc Nham Giao, hơn nữa còn giết chết rất nhiều con.

Cái hẻm núi này thế nhưng là đoạn đường đi về phía nơi trồng trọt linh dược, hai người Trinh Sở bọn họ thế nhưng là ngồi cưỡi linh phù lợi hại mới có thể nhanh chóng tới đây, nhưng bây giờ lại có người tới sớm hơn so với bọn họ, còn mai phục bọn họ, điều này làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc.

"Là ta đây!" Thẩm Tường nhe răng cười một tiếng, gọi Sát Thần Chi thủ và Thánh Long Đồ Ma đao ra, tuy rằng không thể sử dụng chân khí, nhưng lực lượng sau khi thông qua Sát Thần Chi thủ kia mà xuất ra thì sẽ càng trở nên cường đại hơn.

Sát khí lạnh lẽo kèm theo đao khí lăng lệ, rạp trời kín đất bao phủ về phía Trịnh Sở, một đao này, mặc dù không có loại chân khí hùng hậu kia của Thẩm Tường, nhưng phóng xuất ra khí thế vẫn rung động hào hùng như trước, tốc độ nhanh như điện, từ trên đỉnh đàu Trịnh Sở cuồng bạo chém xuống, nhấc lên từng cơn khí kình như gió lốc.

"Thẩm Tường!" Trong lòng Trịnh Sở kinh hãi tới cực điểm, hắn ở trong nháy mắt ngắn ngủi kia, vội vàng tránh ra, để Thẩm Tường bổ vào khoảng trống, làm tấm phù bay trên không kia nổ tung.

Tuy một đao không trúng, nhưng Thẩm Tường cũng không cảm thấy đáng tiếc, trở tay lại mạnh mẽ bổ ra một đao, xen lẫn "Ba ba ba ba" nổ vang, chấn động không khí, đánh đâu thắng đó, ngưng tụ ra một đạo khí kình có lực lượng vô cùng kinh khủng, thế như lôi đình, nhanh như thiểm điện, như là một cây trường thương vậy, giống như có thể xuyên thủng mọi thứ trên thế gian, đâm về phía Trịnh Sở.

"Sưu" một tiếng, khí kình cường thế kia xuyên thấu qua, xuyên thủng vai trái của Trịnh Sở, bay vào trên vách đá, ở trên vách đá lưu lại một cái lỗ to bằng nắm tay, sâu không thấy đấy!

Trinh Sở này không hổ là người vượt qua Niết Bàn kiếm, phản ứng và tốc độ đều nhanh hơn những tên Cực Hạn cảnh kia, hai lần công kích mạnh mẽ liên tục của Thẩm Tường đều không thể đánh chết được hắn.

Trước đó, Thẩm Tường ngưng tụ tất cả khí thế và lực lượng vào trong hai kích này, bây giờ không có đánh trúng, khí thế của hắn cũng biến mất rất nhiều, chỉ có thể lại ngưng tụ một lần nữa.

Chân của Hai người cùng một lúc chạm đất, hai kích vừa rồi của Thẩm Tường chính là lúc rơi xuống có thể thấy được tốc độ nhanh cỡ nào.

Trên khuôn mặt kia của Thẩm Tường tràn đấy vẻ sát phạt, taonf thân trôi trào sát như như một cong ác Long, đôi mắt kiên định lạnh lùng, đều nói rõ hắn quyết tâm muốn giết chết Trịnh Sở.

Thấy vậy, trong lòng Trịnh Sở hoảng sợ, sợ hãi mà trước đây chưa từng có, ở vừa rồi kiến thức được thực lực của Thẩm Tường và loại khí thế giết chóc ngập trời kia.

"Ngươi...ngươi muốn giết ta?" Trịnh Sở không biết tại sao đột nhiên phẫn nộ, hắn bạo rống lên một tiếng, một tiểu tử Cực Hạn cảnh nho nhỏ lại muốn giết chết thiên tài ở trên Thiên giới có thể điều động tiên nhân như hắn, điều này làm cho hắn cảm thấy tôn nghiêm của mình bị chà đạp.

