Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 582 - Chương 582 - Mạo Hiểm Truyền Tống

Chương 582 - Mạo hiểm truyền tống
Chương 582 - Mạo hiểm truyền tống

Bên trong La Thiên Môn vốn là có ghi chép tọa độ tiến về Thái Cổ thánh địa, cho nên bây giờ Thẩm Tường có thể mở ra một cái cánh cửa đi vào rất dễ dàng.

"Chỉ cần bước vào cánh cửa không gian này là sẽ đi tới Thái Cổ thánh địa, cũng phải lập tức đối phó con Long kia, Đoàn tiền bối chuẩn bị sẵn sáng chưa?" Thẩm Tường hỏi.

"Gọi ta là Đoàn lão là được rồi!" Đoàn lão này rất có hảo cảm đối với Thẩm Tường: "Yên tâm, ta lúc nào cũng có thể đối phó con Long kia."

Thẩm Tường gật nhẹ đầu, sau đó ba người cùng nhau bước vào bên trong cánh cửa không gian, sau khi đi vào, bọn họ lập tức cảm ứng được một cỗ khí tức mạnh mẽ của Long, sau đó chính là một tiếng Long giận dữ gào thét điên cuồng, kèm theo đó là một cỗ cơn gió như đao thổi tới.

Đoàn lão lập tức phi thân lên, ở dưới bầu trời đêm, hắn đã như một khối thiên thạch từ dưới mặt đất bắn lên, xống về phía con Long kia.

Một tiếng vang ầm ầm vang dội, toàn bộ Thái Cổ thánh địa đều bắt đầu rung động mãnh liệt, ánh sáng lập lòe, long ngâm liên tục, phế tích ở bên trong bị khí kình bạo phát đi ra chấn thành bụi phấn, loại lực lượng dao động mãnh liệt kia khiến đầu Thẩm Tường đổ đầy mồ hôi, khó chịu không thôi.

"Yên tâm có Đoàn lão cưỡng chế, chúng ta nhanh đi tới chỗ trung tâm kia đi!" Phạm Á Khôn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Long, tuy nhiên con Long này ở trong mắt hắn lại hết sức yếu, bằng không căn bản sẽ không bị Đoàn lão lôi lại.

Có Long Tuyết Di chỉ dẫn, Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã xác nhận nơi trung tâm nhất, dẫn theo Phạm Á Khôn chạy vội tới.

Trong Thái Cổ thánh địa này, rung động mãnh liệt với tiếng nộ long điên cuồng gào thét liên tiếp không ngừng, kinh thiên động địa, rất dọa người, để Thẩm Tường hơi lo lắng.

"Chính là chỗ này!" Trong tay Phạm Á Khôn có thêm một cán bàn đá nhỏ to bằng chậu rửa mặt, lúc này ở trên đang tỏa ra ánh sáng, theo ánh sáng lấp lóe, bàn đá kia cũng dần dần biến lớn, chẳng mấy chốc đã lớn bằng có thể chứa đựng mấy người lớn.

"Chỉ cần ta rót năng lượng vào đầy đủ thì có thể thôi động cái trận bàn cổ lão này, đưa chúng ta tới Thánh Đan giới." Phạm Á Khôn nói, năng lượng tràn đầy phóng thích rót vào bên trong trận bàn.

Giống như những gì Thẩm Tường nghĩ, đây quả nhiên là một cái trận bàn, hơn nữa còn là loại có thể biến lớn thu nhỏ, điều này nói rõ vật liệu luyện chế trận bàn rất hiếm có hơn nữa rất thần kỳ, có thể mang theo trận bàn rất thuận tiện.

"Cần giúp một tay không?" Thẩm Tường hỏi

"Không, trận bàn này chỉ có thể hấp thu năng lượng của ta, Đoàn lão phải sống a!" Phạm Á Khôn chau mày, lúc này hắn và Thẩm Tường đặt mình vào bên trong đại chiến giữa các cường giả, chống cự lại cỗ sóng khí có lực lượng cuồng bạo, cảm thấy cố hết sức.

