Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 602 - Chương 602 - Cái Rương Kỳ Lạ

Chương 602 - Cái rương kỳ lạ
Chương 602 - Cái rương kỳ lạ

Đỗ Hải ở một bên nhìn mà mắt trợn tròn, hắn nhìn đã nhìn ra được loại công kích này có phương thức rất đặc thù, bởi vì loại lực lượng kia không phải Thẩm Tường loại cấp bậc này có thể thi triển ra được, hắn nhìn ra Thẩm Tường là lợi dụng phương pháp huyền ảo nào đó, dung hợp toàn bộ tiên khí xung quanh lại với nhau, hóa thành một loại lực lượng cường đại có thể do hắn kiếm soát, rồi thay đổi tính chất, tiến hành công kích!

Dưới tình huống bình thường, người đều là sử dụng chân khí trong thân thể mình hoặc là lực lượng nhục thân, lại thông qua lực lượng biến hóa xảo diệu, để tăng cường lực lượng, mà tình huống của Thẩm Tường này lại là ở trong một khoảng thời gian rất ngắn tụ tập lực lượng bên ngoài, vận dụng một số thủ đoạn tăng cường những lực lượng này.

Đỗ Hải cho là mình đã coi như là kiến thức rộng rãi, rất nhiều bí mật trên người Thẩm Tường hắn đều liếc mắt là có thể nhìn ra, ví dụ như Tứ Tượng thần binh kia, nhưng bây giờ hắn lại không nhìn ra Thẩm Tường là dùng thủ đoạn gì, hơn nữa loại phương thức này hắn cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua.

Cũng khó trách, Thẩm Tường sử dụng thế nhưng là thần thông của Hoàng Long tộc, chỉ có người hiểu rõ về Hoàng Long tộc thì mới biết loại thần thông này, mà đại đa số đều không biết sự tồn tại của loại lực lượng thần đạo này.

Thi thể to lớn của con Long rơi xuống trên mặt đất, Thẩm Tường nắm lấy Thanh Long Đồ Ma đao, dựa theo phương hướng mà Long Tuyết Di chỉ định, cắt ra một cái lỗ hổng, lấy ra một viên hạt châu màu trắng.

"Gia hỏa lớn như vậy, Long châu vậy mà nhỏ như thế!" Thẩm Tường nhìn thấy một viên hạt châu màu trắng trong bàn tay, tuy rằng Long châu này không có lớn như trong sự tưởng tượng của hắn, nhưng năng lượng ẩn chứa trong đó lại làm cho hắn cảm thấy phấn chấn.

"Long châu là càng nhỏ càng tốt, hạt chân nguyên trong cơ thể của ngươi không phải cũng là càng nhỏ càng tốt sao? Long lợi hại, cuối cùng sẽ áp súc Long châu thành hạt cát, thậm chí có Long có thể áp súc Long châu thành hạt bụi, bọn họ có thể từ Long châu phóng xuất ra công kích, ngươi suy nghĩ một chút một hạt chân nguyên mà ngươi làm ra uy lực lớn bao nhiêu?" Long Tuyết Di nói.

Đỗ Hải đã khôi phục không ít lực lượng, hắn đi tới, nhìn thấy lỗ hổng mà Thẩm Tường tạo ra kia, khắp khuôn mặt là vẻ nghi ngờ mà nói ra: "Ngay cả ta cũng không biết Long châu kia ở nơi nào, ngươi vậy mà vừa mới hạ xuống đã tìm ra được, xem ra trước đây ngươi dường như từng có kinh nghiệm về phương diện này đi! Ngay cả ta cũng chưa từng giết con Long nào!"

Thẩm Tường cất Long châu đi, cười nói: "Thi thể này là của ngươi, còn có, Vạn Thọ quả kia đâu?"

Đỗ Hải vứt cho Thẩm Tường một quả màu đen, Tô Mị Dao liếc mắt đã nhìn ra đây là Vạn Thọ quả, sau khi Thẩm Tường lấy được thì lập tức để vào trong giới chỉ.

"Bên trong con Long này còn có thứ quan trọng hơn, đây chính là thứ mà ta phải dùng rất nhiều năm mới tìm được! Năm đó ta dùng thời gian rất dài, thông qua một số dấu vết để lại, mới tìm được di tích của Trấn Ma Thiên Tôn, sau khi đi vào, vừa đúng gặp được cái tên này, hắn một ngụm đã nuốt vào cái rương bảo bối kia, cho nên ta ở ngay chỗ này chơi với hắn tới mấy chục năm!" Đỗ Hải cảm khái mà nói.

Hắn dùng rất nhiều năm mới tìm được thứ mà Trấn Ma Thiên Tôn để lại, mà Thẩm Tường lại tìm được rất dễ dàng.

Đỗ Hải lấy ra một thanh đao màu vàng kim, cây đao này thoạt nhìn như là đao mổ heo vậy, tuy nhiên cây đao này lại rất lợi hại, nhẹ nhàng vạch một cái đã có thể ở trên long thi cắt ra một cái lỗ máu thật sâu.

"Lấy cái gương kia của ngươi ra, xác định xem cái rương này ở nơi nào! Người tuổi trẻ bây giờ đều lười như vậy, loại chuyện này vậy mà để một lão giả như ta đi làm!" Đỗ Hải bĩu môi nói, lúc Thẩm Tường cầm Long châu thì lại chủ động như vậy, nhưng bây giờ lại giao loại khổ cực này cho hắn.

Thẩm Tường lấy Trấn Ma bảo kính ra, vừa cười vừa nói: "Tiền bối ngươi bị cái tên này đùa nghịch lâu như vậy, loại mổ ngực mổ bụng này đương nhiên phải để ngươi làm, cái này có thể để cho ngươi hả giận!"

"Ta mới không có bị hắn đùa nghịch, có thể nói súc sinh này có thực lực còn mạnh hơn ta, cho nên đó cũng là chuyện đương nhiên!" Đỗ Hải hừ nhẹ một tiếng, nhìn lấy Thẩm Tường cầm bảo kính đi tìm kiếm vị trí của cái rương kia.

Thân thể Long rất dài rất thô, tuy nhiên Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã tìm ra được vị trí, hắn đạp một cước vào chỗ đó, nói ra: "Chính là ở chỗ này."

Không bao lâu sau, Đỗ Hải đã từ bên trong thân Long đẫm máu lấy ra một cái rương rất lớn, thoạt nhìn như là một cái quan tài được chế tạo từ hoàng kim.

"Con Long này cũng không phải là thuất huyết mạch, hơn nữa lại thông qua ma công cấm kỵ của Long tọc tu luyện ra, đống huyết nhục này giá trị kém xa viên Long châu kia a, ta thua thiệt lớn!" Đỗ Hải bất đắc dĩ thở dài, bốn là hắn còn trông cậy vào dùng thi thể con Long này làm ra một số vật liệu luyện chế tiên đan, nhưng bây giờ hắn giám định chất lượng máu thịt của con Long này một chút thì lại khiến hắn rất thất vọng.

Thẩm Tường nhún vai, cười nói: "Ban đầu là ngươi để cho ta lựa chọn."

Đỗ Hải cất thi thể Long đi, nói: "Yên tâm đi, ta biết giữ lời."

Hiện tại hai người bọn hắn đã nhìn thấy cái răng màu vàng kim đang nằm ở trê mặt đất kia, bọn họ cẩn thận xoay chuyển cái rương này tra xét cẩn thận một lần, không phát hiện cái khe hở nào, không biết phải mở ra làm sao.

"Một cái rương lớn như vậy, bên trong sẽ chứa những thứ gì?" Thẩm Tường tò mò nói.

"Nhìn thoáng qua như là một chiếc quan tài được chế tạo đặc biệt, từ kích thước tới xem, rất thích hợp với ngươi a, ngươi có biện pháp mở ra không?" Đỗ Hải sờ lên cái cằm mà nói.

Thẩm Tường thử sử dụng Trấn Ma nguyên khí, nhưng không có động tĩnh gì.

"Dùng Trấn Ma bảo kính thử xem!" Tô Mị Dao nói ra: "Trấn Ma bảo kính chỉ dẫn ngươi đến tìm kiếm thứ này, rất có thể đó chính là chìa khóa!"

Hắn sớm đã có ý nghĩ này, chỉ có điều không biết làm thế nào, bởi vì trên bề mặt cái rương này không có lỗ khảm hay là lỗ cắm thích hợp nào đến để cắm Trấn Ma bảo kính vào.

Nhìn thấy Thẩm Tường cầm cái bảo kính này gõ ở trên bề mặt cái rương, Đỗ Hải cũng cảm thấy cái bảo kính này chắc là có thể mở ra cái rương này: "Tiểu tử, cái gương này ngoại trừ có thể tìm được cái rương này thì còn có thể làm những thứ gì?"

"Còn có thể thả ra một loại ánh sáng, có lực sát thương rất mạnh đối với yêu ma, cái gương này gọi là Trấn Ma bảo kính!" Thẩm Tường nói.

Sau khi Đỗ Hải nghe được thì thán phục một tiếng: "Ta bây giờ cũng bắt đầu nghi ngờ ngươi có phải là hậu nhân của Trấn Ma Thiên Tôn hay không, chẳng những học được võ công của hắn, còn có thể có được món đồ chơi lợi hại như vậy của hắn, ngươi thúc giục cái bảo kính này phóng xuất ra loại ánh sáng kia tới chiếu vào cái rương này xem sao."

Thẩm Tường cũng không biết tại sao, hắn không có lòng cảnh giác gì đối với Đỗ Hải này, bằng thực lực bây giờ của Đỗ Hải, hoàn toàn có thể giải quyết hắn một cách dễ dàng, rồi cướp đoạt đồ trên người hắn, hơn nữa trong này cũng sẽ không có người nào biết được, nhưng Đỗ Hải không có làm như thế, cho nên Thẩm Tường càng tin tưởng hắn hơn.

Sau khi bảo kính được Thẩm Tường rót Trấn Ma nguyên khí vào thì bắn ra một đao ánh sáng màu vàng óng, chiếu vào trên bề mặt cái rương.

"Có phản ứng!" Đỗ Hải kinh hô một tiếng, mắt không chớp mà nhìn lấy cái rương kia đang run rẩy.

Vẻ mặt Thẩm Tường đột nhiên biến đổi, hắn phát ra một tiếng rít gào, vẻ mặt trở nên trắng bệch, nhìn vô cùng suy yếu, ở vừa rồi chân khí trong cơ thể hắn đột nhiên bị rút đi hơn phân nửa, toàn bộ hóa thành Trấn Ma nguyên khí, từ trong gương phun ra, chiếu vào trên cái mặt rương này.

"Ta không sao!" Thẩm Tường hít sâu một hơi, cất tấm gương này đi nhìn thấy cái rương lóe ra ánh vàng này.

Cái rương phóng tỏa ra ánh sáng vàng, khói độc xung quanh đột nhiên phiêu tán ra ngoài, giống như rất e ngại loại ánh sáng vàng này vậy.

"Mở!" Đỗ Hải hô, vào lúc này hắn cũng rất hưng phấn, so với lúc lần đầu tiên hắn luyện ra tiên đan còn kích động hơn.

P/S: Ta thích nào...chương 10

Bình Luận (0)
Comment