Nếu như ở hắn trước đó chưa có đột phá, hắn bay đến không trung nhất định sẽ bị một cỗ áp lực kỳ lạ đè đến khó mà phi hành, nhưng bây giờ hắn lại có thể chống lại áp lực, bay đến không trung, cho nên hắn bây giờ cũng không cần giống như trước đó, đi những đường xá xa xôi nặng nề nguy hiểm kia.
"Tiểu Thí Long, ta muốn làm sao mới có thể biết được ta có lực lượng bất tử bất diệt kia của Ngọc Long?" Thẩm Tường hỏi, tuy rằng hắn cảm nhận được toàn thân trên dưới thậm chí trong thần hồn của mình đều ẩn chưa một sức mạnh kỳ dị, nhưng hắn cũng không dám xác định.
"Rất đơn giản a, ngươi chém đứt đầu ngón tay của mình, nếu như có thể mọc ra nhanh chóng, coi như là có được, hoặc là gọt ở trên người ngươi một miếng thịt, ngươi có thể trông thấy thịt sẽ mọc lại." Long Tuyết Di nói.
Nhịp tim Thẩm Tường đập liên hồi, đây không phải là tự ngược sao? Nhỡ đâu không mọc lại thì chẳng phải là tự mình hại mình tự tay bóp giái sao?
"Không có phương pháp khác sao?" Thẩm Tường lại hỏi, hắn hạ xuống bên cạnh một dòng sông.
"Phương pháp khác a... tìm nữ nhân, cùng nàng ta làm chuyện kia, sau đó nàng ta cảm nhận được có loại năng lượng kỳ dị đặc biệt của Ngọc Long huyết mạch kia hòa tan vào thân thể, thì coi như ngươi hoàn toàn có được Ngọc Long huyết mạch." Long Tuyết Di dừng một chút, nói tiếp: "Đúng rồi, một nữ nhân muốn hoàn toàn có được Ngọc Long huyết mạch thì ngươi có thể phải cày cấy nàng ta rất nhiều lần."
"Cày cấy?" Thẩm Tường đột nhiên muốn hung hăng đánh vào cái mông con Tiểu Long xấu xa này, vậy mà càng ngày càng tệ, tuy nhiên nghĩ đến nàng ta không phải tiểu nữ hài thì hắn cũng cảm thôi quên đi.
Thẩm Tường phóng xuất ra Thanh Long Đồ Ma đao, tuy nhiên lúc này Thanh Long Đồ Ma đao theo sự khống chế của hắn biến thành một cái đao nhỏ màu xanh, hắn đang suy nghĩ lấy có nên thử một chút xem mình có phải thật sự đã thu được truyền thừa của Ngọc Long huyết mạch kia hay không.
"Không làm được, thì để cho ta tới đi!" Long Tuyết Di kích động nói.
"Phi!" Thẩm Tường cất đao đi, hắn vẫn là quyết định không làm, bởi vì nhục thân của hắn bây giờ rất cường hãn, nếu như gãy mất một đầu ngón tay, hay là gọt đi một miếng thịt thì cũng phải cần sử dụng lượng lớn đan dược trân quý mới có thể khôi phục lại.
"Vẫn là chờ về Phàm Võ cảnh rồi đi tìm Tiên Tiên đến là tương đối tốt một chút!" Thẩm Tường cười thầm: "Hơn nữa đó còn là một loại phương thức rất vui vẻ"
Một mực đến tầng thứ mười sáu, Thẩm Tường mới khó mà bay di chuyển, bởi vì ở chỗ này, cỗ áp lực kỳ lạ kia để hắn khó mà tiếp tục phi hành trên không trung, tuy nhiên sau khi hắn hạ xuống mặt đất thì lại trở nên nhẹ nhõm rất nhiều.
Cái này có nghĩa là hắn còn phải đi qua một đoạn đường càng hung hiểm hơn.
"Mẹ nó, trên đường đi đều là Tiên thú hóa hình, gặp được một con thì ta liền ngỏm củ tỏi!" Thẩm Tường lấy La Thiên Môn ra, hắn dự định hao phí lực lượng ở chỗ này tiến hành một lần xuyên qua không gian.
Long Tuyết Di tuy rằng có thể cảm ứng được Tiên thú ẩn tàng bốn phía, mà một khi bị những Tiên thú hóa hình này để mắt tới vậy thì rất khó chạy thoát, thậm chí còn có một số Tiên thú sở trường ẩn nấp, gặp được loại này thì Thẩm Tường cũng sẽ rơi vào trong nguy hiểm cực độ.
"Nói không chừng ngươi không chết được, nhiều lắm là phản cần một khoảng thời gian tới trùng sinh." Tô Mị Dao cười nói.
Nơi Thẩm Tường đứng hiện tại cũng không dám cam đoan an toàn, hắn để Long Tuyết Di nhanh chóng tìm kiếm được Thiên Thánh thành ở tầng thứ mười tám kia, sau đó truyền tống đến bên ngoài thành.
Long Tuyết Di ở lúc sau khi cùng hưởng lực lượng Long châu với Thẩm Tường, pháp lực lại tăng lên rất nhiều, mà nàng ta và Thẩm Tường cũng có được loại liên hệ kỳ dị nào đó, sau khi Thẩm Tường mạnh lên thì nàng ta cũng mạnh lên.
Hiện tại nàng ta thi triển Thần Du Cửu Thiên càng nhanh chóng hơn, hơn nữa còn có thể phân ra rất nhiều đạo thần thức tới tiến hành trải thảm tìm kiếm.
"Tìm được..." Long Tuyết Di nói tọa độ cho Thẩm Tường, nói ra: "Lực lượng của ngươi chắc là đủ để đi qua đoạn khoảng cách này, ở loại không gian bậc cao này tiến hành bước nhảy không gian cần nhiều năng lượng hơn so với việc ngươi trở về Phàm Võ gới."
Thẩm Tường thúc giục La Thiên Môn, chỉ cảm thấy chân khí trong cơ thể hắn đột nhiên điên cuồng trào ra ùa về La Thiên Môn, loại tốc độ cực nhanh trôi đi này giống như trong nháy mắt rút khô hắn, chân khí trong nháy mắt từ kinh mạch của hắ bắn vọt ra ngoài, để hắn cũng cảm nhận được kinh mạch tê dại đau nhức không thôi.
Chỉ trong nháy mắt, La Thiên Môn kia đã hấp thu chín thành lực lượng của hắn, mở ra một cái cánh cửa không gian, hắn lập tức bước vào cánh cửa không gian đi tới bên ngoai một vùng ngoại thành, mà ở chỗ này hắn có thể trông thấy nơi xa có một tòa thành thị to lớn giống như được bao phủ ánh sáng màu vàng kim thần thánh.
Hắn nhanh chóng ăn vào một số đan dược, khôi phục chân khí tiêu hao, thoáng một cái đã hút gần như hết sạch chân khí hùng hậu của hắn, để hắn rơi vào bên trong cảm giác bất an.
Sau khi khôi phục đến ba thành chân khí, Thẩm Tường liền bước nhanh hướng về tòa Thiên Thánh thành kia, vào thành ít ra còn tốt hơn là ở bên ngoài.
Đi tới bên trong tầng thứ mười tám, nơi này tiên khí đúng là nồng nặc nhất, hắn tuy rằng có thể thông qua Thôn Phệ ma công đến hấp thu luyện hóa, nhưng này rất mất thời gian, không đáng.
Ở bên trong tầng này, Thẩm Tường đã cảm thấy chính mình là một con kiến nhỏ đi ở bên trong thế giới của những người khổng lô, lo lắng cho mình bởi không cẩn thận mà bị giẫm chết, đặc biệt là sau khi vào thành, Niết Bàn cảnh kia đầy đường, để hắn cảm thấy rung động, tuy rằng hắn cũng gặp phải một số Bách Luyện cảnh, nhưng những Bách Luyện cảnh này đại đa số đều có Niết Bàn cảnh làm tuy tùng, đều là một số đệ tử hào môn.
May mắn công phu ẩn nấp của Thẩm Tường cũng coi như không tệ, người khác nhìn không ra thực lực của hắn.
Đại hội mà Hỗn Độn sơn cử hành cũng sắp bắt đầu, chỉ có thời gian ba ngày, bởi vậy dẫn đến tầng thứ mười tám này có rất nhiều người, mà Thẩm Tường còn nghe được hiện tại bên trong Thánh Đan giới còn có mấy cái khe hở tương đối lớn đã được ngăn lại, một số khe nhỏ khác đều là để cho một số tiểu bối đi lịch luyện.
"Không biết Nhan Tử Lan có thể tới hay không, tìm không thấy nàng thì ta khả năng phải như thế này mà trở về Phàm Võ giới!" Thẩm Tường vẫn luôn thực hiện kế hoạch từ nơi này mang một nhóm đan dược Địa cấp trở về, chỉ có thông qua Nhan Tử Lan mới có thể lấu tới nhiều nhất rẻ nhất.
Thánh Đan môn ở thành thị cỡ lớn của mỗi một tầng đều có rất nhiều sản nghiệp, mà sản nghiệp của Thánh Đan môn cũng rất dễ dàng tìm ra được, Nhan Tử Lan là người chưởng quản buôn bán của Thánh Đan môn, Thiên Thánh thành này nên tính là tòa thành thị có nhiều cường giả và phú hào nhất, hắn suy đoán Nhan Tử Lan có thể sẽ quản lý làm ăn ở chỗ này, mà bây giờ tới gần ngày Hỗn Độn sơn tổ chức đại hội, nàng ta nói không chừng sẽ ra ngoài.
Hắn đi qua một con đường, trông thấy trên một bức trường xuất hiện đầy chân dung của hắn, hơn nữa số tiền thưởng còn tranh đoạt một chút, bởi vì hắn tiêu diệt một tòa phủ thành chủ, chọc giận một cái thế lực nữa, điều này làm cho hắn càng phải cẩn thận hơn.
Thẩm Tường bây giờ có một loại cảm giác như đang vào hang hổ vậy, hắn đến đề phòng mỗi người, nếu như giống trước đó bị người để mắt tới, báo tin những tiên nhân kia, vậy thì hắn phiền phức lớn.
"Không nghĩ tới bình thường Hỗn Độn sơn rời xa thành thị vậy mà cũng làm ăn ở nơi đây, còn để một nữ nhân tới tô điểm bên ngoài, nữ tử này thật đúng là không tệ, thiên phú luyện đan cao, dáng dấp tiêu chí, thực lực còn không yếu, bây giờ đang bày lô luyện đan ở cổng cửa hàng của bọn họ, để một đám công tử ca ở nơi này tranh giành tình nhân a!"
Thẩm Tường đột nhiên nghe thấy một ông lão nói lên chuyện này, điều này làm cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Lâm Hi Di nhiều lắm chỉ có thể luyện chế ra đan dược Địa cấp trung phẩm, vậy mà có thể ở bên trong cái thành thị chường giả như rừng này chèo chống lên một cái cửa hàng.
Bởi vì là cửa hàng mà người Hỗn Độn sơn mở ra, Thẩm Tường cũng không muốn tới gần một chút nào, nhưng hắn lại đột nhiên nghe được nơi xa truyền đến một tiếng cười mắng: "Phạm Á Khôn ngươi cái tên gia hỏa đào mộ tổ này, thực sự không nên làm chuyện như thế, ngươi không di giúp một tay cho Phạm gia các ngươi, ngược lại tới đây giúp Hỗn Độn sơn mời chào làm ăn, không nghĩ tới ngươi cái tên này cũng sẽ quỳ dưới váy của nữ nhân."
Thẩm Tường biết rằng cửa hàng đan dược của Hỗn Độn sơn cách đó không xa, nghe được Phạm Á Khôn vậy mà cón quan hệ tốt với Lam Hi Di, điều này làm cho hắn âm thầm tắc lưỡi, cũng quyết định đi xem một chút, bởi vì sau khi hắn tìm được Phạm Á Khôn thì cũng có thể có biện pháp liên hệ với Đỗ gia.
P/S: Ta thích nào....chương 4