Hiện tại Thẩm Tường đã thanh toán xong cùng với Hàng Ma học viện, nhưng hắn vẫn còn muốn lưu ở trong Hàng Ma học viện, hắn muốn nhìn trong Hàng Ma học viện này còn có võ công lợi hại nào nữa không.
Thẩm Tường ở trong phòng chờ Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan đi ra, trong lúc đó Mãn Phú Thiên đã từng tới một lần, thái độ rất tốt, hơn nữa còn để Thẩm Tường tiếp tục ở lại Hàng Ma học viện làm học viên của Hàng Ma học viện, hiển nhiên là cố ý lôi kéo Thẩm Tường.
Mãn Phú Thiên là từ trên Thiên giới xuống, hắn bây giờ chỉ là vượt qua Niết Bàn bát kiếp, tuy rằng hắn từ trên đó mang xuống dưới không ít tài nguyên, nhưng sau này khó tránh khỏi sẽ cần dùng vào việc gì khác, hắn biết Thẩm Tường quen biết Hoa Hương Nguyệt, đây chính là Luyện đan sư trong số không nhiều của Phàm Võ giới.
Chẳng mấy chốc, Hàng Ma học viện đã triệt tiêu toàn bộ truy nã đối với Thẩm Tường, hơn nữa còn tuyên bố đã tiến hành xử phạt nghiêm trọng đối với Thẩm Tường, nói cái gì Thẩm Tường hối cải để sửa sai, dũng cảm nhận sai...
Mãn Phú Thiên chỉ tùy tiện vài câu đã tẩy trắng giúp Thẩm Tường, điều này làm cho rất nhiều người đều hơi nghi hoặc một chút, tuy nhiên sau này Thẩm Tường còn ở trong Hàng Ma học viện, điều này cũng làm cho rất nhiều người tuổi trẻ tranh cường háo thắng hết sức kích động, bởi vì như vậy, bọn họ sẽ có cơ hội luận võ với Thẩm Tường, chỉ cần đánh bại Thẩm Tường thì bọn họ liền chó thể danh dương thiên hạ.
"Nhàm chán chết rồi, qua lâu như vậy, quả trứng kia một chút động tĩnh cũng không có." Lãnh U Lan bĩu môi, vặn eo bẻ cổ, từ bên trong phòng đi ra ngoài, vừa nhìn thấy Thẩm Tường nàng ta đã bay nhào tới, kéo lấy tay của Thẩm Tường, làm nũng để Thẩm Tường mang nàng ra ngoài đi một chút.
Tiết Tiên Tiên lắc đầu cười nói: "U Lan, ngươi phải có kiên nhẫn a! Ngươi không phải nói muốn có một con Liệt Hỏa Long ưng làm thú cưỡi, làm nữ võ giả danh chấn thiên hạ sao? Mới mấy ngày ngươi đã nhụt chí rồi sao?"
Lãnh U Lan méo miệng, dùng đầu ngón tay vân vê mái tóc máu trắng thật dài xinh đẹp của nàng ta, nhìn thấy nụ cười mang theo vẻ khinh bỉ kia của Thẩm Tường, nàng ta giẫm chân: "Tiên Tiên tỷ, tiếp tục đi, ta nhất định phải ấp Liệt Hỏa Long ưng ra tới!"
Thẩm Tường cười nói: "Ta tin tưởng ngươi chắc chắn làm được! Đúng, ta muốn về Thái Vũ môn một chuyến, có thể phải qua một đoạn thời gian nữa mới có thể trở về."
"Ừm, đi thôi! Không cần lo lắng cho bọn ta." Tiết Tiên Tiên đi tới trước người Thẩm Tường, nhón chân lên, hôn lên bờ môi của Thẩm Tường một cái.
Thẩm Tường lấy La Thiên Môn ra, mở ra một cái cánh cửa không gian, đi tới rừng rậm bên ngoài Vương Giả thành, sau đó đi vào thành thông qua Truyền Tống trận về tới Thần Võ đại lục.
Bên trong Thái Vũ môn, Cổ Đông Thần đang một mặt không thể tin nổi mà nhìn lấy Thẩm Tường.
