Mặc dù là giữa ban ngày, nhưng ánh sáng đỏ trong Huyễn pháp bảo lô vẫn lóa mắt, phát ra ánh sáng đỏ bao phủ một mảng khu vực lớn, đây đều là lúc linh dược được đốt cháy, chỗ năng lượng bạo phát đi ra quá lớn mà sinh ra ánh sáng mạnh mẽ, có thể thấy được năng lượng ẩn chứa bên trong những linh dược kia là mạnh cỡ nào!
"Tiểu tử này luôn có rất nhiều mánh khóe!" Hoa Hương Nguyệt cười nói khanh khách, cười hết sức vui vẻ.
"Ừm!" Liễu Mộng Nhi nở nụ cười ngọt ngào, gật đầu nói, đối với biểu hiện đẹp mắt như vậy của tiểu nam nhân của mình, trong nội tâm nàng rất là kiêu ngạo.
Tuy rằng lò luyện đan bị hủy đi, nhưng mọi thứ đều vẫn còn, cho nên một lò đan này của Thẩm Tường còn chưa kết thúc, cái này cũng không tính là làm trái với quy tắc.
Nhưng cái này lại không có nghĩa là Thẩm Tường đã có thể thành công, Phạm Á Khôn lúc này còn có hy vọng rất lớn, hắn đột nhiên thấy rằng cơ hội giành chiến thắng của người khác là một loại tâm lý để hạ thấp trình độ của chính mình, trong lòng của hắn không thể không thở dài.
Phạm Á Khôn từ nhỏ sinh ra ở Thánh Đan giới, đối với loại tuyệt kỹ luyện đan này của Thẩm Tường chính là chưa từng nghe nói qua chứ đừng nói là nhìn thấy, hiện tại hắn có thể tận mắt nhìn thấy cũng coi như là mở rộng tầm mắt, phải biết Thánh Đan giới nơi hắn sinh ra thế nhưng là cái nôi của đan dược, ở nơi đó có rất nhiều tài nguyên và trình độ luyện đan văn minh hơn, coi như Luyện đan sư trong Thiên giới cũng vô cùng khát khao cái thế giới này của hắn.
Cho nên Luyện đan sư từ bên trong đi ra đều không cho rằng thế giới khác có luyện đan sư nào có thể đánh bại bọn họ, nhưng Phạm Á Khôn mất mặt trước Thẩm Tường bởi Thẩm Tường đã dùng một loại kỹ thuật cao siêu, bày cảnh tượng mỹ lệ trong quá trình luyện đan ra, chẳng mấy chốc sẽ thành công.
Lúc này Thẩm Tường dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng hắn lại không thể buông lỏng, bởi vì hắn luyện chế Huyền Dương Hỏa đan vẫn chưa hoàn thành, còn có rất nhiều quá trình phức tạp, thư giãn một chút thì có thể sẽ thất bại trong gang tấc.
Theo thực lực của hắn tăng lên, pháp lực và tinh thần càng ngày càng trở nên mạnh hơn, hiện tại hắn cũng có thể không chế Huyễn pháp bảo lô dễ dàng hơn, không giống như trước kia cần phải chia ra rất nhiều tinh thần đi khống chế Huyền pháp bảo lô này, cho nên hắn bây giờ có thể có nhiều tâm tư hơn đi luyện đan, Huyễn pháp bảo lô được phóng thích ra kia thì tiêu hao và ảnh hưởng vốn có có thể bỏ qua không tính.
Dùng Huyễn pháp bảo lô luyện đan có một chỗ tốt chính là độ ổn định, bởi vì toàn bộ lò luyện đan đều là pháp lực ngưng tụ mà thành, mà pháp lực loại năng lượng này đối với những dược khí bạo ngược kia có tác dụng chấn nhiếp rất lớn.
Hiện tại bên trong lò luyện đan còn có thể trông thấy một nửa dược liệu vẫn còn đang dưới quá trình thiêu đốt, bốc ra lượng lớn dược khí và càng nhiều dược bột, bốc lên tầng trên cùng của lò luyện đan, quá trình này rất mất thời gian, bởi vì trong Cửu Dương Liệt Diễm quả và Hỏa Hồn thảo ẩn chứa lượng lớn năng lượng, cần rất nhiều thời gian đi đốt luyện mới có thể để cho dược khí ở bên trong càng trở nên lợi hại hơn.
Linh dược sở dĩ phải dùng hỏa diễm đặc thù mà cường đại đi đốt luyện, đó là bởi vì linh dược ở dưới sự đốt luyện của những hỏa diễm này mới có thể sinh ra dị biến, dược lực càng trở nên tốt hơn thì tương đương với việc qua nhiều lần gọt giũa!
Tất cả mọi người nín thở nhìn lấy tình huống biến hóa ở bên trong Huyễn pháp bảo lô, đặc biệt là các luyện đan sư kia càng là si mê không thôi.
Trong lúc bất tri bất giác, trời đã tối, trong lò luyện đan kia thả ra ánh sáng nhuộm đỏ bầu trời đêm, bao trùm lấy toàn bộ quảng trường, từ trên không trung quan sát xuống dưới, giống như là một viên Hồng Bảo thạch to lớn đang tỏa ra ánh nắng chiều đỏ mỹ lệ, thấy để cho người ta ngất ngây.
Thẩm Tường bây giờ cũng chỉ là vừa mới đốt luyện toàn bộ dược liệu xong mà thôi, dược khí và dược bột cũng bắt đầu tiến vào trạng thái dung hợp lẫn nhau, mọi dược khí khác biệt nhau dung hợp lại, mọi dược bột khác biệt dung hợp lại, đến cuối cùng cả hai lại tiến hành một lần dung hợp!
Đến giai đoạn này, áp lực của Thẩm Tường giảm đi rất nhiều, đây cũng là bởi vì hắn có pháp lực đi hỗ trợ, sử dụng pháp lực đi áp chế những dược khí và dược bột kia, lộ ra rất nhẹ nhõm, hơn nữa còn không xuất hiện sai lầm nào, tuy nhiên đây chỉ là đối với tình huống thông thường, nếu như gặp phải một số dược khí và dược bột đặc thù, vậy sẽ phải đối đãi cẩn thận.
Chẳng mấy chốc, đã đến thời khắc ngưng đan cuối cùng, ai cũng có thể trông thấy đỉnh chóp lò luyện đan xuất hiện một khối không khí, khối không khí này đang nhanh chóng xoay tròn, đó là hình thái hỗn hợp dược khí và dược bột đang quấn quanh vào nhau cùng một chỗ, lại tiếp tục áp súc xuống thì sẽ ngưng tụ thành viên đan dược.
Ở giai đoạn này chính là lúc quyết định muốn ngưng ra bao nhiêu viên đan dược, căn cứ những gì Thẩm Tường biết, Huyền Dương Hỏa đan dưới tình huống bình thường đều là ba viên, nhưng bây giờ Thẩm Tường lại cảm thấy có thể chia ra năm viên.
Pháp lực dưới sự khống chế của hắn, phân chia khối không khí đang xoay tròn kia ra thành năm phần, điều này lại làm cho Phạm Á Khôn phải chấn động, hắn cảm thấy Huyền Dương Hỏa đan có thể luyện chế ra bốn viên cũng đã coi như là cực hạn chứ đừng nói Thẩm Tường luyện chế ở dưới loại tình huống này nếu như không phải Chân Thoại thạch kia thì hắn chắc chắn sẽ cho rằng trước đó Thẩm Tường đã từng luyện chế qua Huyền Dương Hỏa đan này.
"Ngay cả sư phụ cực hạn cũng chỉ là bốn viên, hắn vậy mà có thể luyện chế ra được năm viên, xem ra ta nhất định phải đưa hắn tới Thánh Đan giới, để hắn đi tới cùng so tài đọ sức với những tên tự cho là thiên tài ở bên trong Thánh Đan giới, nói không chừng hắn có thể quét ngang toàn bộ Thánh Đan giới!" Phạm Á Khôn biết Thẩm Tường có thể luyện đến được giai đoạn này, vậy coi như đã thành công, hắn thua cũng chỉ là đáp ứng Thẩm Tường, đưa Thẩm Tường đến Thánh Đan giới, hắn không có một chút tổn thất nào.
Theo Thẩm Tường cẩn thận chia khối không khí xoay nhanh kia thành năm luồng khí xoáy rồi chậm rãi áp xúc lại, ánh sáng đỏ chói mắt kia cũng dần dần trở thành nhạt, năm viên đan dược màu đỏ trong suốt kia được hình thành, nhìn qua giống như Hồng Bảo thạch được trải qua rèn luyện tỉ mỉ, bề ngoài lóe ra màu đỏ trơn bóng, hết sức đẹp mắt.
"Ta thua!" Phạm Á Khôn thở dài một hơi, hắn biết thiên phú luyện đan của Thẩm Tường còn cao hơn hắn nhiều, đặc biệt là người ở trong cái môi trường này của Phàm Võ giới này, hắn thua tâm phục khẩu phục.
"Phẩm chất thượng thừa, còn có thể ra năm viên, tên chủ nhân bại hoại này của ta thật đúng là lợi hại!" Hoa Hương Nguyệt liếm môi cười nói.
"Tiểu yêu tinh, tuy rằng ngươi lập thành khế ước chủ phó với hắn, nhưng ngươi biết hắn tuyệt đối sẽ không coi ngươi là nha hoàn mà đối đãi." Liễu Mộng Nhi nũng nịu thấp giọng nói.
"Đó là đương nhiên, tuy nhiên nói thế nào ta vẫn là nha hoàn của hắn, sau này nha hoàn bên cạnh hắn khả năng chỉ có một mình ta, nhưng thê tử nha, nói không chừng có rất nhiều nha, khanh khách..." Hoa Hương Nguyệt cười duyên nói: "Cũng có khả năng sẽ có không ít muội muội hoặc là tỷ tỷ."
Liễu Mộng Nhi cắn rằng hừ một tiếng, trợn mắt mà lườm Hoa Hương Nguyệt.
Phạm Á Khôn đi tới trước mặt Thẩm Tường, cầm lấy mấy viên Huyền Dương Hỏa đan nhìn lấy, cảm khái nói ra: "Xem ra ngươi mới là người có tư cách có được cái lò luyện đan kia!"
"Ta tin tưởng ngươi không phải là một người không giữ lời hứa!" Thẩm Tường cười nhạt một tiếng, sau đó nuốt một viên Thuần Nguyên Kim đan vào để chân khí tiêu hao trong cơ thể khôi phục lại.
Phạm Á Khôn nhìn xung quanh, một ông lão đột nhiên xuất hiện ở sau lưng hắn, lúc này lúc lão giả này nhìn lấy Thẩm Tường, bên trong ánh mắt tràn đầy vẻ tôn kính, đây là tôn kính đối với Luyện đan sư, ở bên trong Thánh Đan giới cũng không phải tất cả mọi người đều là Luyện đan sư, tuy nhiên lại là một cái thế giới mà Luyện đan sư làm chúa tể, bên trong có rất nhiều cường giả đều phải dựa vào Luyện đan sư mà tăng lên thực lực, cho nên bọn họ rất tôn kính đối với Luyện đan sư.
"Đi theo ta, nơi này không tiện trò chuyện!" Phạm Á Khôn thấp giọng nói, lăng không bat lên, bay lượn ra khỏi quảng trường, Thẩm Tường và lão giả kia theo sát đằng sau.
"Đáng chết, có người đi theo chúng ta, ngươi có nơi nào an toàn hay không?" Phạm Á Khôn hỏi.
"Không nói sớm, ta đương nhiên là có!" Thẩm Tường cười nói.
Đan Hương Đào Nguyên chính là chỗ an toàn nhất, chỗ đó có một cái huyền cảnh, chỉ có một cái cửa ra vào, muốn len lén đi vào thật đúng là rất khó.
P/S: Ta thích nào...chương 6