Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 697 - Chương 697 - Tranh Đoạt Ma Chủng

Chương 697 - Tranh đoạt ma chủng
Chương 697 - Tranh đoạt ma chủng

Thái Vân Hồng cảm thấy giật mình, hắn cũng có thể cảm nhận được chưởng lực của mình chảy vào bên trong ma chủng, lúc này trong lòng của hắn là lửa giận ngút trời, nhưng không có biện pháp gì.

"Ngươi làm như vậy là muốn chết, ta có biện pháp thoát khỏi Ma Thần sau này ảnh hưởng đối với ta, nhưng ngươi thì không thể, một khi Ma Thần tuyển chọn ngươi thì ngươi chết chắc!" Thái Vân Hồng nổi giận nói.

"Cũng chưa chắc!"

Thẩm Tường đương nhiên không sợ, hắn có Trấn Ma Kim Thân, hắn tin tưởng chắc chắn có thể khắc chế Ma Thần, hắn bây giờ có thể rõ ràng cảm nhận được loại lực lượng kinh khủng đang ở chứa bên trong ma chủng này, nếu để cho Thái Vân Hồng đạt được thì không thể nghi ngờ Phàm Võ giới sẽ gặp phải tai họa, hắn nhất định phải ngăn cản, hiện tại hắn có thể kéo dài thời gian chờ đám người Cổ Đông Thần tới.

"Mơ tưởng giành với ta, đi chết đi!" Mặt mo của Thái Vân Hồng càng trở nên dữ tợn kinh khủng hơn, tay khô gầy kia điên cuồng nện vào trên thân thể của Thẩm Tường.

Thẩm Tường cũng không biết Thái Vân Hồng là dùng lực lượng gì, vậy mà đánh cho hắn rất đau, để hắn cảm nhận được sự uy hiếp, hắn cũng xuất thủ phản kích, ngăn cản bàn tay già khô gầy kia.

"Hừ, ngươi còn non lắm, ngươi chỉ là một phàm nhân!" Thái Vân Hồng vung chưởng tốc độ vô cùng nhanh, hơn nữa còn có thể tránh được đón đỡ của Thẩm Tường, chính xác đánh vào nơi hiểm trên người Thẩm Tường.

Lúc này Thẩm Tường cũng không sử dụng được chân khí, thực lực giảm đi nhiều mà Thái Vân Hồng này sử dụng lực lượng thế nhưng là rất mạnh rất quỷ dị, còn đang tăng lên một chút xíu, lúc này hắn đã bị đánh đến thổ huyết, may mắn hắn dung hợp Bạch Long huyết mạch, tuy rằng thân thể của hắn lần lượt bị thương nặng, nhưng cũng có thể khô phục nhanh chóng, đồng thời cái này cũng tương đương với việc trui luyện nhục thân của hắn.

"Tiểu tạp chủng khó chơi, còn không chết!" Thái Vân Hồng nổi trận lôi đình, tức giận mắng, xuất chưởng càng âm tàn hơn, nhưng là Thẩm Tường vẫn như cũ có thể đứng ở chỗ đó, như cũ có thể trợn tròn mắt, dùng một loại ánh mắt ngập tràn sự chế giễu mà nhín lấy hắn.

Hai người một tay đều bị hút ở trên ma chủng kia, lực lượng cường đại đều không thể sử dụng, bọn họ chỉ có thể chờ đợi, chờ đợi ma chủng làm ra lựa chọn.

"Thẩm Tường, ngươi nhanh thử một chút xem có thể thông qua ma chủng cảm ứng được tinh thần thức hải của Thái Vân Hồng hay không." Bạch U U vội vàng hỏi: "Nếu như có thể mà nói thì dùng Thôn Phệ ma công thôn phệ Thần hồn không trọn vẹn của Trấn Ma Thiên Tôn trên người hắn!"

Thẩm Tường bị Thái Vân Hồng giày xéo hung tàn, lập tức phóng xuất ra thần thức mạnh nhất, để hắn rất ngoài ý muốn chính là, hắn thật cảm ứng được, hơn nữa còn có thể cảm ứng được lực lượng trên người Thái Vân Hồng.

"Lão gia hỏa, đa tạ ngươi, ha ha..." Thẩm Tường đột nhiên cười lên ha hả, sau đó vận chuyển Thôn Phệ ma công, điều này làm cho Thái Vân Hồng không hiểu ra sao cả, nhưng chẳng mấy chốc hắn đã hiểu đây là chuyện gì.

"Tiểu tạp chủng, ngươi đang làm gì với ta?" Thái Vân Hồng kinh hãi mà nói, trên mặt của hắn lúc này hiện ra vẻ mặt hoảng sợ, giống như mỗi người lúc bị thôn phệ, tràn ngập sự sợ hãi vô tận.

"Ngươi cứ nói đi?"

Thẩm Tường cười lớn một cách điên cuồng, trước đó hắn hưởng qua vị ngon ngọt của Trấn Ma thần hồn không trọn vẹn, hiện tại hắn lại có thể thôn phệ thêm một sợi, điều này làm cho hắn vô cùng hưng phấn, hắn biết Thần hồn của mình cường đại chó thể mang đến cho hắn rất nhiều chỗ tốt, nhưng Thần hồn rất khó tu luyện, tuy nhiên sau khi hắn thôn phệ những Trấn Ma thần hồn không trọn vẹn này thì có thể cho Thần hồn của hắn đột nhiên tăng mạnh.

"Ngươi đang thôn phệ thần hồn của ta, đây là Nhiếp Hồn ma chú hay là Thôn Phệ ma công?" Trên mặt Thái Vân Hồng tràn đầy hoảng sợ, hắn đột nhiên hiểu vì sao Thẩm Tường lại phá đi thức hải và linh hồn của Vương Thánh Nhân, chính là vì không cho hắn biết Trấn Ma thần hồn không trọn vẹn kia đã bị thôn phệ.

"Lão tạp mao, ngươi biết thật đúng là không ít, ngươi đối với Ma giới thật đúng là hiểu rõ a!" Thẩm Tường mỉm cười nói, lúc này hắn cười hết sức vui vẻ, nhưng Thái Vân Hồng lại tức đến phát khóc.

"Không nghĩ tới ngươi vẫn luôn dùng loại phương thức này tới biết được kế hoạch của ta, khó trách sẽ phá hỏng chuyện của ta nhiều lần như vậy, ngươi làm sao biết được những ma công này? Những ma công này coi như những gia hỏa của ngũ đại dòng họ ở Ma giới cũng đang khổ cực tìm kiếm loại kỳ công thất truyền này." Thái Vân Hồng một mặt kinh hãi, hắn sợ hãi đồng thời lại cực kỳ tò mò, chỉ cần người lớn lên ở trong Ma giới thì đều có chút hiểu rõ đối với những kỳ công này, lúc này đều sẽ tò mò.

"Không nói cho ngươi, ha ha..." Thẩm Tường cười to nói, đả kích Thái Vân Hồng không lưu tình chút nào.

"Chớ đắc ý quá sớm!" Thái Vân Hồng đột nhiên gào thét lên một tiếng, cái sợi Trấn Ma thần hồn không trọn vẹn kia đã bị Thẩm Tường thôn phệ, lúc này hắn tức giận, hận không thể đồng quy vu tận với Thẩm Tường, nhưng hắn lại không nỡ, bởi vì ma chủng đnag ở trước mắt, coi như hắn không có Trấn Ma thần hồn, chỉ cần có thể đạt được ma chủng thì hắn có thể đợi thời trở lại.

Nhưng Thẩm Tường lại đang cản trở hắn, nếu như ma chủng lựa chọn Thẩm Tường thì hắn sẽ phí công nhọc sức.

Muốn đạt được ma chủng thì phải giết Thẩm Tường!