Thẩm Tường phóng xuất ra một bức tường được hình thành từ nước, ngăn ở phái trước, bởi như vậy, hắn và Phạm Á Khôn cũng sẽ không bị sóng khí bạo phát từ đại chiến kia đánh chúng, tuy nhiên bức tường nước này chống cự không được bao lâu, chẳng mấy chốc đã bị kích phá, hắn đành phải phóng xuất ra thêm lần nữa, dù sao chân khí của hắn hùng hậu.

"Khó trách muốn phong ấn con Long này ở tại nơi này, nơi này là là khoảng không trung yếu nhất của Phàm Võ giới, là nơi mà người của thế giới khác dễ dàng đột phá tới nhất, con Long này cũng tương đương với thủ hộ thế giới này, phải biết rất nhiều người của thế giới bên ngoài đều là mang theo tính xâm lược, ví dụ như Hỏa Thần điện và Hàng Ma học viện kia, đều là không có lòng tốt! Chỉ có điều đám bọn hắn nắm giữ lấy Truyền Tống trận rất lợi hại, có thể để cho bọn họ truyền tống tới nơi này." Phạm Á Khôn nói.

"Thì ra là thế, khó trách cho tới nay, đều có rất ít thế lực tới từ thế giới bên ngoài." Thẩm Tường nhìn về phía nơi bộc phát đại chiến kia, bên đó vốn có một ngọn núi lớn, nhưng bây giờ lại bị san thành bình địa, ở bên trong mây mù cuồn cuộn, Thẩm Tường cũng không thể thấy rõ ràng bộ dáng của con Long kia.

Thời gian trôi qua từng giờ, trên trận bàn dưới bàn chân Thẩm Tường càng ngày càng có nhiều linh văn hơn, trận bàn này tuy rằng không lớn, nhưng linh văn nhỏ bé giăng khắp nơi lít nha lít nhít ở trên đó lại để hắn nhìn mà cảm thấy nhức đầu, linh văn càng nhiều càng thâm ảo, có nghĩa là trận pháp này càng mạnh, năng lượng cần càng nhiều.

Chẳng mấy chốc, nửa canh giờ đã đi qua, chỉ thấy toàn bộ trận bàn nởi lên một trận ánh sáng trắng, sắc mặt của Phạm Á Khôn cũng trở nên tái nhợt.

"Đoàn lão, dùng Đại La Kim Võng!" Phạm Á Khôn gào to một tiếng.

Thẩm Tường chỉ thấy nơi đại chiến kia đột nhiên nhấp nhoáng một trận ánh sáng vàng, Thái Cổ thánh địa vẫn luôn rung động mãnh liệt lại đột nhiên bình tĩnh lại, chỉ thấy Đoàn lão bay lượn mà tới, đáp xuống trên trận bàn.

"Đi!" Phạm Á Khôn quát lớn, Thẩm Tường chỉ nhìn thấy xung quanh đều là một mảnh trắng xóa, hơn nữa toàn bộ trận bàn đột nhiên nhanh chóng dâng lên, tốc độ rất nhanh, để hắn cảm nhận được một cỗ áp lực rất lớn như là vạn cân ép vào người.

"Ta sắp đi tới một thế giới khác sao? Còn là Thánh Đan giới nữa chứ!" Thẩm Tường kích động đến nắm chặt nắm đấm, có chút không dám tin tưởng, điều này làm cho hắn cảm thấy mình như đang nằm mơ, Thánh Đan giới thế nhưng là thế giới còn cao cấp hơn so với Thiên giới, ở trong đó còn sẽ có tiên nhân!

Hắn không nghĩ tới chính mình lại tiếp xúc đến loại thế giới bậc cao này nhanh như vậy, đừng nói người bên trong phàm giới, ngay cả rất nhiều người bên trong Thiên giới cũng rất mong muốn đi tới thế giới này!

Trong giới chỉ Tô Mị Dao và Bạch U U vào lúc này cũng kích động giống như Thẩm Tường vậy, nếu như Thẩm Tường có thể ở chỗ này tìm kiếm được Luyện đan sư lợi hại, luyện chế đan dược cho các nàng, nói không chừng các nàng có thể sớm khôi phục lại thực lực, tuy rằng cái này có khả năng nhưng hy vọng lại rất xa vời, bởi vì đan dược mà các nàng cần lại rất hiếm có, luyện chế có độ khó cũng rất lớn, coi như thật sự có loại luyện đan sư cấp bậc đó thì dược liệu cũng là một vấn đề khó khăn không nhỏ.

Theo một trận ánh sáng trắng bùng lên, Thẩm Tường đột nhiên hít thở được một loại không khí mới mẻ mà hắn chưa từng hít thở qua, hơn nữa còn cảm nhận được một loại năng lượng kỳ dị lượn lờ ở xung quanh thân thể của hắn.

"Hoan nghênh đi tới Thánh Đan giới!" Phạm Á Khôn cười nói.

Thẩm Tường chỉ nhìn thấy chính mình ở trên một mảnh thảo nguyên, nơi này vẫn là ban đêm, chỉ có điều trên bầu trời có rất nhiều ngôi sao đang phát ra ánh sáng, chiếu sáng lấy thảo nguyên rộng lớn phóng thích ra không khí mới mẻ kỳ lạ này.

"Nơi này vậy mà không có linh khí, đó là lực lượng gì?" Thẩm Tường nghi hoặc mà nói, hắn vậy mà không thể hấp thu loại năng lượng này.

"Đây là tiên khí, còn chưa đạt tới Niết Bàn cảnh thì không cách nào hấp thu, muốn hấp thu chỉ có thể thông quan trận pháp tiến hành chuyển đổi." Đoàn lão kia nói.

Tuy rằng trở về nhưng sắc mặt của Đoàn lão và Phạm Á Khôn đều không rạng rỡ chút nào.

"Thẩm huynh, ta là bởi vì xúc phạm tộc quy cho nên mới trốn tới phàm giới, tuy nhiên cuộc sống ở phàm giới không thích hợp với ta, ta cảm thấy vẫn là trở về sẽ tương đối an tâm hơn, cho dù là bị phạt." Phạm Á Khôn thở dài một hơi: "Ta vừa xuất hiện ở chỗ này, chẳng mấy chốc sẽ bị người của gia tộc ta phát hiện, vì không muốn liên lụy tới ngươi, ta và Đoàn lão trước tiên sẽ rời xa ngươi, cho nên Thẩm huynh ngươi tự lo cho bản thân mình đi, ta tin tưởng ngươi chắc chắn có thể sinh tồn được ở cái thế giới này, thế giới này cũng rất hiểm ác, ngươi phải cẩn thận!"

"Vậy sau này còn gặp lại, ta sẽ không ngốc ở nơi này thời gian quá dài, hơn nữa thực lực bây giờ của ta ở cái thế giới này chắc chắn là rất khó lăn lộn, cho nên ta thu thập được đầy đủ tài nguyên, tìm tới phương pháp trở về thì ta sẽ lập tức rời đi." Thẩm Tường nói.

"Chúng ta sẽ còn gặp lại, đến lúc đó lại phân cao thấp!" Phạm Á Khôn cười lớn mà nói, sau đó cùng Đoàn lão nhanh chóng rời đi.

Nhìn lên những ngôi sao sáng trong bầu trời đêm, Thẩm Tường lẩm bẩm nói ra: "Một cái thế giới hoàn toàn xa lạ đối với ta, ta phải tìm kiếm Trấn Ma huyết mạch ở chỗ này như thế nào đây?"

P/S: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment