Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 650 - Chương 650 - Không Mỉa Mai Không Đoạt

Chương 650 - Không mỉa mai không đoạt
Chương 650 - Không mỉa mai không đoạt

Tranh tài luyện đan kết thúc, Thánh Đan hội trăm năm tổ chức một lần cũng đã kết thúc, Thẩm Tường bây giờ đã cùng Đỗ Hải nói chuyện riêng ở trong phủ thành chủ.

"Làm sao ngươi làm xong muộn như vậy, ta thiếu chút nữa bị mấy người kia của Hỗn Độn sơn giết chết, sớm biết ta cũng không tin ngươi, to gan như vậy tới tham gia Thánh Đan hội này!" Thẩm Tường phàn nàn nói, lúc trước chính là Đỗ Hải bảo đảm cho hắn thì hắn mới có thể tới.

Đỗ Hải cười mắng: "Ngươi cái tên tiểu quỷ này, được tiện nghi còn khoe mẽ, ngươi phải biết sau khi ngươi để Hỗn Độn Hỏa lệnh kia nhận chủ thì những lão gia hỏa bên trong Hỗn Độn sơn kia có áp lực lớn cỡ nào không? Hơn nữa bây giờ ngươi còn lấy cái Hỗn Độn Hỏa lện này ra giết chết một tên gia hỏa có thực lực không tệ."

Thẩm Tường bĩu môi nói: "Đều là bọn gia hỏa này tự tìm, không trách được ta!"

Đỗ Hải sờ lấy sợi ria mép, cười nói: "Tuy rằng tiểu tử ngươi tạo cho người của Hỗn Độn sơn đi tới cảm giác nguy cơ rất lớn, nhưng bọn họ xem ở những võ công của Trấn Ma thần điện kia tới xem xét, coi như tạm thời tha cho ngươi một cái mạng, tuy nhiên ngươi vẫn là khiêm tốn một chút."

Chẳng lẽ người ở bên trong Hỗn Độn sơn không có một tên nào là không sợ Hỗn Độn Hỏa lệnh này sao?" Thẩm Tương như có điều suy nghĩ mà hỏi, nếu quả thật là như thế, như vậy sau này hắn còn sợ cái chim Hỗn Độn sơn gì.

Trông thấy Thẩm Tường lại đang muốn lấy một số mưu ma chước quỷ, Đỗ Hải hung hăng gõ vào đầu hắn một cái, nói ra: "Thành thật một chút, Hỗn Độn sơn kia cũng không phải dễ đùa giỡn, ta cam đoan coi như ngươi bây giờ có loại thực lực này của ta, cầm Hỗn Độn Hỏa lệnh xuyên đi qua, coi như ngươi có thể đi ra thì chắc chắn là bị bọn họ phế bỏ mà ném ra."

"Hỗn Độn Hỏa lệnh này quả thực mang đến cho bọn hắn áp lực không nhỏ, nhưng lại không có nghĩa là bọn họ không có cách nào đối phó, ngươi nhưng chớ có nghĩ Thánh Đan giưới này tới quá đơn giản, ngươi bây giờ nhìn thấy Thánh Đan giới chẳng qua chỉ là một góc của băng sơn mà thôi."

Thẩm Tường sờ lấy chỗ bị đánh đau trên đầu, lầm rầm mấy câu.

"Ngươi tốt xấu gì cũng là cháu rể của ta, ta đương nhiên phải dạy dỗ ngươi tốt một chút, hắc hắc, không nghĩ tới tiểu tử ngươi vậy mà có thể bắt đi được tâm hồn thiếu nữ của nha đầu Yên Dao này." Đỗ Hải cũng là vừa mới biết được tin tức này, hắn cũng mặc kệ Thẩm Tường và Đỗ Yên Dao là thật hay là giả, tóm lại hắn nhìn trúng Thẩm Tường, Thẩm Tường chỉ cần một ngày ở Thánh Đan giới, vậy thì phải thừa nhận chuyện này.

Thiên phú luyện đan của Thẩm Tường để Đỗ Hải kinh ngạc, Đỗ Hải ở bên trong Thánh Đan giới này có được thành tựu này là đủ kiêu ngạo, nhưng là hắn ở năm đó đều không có nghịch thiên được như Thẩm Tường, bây giờ Thẩm Tường và tôn nữ đắc ý của hắn gặp được nhau có tình cảm tốt đẹp, hắn đương nhiên vui vẻ.

