Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 677 - Chương 677 - Mỹ Nhân Đã Từng Bị Ta Đánh

Chương 677 - Mỹ nhân đã từng bị ta đánh
Chương 677 - Mỹ nhân đã từng bị ta đánh

Vốn là Thẩm Tường còn có ý định giao dịch tiếp với nhóm người này, bởi vì hắn dùng một Hỏa Long Huyết Liên tử đã thu hoạch được Lôi Hồn quả, nếm đến ngon ngọt, chỉ có điều sau khi Thiết Minh này lấy được Hỏa Long Huyết Liên tử này thì vội vàng đi, điều này làm cho Thẩm Tường cảm thấy rất đáng tiếc, hắn cảm thấy nếu như tiếp tục trao đổi như vậy nữa, nói không chừng còn có thể đổi được nhiều thứ hơn.

Trước khi Thiết Minh đi, từng nói hắn sẽ còn trở lại, chỉ có điều không biết phải chờ tới lúc nào.

Liễu Mộng Nhi và Hoa Hương Nguyệt đều sắp chuẩn bị độ Niết Bàn kiếp, hiện tại không thấy các nàng cũng là chuyện rất bình thường, chẳng qua Thẩm Tường cảm thấy là không được nhìn thấy hai mỹ nhân này thì có chút thất vọng.

------

Hàng Ma học viện, Vương Giả đại lục!

Thẩm Tường đứng ở bên ngoài tường vây, dùng thần thức câu thông với Tả Chấn Hiên ở bên trong, nếu như theo những gì hắn tính toán thì Thần tử kia rất để ý tới Trấn Ma huyết mạch ở bên trong Thánh Đan giới, mặc dù nghi ngờ nhưng vẫn là cho phép hắn báo danh tham gia Hội võ đạo Hàng Ma.

"Thẩm Tường?"

Thẩm Tường mới vừa tới chỗ ghi danh của Hàng Ma học viên, lại nghe thấy sau lưng truyền đến một tiếng nói ngọt ngào, hắn quay đầu nhìn lại, một thiếu nữ mặc váy lam vui tươi đứng ở nơi đó, đang dùng ánh mắt nghịch ngợm nhìn lấy hắn, đây chính là Lam Lan của Lam Huyết tộc kia, lần trước lúc ở Hội võ đạo Vương Giả bị Thẩm Tường cho đánh bại.

"Khanh khách...Ngươi bây giờ giống như là chuột chạy ngoài đường a, sợ muốn chết, đến báo cái tên thôi mà cũng phải đổi cách ăn mặc thành như vậy." Lam Lan cười duyên nói, lanh lợi đi tới trước mặt Thẩm Tường, làm một cái mặt quỷ đối với Thẩm Tường: "Lần này ta nhất định phải đánh thắng ngươi, chờ đó cho ta."

Nhìn nàng ta mặc dù là tiểu mỹ nhân đáng yêu, nhưng số tuổi thật sự của nàng ta lại là hơn mấy trăm tuổi, mà trên dưới toàn thân nàng ta ngoại trừ khuôn mặt hấp dẫn con mắt người khác ra, chính là cái bộ ngực kia của nàng ta lúc đi đường tương đối rung rinh, cuối cũng sẽ để rất nhiều gia súc giống đực nhịn không được mà nhìn nhiều hơn một chút.

"Tiểu nha đầu, cả đời này của ngươi cũng không thắng được ta, nếu như trên giường thì khả năng có cơ hội." Long Tuyết Di điển hình lấy giọng nói của Thẩm Tường, dùng một loại giọng điệu rất tà cười nói.

Sau khi Lam Lan nghe được thì thân thể mềm mại run lên, đột nhiên nghiêng đầu lại, vậy mà không nổi giận, chỉ là sưng mặt lên, mắng nhỏ một tiếng: "Bại hoại, phải bị truy nã."

Nhìn thấy Lam Lan lắc lắc cái mông nhỏ kia đi báo danh, Thẩm Tường thấp giọng mắng Long Tuyết Di: "Tiểu Long xấu xa kia, ngươi đây là đang ghen ghét Lam Lan sao, mặc dù bộ ngực của nàng ta không lớn như ngươi."

Long Tuyết Di nũng nịu nhẹ nói: "Bộ ngực của tiểu nha đầu này lại lớn hơn nữa cũng sẽ không cho ngươi sờ, nhưng ta có thể cho ngươi sờ?"

"Thật?" Trong đầu Thẩm Tường lập tức hiện ra bộ ngực to thẳng kia của Long Tuyết Di.

"Nghĩ hay lắm." Long Tuyết Di cười khanh khách nói: "Muốn sờ ta, ngươi nói thế nào thì cũng phải đánh thắng ta đi a."

Thẩm Tường bĩu môi, cũng đi vào trong nơi báo danh kia, mặc dù sắp hết thời gian báo danh rồi, nhưng vẫn có không ít người đến đây.

Sau khi đi vào, Thẩm Tường lại phát hiện một nữ tử nhìn rất quen mắt, chỉ có điều nữ tử này không nhận ra hắn.

"Tiểu Miêu Yêu, dáng người càng ngày càng tốt đi!" Long Tuyết Di lại giả giọng giọng nói của Thẩm Tường, hô lớn một tiếng, giọng điệu rất có kiểu ve vãn, nghe giống như là những tên lưu manh ở đầu đường đùa giỡn nữ nhân đang hoàng vậy.

Ở bên trong chỗ báo danh này có không ít người, sau nghe nghe được giọng nói này thì đều vội vàng xoay đầu lại nhìn lấy Thẩm Tường, mà Thẩm Tường bây giờ đang có bộ dáng của một người đàn ông trung niên, người nơi này đều lộ ra ánh mắt khinh bỉ đối với hắn.

Thẩm Tường rất vô tội, bởi vì đây không phải hắn nói, mà là Long Tuyết Di cố ý trêu đùa hắn, nhưng hắn bây giờ có cái gì cũng không dùng.

"Ngươi là ai?"

Một nữ tử có vóc dáng cao gầy, y phục váy đỏ, dung mạo kiều mỵ đi tới trước mặt Thẩm Tường.

"Tên bại hoại này là Thẩm Tường, đầu của hắn rất trân quý, mọi người tranh thủ thời gian động thủ a." Lam Lan cười duyên nói.

Điều này làm cho mọi người kinh hãi, vội vàng né tránh, Thẩm Tường bây giờ thế nhưng là một tên sát tinh, người muốn lấy đầu của hắn tuy rằng có, nhưng không nhiều, mà càng nhiều người đều là đứng xa mà nhìn lại.

"Yến cô nương, đã lâu không gặp, không nghĩ tới thực lực ngươi lại tăng lên nhanh như vậy a." Thẩm Tường cười nói.

Nữ tử này chính là mỹ nhân đệ nhất Thú Vũ môn, Yến Yên Nhiên, lúc trước bị Thẩm Tường hung hăng đánh một trận, nhưng cũng không làm nguy hiểm đến tính mạng, lúc ấy nàng ta lưu lại ở trên bàn tay Thẩm Tường một cái trảo ấn như mèo cào, cho nên Long Tuyết Di mới gọi nàng là Tiểu Miêu Yêu.

"Thẩm công tử thật đúng là phong lưu như trong lời đồn, lại còn nhớ ta, đương nhiên ta cũng vẫn luôn ghi nhớ ngươi, ngươi thế nhưng ngay từ đầu đã dùng thủ đoạn dã man như vậy để hành hùng ta một trận." Lời càng nói về sau trong giọng nói của Yến Yên Nhiên càng lộ ra một cỗ u oán, trách cứ Thẩm Tường không biết thương hương tiếc ngọc.

Thẩm Tường cười nói: "Cũng không phải đánh nhau trên giường, đương nhiene không cần thiết phải dịu dàng a."

Lam Lan và Yến Yên Nhiên đều là thiên chi kiều nữ bị Thẩm Tường đánh bại qua, đối với thực lực của Thẩm Tường, hiện tại ký ức các nàng vẫn còn mới mẻ, hơn nữa thế công mười phần hung tàn, các nàng tuy rằng ngoài miệng nói muốn đánh bại Thẩm Tường, nhưng trong đáy lòng các nàng lại một chút cũng không muốn đối mặt với Thẩm Tường.

"Ngươi chính là Thẩm Tường? Quả nhiên là một gia hỏa có tiếng xấu, đối với người xinh đẹp như vậy, vậy mà có thể nói ra những lời nói thô tục tới như vậy."

Thẩm Tường xoay người nhìn lại, đã nhìn thấy một nam tử mặc trang phục màu đỏ rực đứng ở cổng, nam tử này nhìn vẻ bề ngoài phong độ nhẹ nhàng, dáng dấp cũng rất anh tuấn, hắn vừa tiến đến đã đến bên cạnh Yến Yên nhiên, bắt chuyện với nữ tử cao gầy quyến rũ này.

"Không biết nàng có thể nể mặt cùng một chỗ ăn một bữa cơm với ta được hay không?" Nam tử kia nói.

"Thật xin lỗi, ta không có thời gian." Yến Yên Nhiên nở ra nụ cười tươi cho hắn một lời xin lỗi.

Thẩm Tường bĩu môi nói ra: "Người ta thế nhưng là người của Hỏa Thần điện, Tiểu Miêu Nữ ngươi cũng quá không nể mặt hắn đi, đương nhiên, loại người này vốn không muốn mặt, chuyên môn cướp đoạt Hỏa Hồn người khác, còn luôn mồm nói đây là hành vi chính nghĩa, bọn họ còn mặt mũi đâu mà cần"

Nam tử này ăn mặc đúng là trang phục của Hỏa Thần điện, hơn nữa từ khí tức hỏa diễm trên người hắn tới xem, nhất định là một người có được Hỏa Hồn, Thẩm Tường trước đó chưa nghe nói qua hắn, cho nên hắn suy đoán nam tử này có lẽ mới vừa từ ở trên Thiên giới xuống tới.

"Thẩm Tường, ngươi có tin ta bây giờ liền gỡ đầu ngươi xuống đi đổi tiền thưởng không?" Nam tử kia lập tức nổi giận, cởi bỏ một cái áo choàng, xem tư thế kia, giống như muốn liều mạng với Thẩm Tường vậy.

"Ta tin ngươi, sau đó thì sao?" Thẩm Tường không sợ loại người này chút nào, người Hỏa Thần điện hắn cũng không phải không từng giết qua, hơn nữa còn là giết không ít, cũng đều là nhân vật quan trọng.

"Các ngươi an tĩnh một chút, đừng ảnh hưởng người khác báo danh, lại nháo nữa ta ném tất các ngươi ra ngoài." Một ông lão lạnh lùng quát, phóng xuất ra một cỗ uy áp.

"Thẩm Tường, ngươi đây là nói xấu Hỏa Thần điện chúng ta, Lăng Trùng ta là người của Hỏa Thần điện, chắc chắn sẽ không bỏ qua ngươi."

Nam tử kia nói nghiêm túc, liền đi qua báo danh.

Thẩm Tường nhìn bóng lưng của hắn, đang đánh giá của Hỏa Hồn, phải biết Thẩm Tường hiện tại thế nhưng là nắm giữ biện pháp rút Hỏa Hồn ra, Lăng Trùng này trogn mắt hắn, thế nhưng là một số tài phú lớn a, chỉ là nam tử gọi là Lăng Trùng này, còn không biết mình đang bị người khác coi trở thành một khối thịt mỡ lớn đến đối đãi.

Sau khi báo danh xong, Thẩm Tường ở dưới cái nhìn soi mói của rất nhiều người, vội vàng rời đi, hắn âm thầm mắng lấy Lam Lan và Long Tuyết Di hai con đàn bà ngực to mà không có não lại thích giả làm nai tơ này để hắn bị người khác để mắt tới.

P/S: Ta thích nào...chương 3.

Bình Luận (0)
Comment