Tốc độ của Vô Tình Đồ Phu đột nhiên biến nhanh, để Thẩm Tường có chút trở tay không kịp, hắn chỉ trông thấy Vô Tình Đồ Phu hóa thành một đạo ánh sáng đen, thân thể của hắn đã như là một cột cây to lớn xung kích tới.
Tuy rằng hắn không kịp ngăn cản, nhưng sau khi thân thể hắn cảm nhận được cỗ lực lượng tà dị kia, theo bản năng phóng xuất Trấn Ma nguyên khí ra đi chống lại, trong nhục thân cường hãn của hắn, Trấn Ma huyết mạch sôi trào, trong máu sinh sôi ra một loại lực lượng kỳ dị có ánh sáng màu vàng kim.
Trông thấy Vô Tình Đồ Phu vừa rồi đột nhiên xông tới, tất cả mọi người cho rằng Thẩm Tường chí ít cũng sẽ trọng thương, nhưng không nghĩ tới Thẩm Tường chỉ là lui về phía sau mấy bước mà thôi, lực lượng của Vô Tình Đồ Phu xung kích ở trên thân thể của hắn, ngay tại lúc này đã bị hắn hóa giải toàn bộ, loại năng lượng tà dị kia, chạm đến thân thể của hắn như là đá chìm đáy biển, biến mất không thấy bóng hình.
"Làm sao có thể!" Người của Độc Cô gia không thể tin được những gì nhìn vào trong mắt là thật, bởi vì hắn đối với lực lượng của Vô Tình Đồ Phu rất hiểu rõ, bị một chiêu vừa rồi xung kích tới, tuyệt đối không thể giống với người không có việc gì.
Đỗ Yên Dao vừa rồi còn thay Thẩm Tường lau một vệt mồ hôi, đặc biệt là lúc trông thấy Vô Tình Đồ Phu kia đột nhiên xông tới, để nàng ta lo lắng không thôi, tuy nhiên bây giờ nàng ta trông thấy Thẩm Tường không có việc gì, thở dài một hơi, nàng ta đối với sự lợi hại của Vô Tình Đồ Phu thì sớm đã nghe thấy, nhưng bây giờ Thẩm Tường lại không bị một chút áp lực nào, nếu như đổi lại là nàng ta đi lên thì nàng ta chắc chắn không thể giống như Thẩm Tường được.
Một cánh tay của Thẩm Tường đột nhiên tràn ra một đám sương mù trong suốt, nếu như không nhìn kỹ thì rất khó nhìn thấy, mà đây chính là hình thái lợi hại nhất của Trấn Ma nguyên khí, vô hình vô sắc, để cho người ta không cảm ứng được, cái này là sau khi hắn dung hợp Trấn Ma huyết mạch mới luyện thành.
"Hừ, ta còn tưởng rằng ngươi có bao nhiêu lợi hại, không gì hơn cái này!" Thẩm Tường cười lạnh một tiếng, dưới chân trượt đi đi tới trước mặt Vô Tình Đồ Phu kia, cánh tay giơ cao, lấy tay làm đào, chém mạnh xuống bả vai của Vô Tình Đồ Phu kia.
"Răng rắc" một tiếng, một cánh tay của Vô Tình Đồ Phu đã bị Thẩm Tường tháo xuống, để Vô Tình Đồ Phu kia đau đến phát ra một tiếng rít gào, đối Thẩm Tường chính là một quyền, quyền bốc lên khói đen, lực lượng rất lớn, xé rách không khí đánh về phía mũi của Thẩm Tường.
Lúc mắt thấy quyền này sắp đánh cho mũi của Thẩm Tường lõm vào thì Vô Tình Đồ Phu kia lại đột nhiên ngừng lại, nhìn kỹ, ở bên ngoài thân thể Thẩm Tường có một vòng chân khí trong suốt bảo vệ, cản trở một quyền cuồng mãnh mang tâm lý phẫn nộ kia của Vô Tình Đồ Phu.
Chính là loại lực lượng vô hình vô sắc này, người ở đây rất nhiều người đều khiếp sợ không thôi, bởi vì loại lực lượng này rất lợi hại, vậy mà có thể lặng yên không tiếng động hóa giải lực lượng bạo ngược kia của Vô Tình Đồ Phu.
"Ngươi trong mắt ta, giống như là tiểu hài tử!" Thẩm Tường cười lạnh nói, hướng về phía mũi của Vô Tình Đồ Phu chính là một quyền.
Nắm đấm của Thẩm Tường nhìn bình thản không có gì lạ, nhưng lúc chạm vào mũi của Vô Tình Đồ Phu thì lại đột nhiên bộc phát ra một tiếng sét đánh đinh tai nhức óc, như là chân trời đột nhiên vang lên tiếng sét đánh vậy, đây là Thẩm Tường thi triển Hàng Ma kình, chỉ là một tầng mà thôi, nhưng trong đó ẩn chứa Trấn Ma nguyên khí mạnh mẽ kia, đối với loại người toàn thân là tà khí như Vô Tình Đồ Phu này thì có uy lực tăng lên gấp bội.
Vô Tình Đồ Phu tru lên một tiếng, toàn bộ cái mũi đều bị Thẩm Tường đánh cho móp vào bên trong, khuôn mặt đẫm máu, nhìn dữ tợn đáng sợ.
Vô Tình Đồ Phu tức giận dùng một cánh tay đập lung tung về phía Thẩm Tường.
Thẩm Tường giữ lấy cổ tay của Vô Tình Đồ Phu, đối với lồng ngực của Vô Tình Đồ Phu chính là một chưởng, một tiếng vang ầm ầm, vang vọng chân trời, chỉ thấy sau lưng Vô Tình Đồ Phu dâng trào ra một đám sương máu, lại bị Thẩm Tường dùng lực lượng mạnh mẽ đánh cho nổ!
Nhìn thấy sau lưng của Vô Tình Đồ Phu xuất hiện lỗ thủng lớn đẫm máu kia, mọi người không thể không tê cả da đầu, Vô Tình Đô Phu có tiếng xấu truyền xa kia của Độc Cô gia lại bị người hai ba lần đã giải quyết, hơn nữa ai nấy đều thấy được, Thẩm Tường cũng chưa dùng tới thực lực mạnh nhất, giống như là chơi đùa vậy.
Sau khi Vô Tình Đồ Phu ngã xuống đất, vẫn còn chưa chết, đột nhiên nắm lấy cổ chân Thẩm tường, hơn nữa thân thể toát ra một cỗ khói đen, khói đen này ngưng tụ vào một chỗ, rất cuồng bạo.
"Muốn tự bạo?" Thẩm Tường chợt quát một tiếng, chân như thiểm điệm lôi đình, Long lực tuôn ra đến trên đùi, đột nhiên một cước, đá Vô Tình Đồ Phu xuống lôi đài, rơi vào người hai người của Độc Cô gia kia.
Cùng lúc đó, thân thể Vô Tình Đồ Phu đột nhiên nổ tung, tiếng nổ vang rền vang vọng không trnug, thân thể khôi ngô kia đã hóa thành vô số thịt nát, mặt đất cũng nhiều thêm một cái hố to, đất đá bị bắn tung ra như là phong bạo bắt tung tóe khắp nơi, mà hai tên của Độc Cô gia kia thì lại chật vật không chịu nổi, toàn thân đều là vết máu, có một tên còn bị nổ đứt mất một cánh tay.
"Thanh danh của Độc Cô gia vẫn luôn không tệ, bây giờ lại làm ra chuyện ti tiện như thế, vậy mà nhường cho để cho tượng gỗ của các ngươi đồng quy vu tận với người khác, thủ đoạn thật hèn hạ, hiện tại tuyên án các ngươi phạm quy, không có tư cách tiếp tục chiến đấu, đi nhanh lên đi!" Một ông lão với giọng nói lãnh đạm mang theo một cỗ tức giận.
Hai tên nam tử của Độc Cô gia kia cũng không nghĩ tới Thẩm Tường sẽ phản ứng nhanh như vậy, hơn nữa dùng lực lượng rất thích hợp, cố ý đá thi thể của Vô Tình Đồ Phu về phía bọn hắn, làm cho bọn họ tức giận nhất chính là, Thẩm Tường lại còn rót lực lượng mạnh hơn vào trong thân thể của Vô Tình Đồ Phu, hơn nữa còn khống chế lực lượng kia chuẩn xác, để cỗ lực lượng kia không lan đến người khác.
"Tự mình chuốc lấy cực khổ!" Đỗ Yên Dao cười lạnh nói, trong nội tâm nàng vui vẻ không thôi, bởi vì Thẩm Tường chỉ so một trận đã để cho Độc Cô gia toàn quân bị diệt, cái này có thể để bọn hắn bớt phải đối mặt với mấy trận luận võ.
Bây giờ bọn hắn chỉ cần lại đánh thắng tiếp năm trận nữa là có thể giữ vững lôi đài, tiến vào trận chung kết!
"Tiếp theo đều giao cho ta, ngươi phải giữ lại thực lực!" Đỗ Yên Dao đi đến Luận Võ đài, nói với Thẩm Tường.
Thẩm Tường gật nhẹ đầu, đi xuống Luận Võ đài, lẳng lặng ở một bên, tiếp tục tu luyện, Long Tuyết Di vẫn luôn chuyển hóa năng lượng ở bên trong Long châu kia thành Long lực rồi chuyển cho hắn, để hắn có thể ở trận chung kết có chỗ tăng lên, có phần thắng càng lớn hơn.
"Nếu như tới kịp, nói không chừng ngươi có thể bước vào Hồn Võ cảnh hậu kỳ ở thời điểm trận chung kết, Hỏa Long Võ Hồn ở trong cơ thể của ngươi sẽ trở nên mạnh hơn, chỉ cần Hỏa Long Võ Hồn của ngươi đến phàm nhân đỉnh phong thì ngươi có thể bước vào Bách Luyện cảnh, đến lúc đó nói không chừng ngươi có thể sử dụng Hỏa Long Hỏa Hồn!" Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường nhìn vẻ mặt thành thật mà ngưng trọng kia của Đỗ Yên Dao một chút, hắn hơi nhắm mắt lại, vận chuyển nhiều môn thần công tu luyện, để cho mình có thể nhanh chóng dung luyện những Long lực kia.
Đạt được quyền quản lý Thánh Đan thành, đối với Đỗ Yên Dao mà nói là rất quan trọng, Thẩm Tường cũng không muốn để nàng ta thất vọng, cho nên dự định tận lực ở trận chung kết, bước vào Hồn Võ cảnh hậu kỳ!
Thẩm Tường rơi vào trạng thái tu luyện, đối với mọi chuyện bên ngoài cũng không biết đây là tiến vào trạng thái không minh, mà ở trên Luận Võ đài lại đánh tới động tĩnh vô cùng lớn, nhưng Thẩm Tường giống như vẫn có thể tĩnh tâm tu luyện.
Ở dưới trạng thái nghiêm túc tu luyện, tốc độ dung luyện Long lực của Thẩm Tường rất nhanh, có thể nhanh chóng áp súc Long lực mà Long Tuyết Di chuyển tới vào trong đan điền, thắp sáng hạt chân nguyên!
P/S: Ta thích nào...chương 5