"Cha, có người của Hỗn Độn sơn cầu kiến!" Bên ngoài mật thất, truyền đến giọng nói của một nam tử, Đỗ Khang Thịnh ở trước mặt Đỗ Hải cũng lộ ra vô cùng cẩn thận, lo lắng sẽ làm Đỗ Hải tức giận, hiện tại hắn mới biết được sự lợi hại của Thẩm Tường, vậy mà có thể cùng với lão cha kia của hắn cười cười nói nói quen thuộc tới như vậy.

Đỗ Hải nhướng mày: "Gia hỏa Hỗn Độn sơn bây giờ còn tới, chẳng lẽ là vì chuyện của ngươi? Lúc trước bọ họ thế nhưng là đã đáp ứng ta, tạm thời không truy cứu chuyện ngươi lấy đi Hỗn Độn Hỏa lệnh và giết chết Quách Hoa Khanh."

Thẩm Tường hỏi: "Tạm thời không truy cứu? Như vậy bọn họ muốn lúc nào mới bắt đầu truy cứu?"

"Cái này ngươi yên tâm, bọn họ bây giừo cũng trầm mê ở trong tu luyện võ công trấn ma kia, bọn họ phải nhanh chóng tu luyện để đối phó yêu ma, nếu như không phải bởi vì chuyện này, ta sớm đã có thể tới tìm ngươi, khụ khụ, lúc ấy ta còn cùng bọn họ tham khảo mấy ngày mấy đêm liên quan tới những võ công kia."

"Đi thôi, đi ra xem người của Hỗn Độn sơn kia tới tìm ta làm cái gì một chút!"

Đi ra khỏi mật thất, đi tới trong phòng khách của Phủ Thành chủ, trong phòng khách có bảy người ngồi, trong những người này cũng có cường giả lúc trước từng vây công Thẩm Tường, cũng có hai khuôn mặt mới.

"Có chuyện gì, mau nói đi!" Đỗ Hải vừa đến nơi này cũng không khách sáo, trực tiếp nói.

Một ông lão có mặt mũi nhăn nheo đứng dậy, nói ra: "Chúng ta đã biết tại sao ở trên giao xuống không truy cứu chuyện này, khoản giao dịch này quả thật có thể để cấp trên buông tay."

Thẩm Tường nhìn lấy bảy người này của Hỗn Độn sơn, đã biết thực lực của bọn hắn đều không yếu, nhưng từ lời nói của bọn họ đến xem, bọn họ vẫn là những người biết nghe lệnh, hiện tại hắn biết tại sao Đỗ Hải nói Thánh Đan giới này không thể coi thường, hắn nhìn thấy quả thực chỉ là một góc của băng sơn.

"Có chuyện nói thẳng!" Đỗ Hải nói.

Lão giả kia nhìn về phía Thẩm Tường, đôi mắt thâm thúy già nua kia, giống như biển cả sâu không thấy đấy, để trong lòng Thẩm Tường run rẩy.

"Thẩm Tường, trong tay ngươi có hai khối Hỗn Độn Hỏa lệnh, Hỗn Độn Hỏa lệnh này ngoại trừ có thể đối phó với Hỗn Độn nhất tộc chúng ta ra thì nó không còn tác dụng gì, ngươi giữ lại cũng không có chỗ ích lợi gì còn xin ngươi trả lại cho chúng ta!" Lão giả kia giọng điệu vậy mà rất cứng rắn, điều này làm cho Thẩm Tường rất phản cảm.

Thẩm Tường cười lạnh nói: "Không cần suy nghĩ!"

Long Tuyết Di lúc này hoảng sợ nói: "Hỗn Độn nhất tộc, không nghĩ tới vậy mà giấu ở bên trong Thánh Đan giới này, tuy nhiên căn cứ cào sách cổ của Hoàng Long tộc chúng ta đến xem, người của Hỗn Độn nhất tộc đều rất mạnh, cụ thể ta cũng không rõ ràng, tuy nhiên từ bọn họ bây giờ sợ hãi đối với Hỗn Độn Hỏa lệnh thì có thể thấy được, bọn hắn có lẽ là bị Hỗn Độn thế giới lưu đày tới nơi nay, hoặc là từ Hỗn Độn thế giới chạy trốn tới nơi này."

