Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 536 - Chương 536 - Bia Đá

Chương 536 - Bia đá
Chương 536 - Bia đá

Ở bên trong huyền cảnh không thể sử dụng được chân khí này, Tả Chấn Hiên cảm thấy mình là bất lực cỡ nào, sau khi hắn bị Long Tuyết Di phóng vòi rồng ném ra ngoài thì căn bản là không có cách nào khống chế thân thể, chỉ có thể mặc cho cỗ lực lượng khổng lồ kia quấn đi.

Tuy rằng không biết lúc ấy là có chuyện gì xảy ra, nhưng hắn lại có thể xác định là, cỗ lực lượng này là có người cố ý phóng xuất ra, cố ý tách hắn và Trịnh Sở.

Tả Chấn Hiên chẳng mấy chốc đã quay trở lại cái thung lũng kia, nhưng hắn lại chỉ nhìn thấy một số vết máu ở trên mặt đất, đó là máu của Trịnh Sở, hắn suy đoán là có người bắt Trịnh Sở đi, để Trịnh Sở dẫn đường tiến về cái nơi cất giấu kỳ hoa dị thảo kia, bởi vì Trịnh Sở từng nói, chỉ có hắn mới có cái bản đồ chi tiết bên trong huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này.

Thẩm Tường biến thành một con chim nhỏ, chẳng mấy chốc đã rời xa cái thung lũng kia, trốn vào sâu trong núi.

"Cái hộp này thật đúng là khó mở ra, đồ vật nho nhỏ được rất nhiều cấm chế lợi hại che kín lại, nếu như cưỡng ép phá hỏng thì sẽ khởi động những cấm chế kia khiến cho cái hộp này nổ tung lên." Thẩm Tường nhíu mày nói, trong cái hộp này cất giữ đan dược Thiên cấp, nhưng bây giờ lại rất khó để mở ra, điều này làm cho hắn nôn nóng không thôi.

"Sớm biết thì đã dùng Nhiếp Hồn ma chú lục soát kỳ ức của tên kia, bằng với những gì ta biết đối với trận pháp bây giờ thì căn bản không có cách nào mở ra." Thẩm Tường lắc đầu thở dài, hắn chỉ có thể tạp thấy cất cái hộp chứa đan dược Thiên cấp này lại, chờ lúc gặp được Liễu Mộng Nhi lại để cho Liễu Mộng Nhi giúp một tay mở ra.

Vì để tránh cho gặp phải Tả Chấn Hiên, Thẩm Tường không dựa theo đường trên bản đồ mà đi, hắn lo lắng Tả Chấn Hiên cũng có một tấm bản đồ, tuy nói coi như Tả Chấn Hiên biết hắn giết Trịnh Sở, cũng không thể làm gì hắn, nhưng hắn lại muốn giữ gìn mối quan hệ tốt đẹp với Tả Chấn Hiên, để hắn có thể tu lợi bên trong Hàng Ma học viện.

Lúc này Thẩm Tường biến thành một con chim nhỏ, vội vàng hướng mục tiêu mà bay đi, hắn Nhật Nguyệt đảo có động tĩnh lớn như vậy, bây giờ lại đang là thời kỳ đặc thù, chắc chắn chẳng mấy chốc sẽ bị những chưởng môn cự đầu kia biết được, cho nên hắn phải đi tới cái nơi cất giấu linh hoa linh thảo kia nhanh hơn một chút.

Tuy rằng Thẩm Tường biến thành chim, nhưng bởi vì chân khí nhận lấy ảnh hường, cùng với liên quan tới trọng lực ở nơi này, tốc độ bay cũng trở nên rất chậm, hắn bay liên tục hơn hai tháng mới tới gần mục tiêu, chỉ có điều để hắn ngoài ý muốn chính là, vị trí hiện tại của hắn rất cằn cỗi, cây cối đều đã khô héo, cảnh tượng hoàn toàn hoang tàn.

"Thật xa, may mắn thời gian ở nơi này với bên ngoài khác biệt, bằng không cái cửa kia sớm đã đóng lại, ta phải đi tới chỗ kia nhanh một chút để lấy linh dược cấp cao vào tay mới được." Thẩm Tường nhìn xung quanh: "Nơi này thế nào mà trông không giống như nơi trồng rất nhiều kỳ hoa dị thảo vậy."

Linh khí nơi này mỏng manh đến đáng thương, mà ở trong đó cũng chính là biên giới của cái huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này, theo như Thẩm Tường suy đoán thì linh khí huyền cảnh đệ nhất thiên hà này đều được ngưng tụ ở khu vực trung tâm, cho nên sau khi đến nơi này hắn rất hoài nghi nơi này căn bản không có khả năng có rất nhiều kỳ hoa dị thảo sinh trưởng rất nhiều năm.

"Xem ra ký hiệu trên bản đố cũng không phỉa là nơi linh dược sinh trưởng, chắc chỉ là một cái nhắc nhở gì đó!" Tô Mị Dao nói, nếu như ở loại địa phương này còn có thể sinh trưởng ra những linh dược trân quý kia thì chỉ có một cái khả năng, nơi này có một cái tụ linh đại trận lợi hại, nhưng Long Tuyết Di cũng không cảm ứng được loại trận pháp này.

Sau khi gần nửa canh giờ trôi qua, Thẩm Tường bay qua một ngọn núi hoang, chỉ nhìn thấy phía trước là một khu vực bình nguyên hoang vu, ở trên bình nguyên có một cái bia đá đứng im ở đó.

