Thẩm Tường ngồi trên một cái ghế đá trong sơn cốc, ăn vòa một loại mật ong màu tím, loại hương vị ngọt ngào này để hắn nhịn không được mà bắt đầu ăn một cách điên cuồng.
Nhan Tử Lan cởi cái áo choàng màu tím ra, trên mặt hiện ra một chút u oán: "Ngươi tới chỉ là hướng ta mua đan được."
Đây đương nhiên là mục đích lớn nhất mà Thẩm Tường tới đây, hắn cười nói: "Ta tới tìm vị hôn thê kia của ta, Yên Dao nàng ta ở chỗ này chứ?"
"Nàng ta đương nhiên ở đây, tuy nhiên nàng ta đang bế quan tu luyện, nàng ta chuẩn bị độ Niết Bàn kiếp, chừng nào thì ngươi trở về Phàm Võ giới?" Nhan Tử Lan hỏi.
Thẩm Tường hơi sững sờ, hắn nhớ rõ chính mình giống như không có nói qua hắn là từ Phàm Võ giới tới với Nhan Tử Lan.
"Ta hình như không có nói lai lịch của ta cho ngươi biết a?" Thẩm Tường nói.
"Không có, nhưng ta đoán được, chuyện Phạm Á Khôn đi qua Phàm giới chúng ta những thế lực cao tầng này đều biết, sau đó ngươi có quan hệ với hắn rất tốt, lúc đầu ta cũng chỉ là suy đoán, đến lúc Yên Dao từng nói ngươi sẽ đi, hơn nữa đính hôn là giả, ta mới xác định." Nhan Tử Lan xinh đẹp cười nói: "Yên tâm, cái này cũng chỉ có ta đoán được mà thôi, bởi vì ngươi vội vàng muốn một nhóm lớn đan dược Địa cấp, ta nghĩ ở Phàm giới có lẽ là rất hiếm đi."
Thẩm Tường lè lưỡi: "Không sai, ta bây giờ nhiều nhất chỉ có thể luyện chế đan dược Địa cấp hạ phẩm, cho nên ta cần Địa cấp thượng phẩm hoặc là trung phẩm, ta chẳng mấy chốc sẽ trở về."
Nhan Tử Lan mỉm cười: "Ngươi chẳng lẽ không cho rằng đây là Yên Dao nói cho ta biết sao?"
"Lúc ta nói cho nàng biết thì không sợ nàng ta nói ra, hơn nữa ta cũng tin tưởng nàng ta."
Thẩm Tường giang tay ra: "Tử Lan, ngươi bây giờ có bao nhiêu đan dược Địa cấp thượng trung phẩm?"
Nhan Tử Lan cười khẽ một tiếng, dùng một loại ánh mắt quyến rũ trêu chọc người mà nhìn lấy Thẩm Tường, ung dung nói ra: "Người ta những ngày này đều rất lo lắng cho ngươi, ngươi vừa thấy mặt đã vội vã bàn cái này, thật sự là không hiểu phong tình."
"Ngươi có thể trở lại Phàm giới cho nên ngươi mới không sợ Hỗn Độn sơn, đúng không?"
Thẩm Tường cười nói: "Tử Lan tỷ thật đúng là quan tâm ta cái tiểu nhân vật phàm trần này, thật là làm cho ta cao hứng."
"Hừ, nói thế nào thì chúng ta bây giờ cũng là bằng hữu, ngươi đã nói ta không còn là cô độc, ta đương nhiên phải quan tâm ngươi!" Nhan Tử Lan u oán đến trợn mắt nhìn lấy Thẩm Tường hừ nhẹ nói.
Thẩm Tường thở dài: "Tử Lan, sau khi ta trở về có thể phải mất thật lâu mới có thể trở lại Thánh Đan giới."
"Cho nên lúc ngươi ra đi thì muốn làm một vố lớn sao?" Nhan Tử Lan nhẹ giọng hỏi, giọng nói có chút ưu sầu.
Thẩm Tường gật nhẹ đầu: "Ta muốn lấy được ba khối Hỗn Độn Hỏa lệnh còn lại, sau đó rời khỏi Thánh Đan giới!"
"Ta có thể giúp ngươi, để ngươi không lưu tiếc nuối trở lại Phàm giới, không tiếc mọi thứ cũng phải giúp ngươi cướp được Hỗn Độn Hỏa lệnh kia!" Đôi mắt Nhan Tử Lan chớp động lên làn thu thủy, thâm tình nhìn lấy Thẩm Tường, để Thẩm Tường cảm thấy đột nhiên như thể bị điện giật vây.
Nhịp tim Thẩm Tường đột nhiên đập loạn lên, nhìn vào đôi mắt đẹp của Nhan Tử Lan loại ánh mắt buồn bã này có thể làm cho hắn tan chảy, lắc đầu nói: "Không cần, Tử Lan tỷ ngươi có thể lấy thân phận nữ tử, có loại địa vị như ngày hôm nay, ta không thể để cho những cố gắng trong nhiều năm qua của ngươi lại bị hủy hoại chỉ trong chốc lát."
Nhan Tử Lan nũng nịu nhẹ nói: "Ngươi chẳng lẽ muốn tự mình rời đi? Ngươi đi khả năng không về được, nhưng ta có thể, ngươi chẳng lẽ không coi ta là bằng hữu?"
Long Tuyết Di đột nhiên nói: "Để mỹ nữ Bạch Hổ kia giúp một tay, ta có biện pháp."
"Biện pháp gì?" Thẩm Tường vội vàng hỏi.
"Mỹ nữ Bạch Hổ kia là được sinh ra trong một tinh thần (ngôi sao), đó là phương pháp thai nghén của một nhóm Bạch Hổ đặc thù, ta cũng vừa mới nghĩ ra." Long Tuyết Di nói ra: "Đó là Bạch Hổ nhất tộc du đãng lâu dài ở bên trong vũ trụ mênh mông kia, tuy nhiên bọn hắn có phương thức tu luyện rất đặc biệt, chính là thôn phệ tinh thần, giết chết tinh thần."
"Sau đó thì sao?" Thẩm Tường truy vấn.
"Cho nên bọn họ có một loại lực lượng kỳ lạ, có thể cảm ứng tinh thần, hấp thu lực lượng tinh thần, còn có thể triệu hoán một số ngôi sao (tinh thần) rơi vào mặt đất, cung cấp bọn họ tu luyện."
Long Tuyết Di dừng một chút, nói ra: "Chỉ là vừa mới ở bên ngoài gặp phải Bạch Hổ tinh không kia, giống như không sử dụng loại phương thức này tới tu luyện, nhưng nàng chắc chắn biết được, để nàng ta đến lúc đó triệu hoán một viên rơi xuống, để những cường giả kia trở tay không kịp sau đó liên thủ với ngươi cướp đoạt Hỗn Độn Hỏa lệnh vào tay."
Thẩm Tường nói ra: "Tử Lan tỷ, ngươi để Bạch Tinh giúp ta, nàng ta có biện pháp."
Nhan Tử Lan lắc đầu: "Không được, thực lực của Bạch Tinh tuy rằng rất mạnh, nhưng ta không thể để cho nàng ta đi mạo hiểm, nàng ta cũng là bạn của ta, ta có thể giúp ngươi."
"Bạch Tinh, Vân Châu ở cùng với ta rất nhiều năm, tình như tỷ muội, hai người bọn họ lúc trước cũng đã từng trải qua bị người khác vứt bỏ và xa lánh, ta không muốn để cho các nàng chạy trốn đến tận đẩu tận đâu."
Thẩm Tường nói ra: "Không cần nàng ta xuất hiện ở nơi đó, chỉ là để nàng ta dùng bãn lãnh của nàng ta giúp ta một vấn đề nhỏ là được rồi! Tử Lan tỷ, ngươi tin tưởng hai người bọn họ như vậy, như vậy thì gọi các nàng tới, chúng ta cùng một chỗ thương lượng, yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không để tỷ muội của ngươi bị thương, đến lúc đó ta sẽ đích thân xuất thủ."
"Tin tưởng ta!"
Nhan Tử Lan trông thấy đôi mắt thâm thúy mà kiên định kia của Thẩm Tường, nhẹ gật đầu, người nhẹ nhàng rời đi.
Chẳng mấy chốc, Vân Châu và Bạch Tinh đã đến.
"Bạch Tinh xin ra mắt tiền bối..." Bạch Tinh thi lễ với Thẩm Tường một cái, điều này làm cho Nhan Tử La hừ nhẹ một tiếng, véo Thẩm Tường một cái.
"Ta không phải cái gì tiền bối." Thẩm Tường vội vàng nói: "Tử Lan tỷ, là chính nàng cho là như vậy."
Vân Châu và Bạch Tinh đều coi Thẩm Tường là cao nhân tới nhìn, bởi vì nam nhân có thể đi vào Tử Lan sơn cốc rất ít.
Bây giờ nhìn thấy Nhan Tử Lan véo Thẩm Tường như vậy, các nàng đều có thể nhìn ra Nhan Tả Lan và Thẩm Tường có quan hệ không tầm thường, chỉ là các nàng cảm thấy Nhan Tử Lan cùng một lão đầu như vậy...
Thẩm Tường vội vàng tháo bộ trang phục già nua kia xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn tú rõ từng góc cạnh kia của nàng, trông thấy gương mặt này, Vân Châu và Bạch Tinh đều ngây dại.
"Thẩm Tường!" Bạch Tinh hô, khuôn mặt hơi phồng lên, nhớ tới trước đó nàng ta gọi Thẩm Tường là tiền bối thì vừa thẹn vừa xấu hổ.
"Thật xin lỗi a." Thẩm Tường lập tức nói xin lỗi.
"Ta không phải tức ngươi, là ta tức chính ta, lại nói...ta làm sao dám giận ngươi." Bạch Tinh khẽ cắn bờ môi một cái, bởi vì Thẩm Tường có thứ mà Bạch Hổ thần thú lấy thân thể luyện chế mà thành, đối với Bạch Hổ nhất tộc mà nói là có ý nghĩa sâu nặng.
Vân Châu và Nhan Tử Lan ngược lại là có chút giật mình, bởi vì các nàng nhìn ra được Bạch Tinh thật là không dám nổi giận với Thẩm Tường.
Nhan Tử Lan vèo lên cánh tay Thẩm Tường không thả: "Ta đã nói rồi, không cho phép ngươi rót thuốc mê gì đối với tỷ muội ta."
"Tỷ, chuyện không liên quan tới hắn." Bạch Tinh vội vàng ngăn cản, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ tự trách mà nhìn lấy Thẩm Tường.
Thẩm Tường vội vàng giải thích nói: "Tử Lan tỷ, ta thật không có, nàng ta là bởi vì cái này mới có hơi sợ ta."
Thẩm Tường vội vàng để lộ ra ngay Sát Thần Chi thủ của hắn, sau khi trông thấy đôi da hổ màu trắng này, Nhan Tử Lan và Vân Châu lập tức hiểu được, đồng thời cũng ngây dại! Bởi vì Bạch Tinh thường xuyên nói chuyện về Bạch Hổ nhất tộc cho các nàng biết, mà cái Bạch Hổ thần binh các nàng tự nhiên biết, đặc biệt là Nhan Tử Lan, nàng ta không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà lại có loại thần binh này, đây chính là tồn tại vượt qua Thánh khí!
Vân Châu và Bạch Tinh trông thấy Nhan Tử Lan và người được Hỗn Độn sơn treo thưởng cùng một chỗ thì trong lòng cũng không thể không kinh hoảng, các nàng cũng không muốn Nhan Tử Lan đắc tội Hỗn Độn sơn một cái thế lực cường thịnh như vậy.
P/S: Ta thích nào...chương 7... Đẩy kim phiếu giúp truyện lên top để tập trung dịch hơn đi các đồng chí ơi