Lão giả kia có chút tức giận, Thẩm Tường vậy mà cự tuyệt hắn cứng rắn như vậy.

"Như vậy ngươi muốn dùng Hỗn Độn Hỏa lệnh kia để làm gì?" Lão giả kia nói.

"Không làm gì, ta chỉ cảm thấy cái này có thể bảo vệ tính mạng cho ta, cho nên ta muốn giữ lại." Thẩm Tường nói ra: "Ta có thể để Hỗn Độn Hỏa lệnh này nhận chủ, hiện tại ta không thể phát huy uy lực trong đó, nhưng sau này nói không chừng."

Vẻ mặt của lão giả kia trở nên âm trầm: "Xem ra ngươi chắc là biết một chút gì đó về bí mật của Hỗn Độn Hỏa lệnh, tuy nhiên theo ta được biết, Hỗn Độn Hỏa lệnh này có bảy khối, ngươi chỉ có hai khối thì căn bản không dùng được."

"Đây không phải chuyện của ngươi." Thẩm Tường run lên trong lòng, vẻ mặt tự nhiên nói, hắn còn tưởng rằng người của Hỗn Độn sơn không biết bí mật kinh thiên bên trong Hỗn Độn Hỏa lệnh.

Sau khi Thẩm Tường trông thấy nụ cười âm trầm của lão giả kia, vậy mà lấy ra hai khối Hỗn Độn Hỏa lệnh màu xám, vừa nhìn đã biết đó là chưa có nhận chủ: "Trong tay của ta đã có hai khối Hỗn Độn Hỏa lệnh, ta biết ngươi có thể nhận chủ, nói không chừng có thể lấy ra được chỗ tốt từ trong bí mật kinh thiên kia, nhưng chỉ cần ta hủy đi hai khối này, ngươi đời này cũng đừng nghĩ đạt được."

Trong lòng Thẩm Tường hơi động, nhìn lấy ông lão mặt mũi nhăn nheo này, hắn đột nhiên cảm thấy thân phận của lão giả này chắc chắn không tầm thường, bằng không sẽ không có được hai khối Hỗn Độn Hỏa lệnh này.

"Ngươi muốn Hỗn Độn Hỏa lệnh lại có chỗ tốt gì?" Thẩm Tường cũng lấy ra Hỗn Độn Hỏa lệnh của hắn, điều này làm cho những tên Hỗn Độn sơn còn lại lập tức hiện ra vẻ sợ hãi.

"Chỉ cần Hỗn Độn Hỏa lệnh của ta đủ nhiều, ta chính là chủ nhân của Hỗn Độn sơn, ta có thể đáp ứng ngươi, quá khứ không truy xét, sẽ để cho ngươi rất nhiều chỗ tốt." Giọng nói của lão giả này mang theo sự kích động, trong ánh mắt thiêu đốt lên hỏa diễm điên cuồng.

Thẩm Tường nắm vuốt một khối Hỗn Độn Hỏa lệnh không có nhận chủ, từ trên ngón tay của mình bức ra một giọt máu tươi, dung hợp vào bên trong Hỗn Độn Hỏa lệnh.

Sau khi Hỗn Độn Hỏa lệnh hút vào huyết dịch của Thẩm Tường thì lập tức nổ bắn ra ngoài một trận ánh sáng màu bạc trắng, tràn ngập toàn bộ đại sảnh, đây chính là lúc Hỗn Độn Hỏa lệnh nhận chủ thả ra thần quang hộ chủ, người bị loại ánh sáng này chiếu tới, ở bên trong thời gian rất ngắn ngủi đều sẽ mất đi năng lực hành động.

Ngay vào lúc này, tay của Thẩm Tường giống như tia chớp vung ra, một cái màu xanh to lớn mang theo một luồng ánh sáng xanh dần hiện ra, chém vào trên cánh tay của lão giả này, chém xuống cánh tay mà lão giả kia đang gắt gao giữ chặt lấy Hỗn Độn Hỏa lệnh.

Thẩm Tường nhặt cánh tay này lên, vội vàng lách mình rời khỏi đại sảnh, hóa thành một con côn trùng nhỏ, bay khỏi phủ thành chủ.

P/S: Ta thích nào...chương 6

Bình Luận (0)
Comment