"Tiểu sư thúc, sư thúc đến cùng là dùng biện pháp gì mà có thể thanh toán xong chuyện giữa sư thúc với Hàng Ma học viện vậy? Hơn nữa còn không truy xét những chuyện trước đây còn để sư thúc tiếp tục ở lại Hàng Ma học viện." Cổ Đông Thần đối với vấn đề này tỏ ra rất nghi hoặc.
"Đó chính là chuyện của ta, ta phải đi tìm sư phụ, ngươi có muốn đi cùng với ta hay không?" Thẩm Tường cười nói.
Nghe được muốn đi tìm Hoàng Cẩm Thiên, Cổ Đông Thần giống như nhìn thấy ma vậy, vẻ mặt đột biến, vội vàng lắc đầu nói: "Sư thúc tự đi thôi! Ta bây giờ phải quản lý Thái Vũ môn, không có thời gian đi để hắn giày vò."
Sau khi trở lại Thái Vũ môn, Thẩm Tường cảm thấy thói quen của Thái Vũ môn đã thay đổi, trong này mỗi người làm việc đều có tiết tấu thật nhanh, hơn nữa phía ngoài thành cũng trở nên vắng lặng rất nhiều, ngày xưa đệ tử Thái Vũ môn tầm hoan tán nhạc ở trong ở bên trong thành bây giờ đã trở nên càng lúc càng ít, hiện tại Thái Vũ môn đều được không khí khẩn trương bao phủ, mỗi người đều đang đẩy nhanh tốc độ tăng thực lực của mình lên, bởi vì một khi Tam Giới đại chiến bộc phát, Thần Võ đại lục này chính là tuyến chiến trường đầu tiên!
Hoàng Cẩm Thiên trông thấy Thẩm Tường đi tới, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, cũng không hành hạ Thẩm Tường, chỉ dùng một loại ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn chằm chằm vào Thẩm Tường.
"Tiểu Quỷ đầu! Ngươi vậy mà không cần dựa vào ta đã có thể tăng lên tu vi một cách vững chắc, hơn nữa còn nhanh như vậy, ngươi đến cùng là làm được như thế nào?" Hoàng Cẩm Thiên kéo lỗ tai Thẩm Tường mà hỏi, lần trước lúc Thẩm Tường bước vào Linh Vũ cảnh chính là ở chỗ này, nhưng còn không được bao lâu, Thẩm Tường đã tiến vào Hồn Võ cảnh, trọng vẹn vượt qua một cái giai đoạn lớn.
"Ta ngây người thật lâu ở bên trong Đấu Chuyển Tinh Di cảnh, hơn nữa còn học được một loại võ công lợi hại có thể trợ giúp ta tăng tu vi lên một cách vững chắc." Thẩm Tường vội vàng nói, sau đó giải thích một chút về chuyện của Hỏa Thần điện và Đấu Chuyển Tinh Di cảnh kia.
Hoàng Cẩm Thiên buông lỏng tai Thẩm Tường ra: "Hóa ra là như vậy, bên ngoài quả nhiên tới rất nhiều thế lực khó lường!"
"Sư phụ, ngươi có thể giúp ta dự báo Niết Bàn kiếp của hai người một chút không? Đều là Niết Bàn bát kiếp!" Thẩm Tường nói, loại bản lĩnh nghịch thiên này của Hoàng Cẩm Thiên ở trong thiên địa này rất hiếm thấy.
Hoàng Cẩm Thiên vuốt sợi râu sảng khoái nói ra: "Một người trong đó khẳng định là nha đầu Liễu Mộng Nhi kia, không nghĩ tới nàng ta phát triển nhanh như vậy, ta nhớ được nàng ta vừa mới vượt qua đệ thất kiếp không được bao lâu đi! Một người khác là ai?"
Trước đó Hoàng Cẩm Thiên từng nói, chỉ cần là người tin cẩn của Thẩm Tường, đều có thể tới tìm hắn để dự báo Niết Bàn kiếp.
"Nàng ta gọi Hoa Hương Nguyệt, là Đan Hương Đào Nguyên..."
Thẩm Tường nói còn chưa dứt lời thì bị Hoàng Cẩm Thiên cắt ngang: "Người gọi là Hoa Hương Nguyệt này không được, về phần tại sao thì ngươi cũng đừng hỏi, ta sẽ không nói cho ngươi."
