Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 615 - Chương 615 - Cướp Đoạt Ma Công

Chương 615 - Cướp đoạt ma công
Chương 615 - Cướp đoạt ma công

Thẩm Tường vậy mà không bị cỗ sóng âm kia kích thương, điều này làm cho mọi người cứng họng, vô cùng kinh ngạc, hiện tại lỗ tai của bọn hắn đều đau, mà Thẩm Tương bị tấn công chính diện lại không bị một chút việc gì, làm cho không người nào có thể hiểu nổi.

Trái tim của Đỗ Yên Dao vẫn luôn lơ lửng, vô cùng lo lắng, nàng ta giao thủ với Tạ Đông Hạo trước đó, biết rõ sự lợi hại của sóng âm quỷ dị kia, mà vừa rồi một kích toàn lực của Tạ Đông Hạo càng là vô cùng bá đạo, lúc một quyền này đánh ra tới, não hải Đỗ Yên Dao trống rỗng, nàng ta lo lắng Thẩm Tường sẽ bị cỗ lực lượng sóng âm kinh khủng kia xé rách.

Nhưng Thẩm Tường chẳng những không có bị đánh tổn thương, ngược lại còn xông phá cỗ lực lượng kia, tiến hành phản kích cuồng bạo, tất cả mọi người đều có thể trông thấy rõ ràng, thân thể của Tạ Đông Hạo bị Thẩm Tường điên cuồng tàn phá, mỗi một quyền rơi vào trên thân thể Tạo Đông Hạo, nắm đấm đều sẽ rơi vào bên trong huyết nhục, đánh cho miệng Tạ Đông Hạo phun máu, xương cốt đứt gãy, liên tục kêu gào.

"Răng rắc" một tiếng, chưởng đao của Thẩm Tường mang theo lực lượng Hàng Ma kình tầng mười, mạnh mẽ bổ vào trên bờ vai của Tạ Đông Hạo, lực lượng mạnh mẽ này vậy mà chặt đứt cánh tay nơi bả vai máu bắn ra tung tóe, thấy làm người ta kinh hãi run rẩy, tê cả da đầu.

Mỗi một quyền của Thẩm Tường, đều là lực lượng của Hàng Ma kình tầng mười, hơn nữa còn là dùng Long lực, mỗi lần ra quyền, Luận Võ đài đều bởi vì tiếp nhận Long lực kinh khủng kia mà khẽ run lên, nắm đấm như kim cương đánh vào trên thân thể yếu ớt kia, hậu quả có thể tưởng tượng được.

Tạ Đông Hạo tuy rằng gặp công kích hung tàn như thế, nhưng không có chết đi, cũng không có ngất đi, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng trong cơ thể mỗi một chỗ đau đều hóa thành nát bét, cỗ lực lượng kia liên tiếp không ngừng tiến vào trong cơ thể của hắn, xé rách cơ bắp, kinh mạch, xương cốt trong cơ thể hắn, đau đến hắn sống không bằng chết.

"Thừa dịp này, nhanh thi triển Nhiếp Hồn ma chú, lấy Âm Sát ma công của hắn!" Bạch U U nói.

Hai mắt Thẩm Tường tỏa sáng, Ma công này cũng coi như không tệ, nếu như không phải bởi vì Tạ Đông Hạo này không có học tới nhuần nhuyễn, hắn cũng không thể ngăn cản được dễ dàng tới như vậy.

Mắt thấy Tạ Đông Hạo sắp chết đi, Thẩm Tường xòe năm ngón tay, đập vào trên đỉnh đầu của Tạ Đông Hạo, vận chuyển Nhiếp Hồn ma chú, sau khi tìm thấy được Âm Sát ma công thì thu đoạn ký ức này tới, dung hợp vào bên trong trí nhớ của chính hắn.

Theo Thần hồn của hắn lớn mạnh, lúc hắn thôn phệ ký ức của người khác cũng trở nên rất nhanh, chỉ là Tạ Đông Hạo sẽ vô cùng thống khổ, bởi vì vậy giống như thể linh hồn bị xé rách vậy.

Tạ Đông Hạo gầm hét điên cuồng lên: "Thẩm Tường ngươi ác ma này, ngươi vậy mà..."

Thẩm Tường hừ lạnh một tiếng, giọng nói của Tạ Đông Hạo đột nhiên đình chỉ, trừng lớn đôi mắt hiện ra từng tia máu, nằm trên mặt đất mà chết đi.

"Cái tên này vậy mà có thể ghi nhớ được nguyên một bộ Âm Sát ma công, nhưng chưa học tốt, bây giờ lại tiện nghi cho ta!" Thẩm Tường nắm chắc quả đấm, đạt được Âm Sát ma công này, để hắn vô cùng hưng phấn.

Thẩm Tường chậm rãi đi xuống đài, tất cả mọi người không thể không hít sâu một hơi, trông thấy Tạ Đông Hạo bị Thẩm Tường chà đạp một cách hung tàn, tất cả mọi người cảm thấy có chút buồn cười, bởi vì lúc trước Tạ Đông Hạo đã thả ra cuồng ngôn đối với Thẩm Tường, muốn giày vò Thẩm Tường tới sống không bằng chết, ai biết cuối cùng lại là chính hắn rơi vào kết cục bi thảm này.

Người giám sát tỷ võ đến làm việc, có Thánh Đan môn, cũng có thế lực khác, bọn họ vẫn luôn ngơ ngác nhìn lấy, bọn họ đều mạnh hơn so với người ở chỗ này, tự nhiên nhìn ra võ công mà Thẩm Tường sử dụng không hề tầm thường, bằng không tuyệt đối không cách nào chống lại Tạ Đông Hạo có được Âm Sát ma công!

Trông thấy Thẩm Tường đi xuống đài, Đỗ Yên Dao nhẹ nhàng bay vút tới, vội vàng hỏi: "Ngươi không sao chứ!" Nói xong, nàng ta sờ lấy thân thể Thẩm Tường, muốn xem một chút Thẩm Tường có bị thương chỗ nào không.

Thẩm Tường khẽ cười nói: "Ta không sao, vừa rồi quyền kia quả thực rất mạnh, tuy nhiên chỉ có khí thế mà thôi, chỉ cần nhục thân đủ mạnh, chân khí đủ hùng hậu thì có thể trực tiếp chống đỡ!"

Hắn nói đến nhẹ nhàng linh hoạt, nhưng ở trong mắt rất nhiều người xe ra thì lại rất khó khăn, hơn nữa bản thân hắn lại có Huyền Vũ Kim Cương giáp loại thần giáp có thể chống cự năng lượng các loại hình thái, lực phòng ngự đương nhiên mạnh.

"Chúng ta thắng, đi thôi!" Đỗ Yên Dao vẫn lo lắng Thẩm Tường có chuyện, vịn hắn rời khỏi sân đấu võ, Đỗ gia thắng lợi, là chuyện rõ như ban ngày, cái này cũng mang ý nghĩa, Đỗ gia lại có thể tiếp quản Thánh Đan thành này hơn trăm năm.

Sau khi trở lại phủ thành chủ, Đỗ Yên Dao vẫn còn lo lắng không thôi.

"Ngươi thật không có chuyện gì chứ? Nói không chừng có nội thương!" Đỗ Yên Dao lo lắng mà hỏi thăm.

"Hắc hắc, có muốn ta cởi hết ra cho ngươi kiểm tra một chút không?" Thẩm Tường cười đùa nói: "Ta không ngại bị ngươi nhìn hết."

Đỗ Yên Dao hừ một cái, quyệt mồm nói ra: "Người ta quan tâm ngươi, ngươi vậy mà lại trêu chọc người ta!"

"Ta thật không có chuyện gì, không cần phải lo lắng cho ta, Tạ Đông Hạo kia tuy rằng mạnh, nhưng hắn quá ỷ lại Âm Sát công kia, ta từ vừa mới bắt đầu đã có được biện pháp đối phó Âm Sát công của hắn, cho nên vô luận là mạnh cỡ nào đều không có hiệu quả đối với ta, nếu như hắn biết nhiều võ kỹ lợi hại khác, thay đổi đánh với ta, mà ta muốn thắng được hắn vậy thật không dễ dàng." Thẩm Tường nghiêm túc nói.

Thẩm Tường đã nắm giữ được nhiều loại võ kỹ, cho nên một khi bị có mấy loại trong đó bị khắc chế thì hắn cũng có võ kỹ lợi hại khác để sử dụng.

Đỗ Yên Dao nhẹ nhàng cười một tiếng: "Thật sự là cám ơn ngươi, nếu không phải ngươi, trận luận võ này Đỗ gia chúng ta không cần biết phái ra bao nhiêu thiên tài lợi hại tới thì đều chắc chắn phải thua không thể nghi ngờ!"

"Tuy nhiên ngươi cũng thật là, vậy mà lãng phí một viên Bạch Ngọc Liên tử trên người của ta một cách vô ích!"

Đỗ Yên Dao tuy rằng nói như vậy, nhưng trong lòng dâng lên một trận ấm áp, bởi vì nàng ta biết lúc ấy Thẩm Tường rất quan tâm tới thương thế của nàng cho nên mới không để ý tới gì cả, trực tiếp để nàng ta nuốt vào.

Thẩm Tường cười xấu xa nói: "Như vậy ngươi muốn cám ơn ta như thế nào?"

Làm sao cám ơn? Đỗ Yên Dao nhớ những gì Thẩm Tường nói với nàng ta trước đó, muốn để nàng ta lấy thân báo đáp, cũng chính là cởi sạch quần áo làm loại chuyện kia với nam nhân, chuyện thân thể quấn lấy nhau...

Nghĩ tới đây, trên mặt Đỗ Yên Dao trở nên hồng hồng, cũng không biết tại sao, nàng ta lại liên tưởng đến lúc nàng ta phát tình trước đó, quấn lấy Thẩm Tường và muốn làm chuyện đó, nhớ tới bộ dáng quyến rũ mà mê ly khi đó của chính mình, mặt của nàng lại là một trận nóng hổi.

Đỗ Yên Dao rất muốn cảm tạ Thẩm Tường, nhưng lại không biết phảm cảm tạ như thế nào, nàng ta lần trước trông thấy nửa cái sọt Tạo Hóa quả của Thẩm Tường thì biết Thẩm Tường không thiếu dược liệu, hơn nữa Thẩm Tường còn ở trong Độc Tiên Ma lâm đạt được Tử Diễm Long hoa kia.

Trông thấy vẻ mặt bị làm khó của Đỗ Yên Dao, Thẩm Tường cười nói: "Lời nói lần trước của ta đừng coi là thật, nếu như ta làm loạn ở bên ngoài thì chắc chắn sẽ bị bà nương kia của ta mắng chết!"

"Ngươi đối với nữ nhân của ngươi thật tốt!" Đỗ Yên Dao thất lạc một chút, nàng ta âm thầm thở dài, nói ra: "Thẩm Tường, ngươi giết chết Tạ Đông Hạo kia, Thánh Đan môn chắc chắn sẽ ghi hận ngươi, đến lúc đó ta nhất định sẽ bảo gia tộc bọn ta bảo hộ ngươi, ngươi không cần lo lắng!"

Thẩm Tường lắc đầu nói: "Ta đây cũng không sợ, ta sẽ không ở lại thế giới này quá lâu!"

Trông thấy vẻ kinh ngạc của Đỗ Yên Dao, Thẩm Tường nói tiếp: "Ta không phải người của thế giới này, ta là tới từ Phàm giới!"

P/S: Ta thích nào...chương 1....

Bình Luận (0)
Comment