Chuyện cho tới bây giờ, Thái Vân Hồng cũng không lo được nhiều như vậy, trên một cái tay khác của hắn đột nhiên xuất hiện một cái đại đao sắc bén, hắn dồn lực vào trên cánh tay của mình sau đó vung một đao, chém đứt chính cánh tay đang bị ma chủng hút lấy của mình.

Sau khi chém đứt cánh tay, hắn lập tức có thể khống chế lực lượng cường đại của chính mình.

"Ha ha...tiểu súc sinh, ngươi nhất định phải chết!" Thái Vân Hồng dữ tợn cười nói, nói xong một chưởng đánh về phía Thẩm Tường.

Trong lúc Thẩm Tường kinh ngạc, phản ứng cũng không chậm, trực tiếp dùng ma chủng tới cản, chưởng lực của Thái Vân Hồng tuy rằng có thể dời sông lấp biển, nhưng sau khi nện vào trên ma chủng thì lại biến mất không thấy.

Thái Vân Hồng giật mình, bởi vì hắn biết nếu như không nhanh giết chết Thẩm Tường, như vậy mà chủng sẽ bị Thẩm Tường cướp đi.

"Nhanh, nhanh làm thịt tên tiểu súc sinh này!" Thái Vân Hồng đột nhiên rống lớn, chỉ thấy nơi xa đột nhiên có mười lão giả đột nhiên bay xẹt tới, Thẩm Tưởng quay đầu nhìn lại, lại là trưởng lão của Hàng ma học viện.

Bị mười tên cường giả vượt qua Niết Bàn cảnh bát kiếp vây công, hậu quả có thể tưởng tượng được.

"Lão con rùa đen, ta cho dù chết cũng sẽ không để ngươi đật được ma chủng!" Thẩm Tường cười ha hả, ma chủng kia bắt đầu thu nhỏ từng chút một, điều này làm cho Thái Vân Hồng nổi trận lôi đình, bởi vì ma chủng đang bị Thẩm Tường hấp thu.

"Tuyệt không thể để ngươi đạt được ma chủng, đây là tâm huyết của ta!" Thái Vân Hồng tung ra một chưởng về phía Thẩm Tường, nhưng Thẩm Tường lại vội vàng né tránh, nhảy tới một chỗ.

"Chết đi cho ta!" Bàn tay của Thái Vân Hồng giống như mở to mắt ra, đi theo Thẩm Tường, một chưởng vô cùng kinh khủng nện tới.

Thân thể của Thẩm Tường sau khi gặp phỉa chưởng lực mạnh mẽ kia, như đạn bắn ra ngoài, rơi xuống hố Yêu Ma Thiên kia.

"Hỏng bét!" Thái Vân Hồng thầm nghĩ, vội vàng bay qua.

"Thẩm Tường!" Nơi xa đột nhiên truyền đến mấy tiếng kêu to khàn giọng, có Liễu Mộng Nhi, Cổ Đông Thần, Vũ Khai Minh, cũng có một số cự đầu của thế lực khác.

Bọn họ chạy đến, nhưng Thẩm Tường lại lọt vào bên trong Yêu Ma Thiên kia, hơn nữa còn là bị Thái Vân Hồng đánh xuống.

Đôi mắt đẹp của Liễu Mộng Nhi đã dâng lên nước mắt, trên mặt ngọc tràn đầy sự tức giận và bi thống, ở phía xa đã đánh ra ngoài một chưởng, Cổ Đông Thần, Vũ Khai Minh, Liên Dĩnh Tiêu và nhóm cường giả cũng đồng thời xuất thủ.

Lực lượng bài sơn đảo hải, trong nháy mắt phá hủy Ma Thần tế đàn kia, đánh vào trên người Thái Vân Hồng, để Thái Vân Hồng điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, tuy nhiên phần còn lại của chưởng lực lai bị hố Yêu Ma Thiên nuốt chửng lấy.

P/S: Ta thích nào...chương 7.

Bình Luận (0)
Comment