Thẩm Tường lập tức cả kinh á khẩu không nói gì được, Hoàng Cẩm Thiên vậy mà không thể dự báo Niết Bàn kiếp cho Hoa Hương Nguyệt, hơn nữa còn có nguyên nhân!
"Tại sao?" Thẩm Tường rất muốn biết, vội vàng truy vấn.
"Bảo ngươi đừng có hỏi, cẩn thận ta đánh ngươi!" Hoàng Cẩm Thiên vung tay lên, phóng thích Long lực đọa đến Thẩm Tường lập tức toát cả mồ hôi.
Chẳng mấy chốc, Hoàng Cẩm Thiên đã ngưng tụ ra một hạt châu màu trắng, bên trong chính là nội dung Niết Bàn bát kiếp của Liễu Mộng Nhi, Thẩm Tường nhận lấy rồi cất đi, định rời khỏi đây.
Nhưng lại bị Hoàng Cẩm Thiên giữ chặt lại, trông thấy nụ cười nghịch ngợm trên mặt Hoàng Cẩm Thiên, Thẩm Tường biết mình phải xui xẻo, quả nhiên...ngay vào lúc hắn vừa mới bị giữ chặt, phần lưng của hắn đã bị một chưởng của Hoàng Cẩm Thiên đánh vào, đau nhức kịch liệt lan tràn toàn thân, để toàn thân hắn trở nên mềm nhũn, ngay sau đó Hoàng Cẩm Thiên bắt đầu luyện tập với hắn, để tiếng kêu rên của hắn phát ra liên hồi, rất tàn khốc...
Hoàng Cẩm Thiên cứ như vậy liên tiếp chính là một tháng, trải qua tháng này đối với Thẩm Tường tuy rằng giống như ở trong địa ngục, nhưng lại thu hoạch được rất lớn, bởi vì Hoàng Cẩm Thiên đều đang đối chiến với hắn, huấn luyện năng lực thực chiến của hắn.
"Ngươi có thể đi!" Hoàng Cẩm Thiên vươn đôi vai mệt mỏi.
Thẩm Tường cũng không nói lời nào, vội vàng nhảy dựng lên, hắn nhưng vừa mới nhảy dựng lên không cao được bao nhiêu thì thân thể lại đột nhiên bị một cỗ lực lượng khóa chặt lại.
"Sư phụ, ngươi tha cho ta đi a!" Thẩm Tường cầu khẩn nói.
"Hắc hắc, trước khi ngươi đi, ta sẽ dạy ngươi một chiêu, sư huynh của ngươi lúc ở Bách Luyện cảnh mới học được, nhưng ta cảm thấy ngươi bây giờ có lẽ có thể học được!" Hoàng Cẩm Thiên cười mỉm, hai tay đột nhiên đẩy ra, Long lực vô cùng hào hùng từ song chưởng của hắn tuôn ra, những Long lực này cùng với trước đó Thẩm Tường nhìn thấy có chút khác biệt, rất cường đại, hơn nữa hóa thành một đám sương mù màu trắng.
"Hàng Long Quy Nguyên khí!" Hoàng Cẩm Thiên cười lớn một tiếng, hai tay dâng trào đi ra cỗ khí kình kinh khủng hóa thành một con Bạch Long uy vũ, giương nanh múa vuốt, hưng sát hừng hực, xung kích về phía Thẩm Tường, tiếng cuồng long gào thét giận dữ xuyên thấu trời cao, rung động thiên địa.
Lúc mắt thấy sắp xung kích tới Thẩm Tường thì con Bạch Long được khí kình kinh khủng kia hóa thành lại đột nhiên biến mất, tuy nhiên vẫn mang theo một cơn gió lớn, thổi Thẩm Tường ra khỏi cái hố sâu này.
Thẩm Tường rơi xuống mặt cỏ bên cạnh cái hố kia, mà ở bên trong cái huyền cảnh Thái Vũ này vẫn còn vang vọng tiếng nộ long cuồng khiếu vừa rồi, loại lực lượng hủy diệt kia hắn vẫn còn nhớ rõ, một lần nhớ tới, hắn cảm thấy mình thật giống như sẽ bị hủy diệt ngay lập tức vậy.
P/S: Ta thích nào...chương 6