Bia đá không lớn, chỉ cao cỡ một người, tuy rằng còn đang ở chỗ rất xa, nhưng rất dễ nhìn thấy ở trên vùng bình nguyên này.

"Lý Thiên Tuấn đáng chết!" Thẩm Tường mắng nhỏ một tiếng, chạy như bay tới, trên đường đi tới, nếu như không phải vì nhanh chóng tới đây thì hắn đã giết chết rất nhiều yêu thú lợi hại, đạt được rất nhiều yêu hạch, đây chính là một số lớn tài phú a.

Nhưng hắn lại bỏ qua và tiếp tục cuộc hành trình để đi tới cái nơi quỷ quái chim không thèm ỉa này.

Chữ viết ở trên tấm bia đá này chính là của Lý Thiên Tuấn, nội dung không nhiều, nhưng lại rất làm người tức giận.

"Người tới đây có phải cảm thấy rất tức giận hay không? Có phải cảm thấy đáng ra không nên đi tới nơi này? Đừng nóng giận, ta chỉ là vì để ngươi lãnh hội cảnh đẹp bên trong cái huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này mà thôi! Năm đó ta thế nhưng là bị vây ở chỗ này rất nhiều năm, cho nên mới rảnh tới nhàm chán, đi dạo hết các nơi trong này."

"Hắc hắc, trong này vốn bốn phía đều là linh dược trân quý, tuy nhiên lại bị ta hái hết, đại đa số linh dược đều biến thành tro tàn ở trong lúc ta luyện đan, chỉ có một số nhỏ được ta di chuyển tới một nơi gần với huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này, phía dưới là bản đồ!"

Thẩm Tường hận không thể tung ra một chưởng vỗ nát cái bai đá này, hắn chịu chăm ngàn vất vả tới đây, cũng chỉ là một trò đùa mà Lý Thiên Tuấn làm ra, may mắn trong này còn có một số linh dược, bằng không hắn chắc chắn sẽ tức giận đến phun máu.

"Đừng lo lắng, linh dược mà năm đó Lý Thiên Tuấn gieo xuống chắc chắn sinh trưởng lên rất nhiều!" Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường cũng hy vọng là như thế, hắn bắt đầu ghi lại bản đồ khắc trên bia đá kia.

"Ha ha... toàn bộ linh hoa linh thảo bên trong huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này đều là của Hỏa Thần điện chúng ta." Một tiếng cười kích động to lớn truyền đến.

"Đám Hàng Ma học viện ngây thơ, bọn họ chắc chắn không nghĩ tới chúng ta cũng có bản đồ bên trong cái huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này!" Một giọng nói ôn hòa mang theo tiếng cười giễu cợt nói.

Thẩm Tường nghe thấy hai giọng nói xa lạ truyền đến thì vội vàng biến thành một khối đá, trốn ở cách bia đá kia không xa.

"Đáng chết, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Đám người này có thể đi vào huyền cảnh đệ nhất thiên hạ thì không kỳ quái, nhưng lại đều có bản đồ!" Trong lòng Thẩm Tường nghi hoặc không thôi.

Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường đã nhìn thấy một trung niên và một thanh niên từ đằng xa băng băng mà tới, trên người mặc trang phục chính là quần áo của Hỏa Thần điện.

Quả nhiên, đúng với sự dự liệu của Thẩm Tường, bọn họ trông thấy nội dung trên tấm bia đá kia thì đều nổi trận lôi đình.

"Ta đã kiểm tra, xung quanh nơi này không có vết tích của những người khác đã tới, xem ra chúng ta là người đầu tiên tìm được nơi này." Người thanh niên kia nói.

Nhưng vào lúc này, nơi xa truyền đến một tiếng cười lớn: "Không sai, là các ngươi tìm được trước thì thế nào?"

Trong khi nói chuyện, hai ông lão mặc áo bằng trắng bay lượn mà tới, cũng xuất hiện ở trên tấm bia đá, bọn họ liếc mắt đã nhìn thấy nội dung trên tấm bia đá kia, thấy nội dung này khiến bọn họ phải nhíu mày.

"Là trưởng lão của Thần Võ điện! Gia hỏa Thần Võ điện cũng không phải là thứ gì tốt, lúc trước bọn họ chính là có phần sắp đặt trù tính muốn giết chết ta đi." Thẩm Tường thầm nghĩ trong lòng.

Hắn đột nhiên phát hiện, có không ít thế lực tiến vào huyền cảnh đệ nhất thiên hạ này, trưởng lão của Thần Võ điện và Hỏa Thần điện đều tới nơi này.

"Điện chủ Thần Võ điện và điện chủ Hỏa Thần điện đâu? Bọn họ có lẽ là phải đi tới đây đầu tiên a!" Trong lòng Thẩm Tường nghi hoặc, tiếp tục quan sát, nếu như người của Thần Võ điện và Hỏa Thần điện xảy ra xung đột thì không còn gì tốt hơn, đến lúc đó hắn có thể đợi đến ngư ông đắc lợi là được rồi.

Hai phe thế lực, đều biết được nơi này chỉ có một cái bảo tàng, vì đạt được cái bảo tàng này, chỉ có một cái kết quả đó chính là tiêu diệt đối phương để độc chiếm bảo tàng.

P/S: Ta thích nào...chương 3

Bình Luận (0)
Comment