Thẩm Tường vung Thần đao lên, lốp bốp bạo hưởng vang lên tiên tiếp không ngừng, theo một đao của Thẩm Tường chém mạnh xuống tới, Hàng Ma kình bạo ngược vô cùng cường đại ngưng tụ thành một điểm, bay về phía Trịnh Sở.

"Ngươi có thể giết ta, ta cũng có thể giết ngươi!" Theo lời nói của Thẩm Tường rơi xuống, Trịnh Sở kia đang ở trong tránh né lại bị Hàng Ma kình của Thẩm Tường xuyên thủng thân thể, lần này là ở vai phải của hắn.

Ở dưới tình huống không thể sử dụng chân khí, Thẩm Tường lại bày ra thực lực vượt qua sự tưởng tượng của Trịnh Sở, đặc biệt là loại lực lượng khí lưu kia để hắn cảm thấy rùng mình, đây chính là thứ lợi hại giống như chân khí, chỉ có làm nhục thân trải qua nhiều lần gọt giũa, sau khi đốt luyện mới có thể sinh ra, chỉ có loại người khắc khổ tu luyện nhục thân mới có thể có được.

"Ngươi..." Trịnh Sở vừa mới nói ra chữ này, dưới hai chân Thẩm Tường đã nổi lên một cỗ không khí, cả người như là một mũi tên bắn nhanh ra, lao vút về phía Trịnh Sở.

"Hừ!" Thẩm Tường dùng thân đao hung hăng đập vào trên mặt của Trịnh Sở, đánh bay đến va vào trên vách núi đá.

Thẩm Tường có được Sát Thần Chi thủ và Thanh Long Đồ Ma đao, ở dưới tình huống không thể sử dụng chân khí thì có thực lực vô cùng cường đại, để Trịnh Sở vô cùng sợ hãi, trông thấy Thẩm Tường liên tục công kích hắn mà không cố kỵ chút nào, Trịnh Sở ý thức được Thẩm Tường thật muốn giết chết hắn, mà bây giờ hắn lại ngay cả lực lượng đánh trả cũng không có.

Trịnh Sở nằm trên mặt đất vừa muốn đứng dậy, chỉ thấy Thẩm Tường nhảy đến trên không trung, thân thể đột nhiên như là vũ khí, đột nhiên rơi xuống, một cước giẫm ở trên người Trịnh Sở.

"Răng rắc" giòn vang, nhục thể Niết Bàn cảnh của Trịnh Sở kia được chân khí cường đại rèn luyện xương cốt qua nhiều năm bị Thẩm Tường giẫm đạp đến vỡ nát, huyết nhục bắn tung tóe, Trịnh Sở cũng phát ra một tiếng rống rít gào thê thảm, hắn lúc này, căn bản không chịu nổi một kích.

"Thân thể này của ngươi cũng quá nát đi! Bên trong đôi mắt của Thẩm Tường lóe lên vệt lãnh khốc, Hàng Ma kình tuôn ra từ dưới chân, đạp một cước mạnh về phía vai phải, giẫm đến vỡ nát xương cốt khiến Trịnh Sở đau đến không muốn sống.

"Ngươi là từ trên Thiên giới xuống thì sao nào? Lão tử vẫn có thể giẫm chết ngươi!" Vẻ mặt Thẩm Tường dữ tợn, mắt chứa vẻ âm tàn, điên cuồng đạp mạnh vào thân thể của Trịnh Sở, mỗi một cước đều mười phần thích đáng, không đến mức giẫm Trịnh Sở thành thịt vụn, nhưng lại để miệng của Trịnh Sở như suối phun, phọt ra từng ngụm máu tươi.

Vô cùng đau nhức và uất ức để Trịnh Sở cảm thấy mình như là một con giun dế, trong lòng tuy rằng có oán hận ngập trời, nhưng lại không thể làm gì khác, hắn không nghĩ tới chính mình thiên tài nổi danh trên Thiên giới vậy mà ở phàm giới bị một tên tiểu quỷ ngay cả Niết Bàn cảnh cũng chưa tới hung hăng chà đạp.

P/S: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment