Phạm Á Khôn dám đào mộ phần tổ tông, vốn chính là một người rất phản nghịch, làm việc cũng chỉ theo sở thích của mình, hắn bị ép buộc tới tham gia, không thoải mái chút nào, nhưng bây bản thân hắn đang gặp phải tội nặng, đây là biện pháp duy nhất hắn có thể giảm bớt tội phải chịu, hắn cũng chỉ có thể kiên trì tới.
Đột nhiên, một ánh sáng tím rất cường liệt chiếu xạ tới, loại ánh sáng này giống như đâm thủng thân thể người, một cỗ lực lượng nóng bỏng chui vào trong thân thể, để cho người ta khó chịu không thôi, cũng chỉ có Thẩm Tường là không chịu ảnh hưởng chút nào.
"Quả cầu đá hút hỏa, thay một cái!" Một ông lão hoảng sợ nói: "Lâm Hi Di, thông qua!"
Điều này làm cho toàn trường chấn kinh, bởi vì nữ tử này lại có hỏa diễm lợi hại như vậy, vừa nhìn đã biết là Hỏa Hồn màu tím.
"Lâm Hi Di, dường như là tỷ tỷ của Lâm Ngọc Sĩ kia, ở trong Lâm gia đó, quả nhiên đều là hạt giống tốt, tuy rằng Lâm Ngọc Sĩ có chút đáng ghét, nhưng thực lực của hắn rất mạnh." Phạm Á Khôn nhìn lấy Thẩm Tường, cười nhẹ nói: "Nhưng đầu chó này vẫn bị người chặt xuống."
Hộ Lâm, hơn nữa hỏa diễm lợi hại như thế, mọi người chẳng mấy chốc đã nghĩ tới đây là người tới từ Hỗn Độn sơn!
Cuối cùng đến lượt Phạm Á Khôn.
"Tên là gì?" Một ông lão lãnh đạm hỏi.
"Phạm Á Khôn!"
Lão giả này lập tức trừng lớn mắt, cười mìm nói ra: "Hóa ra là cái tiểu quỷ bới sạch mộ tổ của Phạm gia kia, không nghĩ tới ngươi có thể còn sống mà tới đây, trong mộ tổ có thứ gì đáng giá để ngươi liều mạng như thế?"
Phạm Á Khôn cười nói: "Một cái trận bàn rách rưới và một cái Thần kiếm, ta dùng trận bàn kia đi dạo Thiên giới một vòng rồi trở về, giao Thần kiếm ra cho nên mới có thể bảo vệ cái mạng nhỏ."
Phạm Á Khôn bây giờ ở bên trong cao tầng của những thế lực này cũng coi là tiểu danh nhân, lúc rất nhiều lão gia hỏa nghe được chuyện hắn đào mộ tổ của Phạm gia thì đều khiếp sợ không thôi.
Lão giả kia nghe được có Thần kiếm thì cái mặt mo kia càng là cả kinh biến sắc.
"Tiểu gia hỏa, bắt đầu khảo thí đi, ta nhắc nhở ngươi một chút, ngay từ đầu phải dùng hết lực lượng, bằng không qua thời gian nhất định quả cầu này không sáng lên thì ngươi không thể thông qua được." Lão giả kia nói.
Một tay Phạm Á Khôn đặt ở trên quả cầu đá, đột nhiên rót vào chân khí thuộc tính Hỏa, chỉ thấy quả cầu đá kia lập tức tỏa ra một loại ánh sáng màu đen, dọa đến cả đám mặt mũi tràn đầy vẻ hoảng sợ, mà coi như Thẩm Tường cũng bị giật mình kêu lên, hỏa diễm này vậy mà màu đen.
"Khó trách Phạm gia không làm gì ngươi, hóa ra tiểu quỷ ngươi đạt được U Minh Hỏa Hồn của tổ tông ngươi, đây chính là một loại Hỏa Hồn còn mạnh hơn cả so với Hỏa Hồn màu tím!" Lão giả kia thán phục một tiếng, mà quả cầu đá kia cũng đã chia thành mấy mảnh.
U Minh Hỏa Hồn, Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên nghe nói, Tô Mị Dao và Bạch U U cũng thế.
"Hắc hắc, ta thông qua rồi chứ?" Phạm Á Khôn cười hỏi.
"Đương nhiên thông qua, đổi một quả cầu hút hỏa, vị tiếp theo." Lão giả kia hô, đồng thời ghi chép Phạm Á Khôn thông qua.
Đến lượt Thẩm Tường, lão giả kia lãnh đạm hỏi: "Tự báo danh tính."
"Thẩm Tường!"
Thẩm Tường cười nhạt một tiếng, mà Phạm Á Khôn cũng không lập tức rời đi, hắn cho rằng Thẩm Tường có Hỏa Hồn, chỉ là hắn muốn nhìn xem là Hỏa Hồn gì, bởi vì ở dưới tình huống bình thường, có thể che giấu màu sắc của hỏa diễm, nhưng lúc khỏa thí ở trên quả cầu đá lại không thể che giấu.
Lão giả kia ngây ra một lúc, không thể tin nổi mà nhìn lấy Thẩm Tường: "Ngươi lại còn dám trở về!"
"Có gì không dám?" Thẩm Tường bất đắc dĩ giang tay ra: "Tại sao ai cũng đều hỏi ta như vậy!"
Lão giả kia bĩu môi nói ra: "Cầm đi hai khối Hỗn Độn Hỏa lệnh, giết chết Quách Hoa Khanh Hình Phạt trưởng lão của Hỗn Độn sơn, ngươi còn dám lộ liễu như vậy tới tham gia luyện đan tranh tài, quả thực chính là tự chui đầu vào lưới."
Lúc Thẩm Tường tham gia giao dịch hội cao cấp, người ở trong đó đều không tiết lộ chuyện Thẩm Tường trở về, có thể thấy được những lão gia hỏa kia vẫn là rất có nguyên tắc.
"Nếu như ta sợ, cũng không trở lại tham gia, tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, ban thưởng của Thánh Đan môn các ngươi đến cùng là thứ gì? Ta mạo hiểm trở về dự thi chính là vì thứ đó, đừng để ta đến không a!" Thẩm Tường cười nói.
"Lúc bắt đầu vòng tiếp theo chưởng môn sẽ công bố, bắt đầu khảo thí đi!" Lão giả kia vừa nhìn đã biết Thẩm Tường và Phạm Á Khôn có quan hệ rất tốt, bằng không cũng sẽ không có nói có cười vui vẻ như vậy.
"Không nghĩ tới ngươi còn biết luyện đan, thê tử thành chủ kia của ngươi không đến, thật đúng là tiếc nuối a! Nhớ rõ ngay từ đầu phải dùng hết toàn lực đi khảo thí." Lão giả kia lại nhắc nhở một phen.
Chuyện Thẩm Tường trở về dự thi, trong nháy mắt đã truyền ra ngoài, trong đám người ẩn tàng mấy người từ Hỗn Độn sơn đi ra vội vàng báo cáo, cũng không dám đơn độc đi bắt lấy Thẩm Tường, Lâm Ngọc Sĩ và Quách Hoa Khanh đều bị thịt mất, chứ đừng nói chi là bọn họ.
Thẩm Tường xoa xoa đôi bàn tay, hắn cũng muốn nhìn kết quả khảo thí của Càn Khôn Hỏa Hồn xem như thế nào, sẽ có ánh sáng dạng gì.
Hai tay của hắn đặt ở trên quả cầu đá, đột nhiên vẩn chuyển Càn Khôn chân khí, thúc giục Càn Khôn chi hỏa, rót vào bên trong quả cầu đá, một trận ánh lửa bỗng nhiên bùng lên đi ra, nhưng lại đột nhiên biến mất, để cho người ta không tưởng tượng được, bởi vì dưới tình huống bình thường, ánh sáng đều sẽ duy trì một đoạn thời gian.
Mà người trông thấy Thẩm Tường khảo thí ở khoảng cách gần, đều ngoác mồm lên mà nhìn lấy những thứ bột màu trắng trong tay Thẩm Tường kia!
Khảo thí lợi hại nhất, nhiều lắm cũng chỉ để quả cầu đá vỡ ra, nhưng bây giờ tới lượt Thẩm Tường khảo thí thì quả cầu đá này lại hóa thành một đống bột mịn màu trắng, vừa nhìn đã biết cái so với người làm vỡ quả cầu đá kia còn mạnh hơn nhiều lắm.
"Cái này. . ."
Trên mặt lão giả kia rơi xuống mồ hôi hột, hắn đối với quả cầu đá khảo thí hỏa diễm rõ vô cùng, loại quả cầu đá này cũng không phải là khảo thí hỏa diễm lợi hại đến mức nào, coi như một võ giả Niết Bàn cảnh đến khảo thí, hỏa diễm có mạnh tới cỡ nào mà không có Hỏa Hồn thì cũng không cách nào làm nứt quả cầu đá này.
Loại quả cầu đá này là chuyên môn khảo thí chất lượng, tiềm lực cùng với các nhân tố phương diện khác... về hỏa diễm của Luyện đan sư, có thể để cho quả cầu đá trong nháy mắt hóa thành bột phấn, đã nói lên hỏa diễm của Thẩm Tường có tiềm lực rất to lớn, hơn nữa chất lượng rất cao, con cao hơn cả so với những người có được Hỏa Hồn màu tím kia!
"Thông...thông qua!" Trên mặt lão giả kia vẫn mang theo vẻ chấn kinh, tuy nhiên hắn cũng chỉ là giật mình bởi sự lợi hại của hỏa diễm của Thẩm Tường mà thôi, bởi vì đây cũng không có nghĩa là là luyện đan rất tốt.
Trông thấy Thẩm Tường có hỏa diễm lợi hại như vậy, Phạm Á Khôn lắc đầu cười một tiếng: "Vốn ta còn tưởng rằng ta dung hợp U Minh Hỏa Hồn kia thì có thể sẽ có mấy phần thắng, hiện tại xem ra..."
"Phạm huynh ngươi cũng đừng khiêm tốn!" Thẩm Tường cười nói.
Phạm Á Khôn và Thẩm Tường từng đọ sức qua cho nên hắn rất hiểu trình độ luyện đan của Thẩm Tường, hắn thấy, ở bên trong thế hệ trẻ tuổi của Thánh Đan giới này đều không có bao nhiêu người có thể địch nổi Thẩm Tường.
"Đi thôi, chúng ta phải chờ sau khi khảo thí kết thúc, sau đó bắt đầu vòng thứ hai, đó mới là luyện đan tranh tài chính thức bắt đầu." Phạm Á Khôn vỗ vỗ bả vai Thẩm Tường.
Ở đằng sau khi vực khảo thí có một nơi rất trống trải, người có thể đứng được ở nơi này thì đều là người thông qua khảo thí, sau khi Thẩm Tường và Phạm Á Khôn đi tới, ba nam một nữ đột nhiên đi về phía bọn họ, hơn nữa hung thần ác sát, Thẩm Tường không cần nghĩ cũng biết bốn người này chắc chắn là người của Hỗn Độn sơn.
Phạm Á Khôn ở một bên cười nói: "Thẩm huyenh, đây chính là luyện đan tranh tài, ngươi muốn tham gia tới cùng thì phải nhịn một chút!"
"Xem tình huống đi, bọn gia hỏa này làm ta phát bực, ta coi như vứt bỏ thi đấu cũng phải chặt bọn họ!" Thẩm Tường nắm chặt nắm đấm, lạnh lùng nhìn lấy mấy người đi về phía hắn kia.
P/S: Ta thích nào...chương 3