Hoa, lá, quả của Đoạn Hồn thụ đều là một màu trắng, không có một chút tạp chất nào, nhìn rất quỷ dị, hơn nữa đều rất lớn, có cái lớn bằng bàn tay của Thẩm Tường, mà càng nhỏ thì mang ý nghĩa phẩm chất Đoạn Hồn thụ càng cao.
Một cái lá cây, một đóa hoa, một giọt nhựa cây, một quả, một đoạn rễ cây nhỏ, đây chính là dược liệu để luyện chế Thực Phần phấn để cho người nghe nói tới đã sợ mất mật, vô luận ở Thiên giới hay là Phàm giới, chỉ cần nói về loại vật này, bất kể người nào biết về loại vật này thì đều kinh sợ.
"Luyện chế Thực Thần phấn có thể nói không khó, ngươi đã từng luyện chế Bạch Ngọc tán, trên cơ bản cũng không khác nhau là mấy, nói không chừng ngươi một lần đã có thể thành công, Thực Thần phấn này chủ yếu chính là vật liệu rất ít, loại vật giống với Đoạn Hồn thụ này, một khi bị phát hiện đều sẽ bị nhân sĩ chính đạo hủy đi, dần dần gần như là tuyệt chủng, hơn nữa cũng không có người nào dám dùng loại vật này, nếu như bị phát hiện thì sẽ đối mặt với sự truy sát vô cùng vô tận của môn phái chính đạo."
Vẻ mặt của Tô Mị Dao tỏ ra nghiêm túc mà nói ra: "Loại vật này ta chưa từng luyện chế qua, nhưng tiểu sư phụ của ta đã từng nói qua quá trình luyện chế Thực Thần phấn với ta."
Phẩm chất của Đoạn Hồn thụ càng cao, Thực Thần phấn càng lợi hại, hơn nữa rất khó để phòng bị, coi như có được hộ giáp và chân khí cực mạnh cũng khó mà ngăn cản nổi loại đồ vật ăn mòn tới nghịch thiên này, ngay cả thần cũng phải e ngại chứ đừng nói tới tiên và người? Cho nên bọn họ e ngại bị một số Luyện đan sư nắm giữ muốn tới áp chế bọn họ, cho nên liên hợp lại với nhau cấm dùng loại vật kinh khủng này.
"Phương pháp đề phòng vẫn có, chính là dùng nhựa cây Đoạn Hồn thụ ngâm ba ngày ba đêm, Thực Thần phấn sẽ không cách nào ăn mòn ngươi, nghe nói còn có thể phòng ngừa năng lượng ăn mòn của thứ khác, chờ sư muội rút được đầy đủ nhựa cây sau đó để cho ngươi ngâm." Bạch U U nói.
Hai mắt Thẩm Tường tỏa sáng, cười nói: "Chúng ta cùng ngâm, một mình ta ngâm quá lãng phí, nhựa của cây này không phải rất khó sinh ra sao?"
Tô Mị Dao cười mắng: "Nói đến rất hợp tình hợp lý a, có điều việc này ta có thể cân nhắc!" Ánh mắt quyến rũ của nàng ta liếc nhìn Thẩm Tường, còn tạo ra bộ dáng gợi cảm để buộc tóc, để tâm hồn Thẩm Tường trở nên nhộn nhạo.
Bạch U U chỉ nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng, nhựa cây của Đoạn Hồn thụ này quả thật rất ít, cần chờ đợi một tời gian ngăn dưng dục ra tới, hơn nữa thời gian cất giữ có hạn, một khi qua thời hạn thì sẽ vô hiệu, cùng ngâm ở một chỗ đương nhiên là phương pháp tiết kiệm nhất.
Luyện chế Thực Thần phấn cũng phải rất cẩn thận, không được để cho Thực Thần phấn chạm tới vất kỳ vật gì, phải dùng thần thức bao vây lại, để treo lơ lững giữa trời, đồ vật cất giữ cũng phải được chế tạo đặc biệt, bằng không sẽ bị ăn mòn.
"Xem ra quả thực cần phải ngâm mình vào nhựa của cây Đoạn Hồn thụ nhanh một chút, miễn cho chạm phải một chút thì phền toái." Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên ở lúc luyện chế đan dược như đứng trước đại địch vậy, điều này làm cho hắn căng thẳng không thôi.
Hắn cảm thấy không chỉ là chính mình muốn ngâm mà ngay cả lò luyện đan cũng phải ngâm, miễn cho không cẩn thận bị ăn mòn mất, Viêm Long bảo lô này coi như ở trên Thiên giới cũng thuộc về loại chí bảo, làm hỏng mất thì hắn khóc cũng không có chỗ khóc.
Nhựa cây của Đoạn hồn thụ là trong suốt, tác dụng chính là vì để Thực Thần phấn không ăn mòn lẫn nhau, mà bản thân của lá, quả, hoa cũng khôg có cái gì, tuy nhiên một khi dung hợp lại với nhau thì sẽ có được lực lượng ăn mòn và hòa tan rất mạnh, Thẩm Tường bây giờ luyện chế thì cần phải cẩn thận từng chút một.
Những thứ này đều nằm ở trên cùng một cái cây, ngoại trừ rất khó thiêu đốt ra, ở lúc dung hợp lại thì rất đơn giản, Thẩm Tường cảm thấy nơi tương đối khó khăn chính là đối với việc chưởng khống hỏa diễm có yêu cầu rất cao, phải chưởng khống hỏa diễm vô cùng khéo léo, bằng không dược liệu sẽ bị phế bỏ.
Bản thân Thẩm Tường có được Càn Khôn Hỏa Hồn, lại tu luyện Hỏa Thần quyết, đối với việc chưởng khống hỏa diễm đã đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa, cho nên ở lúc luyện dược tài, hắn vẫn là rất nhẹ nhõm, phối hợp với phương pháp diễn luyện của luyện đan thì quả thực tương đối nhẹ nhàng giống với những gì Tô Mị Dao nói.
Hiện tạ Thẩm Tường biết tại sao người ở trên Thiên giới đều e ngại loại đồ chơi này, bởi vì luyện chế đơn giản, lực sát thương nhưng rất mạnh, nếu như bị một tên Luyện đan sư xấu xa đạt được một gốc Đoạn Hồn thụ có phẩm chất rất cao thì như vậy một số cự đầu ở trên Thiên giới sẽ không có một giấc ngủ ngon lành, bởi vì loại Thực Thần phấn này là loại vô sắc vô vị, nếu bị người âm thầm rắc lên một chút thì sẽ chịu đủ loại tra tấn, thân thể sẽ bị hòa tan một cách từ từ.
Loại lực lượng ăn mòn này rất khó mà chống cự, hơn nữa tốc độ hòa tan cực nhanh!
Tô Mị Dao và Bạch U U đã tiến vào trong giới chỉ, lợi dụng tất cả Sáng Tạo thần dịch đến sáng tạo ra những nhựa cây kia, tuy nhiên rất chậm chạp, có thể thấy được Đoạn Hồn thụ này cần năng lượng là nhiều tới cỡ nào, nếu như là dược liệu Huyền cấp trung phẩm bình thường thì sớm đã tạo ra được hơn mấy trăm phần.
Chỉ hai canh giờ, Thẩm Tường đã luyện chế ra được một hộp Thực Thần phấn nhỏ, loại bột phấ này rất mịn, rất rất nhỏ, nếu như chỉ là một chút xíu thì căn bản nhìn không ra, giống như là không khí, tất cả đều là trong suốt.
Hiện tại Thẩm Tường đã kinh hồn bạt vía, hắn cũng không dám dùng linh tinh, nếu như đầu ngón tay của hắn dính vào một chút, nói không chừng toàn bộ bàn tay sẽ bị ăn mòn mất chỉ trong nháy mắt.
"Thật ra thì cũng không đáng sợ như vậy, pháp lực vẫn có thể ngăn cản loại đồ chơi này." Long Tuyết Di nói.
Tô Mị Dao và Bạch U U dùng hết toàn bộ Sáng Tạo thần dịch mà Thẩm Tường phải ngưng tụ trong nhiều ngày, tuy nhiên cũng chỉ làm ra được một ao nhựa của cây Đoạn Thồn thụ mà thôi.
Nhìn thấy loại chất lỏng tỏa ra ánh sáng kỳ dị mà trong suốt ở trong bồn tắm kia, dáng người xoa xoa tay, ánh mắt như lửa nóng mà nhìn lấy Tô Mị Dao và Bạch U U, nói: "Có phải ta ngâm đầu tiên đúng hay không? Sau đó lại tới các tỷ?"
"Ngươi ngâm ba ngày ba đêm thì những nhưa cây này sẽ không còn tác dụng!" Tô Mị Dao nói xong, đã bắt đầu cởi quần áo, điều này làm cho Thẩm Tường âm thầm phát ra từng tiếng cười tà ác.
"Phải cởi sạch sao?" Thẩm Tường hỏi thăm rất chân thành.
"Không cởi sạch thì ngâm sẽ không triệt để, hơn nữa còn sẽ bị quần áo hấp thu đi rất nhiều." Tô Mọ Dao đưa lưng về phía Thẩm Tường, chẳng mấy chốc đã cởi sạch quần áo.
Trông thấy ngọc thể câu hồn đoạt phách người của Tô Mị Dao kia, Thẩm Tường nuốt ực một miếng nước bọt, hai mắt nhìn đăm đăm! Mà Tô Mị Dao nhanh chóng nhảy xuống nước, nhưng đùi ngọc thon dài trắng như tuyết kia, cặp mông trắng đầy đặn ngạo nghễ vểnh lên, vòng eo thon kia của nàng lại in sâu vào trong tâm trí của hắn.
Ngay vào lúc hắn sững sờ, hắn lại nghe thấy "Phù phù" một tiếng, Bạch U U vậy mà nhân cơ hội lúc hắn nhìn Tô Mị Dao tới xuất thần mà cở hết nhảy xuống nước.
Điều này làm cho Thẩm Tường hối hận không thôi, bằng không hắn nói không chừng cũng có thể nhìn thấy ngọc thể để hắn ngày nhớ đêm mong kia của Bạch U U, tuy nói chỉ có thể nhìn một chút ở phần lưng nhưng như vậy cũng đã đủ rồi.
Đến lượt hắn, hắn lại không kiêng kỵ chút nào, bởi vì hắn biết hai mỹ nhân này ở trong giới chỉ chắc chắn sẽ rất nhàm chán, nhìn thân thể của hắn cũng không phải chỉ là một lần hai lần, gần như đều có thể đếm được tổng số cọng lông trên người hắn có là bao nhiêu.
Hắn cũng nhảy vào trong bồn tắm, phòng tắm không phải rất lớn, cho nên Thẩm Tường và hai nữ ở rất gần nhau, vốn là hắn có thể thông qua nhựa trong suốt của Đoạn Hồn thụ lấp kín hai ngọn núi trắng như tuyết của hai mỹ nhân này, nhưng ai mà biết các nàng vậy mà dùng hai tay che đi, để Thẩm Tường cảm thấy rất mất mát.
P/S: Ta thích nào...chương 2.